Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả
Chương 235: Đã Lâu
Dương Luân
03/09/2019
Nghỉ ngơi về sau, Hashirama lại tiếp tục bài cũ đánh lấy đĩa sắt, càng về sau sử dụng lực lượng càng tinh chuẩn, thoát lực ra ngoài cũng không còn nhiều lắm, bằng chứng là đĩa sắt ngoài rung nhẹ chính là không có bị bắn ra xa, kế tiếp tại hơn nửa ngày về sau.
Bang!! Trầm đục một tiếng, đang ngồi tại uống trà Kenji kinh ngạc nhìn qua về sau, bên đó vẫn đang rung lắc sợi dây tuy nhiên chiếc đĩa sắt đã tại bị đấm đến nhăn nheo.
"Rất tốt, hiện tại đã cầm đến 90% lực lượng dồn ép về chiếc đĩa sắt, thoát ra bên ngoài cũng chỉ là phần nhỏ, phần nhỏ này nói là nhỏ nhưng độ khó lại lớn hơn về sau ngươi từ từ mà tiếp tục luyện tập."
Phủi lấy không tồn tại bụi bặm, Kenji đứng lên tiến đến chỗ Hashirama tán dương vài câu Kết thúc quá trình tập luyện của Hashirama.
"Nói rằng dạy ngươi thể thuật nhưng xem ra cũng chỉ dạy được có vậy."
Đích thật thời gian không đủ, đã tới 2 ngày rồi, kế tiếp dạy cái khác thôi.
Hashirama cũng không có nửa câu kêu ca, học được cái này cách khống chế lực lượng đã là giúp đỡ to lớn lắm, hắn có cảm giác hiện tại quái lực đánh ra tuyệt đối so trước mạnh mẽ nhiều lắm, tuy không thể phá hủy quy mô lớn, nhưng sức mạnh không yếu đi mà càng mạnh.
"Kế tiếp ta dạy ngươi Kenjutsu, nghe tới ngươi thuận tay nhưng là kiếm, vậy sử dụng kiếm đánh ta đi."
Rất nhanh từng tiếng kim loại va chạm lanh canh vang vọng khắp nơi, Hashirama từng đòn chặt ngang chém dọc uy lực tuyệt mãnh, khác với Hashirama, một bên lại có vẻ như nhẹ nhàng rất nhiều, mỗi một lần dơ kiếm ra đều xảo quyệt má đánh bạt kiếm đi không chút dư thừa cũng không chút hoa lệ, đơn thuần chỉ là chiêu đỡ chiêu.
"Sức mạnh đủ, khống chế tốt nhưng thiếu kĩ xảo, thay vì bài bản chém và bổ, ngươi nên kết hợp cả đâm kiếm bức lui hoặc buộc đối phương né..."
Mở miệng nói chuyện Kenji hành động cũng như lời nói, kiếm phong nhọn hoắt đâm hướng cổ họng Hashirama, ngay tại đó Hashirama lập tức né ra tránh thoát chiêu kiếm, Kenji chỉ đợi vậy tay kia ngay lập tức kéo lại kiếm một lần chém ngang đi qua.
Nhìn lưỡi kiếm chỉ cách cổ mình một li nữa thôi, cuống họng vẫn còn man mát, Hashirama nuốt nước bọt một cái ừng ực nhất thời không nói thêm được gì.
"Thấy sao? Cần phải biết tùy biến, trong chiến đấu không được phân tâm, nhưng có một số thời điểm cần dự đoán đối thủ phản ứng, quay lại tiếp tục vài lần nữa."
Thay đổi cách thức, lần này Kenji đưa cho Hashirama một thanh kiếm khác, Hashirama không hiểu lắm nhưng khi cầm đến thì khóe miệng co giật rồi, thanh này kiếm trọng lượng nhưng so dĩ vãn nặng không chỉ gấp đôi đâu, gấp 10 đấy, tuy nhiên Kenji không có tấn công mà chỉ để Hashirama thích ứng.
"Ngươi đánh gãy được ta thanh này kiếm gỗ ta cho ngươi một thanh kiếm tốt."
Kenji khóe miệng cong lên nhấc lên kiếm gỗ cùng Hashirama đối chiến.
Tưởng như đơn giản rồi, nhưng Hashirama phát hiện ra đánh với kiếm gỗ Kenji tựa như trước đó đánh lên đĩa sắt một dạng, mỗi lần đập đến đều đánh văng kiếm ra, nhưng cũng không có rời khỏi tay Kenji, nó tựa như sơi dây một dạng mềm mại nhưng rắn chắc.
_______
Các loại thời gian....từ kiếm thuật đến nhẫn thuật kết hợp, trong 7 ngày qua những gì Hashirama hỏi Kenji đều nói và sửa lại sai lầm rõ ràng, tất cả đều cứ vậy thuận yên đi qua, lợi ích chắc chắn phải có, còn là rất nhiều, thông qua đó có nhiều nhẫn thuật đơn giản thức vì Kenji chỉ đạo rất tốt Hashirama đã có thể tối giản quá nhiều, thậm chí có những thuật Hashirama chỉ cần môt ấn là có thể sử dụng, cũng từ đó Hashirama cũng thu được rất nhiều mẹo tấn công và đánh lừa đối thủ.
