Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình
Chương 73: Đi Dạo
Phạm Thị Hồng Đào
17/11/2024
Cần Vy ra xe thì bị Dục Thịnh kéo lên xe rồi chở đi mất .
" Anh lái chậm thôi, chú ý an toàn đi mà "
" Dục Thịnh xin anh đó ,em không có muốn chết đâu ."
"Hức .hức ..huhu. ."
" Sao lại khóc chứ"
"Em sợ ,anh lái chậm lại đi ."
" Được rồi, anh hạ tốc độ rồi."
Sau đó thì Cần Vy mới thở phào nhẹ nhõm 1 cái...
"Haiz ,đúng là dọa chết em mà ."
"Không sao chứ ."
" Không sao, mà anh định đi đâu vậy ."
" Thì ra ngoài chơi ,mọi thứ đã bình yên trở lại rồi, chúng ta đâu cần phải trốn chui chốn nhủi nữa đâu. "
" Ừm ,vậy cũng được" Cẩn Vy xem đây là ngày cuối cùng mà 2 người đã ở bên nhau vậy ...
" Em làm sao thế."
" Đâu có sao đâu ,em bình thường mà."
"Ừm ."
" Em muon di dau choi ."
" Anh chọn đi ,em đi đâu cũng được .".
Dục Thịnh suy nghĩ nát óc cũng không biết đưa cô đi đâu chơi nữa. Cuối cùng thì anh đành đưa cô đi ngắm cảnh đềm ..
Chừng 20 phút sau thì cũng đã đến nơi.
"Tới rồi."
"Ờ.,"
Sau đó thì 2 người cũng đi xuống xe .
" Không biết đưa em đi đâu ,cho nên đành đưa em ra đây vậy "
" Anh ít đi chơi lắm sao ."
" Không phải, chỉ là những nơi mà anh đến không phù hợp với em, toàn là quán bar còn không thì là nơi đua xe mà thôi ."
" Với lại anh thích mấy trò mạo hiểm cho nên sẽ không phù hợp với em ."
"À .".
Sau đó thì thì 2 người vừa đi vừa nói chuyện .
Dạo gần đây Dục Thịnh cũng thay đổi rất nhiều, tính tình ôn nhu ,ăn uống cũng đúng bữa hơn .Có như thế thì khi cô rời khỏi đây cũng cảm thấy an tâm hơn rồi .
"Em có muốn ăn thêm gì không ."
" Không, em vẫn còn no lắm ." .
"Ừ" .
" Hay anh đi mua nước cho em ."
"Ừm, như vậy cũng được" Cẩn Vy gật đầu 1 cách nhẹ nhàng...
Chừng 5 phút sau thì anh cũng đã quay trở lại..
" Nước của em đây."
" À vâng ,cám ơn anh ." Cần Vy nhận lấy rồi cầm ly trà dâu ở trên tay .
" Ngon lam ."
"Ừm ."
Hình như trước giờ anh ít mua cái gì cho cô ấy lắm ,còn Cẩn Vy thì mua cho anh rất là nhiều.
" Anh cũng uống đi ,đừng nhìn em "
" Em không thích à "
"Em ..em." cô có chút lúng túng khi nghe anh nói như thế .
"Em chụp hình không, anh chụp cho. "
" À em qua kia đi ,anh chụp cho em ."
Cẩn Vy chưa kịp trả lời nữa thì đã bị Dục Thịnh kéo đi chụp hình rồi .
"Em cười lên đi."
" Um "
" Đúng ,đúng như vậy rất đẹp .".
" Cách. Cách .." tiếng điện thoại cứ vang lên liên tục mà không ngừng nghỉ .
Dục Thịnh mấy cái này cũng không thể nào mà làm khó được anh .
"Xong chưa."
" Sắp xong rồi ."
Tự nhiên bắt cô tạo dáng chụp ảnh làm gì chứ ,bây giờ cả người điều cảm thấy mỏi quá đi .
"Được rồi."
" Haiz ,mỏi quá đi."
"Em ít khi chụp lắm sao ."
" Um, em chỉ chụp cho Tiều Mân thôi ."
" Chẳng phải con gái thích chụp hình sống ảo à. "
"Người ta thì thích còn em thì không, với lại do người ta làm mẫu ảnh cho nên phải chụp nhiều và đăng nhiều như thế."
" Vậy sao em không làm mẫu ảnh ,anh thấy em rất đẹp mà ."
"Em không thích làm bên mảng đó ."
" Um ,anh biết rồi ."
" Ngày hôm nay anh không vui à .
" Vui sao nổi chứ ,cái nhà này không còn là cái nhà nữa rồi. Nhưng mà dù sao mọi thứ cũng đã kết thúc rồi "
" Bây giờ đây thì có thể sống 1 cuộc sống bình yên, không ai quấy rầy và làm phiền ."
" Ừm, anh nói cũng đúng "sau này anh ấy sẽ hạnh phúc, sống mà không có ai can thiệp nữa .
Khong khi bat dau tram xuong, Can Vy cung khong biet nen noi nhung gi nuta day.
Có lẽ hôm nay là ngày cuối cùng mà 2 người sẽ ở bên nhau mà thôi .Sau hôm nay thì 2 người sẽ chẳng thể nào mà gặp lại nhau nữa .
"Em sao thế, có gì muốn nói với anh à ."
" Đâu có đâu ."
"Ừm ."
"Em uống hết nước đi rồi về nhà."
" Vang. " Can Vy gật đầu sau đó cúi đầu.
Thấy cũng trễ rồi cho nên 2 người cũng lên xe , Cần Vy cũng chỉ gật đầu cho qua chuyện mà thôi .
" Cám ơn em thời gian qua đã ở bên cạnh của anh ."
' Không có gì đâu, việc em nên làm mà ,anh cũng đã giúp em rất nhiều rồi, chúng ta có qua có lại ."
Thật sự là như vậy ư, chỉ có giúp quá giúp lại mà thôi, y như làm như vậy để bản thân không khỏi mắc nợ vậy .
" Anh lái chậm thôi, chú ý an toàn đi mà "
" Dục Thịnh xin anh đó ,em không có muốn chết đâu ."
"Hức .hức ..huhu. ."
" Sao lại khóc chứ"
"Em sợ ,anh lái chậm lại đi ."
" Được rồi, anh hạ tốc độ rồi."
Sau đó thì Cần Vy mới thở phào nhẹ nhõm 1 cái...
"Haiz ,đúng là dọa chết em mà ."
"Không sao chứ ."
" Không sao, mà anh định đi đâu vậy ."
" Thì ra ngoài chơi ,mọi thứ đã bình yên trở lại rồi, chúng ta đâu cần phải trốn chui chốn nhủi nữa đâu. "
" Ừm ,vậy cũng được" Cẩn Vy xem đây là ngày cuối cùng mà 2 người đã ở bên nhau vậy ...
" Em làm sao thế."
" Đâu có sao đâu ,em bình thường mà."
"Ừm ."
" Em muon di dau choi ."
" Anh chọn đi ,em đi đâu cũng được .".
Dục Thịnh suy nghĩ nát óc cũng không biết đưa cô đi đâu chơi nữa. Cuối cùng thì anh đành đưa cô đi ngắm cảnh đềm ..
Chừng 20 phút sau thì cũng đã đến nơi.
"Tới rồi."
"Ờ.,"
Sau đó thì 2 người cũng đi xuống xe .
" Không biết đưa em đi đâu ,cho nên đành đưa em ra đây vậy "
" Anh ít đi chơi lắm sao ."
" Không phải, chỉ là những nơi mà anh đến không phù hợp với em, toàn là quán bar còn không thì là nơi đua xe mà thôi ."
" Với lại anh thích mấy trò mạo hiểm cho nên sẽ không phù hợp với em ."
"À .".
Sau đó thì thì 2 người vừa đi vừa nói chuyện .
Dạo gần đây Dục Thịnh cũng thay đổi rất nhiều, tính tình ôn nhu ,ăn uống cũng đúng bữa hơn .Có như thế thì khi cô rời khỏi đây cũng cảm thấy an tâm hơn rồi .
"Em có muốn ăn thêm gì không ."
" Không, em vẫn còn no lắm ." .
"Ừ" .
" Hay anh đi mua nước cho em ."
"Ừm, như vậy cũng được" Cẩn Vy gật đầu 1 cách nhẹ nhàng...
Chừng 5 phút sau thì anh cũng đã quay trở lại..
" Nước của em đây."
" À vâng ,cám ơn anh ." Cần Vy nhận lấy rồi cầm ly trà dâu ở trên tay .
" Ngon lam ."
"Ừm ."
Hình như trước giờ anh ít mua cái gì cho cô ấy lắm ,còn Cẩn Vy thì mua cho anh rất là nhiều.
" Anh cũng uống đi ,đừng nhìn em "
" Em không thích à "
"Em ..em." cô có chút lúng túng khi nghe anh nói như thế .
"Em chụp hình không, anh chụp cho. "
" À em qua kia đi ,anh chụp cho em ."
Cẩn Vy chưa kịp trả lời nữa thì đã bị Dục Thịnh kéo đi chụp hình rồi .
"Em cười lên đi."
" Um "
" Đúng ,đúng như vậy rất đẹp .".
" Cách. Cách .." tiếng điện thoại cứ vang lên liên tục mà không ngừng nghỉ .
Dục Thịnh mấy cái này cũng không thể nào mà làm khó được anh .
"Xong chưa."
" Sắp xong rồi ."
Tự nhiên bắt cô tạo dáng chụp ảnh làm gì chứ ,bây giờ cả người điều cảm thấy mỏi quá đi .
"Được rồi."
" Haiz ,mỏi quá đi."
"Em ít khi chụp lắm sao ."
" Um, em chỉ chụp cho Tiều Mân thôi ."
" Chẳng phải con gái thích chụp hình sống ảo à. "
"Người ta thì thích còn em thì không, với lại do người ta làm mẫu ảnh cho nên phải chụp nhiều và đăng nhiều như thế."
" Vậy sao em không làm mẫu ảnh ,anh thấy em rất đẹp mà ."
"Em không thích làm bên mảng đó ."
" Um ,anh biết rồi ."
" Ngày hôm nay anh không vui à .
" Vui sao nổi chứ ,cái nhà này không còn là cái nhà nữa rồi. Nhưng mà dù sao mọi thứ cũng đã kết thúc rồi "
" Bây giờ đây thì có thể sống 1 cuộc sống bình yên, không ai quấy rầy và làm phiền ."
" Ừm, anh nói cũng đúng "sau này anh ấy sẽ hạnh phúc, sống mà không có ai can thiệp nữa .
Khong khi bat dau tram xuong, Can Vy cung khong biet nen noi nhung gi nuta day.
Có lẽ hôm nay là ngày cuối cùng mà 2 người sẽ ở bên nhau mà thôi .Sau hôm nay thì 2 người sẽ chẳng thể nào mà gặp lại nhau nữa .
"Em sao thế, có gì muốn nói với anh à ."
" Đâu có đâu ."
"Ừm ."
"Em uống hết nước đi rồi về nhà."
" Vang. " Can Vy gật đầu sau đó cúi đầu.
Thấy cũng trễ rồi cho nên 2 người cũng lên xe , Cần Vy cũng chỉ gật đầu cho qua chuyện mà thôi .
" Cám ơn em thời gian qua đã ở bên cạnh của anh ."
' Không có gì đâu, việc em nên làm mà ,anh cũng đã giúp em rất nhiều rồi, chúng ta có qua có lại ."
Thật sự là như vậy ư, chỉ có giúp quá giúp lại mà thôi, y như làm như vậy để bản thân không khỏi mắc nợ vậy .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.