Nhị Thiếu Gia, Xin Anh Cách Xa Tôi Một Mét
Chương 55: Thư kí tổng tài
Nhiễm Y (Ri)
29/05/2015
Làm phiền mấy ad của các page sửa giúp mình nhé :<
Tuần này Rii thi học kì nè :< nên là sẽ viết ít thôi nè :< Cảm ơn mấy bạn ủng hộ tr nhé <3 Rii yêu mng =)))
=========
Kì Hân ở nhà nhiều đến phát ngán. Ngày nào cô cũng bị Duy Khánh giam ở nhà, loanh quanh luẩn quẩn với Thony và Tiểu Nguyệt. Duy Khánh dạo này bận việc ở tập đoàn, nhưng nhất định đúng 7 giờ sẽ có mặt ở nhà với cô. Anh luôn miệng nhắc nhở cô chỉ được ở trong nhà cho tới khi lành hẳn, sau đó anh sẽ cho cô ra ngoài.
Kì Hân ngoài mặt thì ngoan ngoãn chịu vâng lời, trong lòng thì lại vô cùng khó chịu. Dưỡng thương lâu như thế rồi còn phải dưỡng thêm sao? Cô thực sự bị bức đến điên lên rồi!
Cô còn đang định hỏi Duy Khánh để đi làm việc. Dù gì thì cô cũng học xng 12 năm, có bằng tại Oxford. Chỉ là cô học nhảy lớp nên nă 17 tuổi mới được an nhàn ở nhà.
Không ngờ duy nghĩ của cô cũng trùng với Duy Khánh...
Buổi tối, lúc cô đang ngồi trên giường chơi với Thony thì bị anh nhéo má một cái:
- Bảo bối, em có muốn đến Hưng Viễn làm không?
- Ừ - Kì Hân vừa xoa đầu Thony vừa gật gật.
Duy Khánh ôn nhu cười, dùng tay xoay bả vai cô, để cô đối diện với mình.
- Bảo bối, em có nghe anh nói gì không?
Kì Hân gật đầu rõ mạnh, giơ ngón cái lên:
- Em làm thư kí của anh được không?
Duy Khánh yêu thương ôm cô vào lòng:
- Tất nhiên là được. Anh đã sắp xếp lịch rồi. Ngày mai em đến Hưng Viễn phỏng vấn, có được không?
Kì Hân nghe tới đây thì cười tít mắt. Thế là cô được ra ngoài rồi sao? Không phải ở nhà dưỡng thương nữa? Thật là vui muốn chết đi...
========
Sáng hôm sau...
Ở đại sảnh của tập đoàn Hưng Viễn, một cô gái thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
Cô ăn vận vô cùng thoải mái, mặc áo sơ mi trắng đuôi tôm kết hợp với quần jean bó. Cô đi giầy thể thao trắng. Người ngoài nhìn vào có cảm giác xinh đẹp mà thanh thoát, lại vô cùng trẻ trung năng động. Mái tóc xoăn dài buộc cao lên làm nổi bật khuôn mặt thanh tú.
Kì Hân vào thang máy, đang định bấm thì có người chặn lại.
Trần Tử Hàn từ ngoài đi vào, nhìn thấy cô thì thân thiện chào:
- Kì Hân?
Cô gật đầu.
- Vâng. Anh làm ở đây?
Anh gật đầu:
- Ừ. Em đến thăm Duy Khánh sao?
Cô lắc đầu:
- Em đến phỏng vấn.
Trần Tử Hàn cười cười nhìn cô, một tay bấm số tầng:
- Em gái à, đây là thang máy chuyên dụng của tổng tài mà!
Kì Hân kinh ngạc hả một tiếng. Thang máy chuyên dụng dành cho tổng tài? Rõ ràng là không có gì khác biệt hơn so với các thang máy còn lại mà. Chỉ là... không có ai ở đây đợi thang máy... Thảo nào cô thấy mọi người nhìn mình với con mắt kì dị như vậy..
Kì Hân gãi đầu:
- Thực xin lỗi, em không biết.
Trần Tử Hàn xoa đầu cô:
- Không sao cả..
=========
Lúc cô bước vào nơi phỏng vấn thì thấy ở đó đã có Duy Khánh cùng một số người khác.
Kì Hân đứng đó, tự tin mỉm cười giới thiệu về bản thân. Duy khánh ngồi ở giữa hài lòng mỉm cười nhìn cô, còn lén lút giơ ngón cái với cô.
Kì Hân phỏng vấn cái gì cũng trôi chảy. Hơn nữa, họ đều đã biết cô là tổng tài phu nhân, cộng thêm ngoại hình bắt mắt và vẻ tự nhiên khiến cô trở thành tiêu điểm và là "đối thủ khó ăn nhất" của tất cả những người còn lại.
Phỏng vấn xong, Kì Hân về trước. Hôm qua Duy Khánh cũng dặn cô như vậy. Ở trước cửa Hưng Viễn đã có oto của tài xế chờ sẵn.
