Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 34: Bị Nhìn Hết

Dương Luân

03/09/2019

Sáng hôm sau, nhìn hai thân ảnh đang nằm trong ngực ngủ ngon lành, cười nhẹ mộ cái Kenji cũng định rời giường mặc quần áo.

Két!!!

Gion không biết có chuyện gì đùng đùng chạy đến, đạp cửa phòng, Nhìn ngang nhìn dọc lại đơ người khi tấy Kenji từ trong chăn đứng lên hoàn toàn không mặc gì, bên cạnh còn hai thân ảnh, Boa hancock và một phụ nữ lạ mặt.

Hai người mắt đối mắt, Kenji chơp chớp nhẹ con mắt hoàn toàn chưa hiểu gì cả.

"Không có ý tứ, ta vào nhầm phòng, các ngươi tiếp tục!!."

Gion mặt đỏ như gấc, đầu đã tựa như xì khói một dạng đóng lại cửa chuồn lẹ.

"Chết tiệt!!! Mù mắt ta, hơn 30 năm a, còn là lần đầu tiên thấy loại này hành vi xấu hổ."

Gion vừa đi vừa mắng, hải quân xung quanh cúi mặt xuống, tuy là không biết tức giận vì chuyện gì nhưng chớ nên trêu là tốt.

"Phó đô đốc, các ngươi có thấy nữ vương bọn ta không," trên tàu Kuja hai bóng người gấp gáp hỏi.

"Không có!!! Nhưng chắc không sao, các ngươi chịu khó đợi là tốt." Gion đang điên tiết lại gặp dạng này câu hỏi không khỏi nghĩ đến lúc nãy nhìn thấy cảnh tượng.

"Tất cả lên thuyền xuất phát." Hét lớn một tiếng Gion lộc cộc giày cao gót bước thẳng lên chiến hạm.

"Phó đô đốc, còn thất vũ hải Kenji,không đợi hắn sao."

"Không cần đợi, bảo hắn tự tìm thuyền đi theo." Gion nào có lại để ý nữa, trực tiếp cho thuyền chạy.

Nửa ngày sau, Kenji mới nhớ ra hôm nay cần phải đi ra ngoài, chả trách Gion gấp gáp vậy đạp cửa phòng, Boa Hancock đã đi về trước một bước, Kenji vẫn là cùng Makino đi ăn uống no đủ mới bắt đầu ra cảng.

"Ân, Gion đâu" nhìn xung quanh không thấy, ai cả, mới hỏi tên hải quân đứng bên cạnh.

"Phó đô đốc để ngài tự đuổi theo, phó đô đốc đã đợi ngài cả sáng."

Haiz gấp gáp vậy làm gì đâu, hay là vẫn còn vì sáng nay thấy cảnh đó nên sinh lòng tức giận? Không đúng! Tức giận lẽ ra phải là mình mới đúng.

Húyt sáo một tiếng, biển bỗng chốc sôi xùng xục như có gì to lớn định chui ra.

"Grao!!!" Một đầu vua biển dài hơn 30 mét, vô cùng to lớn chui đầu lên.

"Là là Vua biển!!!! Mọi người chuẩn bị lực lượng, khốn kiếp sao ở đây lại xuất hiện to lớn như vậy hải vương."

Không để ý mọi người thét kinh hãi, Kenj cùng Makino đồng loại nhảy lên đầu Hải vương đứng.

Đi thôi Orochi!

Gào!!! Orochi nghe được mệnh lệnh trực tiếp lao đi để lại một đám hải quân ngốc chệ.

"Tử tử... Thần hắn vừa mới đạp vua biển rời đi!!!."

Cả đám hải quân hít vào ngụm khí lạnh, còn là lần đầu tiên thấy hải vương to như vậy đã đành, còn là hải vương bị thu phục làm vật cưỡi, lúc nào hải vương thành phương tiện giao thông rồi.

"Không đúng, trước đó ta nhìn thấy hắn húyt sáo xong thì vua biển đến." Một tên vẻ mặt vẫn chấn kinh nói.

"Chẳng lẽ nói, con này là hắn nuôi sao."

"Cũng khó nói lắm,"

Mất nửa ngày đường vun vút trên biển rốt cục đuổi sát đến tàu hải quân, hoặc là nói tàu hải quân là cố ý thả chậm vừa đi vừa đợi Kenji.

"Phó đô đốc, đằng sau có vật thể không xác định đang phi tốc độ lớn đến phía chúng ta."

"Vật gì!!"



"Báo cáo, không biết."

