Nhị Thiếu Lạnh Lùng, Trái Tim Đã Trao Cho Người Tình
Chương 57: Thật Sự Là Đã Ghen Rồi
Phạm Thị Hồng Đào
13/11/2024
Đồ ăn dọn lên đã xong ,Cần Vy liền cho lầu vào nồi .
" Anh đợi 1 chút..."
" ปm ."
Dục Thịnh cầm ly bia lên uống cạn .
" Anh sao thế, tự nhiên lại uống bia ."
" Anh via moi khoi benh ma ."
" Không sao đâu, chỉ uống 1 chút thôi ."
" Um ." Cẩn Vy liền gật đầu..
Lát sau thì đồ ăn cũng đã chín, Cần Vy gắp vào chén cho Dục Thịnh .
" Anh ăn đi ."
" Cám ơn ."
" Anh ăn tôm không? Em lột tồm cho anh ."
" Um ,em lột đi. "
Gật đầu luôn sao ,đáng lẽ anh ấy phải nói là anh là đàn ông thì anh phải tự làm chứ ,hay là cô đã xem quá nhiều phim ngôn tình rồi ta .
" Em lột đi ,anh đói. "
"Được, được ."
Cần Vy miễn cưỡng rồi cũng làm cho anh luôn .
"Xong rồi.."
" Đút cho anh ,anh hết tay rồi ."
"Ừm" cái gì mà đòi hỏi quá trời vậy không biết nữa .
Đút cho anh xong thì cô cũng tự ăn..
" Ngon qua์ ,เลิน roi mi an lai "
" Lúc nãy em và anh ta đã nói những gì vậy ."
" Thì em hỏi thăm sức khỏe của anh ấy mà thôi ."
" Có vậy thôi sao ."
"Ừm, chỉ vậy mà thôi .'' Cần Vy cười cười cho qua chuyện, chắc là đã say rồi đây này .
" Cạch." Dục Thịnh kéo ghế của cô ngồi xích lại gần mình hơn
" Ư ..anh định làm cái gì vậy ."
"Em ngồi xa quá, ngồi gần anh đi ."
"Ờ."
" Mà anh say rồi sao ."
" Chua say dau ."
Nhưng mà cô không tin đâu, người này chắc là đã say rồi .
" Anh say roi,dung uong nua ,anh an thit nudng di. "
"Được ." Dục Thịnh nhận lấy rồi bỏ vào miệng của mình.
" Ngon quá ."
" Ngon thì ăn thêm đi ,ở đây còn rất nhiều. ".
"Ừm, anh biết rồi." .Dục Thịnh gật đầu rồi sau đó thì lại nhìn Cần Vy .
10 phút sau thì cô ăn no căng cả bụng rồi.
" No rồi sao ."
" Um ,no roi .Anh khong an ทนa sao ."
" Khong an nua " via noi xong thi Duc Thinh lien keo Can Vy ngoi len dui cua minh .
" Anh muốn làm cái gì đây ."
"Em biết là anh muốn làm cái gì mà. "
" Không được, để hôm khác đi anh. "
"Tại sao lại không chứ."
“ Khi nãy em uống thuốc rồi, em không muốn phải uống thêm nữa đâu.”
" Vậy ư ,anh sẽ không cho vào đâu. " vừc dứn lài Du
Thịnh liần bận môi của Cẩn Vy .
" Vậy ư ,anh sẽ không cho vào đâu." vừa dứt lời Dục Thịnh liền hôn môi của Cẩn Vy .
" Um...ư ahhh…..ưm."
"Thịnh...ư ...ưm.."
" Chụt ...chụt .ư ...ưm."
" Hừ .ưm .ư .anh ...ư..."
" Sau này đừng gần gũi với Lưu Đức nữa ,anh không thích đâu ."
"Tại sao chứ." cô đưa mắt nhìn anh .
" Anh ghen hay gì. "
" Bây giờ em vẫn còn là người của anh mà ,đương nhiên anh phải quản em rồi, có đúng không ."
"Chụt. chụt."
"Anh ghen."
" Không có,"
"Vậy tại sao lại ngăn em .."
" Anh không muốn người khác nhìn em bằng ánh mắt đó ,anh không thích. " vừa nói xong Dục Thịnh liền bóp lấy eo của Cẩn Vy, bàn tay thì sờ ra sau lưng của cô .
