Chương 10: Hứa Dụ
Chanh
16/11/2023
Từ biệt thự Ngụy Gia ra đến sân bay mất 1 tiếng đi đường.Từ Hà Thành bay 3 tiếng mới đến Bắc Kinh.Rồi sân bay từ Bắc Kinh đi về nhà của cha cô thì lại mất thêm 2 tiếng đi đường.Bởi vì khu nhà của cha cô nằm ở ngoại ô thành phố.
Châu Tân Hải là tên của cha cô.Ông vẫn đang chuyên tâm lái xe,lâu lâu lại hướng mắt nhìn về phía của mẹ mà cười ngọt ngào.Tuổi tác của cả hai cũng không lớn lắm,coo nên chuẩn bị tinh thần có em gái đi là vừa rồi.
Tân Hải nhìn lên chiếc kính quang sát cô con gái ở đằng sau.Ông cười hiền hòa giải thích đôi đường về chỗ ở mới.
-Nhà chúng ta nằm ở khu đại viện,ở đó đa số đều là gia đình quân nhân về hưu.Ông nội con trước kia cũng là quân nhân,nhà chính bây giờ là nhà của chú út con.Còn gia đình chúng ta ở ngôi nhà kế bên.Chỉ vừa mới xây khi ta từ chiến trường quay về thôi.Chắc cũng đã được 2 năm rồi.À còn nữa,con còn 1 người chị gái.Lát nữa ta sẽ giới thiệu sau.
-Vâng ạ.
Về người chị này cô đã nghe mẹ nói qua.Là con gái chiến hữu của ba,ông ấy không may qua đời.Gia đình lại nghèo khổ,chị gái kia không nơi nương tựa nên cha cô mới nhận nuôi.Lớn hơn cô 1 tuổi nhỉ,bằng tuổi của Nhị Gia....
Chỉ vừa nghĩ đến anh là cô lại giật cả mình.Lại nữa rồi,cái tính cách hở tí là lại đem người khác ra để ví von cùng anh.Phải mau bỏ cái tật này thôi,cứ đà này thì sao mà quên anh được.
Chiếc xe lăn bánh vào cổng chính của đại viện.Từ lúc đi đường cô đã quan sát rất kĩ,tỉnh này có rất nhiều cây mộc miên cao to,hai bên đường nơi đâu cũng thấy.
Khu đại viện này cũng có vài cây mộc miên mọc sừng sững,Bên ngoài cửa kính những ngôi nhà cổ lướt qua.Những ngôi nhà không hề sa hoa lộng lẫy như ở Ngụy Gia,mà ngược lại nó giữ lấy dáng vẻ của năm tháng.Đều nhà cao cửa rộng,vững chãi hệt như những quân nhân.Quả nhiên là khu nhà ở của quân nhân có khác.
Chiếc xe lăn bánh vào một cánh cổng làm bằng đá,nhìn rất hoài cổ.Cánh cổng thép màu đen vạm vỡ vừa nhìn là biết đã tồn tại rất nhiều năm.
Quế Tư Hạ bước xuống xe,trước mắt cô là hai ngôi nhà to lớn đứng sát nhau.Chỉ cách nhau ở một khoảng trống nhỏ.Ngôi nhà bên phải hẳn là ngôi nhà sau này của hai mẹ con cô ở,nhìn còn mới thế kia.Bây giờ cô mới được nhìn thấy dáng vẻ thiết kế hiện đại hơn những ngôi nhà khác.
Ngôi nhà bên trái thật đúng là giống như lời cha mẹ cô miêu tả.Không còn từ gì thích hợp để tả hơn là hai từ*QUY CỦ*.Bởi vì mọi ngóc ngách\,người hầu ra vào ai nấy nhìn không khác gì robot.Rất quy củ mà làm việc\,chẳng hề giống ở Ngụy Gia.Người hầu luôn thích buôn chuyện ngoài lề.
Châu Tân Hải dẫn hai mẹ con tiến vào bên trong căn nhà.Khác với ngôi nhà của người chú út kia.Ở đây chỉ có 3 người giúp việc,hẳn là 1 người chuyên nấu ăn,2 người chuyên dọn dẹp.
Tiến vào bên trong ngôi nhà,quả thực rất to,rất rộng nhưng vẫn không bằng biệt thự ở Ngụy Gia thôi.Quế Tư Hạ nhìn xung quanh,lại cùng cha mẹ đi tham quan mọi nơi.Từ phòng ngủ cho tới phòng ăn,cha cô còn làm cho cô một phòng đựng quần áo,phòng học,phòng tập gym,....
Đi một lượt cô liền cảm thấy có chút choáng,thật sự quá đỗi với sức tưởng tượng của cô.Cha cô là phú nhị đại,chẳng phải cô bây giờ từ một con vịt trở thành phượng hoàng luôn sao.Đúng là đời không thể biết trước mai sau thế nào mà.
