Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình
Chương 32: Cẩn Thận Với Phụ Nữ
Phạm Thị Hồng Đào
02/11/2024
Sau khi ăn xong thì Cần Vy cũng đi thanh toán ...
" Mình đợi cậu ,đi đi."
" ปท. "…
Tiểu Mân khá là mệt mỏi ,mọi thứ cũng là do cô mà ra ,cô thích người ta trước và bây giờ cũng tự mình thất vọng luôn ..
" Haiz ,chan qua di. "
"Tiều Mân mình xong rồi,chúng ta về thôi. "
"Ừm, để mình bắt taxi. "
"Ừm."...
Nha cia 2ngudi cach xa nhau nhung ma Tieu Man van muon ve chung...
Ngồi ở trên xe Tiểu Mân khá là buồn cho nên cô cũng không có nói chuyện gì nhiều.
"Tới rồi, mình xuống trước đây ."
" Ừm ,tạm biệt cậu."...
Cần Vy lúc này cũng đi lên nhà .
Giờ này Dục Thịnh vẫn chưa về nhà ,cô thay giày ra rồi mang dép đi vào trong phòng ngủ của mình .
Cẩn Vy lấy quần áo rồi đi vào trong toilet tắm rửa, giờ này cũng khuya rồi, cô cần phải tranh thủ 1 chút để bản thân mình còn được nghỉ ngơi nữa chứ..
Cẩn Vy mặc váy ngủ mà Dục Thịnh đã mua, cảm thấy nó quá là ngắn và hở đi, nhưng mà ở đây chỉ có cô và anh thôi,cho nên cũng không có gì đâu.
Sau đó thì cô liền ngồi xuống bàn trang điểm thoa kem dưỡng da ,Dục Thịnh đã mua rồi nếu cô mà không xài thì anh ấy cũng sẽ vức đi mà thôi .
Cô thì tiếc tiền cho nên không nỡ bỏ nó đi đâu ,vậy cho nên cứ xài đi ,mấy cái này đắc tiền lắm ,mà nói đến tiền thì cô lại xót đến tim luôn đấy .
20 phút sau thì Cẩn Vy ngồi trên giường học bài, cô muốn ngủ lắm chứ nhưng mà không thể được, không học là không được đâu .Môn vẽ phải thực hành nhiều, nhưng mà lý thuyết cùng đâu có ít đâu ,cô cần phải siêng 1 chút chứ nếu không là tiêu đời luôn .
Đến 12 giờ đêm thì cô đã ngủ gục luôn rồi .
Nằm 1 chút thì nghe được tiếng chuông cửa ,cô lật đật ngồi dậy sau đó liền chạy ra ngoài với cả người xộc xệch, váy ngủ hai dây với lại chiều dài váy cũng khá là ngắn .
" Anh về rồi ." .
Ở đây có tận 2 người chứ không phải là 1 người nữa rồi .
" Ừ ,em ăn mặc kiểu gì vậy .".
"Em quên mất ,cứ tưởng có mình anh mà thôi. "
Sau đó Dục Thịnh liền lấy áo khoác choàng lên người của cô .
" Cám ơn."
"Ừm ."
" À tới nhà rồi vậy tao về trước đây ."
"Ừm.".
" Lý Kỳ, Tiều Mân thất vọng về anh lắm đấy ."
Nghe Cẩn Vy nói vậy thì Lý Kỳ liền quay lại .
"Ý của cô là gì đây." .
" Lúc nãy cậu ấy đã đến quán bar tìm anh và nghe hết mọi chuyện rồi. ".
" Thì sao ."
" Anh treu dua tinh cam cua cau ay , Tieu Man rat yeu duoi.".
" Là cô ấy kết bạn với tôi trước mà ,là do Tiểu Mân thích tôi trước mà thôi, nghe rồi thì thôi vậy ".
" Cậu ..cậu ."..
" Cẩn Vy anh thấy em nói hơi nhiều rồi, vào phòng đi ."
" Anh. .Dục Thịnh."
" Đừng quên thân phận của mình, vào phòng đi ." Dục Thịnh liền hét lên.
" Dục Thịnh à tao thấy cô tình nhân này đã leo lên đầu của mày mà ngồi rồi đấy ,chưa gì mà đã muốn quản mọi chuyện rồi ." .
Cần Vy thấy vậy cũng liền đi về phòng .
" Mày cũng về đi ,bây giờ đã trể rồi."
" Mày cũng về đi ,bây giờ đã trể rồi. "
" Um ,nhd can than voi phu nu day "
" Biết rồi,đi đi.".
Sau đó thì Dục Thịnh cũng đóng cửa lại, hết chuyện này rồi đến chuyện kia nó khiến cho anh bực bội quá đi .
Dục Thịnh day day thái dương của mình rồi trở về phòng, lúc này thì Cần Vy vẫn chưa ngủ, là do cô tức quá cho nên không thể ngủ trở lại .
Anh ngồi xuống giường rồi nhìn cô ,sau đó lấy trong túi ra 1 gói thuốc lá.
" Giân hả ."
" Không có đâu ,em không có tư cách đó." .
" Biết vậy là tốt." .
" Anh say rồi."
" Ừm ,say nhưng em vẫn làm phiền đến anh ."
" Áo của anh em để ở ghế sofa ,lúc nãy em không biết có bạn anh về cùng ." .
"Ừm, không sao đâu , nhưng mà công nhận em mặc váy này rất đẹp đấy ." Dục Thịnh vừa nói vừa nhìn cô chằm chẳm ,cổ áo khoét sâu ,rãnh ngực có thể nhìn thấy tất cả.
" Cái này là anh mua mà ."
" Ừ xem ra mắt nhìn cũng rất tốt nhỉ. "
"Đúng, đúng ..Dục Thịnh em đi pha nước cho anh tắm ,tắm rồi đi ngủ sớm ." .
"Ừm, em muốn làm gì thì làm đi ." .
Dục Thịnh hút hết điếu này đến điếu thuốc khác ,Cẩn Vy cũng không dám ở đây nữa, người đàn ông này cứ nhìn chăm chắm khiến cho cô hơi khó chịu khi phải đối diện với anh .
" Mình đợi cậu ,đi đi."
" ปท. "…
Tiểu Mân khá là mệt mỏi ,mọi thứ cũng là do cô mà ra ,cô thích người ta trước và bây giờ cũng tự mình thất vọng luôn ..
" Haiz ,chan qua di. "
"Tiều Mân mình xong rồi,chúng ta về thôi. "
"Ừm, để mình bắt taxi. "
"Ừm."...
Nha cia 2ngudi cach xa nhau nhung ma Tieu Man van muon ve chung...
Ngồi ở trên xe Tiểu Mân khá là buồn cho nên cô cũng không có nói chuyện gì nhiều.
"Tới rồi, mình xuống trước đây ."
" Ừm ,tạm biệt cậu."...
Cần Vy lúc này cũng đi lên nhà .
Giờ này Dục Thịnh vẫn chưa về nhà ,cô thay giày ra rồi mang dép đi vào trong phòng ngủ của mình .
Cẩn Vy lấy quần áo rồi đi vào trong toilet tắm rửa, giờ này cũng khuya rồi, cô cần phải tranh thủ 1 chút để bản thân mình còn được nghỉ ngơi nữa chứ..
Cẩn Vy mặc váy ngủ mà Dục Thịnh đã mua, cảm thấy nó quá là ngắn và hở đi, nhưng mà ở đây chỉ có cô và anh thôi,cho nên cũng không có gì đâu.
Sau đó thì cô liền ngồi xuống bàn trang điểm thoa kem dưỡng da ,Dục Thịnh đã mua rồi nếu cô mà không xài thì anh ấy cũng sẽ vức đi mà thôi .
Cô thì tiếc tiền cho nên không nỡ bỏ nó đi đâu ,vậy cho nên cứ xài đi ,mấy cái này đắc tiền lắm ,mà nói đến tiền thì cô lại xót đến tim luôn đấy .