Gion lạnh lùng bước chân đang suy nghĩ lấy tại sao Kenji vẫn còn chưa đuổi kịp đến. Lại căng Haki quan sát lên nhìn phía xa vật thể.

Hít!!! Gion xoa xoa mắt của mình, nhìn kĩ lại chính xác là Kenji cùng một người phụ nữ, người này chính là sáng bắt gặp đang trên giường cùng Kenji.

"Eyhhh... Sao phải sớm vậy rời đi đâu, hại ta đuổi mất nửa buổi."

Kenji càng ngày càng gần hét lớn nói.

"Ngươi dùng cái gì đến tốc độ cao vậy."

Ngươi không thấy a, đạp vua biển đến a, tốc độ không sai đi.

Orochi ngẩng mặt lên nhìn Gion, miệng bỗng nhiệ cong một cái.

Gion kém chút ngã ngửa ra đằng sau, to lớn vậy hải vương, vậy mà còn biết cười!!!

Con hải vương này đã phá vỡ nhận thức quan của nàng, nhìn con hải vương mập mạp này cũng không đến nỗi đáng ghét, cười vậy còn có chút nhân tính hoá đi, ân hơi hơi dễ thương một điểm.

Đi thôi Orochi, Kenji khẽ gõ gõ đầu hải vương, Orochi cũng rất hưởng thụ dạng này, đôi mắt nhắm tịt lại lắc lắc.

"Vậy mà còn biết bán manh!!!" Gion không nhịn được vứt bỏ hình tượng, trực tiếp há hốc mồm ngây ra như phỗng.

Mãi đến tận Kenji cùng Makino nhảy lên thuyền, đầu hải vương này lặn mất mới hoàn lại tinh thần.

"Đây là ai." Gion việc đầu tiên không hỏi Kenji tại sao bây giờ mới tới mà hỏi người bên cạnh là ai cũng làm Kenji hêt sức kinh ngạc.

"Đây là vợ ta,"

"Vợ ngươi!! Ngươi không để nàng ở nhà mang đi làm gì, ngươi không biết có bao nhiêu nguy hiểm sao."

"Cảm ơn quan tâm, ta cũng không yếu không cần lo lắng," Makino cười hiền lành đáp.

"Ngươi biết đánh nhau?" Gion lại đánh giá kĩ càng một lần nữa nhìn đâu cũng không ra Makino có một điểm gọi là biết đánh nhau, hoàn toàn giống như một cô gái hiền lành bình thường, hai mắt cũng không có một chút nào là từng giết quá người.

"Thôi đi, nàng nhưng so ngươi còn mạnh," Kenji thấy Gion đánh giá cũng không ngại đánh mặt một lần.

Quả nhiên!!

"Ngươi là đang khinh thường ta yếu đúng không, Gion lườm Kenji một tay đã cầm chắc cán kiếm tùy thời rút ra đại chiến ba trăm hiệp."

Ta là đang nói một sự thật thôi, Kenji bất đắc dĩ nhún vai, nhìn bề ngoài Makino mà đánh giá sức mạnh là một sai lầm lớn, tu luyện ma lực cũng không giống như luyện thể, thể chất có tăng mạnh cũng không ảnh hưởng bên ngoài bao nhiêu, bởi vậy ẩn sau trong cơ thể yếu đuối Makino mà mọi người vẫn không coi trọng là một dòng sông sức mạnh, to lớn đến để người ta nghẹt thở.

Hơn 4000 điểm sức mạnh, một quyền hết lực của Makino mà nói đấm nát một quả núi cũng không nói chơi, nhưng lợi hại nhất của Makino cũng không phải quyền đả cước đấm mà là Huyễn Thuật (ảo thuật). Đã lâm vào ảo thuật Makino mà nói liền đợi 4 cây ngân châm trên vũ khí xiên thành tổ ong đi.

"Không có, Kenji hắn hay nói đùa ngươi cũng không nên tin là sự thật," Makino cười nhẹ khoát tay.

"Nhìn mặt hắn ta liền biết rồi, cũng tại ngươi quá thiện lương nên mới bị hắn cho lừa gạt đúng không."

"Không có đâu, Kenji hắn rất tốt, ta đã cùng hắn được 18 năm rồi."

"18 năm!!! Ngươi bây giờ bất quá 20 tuổi đi, chẳng lẽ nói hắn là nuối ngươi lớn sau đó!!!." Gion sợ hãi lại lui cách Kenji một bước thần sắc lạnh lùng nhìn.

"Thần kinh!!! " Kenji không nhịn được mắng một tiếng.

"Ngươi nói ai là thần kinh, ta liều với ngươi."

