Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình
Chương 23: Chăm Sóc
Phạm Thị Hồng Đào
02/11/2024
Lát sau anh trở về phòng ngủ thì thấy Cẩn Vy đã ngủ mất rồi .Dục Thịnh lúc này cũng leo lên giường ngủ .
Vừa nằm xuống thì đã kéo Cẩn Vy về phía của mình .
Cần Vy hình như lúc trước anh có gặp qua rồi đúng không, sao anh cảm thấy có chút quen mắt đấy .
"Sao nóng thế này chứ." tay của anh đặt lên trán của Cần Vy .
"Em đúng là phiền phức mà ." Dục Thịnh ngồi bật dậy rồi gọi điện cho bác sĩ .
Trong thời gian chờ đợi thì Dục Thịnh lấy khăn ấm đặt lên trán cho cô.
" Ngô Cẩn Vy tôi mắc nợ em ".
Khoảng 30 phút sau thì bác sĩ cũng đã đến .
"Nhị thiếu,cậu bị gì sao ."
" Không có ,khám cho cô ấy đi ."
" Vâng. "
" Cậu ra ngoài đi , tôi phải cởi đồ của cô ấy ra."
" Không cần đâu ,khám nhanh lên ."
" Được."...
Nhị thiếu đúng là ngang ngược mà ,chắc là cô gái này là bạn gái của cậu ấy quá .
Cởi đồ ra thì bà ấy liền há hốc mồm luôn, không nghĩ là trên người lại có nhiều dấu hồn đến như vậy ,có lẽ bản thân quá kiệt sức cho nên mới dẫn đến chuyện bị sốt như thế này đây...
Chừng 20 phút sau thì cũng đã xong .
" Nhị thiếu cô gái này bị kiệt sức với lại do tắm đêm cho nên mới dẫn đến việc bị sốt ,bây giờ cần nghỉ ngơi và uống thuốc là được rồi. "
"Ừm ."
"À còn chuyện kia cậu tránh quan hệ trong 2 tuần lễ ,vùng kín của cô ấy bị sưng đỏ lên rồi, cho nên phải hạn chế."
" Được." ..
" Đây là thuốc hạ sốt ,còn thuốc bôi thì cậu mua theo toa thuốc. "
"Um ."
Gì mà bắt anh phải kiêng cử 2 tuần lễ chứ ,cái này là muốn giết anh rồi ư.
Lát sau Dục Thịnh cho Cẩn Vy uống thuốc, ngủ rồi cho nên cứ ngậm chặt miệng lại vậy cho nên anh đành phải dùng cách khác,đó chính là môi chạm môi ,anh uống trước rồi truyền qua cho cô .
"Ực.."
"Ngủ thôi, mệt quá đi." .
Dục Thịnh cũng nằm xuống ngủ, hiện tại bây giờ thì đã trễ lắm rồi anh không thể thức được nữa đâu....
_@@
Sáng hôm sau tỉnh dậy thì cô thấy đầu của mình đau vô cùng,đã vậy còn không mặc quần áo nữa chứ ,trên người mặc áo áo sơ mi của Dục Thịnh .
" Anh làm gì vậy .".
" Thoa thuốc cho em đấy , còn nữa đêm qua em bị sốt "
" Vậy sao ,em không nhớ gì cả ."
"Em hành tôi cả đêm, tôi chẳng ngủ được gì cả. "
"Xin lỗi ."
" Ngồi yên đi , tôi thoa thuốc sắp xong rồi. "
" ปท. "
" Dục Thịnh cám ơn anh đã chăm sóc cho em ."
" Không cần đâu ,em là tình nhân của tôi mà ,em mà có chuyện gì thì tôi sẽ lỗ vốn đấy ." .
Thì ra là như vậy,hoá ra bản thân của cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
" Yên tâm đi trong mấy ngày tới tôi sẽ không chạm vào em ."
" Vâng ,em biết rồi ." .
"Xong rồi đấy..." Nói xong Dục Thịnh liền đứng dậy .
"Quần áo của em cũ quá, tôi sẽ mua cái mới cho em, không được từ chối."
" Vâng. "
Sau đó thì Dục Thịnh cũng đi ra ngoài.
Cẩn Vy ngồi ở trên giường, cô đưa tay sờ lên trán của mình thì thấy có miếng dán hạ sốt ,sau đó thì cô cũng lấy nó xuống, trán cũng ẩm rồi không còn nóng nữa .
Ký ức bây giờ đã hiện về rồi, à hình như là tối qua anh ấy đã đút thuốc cho cô thì phải, là bằng miệng của anh ấy .
Đã vậy bây giờ trên người còn mặc áo của người ta nữa chứ.
Sau đó thì cô cũng rời giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân ...
Cần Vy đánh răng rửa mặt xong thì cảm thấy tươi tỉnh hẳn ,sau đó thì cũng đi thay quần áo và ra ngoài ăn sáng .
" Cô Cẩn Vy bữa sáng đã được dọn lên rồi."
" Vâng ,cảm ơn dì."
" Không có gì, nhị thiếu bảo cô ăn sáng rồi uống thuốc, nếu cô không có đi học thì cứ ở nhà chơi ."
"Dạ ,cám ơn dì. ".
Xem ra thì Dục Thịnh cũng không quá bạt đãi với cô thì phải .
" Dì à ,dì làm ở đây lâu chưa vậy."
" Ừm cũng lâu rồi, nhị thiếu thấy vậy chứ tính tình tốt lắm đấy ,cô sợ cậu ấy lắm sao." .
" Dạ ,có chút sợ ."
" Có lẽ là do cậu ấy không sống cùng với gia đình,cho nên tính tình hơi lạnh 1 chút, từ từ rồi sẽ quen mà thôi ."
" Dạ ,con biết rồi dì."
"Ừm ,vậy cô ăn đi ,có gì cần thì cứ tìm đến dì.".
" Vâng. "..
Cẩn Vy gật đầu rồi cũng ăn sáng ,bữa sáng có cháo và bánh bao .Đang đói bụng cho nên cô đã ăn hết cả 2 món luôn ,ăn xong thì cô liền uống thuốc rồi trở về phòng của mình..
Vừa nằm xuống thì đã kéo Cẩn Vy về phía của mình .
Cần Vy hình như lúc trước anh có gặp qua rồi đúng không, sao anh cảm thấy có chút quen mắt đấy .
"Sao nóng thế này chứ." tay của anh đặt lên trán của Cần Vy .
"Em đúng là phiền phức mà ." Dục Thịnh ngồi bật dậy rồi gọi điện cho bác sĩ .
Trong thời gian chờ đợi thì Dục Thịnh lấy khăn ấm đặt lên trán cho cô.
" Ngô Cẩn Vy tôi mắc nợ em ".
Khoảng 30 phút sau thì bác sĩ cũng đã đến .
"Nhị thiếu,cậu bị gì sao ."
" Không có ,khám cho cô ấy đi ."
" Vâng. "
" Cậu ra ngoài đi , tôi phải cởi đồ của cô ấy ra."
" Không cần đâu ,khám nhanh lên ."
" Được."...
Nhị thiếu đúng là ngang ngược mà ,chắc là cô gái này là bạn gái của cậu ấy quá .
Cởi đồ ra thì bà ấy liền há hốc mồm luôn, không nghĩ là trên người lại có nhiều dấu hồn đến như vậy ,có lẽ bản thân quá kiệt sức cho nên mới dẫn đến chuyện bị sốt như thế này đây...
Chừng 20 phút sau thì cũng đã xong .
" Nhị thiếu cô gái này bị kiệt sức với lại do tắm đêm cho nên mới dẫn đến việc bị sốt ,bây giờ cần nghỉ ngơi và uống thuốc là được rồi. "
"Ừm ."
"À còn chuyện kia cậu tránh quan hệ trong 2 tuần lễ ,vùng kín của cô ấy bị sưng đỏ lên rồi, cho nên phải hạn chế."
" Được." ..