Kì Hân mỉm cười bước lên xe..
Cứ như thế thì tốt quá...
Tuần này Rii thi học kì nè :< nên là sẽ viết ít thôi nè :< Cảm ơn mấy bạn ủng hộ tr nhé <3 Rii yêu mng =)))
=========
Kì Hân ở nhà nhiều đến phát ngán. Ngày nào cô cũng bị Duy Khánh giam ở nhà, loanh quanh luẩn quẩn với Thony và Tiểu Nguyệt. Duy Khánh dạo này bận việc ở tập đoàn, nhưng nhất định đúng 7 giờ sẽ có mặt ở nhà với cô. Anh luôn miệng nhắc nhở cô chỉ được ở trong nhà cho tới khi lành hẳn, sau đó anh sẽ cho cô ra ngoài.
Kì Hân ngoài mặt thì ngoan ngoãn chịu vâng lời, trong lòng thì lại vô cùng khó chịu. Dưỡng thương lâu như thế rồi còn phải dưỡng thêm sao? Cô thực sự bị bức đến điên lên rồi!
Cô còn đang định hỏi Duy Khánh để đi làm việc. Dù gì thì cô cũng học xng 12 năm, có bằng tại Oxford. Chỉ là cô học nhảy lớp nên nă 17 tuổi mới được an nhàn ở nhà.
Không ngờ duy nghĩ của cô cũng trùng với Duy Khánh...
Buổi tối, lúc cô đang ngồi trên giường chơi với Thony thì bị anh nhéo má một cái:
- Bảo bối, em có muốn đến Hưng Viễn làm không?
- Ừ - Kì Hân vừa xoa đầu Thony vừa gật gật.
Duy Khánh ôn nhu cười, dùng tay xoay bả vai cô, để cô đối diện với mình.
- Bảo bối, em có nghe anh nói gì không?
Kì Hân gật đầu rõ mạnh, giơ ngón cái lên:
- Em làm thư kí của anh được không?
Duy Khánh yêu thương ôm cô vào lòng:
- Tất nhiên là được. Anh đã sắp xếp lịch rồi. Ngày mai em đến Hưng Viễn phỏng vấn, có được không?
Kì Hân nghe tới đây thì cười tít mắt. Thế là cô được ra ngoài rồi sao? Không phải ở nhà dưỡng thương nữa? Thật là vui muốn chết đi...
========
Sáng hôm sau...
Ở đại sảnh của tập đoàn Hưng Viễn, một cô gái thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
Cô ăn vận vô cùng thoải mái, mặc áo sơ mi trắng đuôi tôm kết hợp với quần jean bó. Cô đi giầy thể thao trắng. Người ngoài nhìn vào có cảm giác xinh đẹp mà thanh thoát, lại vô cùng trẻ trung năng động. Mái tóc xoăn dài buộc cao lên làm nổi bật khuôn mặt thanh tú.
Kì Hân vào thang máy, đang định bấm thì có người chặn lại.
Trần Tử Hàn từ ngoài đi vào, nhìn thấy cô thì thân thiện chào:
- Kì Hân?
Cô gật đầu.
- Vâng. Anh làm ở đây?
Anh gật đầu:
- Ừ. Em đến thăm Duy Khánh sao?
Cô lắc đầu:
- Em đến phỏng vấn.
Trần Tử Hàn cười cười nhìn cô, một tay bấm số tầng:
- Em gái à, đây là thang máy chuyên dụng của tổng tài mà!
Kì Hân kinh ngạc hả một tiếng. Thang máy chuyên dụng dành cho tổng tài? Rõ ràng là không có gì khác biệt hơn so với các thang máy còn lại mà. Chỉ là... không có ai ở đây đợi thang máy... Thảo nào cô thấy mọi người nhìn mình với con mắt kì dị như vậy..
Kì Hân gãi đầu:
- Thực xin lỗi, em không biết.
Trần Tử Hàn xoa đầu cô:
- Không sao cả..
=========
Lúc cô bước vào nơi phỏng vấn thì thấy ở đó đã có Duy Khánh cùng một số người khác.
Kì Hân đứng đó, tự tin mỉm cười giới thiệu về bản thân. Duy khánh ngồi ở giữa hài lòng mỉm cười nhìn cô, còn lén lút giơ ngón cái với cô.
Kì Hân phỏng vấn cái gì cũng trôi chảy. Hơn nữa, họ đều đã biết cô là tổng tài phu nhân, cộng thêm ngoại hình bắt mắt và vẻ tự nhiên khiến cô trở thành tiêu điểm và là "đối thủ khó ăn nhất" của tất cả những người còn lại.
Phỏng vấn xong, Kì Hân về trước. Hôm qua Duy Khánh cũng dặn cô như vậy. Ở trước cửa Hưng Viễn đã có oto của tài xế chờ sẵn.
Kì Hân mỉm cười bước lên xe..
Cứ như thế thì tốt quá...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.