Vậy mà còn bị mắng, Gion tức giận cực kì rút đao ra chuẩn bị liều mạng tư thế.

"Không có đâu ngươi hiểu nhầm rồi, ta năm nay đã 30 tuổi," Makino yếu ớt nói.



"30 tuổi!! Tại sao trẻ vậy, không được 30-18, vẫn là bị hắn bắt từ năm 12, hành vi này không thể tha thứ được." Gion trực tiếp lao lên liều mạng.

Ừng!!! Bỗng dưng đang định chém Kenji cả người bỗng nhiên khựng lại, trên cơ thể không biết lúc nào đã bị ghim một đống cọc không thể nhúc nhích.

"Uy đây là cái gì!!! " Bên ngoài vẫn bình thường Hải quân vẫn yên lặng đứng, thủy thủ vẫn kéo dây thuyền như không hề hay biết.

Gion bắt đầu cảm thấy không ổn, bản thân vô pháp nhúc nhích, lại vẫn thấy trước mặt người đàn ông này mỉm cười chế giễu, "uy ngươi làm gì ta, thả ta ra."

Không trả lời, Kenji vẫn giữ nguyên vẻ mặt bất biến, Makino từ phía sau đột ngột xuất hiện trước mặt, "Không cho phép ra tay với Kenji."

Các cọc gỗ lần lượt biến mất, thoáng cái lại có thể nghe thấy tiếng nước biển rít gào, Gion không khỏi thở phào một hơi.

"Truyện gì vừa sảy ra," Gion nghi ngờ nhìn lại cơ thể, hoàn hảo không có chuyện gì hết, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi.

"Thấy chưa, gặp Makino ngươi vô pháp đánh trả." Kenji cười như không cười nhìn Gion.

"Vừa rồi là nàng," lại nhớ trong lúc đó Makino xuất hiện nói một câu, tổng hợp lại mới quay mặt kinh ngạc nhìn Makino.

"Là ta làm," Makino thật thà gật đầu một cái.

"Ngươi làm sao làm được? Đây là trái ác quỷ năng lực sao?."

"Không có, ta không có ăn trái ác quỷ, hết thảy đều là Kenji dạy cho."

"Hắn dạy!!! " Lại nhìn Kenji, nghĩ lại rốt cục người này có bao nhiêu đáng sợ a.

"Vừa rồi gọi là cái gì?" Cố chấn tĩnh lại Gion hỏi đến Makino.

"Vừa rồi là Huyễn thuật ngươi có thể gọi là ảo thuật,có thể đưa người khác vào mộng cảnh do mình tạo ra, cùng thôi miên một dạng có một chút giống nhau về bản chất."

"Có thể đưa người khác vào thế giới mình tạo ra sao." Gion kinh ngạc nghĩ ngợi.

Được rồi bỏ qua chuyện đó đi, sáng nay ngươi lén lút nhìn ta chần truồng cũng nên nói rõ làm sao chịu trách nhiệm đi.

"Ngươi!!! Ngươi thế nào vô liêm sỉ như vậy, người bị hại là ta có được không."

"Nà ní " bị hại?? Ta bị ngươi nhìn sạch sẽ từ đầu đến chân, lại còn nói mình bị hại, cửa phòng ta bị ngươi đạp có được không.

"Ai kêu ngươi làm ta đợi cả sáng lâu như vậy." Biết mình đuối lí Gion cũng nhẹ giọng lại.

"Hừ hết nói nổi với ngươi, ta bị ngươi nhìn hết, để cho công bằng ta đề nghị ngươi cũng để ta nhìn lại."

"Hừ!! Nằm mơ." Gion tức giận trực tiếp rời đi.

Makino?? Ta làm gì không đúng sao, rõ ràng như vậy mới là công bằng nhất không phải sao.

Makino từ chối cho ý kiến, lặng lẽ rời đi.

"Nữ nhân a..." Kenji ôm đầu cảm thán một tiếng trực tiếp lâm vào ngủ say.

- -----Punk Hazard------

Robin đã xuất quan, hỏi thăm mới biết Kenji và Makino rời đi, có chút thất lạc nhưng biết Kenji là đi họp thất vũ hải nên cũng đành thôi.

"Này, Kuina..."

"Có chuyện gì sao Robin tỉ," Kuina đang luyện kiếm cũng thu hồi, nở một nụ cười đáp lại.

"Ngươi cùng đại ca ngủ qua sao."

"Chưa...chưa có!! Sao ngươi hỏi vậy." Kuina mặt đỏ nhỏ giọng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook