Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình
Chương 59: Lại Giận Dỗi
Phạm Thị Hồng Đào
13/11/2024
Cảm thấy như là anh ấy đang bị tuột cảm xúc vậy, nhưng mà cô có làm gì anh ấy đâu chứ .
Dục Thịnh sau khi tắm xong thì cũng lên giường nằm ngủ.
-@@
Sáng hôm sau Cẩn Vy thức dậy sớm, Dục Thịnh thì vẫn còn ngủ cho nên cô cũng không có đánh thức anh ấy dậy .
Đánh răng rửa mặt xong thì dì cũng đã về .
" Dì về rồi."
"Ừm, con mới thức à."
" Dạ ,đúng vậy" Cẩn Vy gật đầu .
"Dì đi ngủ đi ,đêm qua dì đã làm cả đêm rồi."
"Ừm ."
" Lát nữa con đi chợ đi ,nhà còn ít đồ ăn ."
" Dạ ,con tính đi chợ đây ."
" Ừm, vậy tranh thủ đi. "
" Vâng. ".
Lát sau Cần Vy cũng xách giỏ xách đi chợ .
Cô đi tranh thủ cho nên cũng rất nhanh ,vừa về đến nhà thì liền bắt nồi cháo và nồi cơm lên .
" Anh thức rồi sao."
"Um."
"Em mới đi chợ về, ở trên bàn có bánh mì anh ăn đi. "
" Em ทลัน chao cho anh ta a. "
"Ừm ."
" Sẵn đang nấu cơm cho nen em nấu luôn.”
" Anh ăn bánh mì không nổi, anh muốn ăn cháo "
" Bệnh rồi sao ,anh thừa chỗ nào không khoẻ à ." Cẩn Vy cần thận sờ lên trán của anh .
"Um, hoi dau daื่น 1 chut ."
" Lat nua em mua thuoc cho anh. "
" Um,."
Dục Thịnh gật đầu rồi nhìn Cẩn Vy.
30 phút sau thì cháo cũng đã chín ,cô múc ra tô cho anh trước.
" Anh ăn đi ,."
" ปท. "
" Em đem cháo vào cho anh ấy sẵn tiện mua thuốc cho anh luôn ."
"Ừm, em nhớ về sớm đấy."
"Ừm, sẽ nhanh mà. ".
Đến bệnh viện, Cần Vy liền đưa cháo cho Lưu Đức .
" À tôi có mang cháo đến cho anh ."
" Um, cám ơn em nha.".
" Không có gì đầu, anh ăn đi cho nóng ."
"Ừm."
" Ngon qua ,em ทลิ่น rat ngon. ".
" Ừm,anh ăn ngon là được. "
" À ngày mai tôi về thành phố A rồi cho nên sẽ không đến đây thăm anh được, dì tôi sẽ đến đây thăm anh ,còn chi phí thì tôi sẽ lo ,anh đừng quá lo lắng ."
" Um."
" À khi nào thì em về đây nữa vậy ."
" Chac la tet. "
"Ừm ."
Lưu Đức cảm thấy có chút luyến tiếc chẳng phải là mới gặp nhau ngày hôm qua thôi sau ,vậy mà bây giờ lại không thể gặp nhau nữa rồi.
" Cái cậu hôm qua đâu rồi, cậu ta không đi với em à ."
" Không, anh ấy đang ở nhà. "
" Cậu ấy là bạn trai của em ư ."
" Không, chỉ là bạn thân thôi ."
"À thì ra là vậy .".
" Anh ăn cháo đi."
" Vâng ,à mà em có thể cho anh số điện thoại được không ."
"À cái này được chứ, Lưu Đức sau này anh có cần gì thì cứ gọi cho tôi "
" ปm ."
" Anh tinh lai khien cho toi mung lam , anh da cuu lay di cua toi day "
"Ừm ."
Sau đó thì cô cũng cho Lưu Đức số điện thoại .
" Đây để tôi lưu cho anh ."
" Um."
Dục Thịnh đợi cả buổi mà không thấy người đâu cả, cái này chắc là lại ngồi xuống nói chuyện với nhau rồi..
Ăn cháo đã hết rồi, Dục Thịnh vẫn ngồi ở đó mà chờ Cần Vy về nhà .
" Đi đâu mà lâu thế." Dục Thịnh tự nói rồi tự mình nghe luôn ..
" Về rồi, thuốc của anh đây. "
" Um ,em đi lâu quá."
"Thì em cũng phải ngồi xuống nói chuyện với anh ấy chứ ,đâu thể nào mà đi về ngang như vậy chứ ."
"Được, được rồi."
Dục Thịnh sau đó cũng uống thuốc, uống rồi cũng đi về phòng, chứ nếu không đứng đó thì lại cãi nhau với Cần Vy nữa.
Cô thì cũng không hiểu nổi anh nữa, chỉ là về trễ 1 chút xíu thôi mà cũng giận nữa chứ.
Cẩn Vy cũng không quan tâm đến anh nữa ,sau đó thì cũng cầm chổi đi quét sân .Nhà có 3 người mà 2 người đã vào phòng rồi và bây giờ chỉ còn có 1 mình cô mà thôi .
" Xào xạc ...."
" Cẩn Vy mới về đó à ."
"Dạ ..con về hôm qua ."
" Càng lớn dì thấy con càng đẹp nha ,sớm muộn gì thì cũng lấy chồng giàu ."
"Không có đâu dì. "
"Haha ,con giỡn quài ,con gái bây giờ toàn lấy chồng giàu, chồng đại gia mà thôi ."
Cần Vy nghe qua thì cũng chỉ biết cười trừ cho qua mà thôi, dù gì thì đây cũng là hàng xóm thân quen của nhà cô mà ,cho nên cô cũng chẳng thể nào mà nói thẳng thừng ra như thế được...
" Không có đâu dì, con vẫn còn đi học mà ."
" Um ."
Sau đó thì dì ấy cũng về nhà ,chắc là cũng vừa mới đi chợ về đây mà .
Cần Vy quét sân xong thì cô cũng đi qua bên hông nhà tưới cây và tưới cái vườn rau của nhà mình..
Dục Thịnh sau khi tắm xong thì cũng lên giường nằm ngủ.
-@@
Sáng hôm sau Cẩn Vy thức dậy sớm, Dục Thịnh thì vẫn còn ngủ cho nên cô cũng không có đánh thức anh ấy dậy .
Đánh răng rửa mặt xong thì dì cũng đã về .
" Dì về rồi."
"Ừm, con mới thức à."
" Dạ ,đúng vậy" Cẩn Vy gật đầu .
"Dì đi ngủ đi ,đêm qua dì đã làm cả đêm rồi."
"Ừm ."
" Lát nữa con đi chợ đi ,nhà còn ít đồ ăn ."
" Dạ ,con tính đi chợ đây ."
" Ừm, vậy tranh thủ đi. "
" Vâng. ".
Lát sau Cần Vy cũng xách giỏ xách đi chợ .
Cô đi tranh thủ cho nên cũng rất nhanh ,vừa về đến nhà thì liền bắt nồi cháo và nồi cơm lên .
" Anh thức rồi sao."
"Um."
"Em mới đi chợ về, ở trên bàn có bánh mì anh ăn đi. "
" Em ทลัน chao cho anh ta a. "
"Ừm ."
" Sẵn đang nấu cơm cho nen em nấu luôn.”
" Anh ăn bánh mì không nổi, anh muốn ăn cháo "
" Bệnh rồi sao ,anh thừa chỗ nào không khoẻ à ." Cẩn Vy cần thận sờ lên trán của anh .
"Um, hoi dau daื่น 1 chut ."
" Lat nua em mua thuoc cho anh. "
" Um,."
Dục Thịnh gật đầu rồi nhìn Cẩn Vy.
30 phút sau thì cháo cũng đã chín ,cô múc ra tô cho anh trước.
" Anh ăn đi ,."
" ปท. "
" Em đem cháo vào cho anh ấy sẵn tiện mua thuốc cho anh luôn ."