20 phút sau thì Cẩn Vy ngồi trên giường học bài, cô muốn ngủ lắm chứ nhưng mà không thể được, không học là không được đâu .Môn vẽ phải thực hành nhiều, nhưng mà lý thuyết cùng đâu có ít đâu ,cô cần phải siêng 1 chút chứ nếu không là tiêu đời luôn .
Đến 12 giờ đêm thì cô đã ngủ gục luôn rồi .
Nằm 1 chút thì nghe được tiếng chuông cửa ,cô lật đật ngồi dậy sau đó liền chạy ra ngoài với cả người xộc xệch, váy ngủ hai dây với lại chiều dài váy cũng khá là ngắn .
" Anh về rồi ." .
Ở đây có tận 2 người chứ không phải là 1 người nữa rồi .
" Ừ ,em ăn mặc kiểu gì vậy .".
"Em quên mất ,cứ tưởng có mình anh mà thôi. "
Sau đó Dục Thịnh liền lấy áo khoác choàng lên người của cô .
" Cám ơn."
"Ừm ."
" À tới nhà rồi vậy tao về trước đây ."
"Ừm.".
" Lý Kỳ, Tiều Mân thất vọng về anh lắm đấy ."
Nghe Cẩn Vy nói vậy thì Lý Kỳ liền quay lại .
"Ý của cô là gì đây." .
" Lúc nãy cậu ấy đã đến quán bar tìm anh và nghe hết mọi chuyện rồi. ".
" Thì sao ."
" Anh treu dua tinh cam cua cau ay , Tieu Man rat yeu duoi.".
" Là cô ấy kết bạn với tôi trước mà ,là do Tiểu Mân thích tôi trước mà thôi, nghe rồi thì thôi vậy ".
" Cậu ..cậu ."..
" Cẩn Vy anh thấy em nói hơi nhiều rồi, vào phòng đi ."
" Anh. .Dục Thịnh."
" Đừng quên thân phận của mình, vào phòng đi ." Dục Thịnh liền hét lên.
" Dục Thịnh à tao thấy cô tình nhân này đã leo lên đầu của mày mà ngồi rồi đấy ,chưa gì mà đã muốn quản mọi chuyện rồi ." .
Cần Vy thấy vậy cũng liền đi về phòng .
" Mày cũng về đi ,bây giờ đã trể rồi."
" Mày cũng về đi ,bây giờ đã trể rồi. "
" Um ,nhd can than voi phu nu day "
" Biết rồi,đi đi.".
Sau đó thì Dục Thịnh cũng đóng cửa lại, hết chuyện này rồi đến chuyện kia nó khiến cho anh bực bội quá đi .
Dục Thịnh day day thái dương của mình rồi trở về phòng, lúc này thì Cần Vy vẫn chưa ngủ, là do cô tức quá cho nên không thể ngủ trở lại .
Anh ngồi xuống giường rồi nhìn cô ,sau đó lấy trong túi ra 1 gói thuốc lá.
" Giân hả ."
" Không có đâu ,em không có tư cách đó." .
" Biết vậy là tốt." .
" Anh say rồi."
" Ừm ,say nhưng em vẫn làm phiền đến anh ."
" Áo của anh em để ở ghế sofa ,lúc nãy em không biết có bạn anh về cùng ." .
"Ừm, không sao đâu , nhưng mà công nhận em mặc váy này rất đẹp đấy ." Dục Thịnh vừa nói vừa nhìn cô chằm chẳm ,cổ áo khoét sâu ,rãnh ngực có thể nhìn thấy tất cả.
" Cái này là anh mua mà ."
" Ừ xem ra mắt nhìn cũng rất tốt nhỉ. "
"Đúng, đúng ..Dục Thịnh em đi pha nước cho anh tắm ,tắm rồi đi ngủ sớm ." .
"Ừm, em muốn làm gì thì làm đi ." .
Dục Thịnh hút hết điếu này đến điếu thuốc khác ,Cẩn Vy cũng không dám ở đây nữa, người đàn ông này cứ nhìn chăm chắm khiến cho cô hơi khó chịu khi phải đối diện với anh .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.