" Đây là thuốc hạ sốt ,còn thuốc bôi thì cậu mua theo toa thuốc. "
"Um ."
Gì mà bắt anh phải kiêng cử 2 tuần lễ chứ ,cái này là muốn giết anh rồi ư.
Lát sau Dục Thịnh cho Cẩn Vy uống thuốc, ngủ rồi cho nên cứ ngậm chặt miệng lại vậy cho nên anh đành phải dùng cách khác,đó chính là môi chạm môi ,anh uống trước rồi truyền qua cho cô .
"Ực.."
"Ngủ thôi, mệt quá đi." .
Dục Thịnh cũng nằm xuống ngủ, hiện tại bây giờ thì đã trễ lắm rồi anh không thể thức được nữa đâu....
_@@
Sáng hôm sau tỉnh dậy thì cô thấy đầu của mình đau vô cùng,đã vậy còn không mặc quần áo nữa chứ ,trên người mặc áo áo sơ mi của Dục Thịnh .
" Anh làm gì vậy .".
" Thoa thuốc cho em đấy , còn nữa đêm qua em bị sốt "
" Vậy sao ,em không nhớ gì cả ."
"Em hành tôi cả đêm, tôi chẳng ngủ được gì cả. "
"Xin lỗi ."
" Ngồi yên đi , tôi thoa thuốc sắp xong rồi. "
" ปท. "
" Dục Thịnh cám ơn anh đã chăm sóc cho em ."
" Không cần đâu ,em là tình nhân của tôi mà ,em mà có chuyện gì thì tôi sẽ lỗ vốn đấy ." .
Thì ra là như vậy,hoá ra bản thân của cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
" Yên tâm đi trong mấy ngày tới tôi sẽ không chạm vào em ."
" Vâng ,em biết rồi ." .
"Xong rồi đấy..." Nói xong Dục Thịnh liền đứng dậy .
"Quần áo của em cũ quá, tôi sẽ mua cái mới cho em, không được từ chối."
" Vâng. "
Sau đó thì Dục Thịnh cũng đi ra ngoài.
Cẩn Vy ngồi ở trên giường, cô đưa tay sờ lên trán của mình thì thấy có miếng dán hạ sốt ,sau đó thì cô cũng lấy nó xuống, trán cũng ẩm rồi không còn nóng nữa .
Ký ức bây giờ đã hiện về rồi, à hình như là tối qua anh ấy đã đút thuốc cho cô thì phải, là bằng miệng của anh ấy .
Đã vậy bây giờ trên người còn mặc áo của người ta nữa chứ.
Sau đó thì cô cũng rời giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân ...
Cần Vy đánh răng rửa mặt xong thì cảm thấy tươi tỉnh hẳn ,sau đó thì cũng đi thay quần áo và ra ngoài ăn sáng .
" Cô Cẩn Vy bữa sáng đã được dọn lên rồi."
" Vâng ,cảm ơn dì."
" Không có gì, nhị thiếu bảo cô ăn sáng rồi uống thuốc, nếu cô không có đi học thì cứ ở nhà chơi ."
"Dạ ,cám ơn dì. ".
Xem ra thì Dục Thịnh cũng không quá bạt đãi với cô thì phải .
" Dì à ,dì làm ở đây lâu chưa vậy."
" Ừm cũng lâu rồi, nhị thiếu thấy vậy chứ tính tình tốt lắm đấy ,cô sợ cậu ấy lắm sao." .
" Dạ ,có chút sợ ."
" Có lẽ là do cậu ấy không sống cùng với gia đình,cho nên tính tình hơi lạnh 1 chút, từ từ rồi sẽ quen mà thôi ."
" Dạ ,con biết rồi dì."
"Ừm ,vậy cô ăn đi ,có gì cần thì cứ tìm đến dì.".
" Vâng. "..
Cẩn Vy gật đầu rồi cũng ăn sáng ,bữa sáng có cháo và bánh bao .Đang đói bụng cho nên cô đã ăn hết cả 2 món luôn ,ăn xong thì cô liền uống thuốc rồi trở về phòng của mình..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.