"Um .u .anh .anh.".
" Chụt ..chụt." Dục Thịnh hôn lên cổ và xương quai xanh của cô ,anh vừa hôn vừa cắn nhẹ .
" Um.. nhẹ thôi ."
"Ư .. ư .Thịnh .ô ..ưm ."
" Kêu lớn lên đi, kích thích quá đi."
"Em ..em ..anh đúng là biến thái mà ."
" Vậy thì phải phạt em thật nặng rồi ."
Anh chính là muốn làm cô, muốn cho cô mệt đến liệt giường và không đi nổi luôn .Chứ nếu không ngày mai lại đến bệnh viện nữa chứ, không nấu cháo và cũng không mua cháo gì hết, chẳng phải đã đền tiền rồi ư ,dì Thảo My cũng đã đến thăm rồi mà ,anh cảm thấy Cẩn Vy không cần đến đó đầu ..
" Ư ...ưm."
" Ann say thật rồi, người toàn mùi bia.."
" Có sao. "
" Anh uống bia mà anh không nhớ à ."
"Nhớ chứ, chỉ là muốn xem biểu hiện của em mà thôi "Dục Thịnh cười nhếch môi, sau đó thì hôn lên lỗ tai của cô .
" Um.đừng cắn chỗ đó ."
'''' Đây là nơi nhạy cảm của em à ."
" Em …em …anh dung co noi nua ma. "
"Tại sao lại không được nói chứ."
Cái tên chết bẩm này không biết là đang bị cái gì vậy nữa ,có rượu bia vào là cả người y như người khác vậy ,cứ thích cà rỡn như thế đấy, mà phải công nhận là ngày hôm nay anh ấy nói nhiều thật nha ,nói nhiều hơn cô nữa ,hay là về quê cho nên khiến cho tâm trạng của anh ấy thoải mái hơn vậy ,chứ lúc trước còn ở nhà thì cả ngày trời cho dù cô có cạy họng Dục Thịnh thì anh ấy cũng chẳng chịu nói với cô cho dù 1 câu nói ,thay vào đó thì cô sẽ dọn dẹp nhà cửa để giết thời gian còn không thì sẽ ra ngoài uống trà sữa cùng với Tiểu Mân.
" Anh đợi 1 chút..."
" ปm ."
Dục Thịnh cầm ly bia lên uống cạn .
" Anh sao thế, tự nhiên lại uống bia ."
" Anh via moi khoi benh ma ."
" Không sao đâu, chỉ uống 1 chút thôi ."
" Um ." Cẩn Vy liền gật đầu..
Lát sau thì đồ ăn cũng đã chín, Cần Vy gắp vào chén cho Dục Thịnh .
" Anh ăn đi ."
" Cám ơn ."
" Anh ăn tôm không? Em lột tồm cho anh ."
" Um ,em lột đi. "
Gật đầu luôn sao ,đáng lẽ anh ấy phải nói là anh là đàn ông thì anh phải tự làm chứ ,hay là cô đã xem quá nhiều phim ngôn tình rồi ta .
" Em lột đi ,anh đói. "
"Được, được ."
Cần Vy miễn cưỡng rồi cũng làm cho anh luôn .
"Xong rồi.."
" Đút cho anh ,anh hết tay rồi ."
"Ừm" cái gì mà đòi hỏi quá trời vậy không biết nữa .
Đút cho anh xong thì cô cũng tự ăn..
" Ngon qua์ ,เลิน roi mi an lai "
" Lúc nãy em và anh ta đã nói những gì vậy ."
" Thì em hỏi thăm sức khỏe của anh ấy mà thôi ."
" Có vậy thôi sao ."
"Ừm, chỉ vậy mà thôi .'' Cần Vy cười cười cho qua chuyện, chắc là đã say rồi đây này .
" Cạch." Dục Thịnh kéo ghế của cô ngồi xích lại gần mình hơn
" Ư ..anh định làm cái gì vậy ."
"Em ngồi xa quá, ngồi gần anh đi ."
"Ờ."
" Mà anh say rồi sao ."
" Chua say dau ."
Nhưng mà cô không tin đâu, người này chắc là đã say rồi .
" Anh say roi,dung uong nua ,anh an thit nudng di. "
"Được ." Dục Thịnh nhận lấy rồi bỏ vào miệng của mình.
" Ngon quá ."
" Ngon thì ăn thêm đi ,ở đây còn rất nhiều. ".
"Ừm, anh biết rồi." .Dục Thịnh gật đầu rồi sau đó thì lại nhìn Cần Vy .
10 phút sau thì cô ăn no căng cả bụng rồi.
" No rồi sao ."
" Um ,no roi .Anh khong an ทนa sao ."
" Khong an nua " via noi xong thi Duc Thinh lien keo Can Vy ngoi len dui cua minh .
" Anh muốn làm cái gì đây ."
"Em biết là anh muốn làm cái gì mà. "
" Không được, để hôm khác đi anh. "
"Tại sao lại không chứ."
“ Khi nãy em uống thuốc rồi, em không muốn phải uống thêm nữa đâu.”
" Vậy ư ,anh sẽ không cho vào đâu. " vừc dứn lài Du
Thịnh liần bận môi của Cẩn Vy .
" Vậy ư ,anh sẽ không cho vào đâu." vừa dứt lời Dục Thịnh liền hôn môi của Cẩn Vy .
" Um...ư ahhh…..ưm."
"Thịnh...ư ...ưm.."
" Chụt ...chụt .ư ...ưm."
" Hừ .ưm .ư .anh ...ư..."
" Sau này đừng gần gũi với Lưu Đức nữa ,anh không thích đâu ."
"Tại sao chứ." cô đưa mắt nhìn anh .
" Anh ghen hay gì. "
" Bây giờ em vẫn còn là người của anh mà ,đương nhiên anh phải quản em rồi, có đúng không ."
"Chụt. chụt."
"Anh ghen."
" Không có,"
"Vậy tại sao lại ngăn em .."
" Anh không muốn người khác nhìn em bằng ánh mắt đó ,anh không thích. " vừa nói xong Dục Thịnh liền bóp lấy eo của Cẩn Vy, bàn tay thì sờ ra sau lưng của cô .
"Um .u .anh .anh.".
" Chụt ..chụt." Dục Thịnh hôn lên cổ và xương quai xanh của cô ,anh vừa hôn vừa cắn nhẹ .
" Um.. nhẹ thôi ."
"Ư .. ư .Thịnh .ô ..ưm ."
" Kêu lớn lên đi, kích thích quá đi."
"Em ..em ..anh đúng là biến thái mà ."
" Vậy thì phải phạt em thật nặng rồi ."
Anh chính là muốn làm cô, muốn cho cô mệt đến liệt giường và không đi nổi luôn .Chứ nếu không ngày mai lại đến bệnh viện nữa chứ, không nấu cháo và cũng không mua cháo gì hết, chẳng phải đã đền tiền rồi ư ,dì Thảo My cũng đã đến thăm rồi mà ,anh cảm thấy Cẩn Vy không cần đến đó đầu ..
" Ư ...ưm."
" Ann say thật rồi, người toàn mùi bia.."
" Có sao. "
" Anh uống bia mà anh không nhớ à ."
"Nhớ chứ, chỉ là muốn xem biểu hiện của em mà thôi "Dục Thịnh cười nhếch môi, sau đó thì hôn lên lỗ tai của cô .
" Um.đừng cắn chỗ đó ."
'''' Đây là nơi nhạy cảm của em à ."
" Em …em …anh dung co noi nua ma. "
"Tại sao lại không được nói chứ."
Cái tên chết bẩm này không biết là đang bị cái gì vậy nữa ,có rượu bia vào là cả người y như người khác vậy ,cứ thích cà rỡn như thế đấy, mà phải công nhận là ngày hôm nay anh ấy nói nhiều thật nha ,nói nhiều hơn cô nữa ,hay là về quê cho nên khiến cho tâm trạng của anh ấy thoải mái hơn vậy ,chứ lúc trước còn ở nhà thì cả ngày trời cho dù cô có cạy họng Dục Thịnh thì anh ấy cũng chẳng chịu nói với cô cho dù 1 câu nói ,thay vào đó thì cô sẽ dọn dẹp nhà cửa để giết thời gian còn không thì sẽ ra ngoài uống trà sữa cùng với Tiểu Mân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.