"Ừm, em nhớ về sớm đấy."
"Ừm, sẽ nhanh mà. ".
Đến bệnh viện, Cần Vy liền đưa cháo cho Lưu Đức .
" À tôi có mang cháo đến cho anh ."
" Um, cám ơn em nha.".
" Không có gì đầu, anh ăn đi cho nóng ."
"Ừm."
" Ngon qua ,em ทลิ่น rat ngon. ".
" Ừm,anh ăn ngon là được. "
" À ngày mai tôi về thành phố A rồi cho nên sẽ không đến đây thăm anh được, dì tôi sẽ đến đây thăm anh ,còn chi phí thì tôi sẽ lo ,anh đừng quá lo lắng ."
" Um."
" À khi nào thì em về đây nữa vậy ."
" Chac la tet. "
"Ừm ."
Lưu Đức cảm thấy có chút luyến tiếc chẳng phải là mới gặp nhau ngày hôm qua thôi sau ,vậy mà bây giờ lại không thể gặp nhau nữa rồi.
" Cái cậu hôm qua đâu rồi, cậu ta không đi với em à ."
" Không, anh ấy đang ở nhà. "
" Cậu ấy là bạn trai của em ư ."
" Không, chỉ là bạn thân thôi ."
"À thì ra là vậy .".
" Anh ăn cháo đi."
" Vâng ,à mà em có thể cho anh số điện thoại được không ."
"À cái này được chứ, Lưu Đức sau này anh có cần gì thì cứ gọi cho tôi "
" ปm ."
" Anh tinh lai khien cho toi mung lam , anh da cuu lay di cua toi day "
"Ừm ."
Sau đó thì cô cũng cho Lưu Đức số điện thoại .
" Đây để tôi lưu cho anh ."
" Um."
Dục Thịnh đợi cả buổi mà không thấy người đâu cả, cái này chắc là lại ngồi xuống nói chuyện với nhau rồi..
Ăn cháo đã hết rồi, Dục Thịnh vẫn ngồi ở đó mà chờ Cần Vy về nhà .
" Đi đâu mà lâu thế." Dục Thịnh tự nói rồi tự mình nghe luôn ..
" Về rồi, thuốc của anh đây. "
" Um ,em đi lâu quá."
"Thì em cũng phải ngồi xuống nói chuyện với anh ấy chứ ,đâu thể nào mà đi về ngang như vậy chứ ."
"Được, được rồi."
Dục Thịnh sau đó cũng uống thuốc, uống rồi cũng đi về phòng, chứ nếu không đứng đó thì lại cãi nhau với Cần Vy nữa.
Cô thì cũng không hiểu nổi anh nữa, chỉ là về trễ 1 chút xíu thôi mà cũng giận nữa chứ.
Cẩn Vy cũng không quan tâm đến anh nữa ,sau đó thì cũng cầm chổi đi quét sân .Nhà có 3 người mà 2 người đã vào phòng rồi và bây giờ chỉ còn có 1 mình cô mà thôi .
" Xào xạc ...."
" Cẩn Vy mới về đó à ."
"Dạ ..con về hôm qua ."
" Càng lớn dì thấy con càng đẹp nha ,sớm muộn gì thì cũng lấy chồng giàu ."
"Không có đâu dì. "
"Haha ,con giỡn quài ,con gái bây giờ toàn lấy chồng giàu, chồng đại gia mà thôi ."
Cần Vy nghe qua thì cũng chỉ biết cười trừ cho qua mà thôi, dù gì thì đây cũng là hàng xóm thân quen của nhà cô mà ,cho nên cô cũng chẳng thể nào mà nói thẳng thừng ra như thế được...
" Không có đâu dì, con vẫn còn đi học mà ."
" Um ."
Sau đó thì dì ấy cũng về nhà ,chắc là cũng vừa mới đi chợ về đây mà .
Cần Vy quét sân xong thì cô cũng đi qua bên hông nhà tưới cây và tưới cái vườn rau của nhà mình..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.