Cả 3 người cùng đi về hướng phòng khách.Châu Tân Hải nắm lấy tay vợ mình,ân cần dịu dàng mà đặt bà ngồi ở bên cạnh.Dì giúp việc mỗi lần đi ngang qua đều dừng lại cúi thấp đầu mà cung kính chào hỏi.
Trông thấy dáng vẻ của mẹ Quế không có gì là ngạc nhiên cả,cũng phải dù sao bà cũng đã sống cuộc sống như này rồi.Cô thật khâm phục khi bà có thể chịu đựng mà nuôi nấng cô,sống cuộc sống bần tiện nghèo túng như trước.
-Cha nuôi,con về rồi.
Từ ngoài cửa chính,giọng nói lảnh lót vang lên.Thân hình mảnh khảnh của thiếu nữ tiến vào,khi nhìn thấy có người trong nhà thì dường như hành động kia của cô ấy có chút cứng đờ lại.
Châu Tân Hải nhìn lấy Hứa Dụ,gọi cô lại đây.
-Dụ Dụ,mau chào hỏi đi.Sau này đều là người một nhà cả.
Tất nhiên mọi chuyện ông đều đã giãi bày hết với con gái nuôi,nên bây giờ chỉ nói ngắn gọn để cô qua chào hỏi.
Hứa Dụ rất tự nhiên,tính tình phóng khoáng.Cô nhẹ bước chân đi về phía mẹ Quế nhỏ giọng.
-Mẹ nuôi,con tên Hứa Dụ.Sau này mong mẹ quan tâm con nhiều hơn.
-Được được.
Đột nhiên có thêm đứa con gái bà cũng bỡ ngỡ,có hơi mất tự nhiên mà đáp lại.
Hứa Dụ chào hỏi cha mẹ nuôi xong thì đi đến chiếc ghế bên cạnh Quế Tư Hạ ngồi xuống.
-Đây là em gái Tư Hạ đúng không,chào em chị là Hứa Dụ.Mong em chỉ bảo.
'.....'
Tính tình này của chị gái hoạt bát quá mức,cô chỉ biết cười cười đáp lại giọng cũng nhỏ đi.
-Dạ,em chào chị.
Là lần đầu tiên có chị gái,cô còn chưa tiếp ứng được.Nhưng trước mắt, người chị này tính tình rất thân thiện,cô lại không thấy lo nữa.Cô chỉ sợ chị gái không thích mình thôi,bởi vì trước đây ngoại trừ Tử Kì cũng chưa có một bạn nữ nào thích cô cả.
Châu Tân Hải là tên của cha cô.Ông vẫn đang chuyên tâm lái xe,lâu lâu lại hướng mắt nhìn về phía của mẹ mà cười ngọt ngào.Tuổi tác của cả hai cũng không lớn lắm,coo nên chuẩn bị tinh thần có em gái đi là vừa rồi.
Tân Hải nhìn lên chiếc kính quang sát cô con gái ở đằng sau.Ông cười hiền hòa giải thích đôi đường về chỗ ở mới.
-Nhà chúng ta nằm ở khu đại viện,ở đó đa số đều là gia đình quân nhân về hưu.Ông nội con trước kia cũng là quân nhân,nhà chính bây giờ là nhà của chú út con.Còn gia đình chúng ta ở ngôi nhà kế bên.Chỉ vừa mới xây khi ta từ chiến trường quay về thôi.Chắc cũng đã được 2 năm rồi.À còn nữa,con còn 1 người chị gái.Lát nữa ta sẽ giới thiệu sau.
-Vâng ạ.
Về người chị này cô đã nghe mẹ nói qua.Là con gái chiến hữu của ba,ông ấy không may qua đời.Gia đình lại nghèo khổ,chị gái kia không nơi nương tựa nên cha cô mới nhận nuôi.Lớn hơn cô 1 tuổi nhỉ,bằng tuổi của Nhị Gia....
Chỉ vừa nghĩ đến anh là cô lại giật cả mình.Lại nữa rồi,cái tính cách hở tí là lại đem người khác ra để ví von cùng anh.Phải mau bỏ cái tật này thôi,cứ đà này thì sao mà quên anh được.
Chiếc xe lăn bánh vào cổng chính của đại viện.Từ lúc đi đường cô đã quan sát rất kĩ,tỉnh này có rất nhiều cây mộc miên cao to,hai bên đường nơi đâu cũng thấy.
Khu đại viện này cũng có vài cây mộc miên mọc sừng sững,Bên ngoài cửa kính những ngôi nhà cổ lướt qua.Những ngôi nhà không hề sa hoa lộng lẫy như ở Ngụy Gia,mà ngược lại nó giữ lấy dáng vẻ của năm tháng.Đều nhà cao cửa rộng,vững chãi hệt như những quân nhân.Quả nhiên là khu nhà ở của quân nhân có khác.
Chiếc xe lăn bánh vào một cánh cổng làm bằng đá,nhìn rất hoài cổ.Cánh cổng thép màu đen vạm vỡ vừa nhìn là biết đã tồn tại rất nhiều năm.
Quế Tư Hạ bước xuống xe,trước mắt cô là hai ngôi nhà to lớn đứng sát nhau.Chỉ cách nhau ở một khoảng trống nhỏ.Ngôi nhà bên phải hẳn là ngôi nhà sau này của hai mẹ con cô ở,nhìn còn mới thế kia.Bây giờ cô mới được nhìn thấy dáng vẻ thiết kế hiện đại hơn những ngôi nhà khác.
Ngôi nhà bên trái thật đúng là giống như lời cha mẹ cô miêu tả.Không còn từ gì thích hợp để tả hơn là hai từ*QUY CỦ*.Bởi vì mọi ngóc ngách\,người hầu ra vào ai nấy nhìn không khác gì robot.Rất quy củ mà làm việc\,chẳng hề giống ở Ngụy Gia.Người hầu luôn thích buôn chuyện ngoài lề.
Châu Tân Hải dẫn hai mẹ con tiến vào bên trong căn nhà.Khác với ngôi nhà của người chú út kia.Ở đây chỉ có 3 người giúp việc,hẳn là 1 người chuyên nấu ăn,2 người chuyên dọn dẹp.
Tiến vào bên trong ngôi nhà,quả thực rất to,rất rộng nhưng vẫn không bằng biệt thự ở Ngụy Gia thôi.Quế Tư Hạ nhìn xung quanh,lại cùng cha mẹ đi tham quan mọi nơi.Từ phòng ngủ cho tới phòng ăn,cha cô còn làm cho cô một phòng đựng quần áo,phòng học,phòng tập gym,....
Đi một lượt cô liền cảm thấy có chút choáng,thật sự quá đỗi với sức tưởng tượng của cô.Cha cô là phú nhị đại,chẳng phải cô bây giờ từ một con vịt trở thành phượng hoàng luôn sao.Đúng là đời không thể biết trước mai sau thế nào mà.
Cả 3 người cùng đi về hướng phòng khách.Châu Tân Hải nắm lấy tay vợ mình,ân cần dịu dàng mà đặt bà ngồi ở bên cạnh.Dì giúp việc mỗi lần đi ngang qua đều dừng lại cúi thấp đầu mà cung kính chào hỏi.
Trông thấy dáng vẻ của mẹ Quế không có gì là ngạc nhiên cả,cũng phải dù sao bà cũng đã sống cuộc sống như này rồi.Cô thật khâm phục khi bà có thể chịu đựng mà nuôi nấng cô,sống cuộc sống bần tiện nghèo túng như trước.
-Cha nuôi,con về rồi.
Từ ngoài cửa chính,giọng nói lảnh lót vang lên.Thân hình mảnh khảnh của thiếu nữ tiến vào,khi nhìn thấy có người trong nhà thì dường như hành động kia của cô ấy có chút cứng đờ lại.
Châu Tân Hải nhìn lấy Hứa Dụ,gọi cô lại đây.
-Dụ Dụ,mau chào hỏi đi.Sau này đều là người một nhà cả.
Tất nhiên mọi chuyện ông đều đã giãi bày hết với con gái nuôi,nên bây giờ chỉ nói ngắn gọn để cô qua chào hỏi.
Hứa Dụ rất tự nhiên,tính tình phóng khoáng.Cô nhẹ bước chân đi về phía mẹ Quế nhỏ giọng.
-Mẹ nuôi,con tên Hứa Dụ.Sau này mong mẹ quan tâm con nhiều hơn.
-Được được.
Đột nhiên có thêm đứa con gái bà cũng bỡ ngỡ,có hơi mất tự nhiên mà đáp lại.
Hứa Dụ chào hỏi cha mẹ nuôi xong thì đi đến chiếc ghế bên cạnh Quế Tư Hạ ngồi xuống.
-Đây là em gái Tư Hạ đúng không,chào em chị là Hứa Dụ.Mong em chỉ bảo.
'.....'
Tính tình này của chị gái hoạt bát quá mức,cô chỉ biết cười cười đáp lại giọng cũng nhỏ đi.
-Dạ,em chào chị.
Là lần đầu tiên có chị gái,cô còn chưa tiếp ứng được.Nhưng trước mắt, người chị này tính tình rất thân thiện,cô lại không thấy lo nữa.Cô chỉ sợ chị gái không thích mình thôi,bởi vì trước đây ngoại trừ Tử Kì cũng chưa có một bạn nữ nào thích cô cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.