"Cái này cho ngươi." Đưa đến cho Hashirama một thanh thái đao dài có lưỡi hơi cong, đó là tùy ý mua vài ngàn điểm tích lũy, năng lực không có nhưng sắc bén và cứng rắn là nhất tuyệt.
Nhận lấy kiếm, Hashirama cung kính cảm ơn, cười hì hì thu cất gọn gàng.
"Ngươi muốn học tiên thuật không?"
"Tiên thuật? Có!! Sư phụ, ngài là tính dạy ta sao?" Những ngày này Hashirama cởi mở rất nhiều, quen thuộc nơi đây càng là thân cận hơn với Kenji, lời nói cũng tự nhiên nhiều lắm.
"Không có, ta đưa ngươi tới một nơi, nơi đó tiên thuật thích hợp hơn với ngươi."
Lắc đầu nhẹ nhàng, Kenji bắt đầu lục lọi bản đồ tìm kiếm tọa độ rồi mở lấy cổng không gian.
"Nên nhớ không được nói rằng ta đưa ngươi đi, phải nói rằng là ngươi bị lạc đến, nhớ kĩ lấy."
Chưa đợi Hashirama nói thêm câu gi, Kenji trực tiếp một đạp bay vào trong cổng không gian đen kịt, cho hắn chim cút rời đi.
Dịch chuyển Hashirama rời đi, Kenji trở lại gia viên.
Nên là để Next time. Khoảng thời gian này ngốc tại đây cũng không có gì làm, trở lại Gia viên tốt. Cái này tựa như cỗ máy thời gian vậy, vào gia viên xong rồi nhảy ra vậy là vài ngày đi qua, quá thần kì.
Đến tới đó Hashirama tuy không rõ ràng tại sao Kenji lại bắt hắn làm vậy, tuy nhiên cũng vui vẻ mà đồng ý, tới đó không hé nửa lời.
Vì tin tưởng Hashirama làm người Kenji cũng cực kì yên tâm để hắn rời đi không chút suy nghĩ nhiều.
Rồi cứ vậy trong gia viên ngốc nghếch vài ngày bên ngoài cứ vậy thời gian không ngừng nghỉ tốc độ trôi qua cực tốc.
Thấm thoát liên tục kéo đến 30 năm cũng chính là hơn 10 ngày thời gian bên trong gia viên, lần này thế nhưng là Fenrir muốn ra ngoài chơi đây, đối chuyện này cũng rất tốt Kenji không chút nào keo kiệt cho theo lấy cùng, một cáo một sói xuất hiện lần nữa tại Thiên Hồ Lâm.
Chủ nhân,bên ngoài này so bên trong năng lượng ít đến đáng thương a...
"Chính là, quen dần là tốt rồi." Kenji không ý kiến, Fenrir nói cũng không sai, đích xác mà nói nơi này mỏng manh.
"Chủ nhân, ta muốn đi chơi một chuyến mong người cho phép."
Giọng nói ồm ồm lanh lảnh từ miệng con sói phát ra, ánh mắt lại câu trực chờ đợi Kenji mở miệng cho phép, ở một chỗ lâu cũng đâm ra chán, muốn thử xem thế giới này rốt cuộc có bao rộng lớn, đó cũng là dễ hiểu.
"Đi đi, khi nào chán muốn trở lại liền gọi ta."
Nhàn nhạt phất tay, dịch chuyển Fenrir rời đi, sói là động vật sống theo đàn, một mình trong gia viên có mỗi hắn buồn chán là không tránh khỏi, muốn ra ngoài là điều đương nhiên. Tuy rằng có thể sáng tạo ra đến vật, nhưng Kenji cũng không có tạo ra đến cho Fenrir một bầy đàn, hắn muốn Fenrir tự đi tìm riêng cho mình bầy tộc.
Tính toán cũng 30 năm trôi qua, hẳn giờ này làng lá được tạo dựng hơn 15 năm đi, không biết thế cục thế giới giờ này thế nào đâu, là có hay không thay đổi một vài thứ mà người ta không biết.
Tự lẩm bẩm, lại mang cổ cầm ra đàn lấy, cũng đã lâu không có sử dụng đến, cũng còn may kĩ nghệ không giảm.
Từng âm thanh vang lên, từng bầy cá đủ loại màu sắc tựa như thưởng thức âm thanh tuyệt hảo, bơi lội theo từng nhịp điệu vui mắt mà sinh động. Tiếng đàn vang lên gió cũng nổi, tựa như được nghe theo đến mà cùng nhau hòa quện vào.
Trong khi đó, đạp trên nước đang chạy tới hai thân ảnh, trên người nam nhân còn cõng theo một mập mạp xinh đẹp nhóc con vừa đi vừa ha hả cười lớn.
"Phu quân, ngươi chắc rằng người kia chịu gặp ngươi sao? Dù sao nhiều năm như vậy ngươi không phải không có trở lại quá."
Mở miệng là một cô gái tóc để hai búi, mang theo màu đỏ mái tóc đặc chưng của Uzumaki tộc, miệng vừa hỏi bước chân cũng không ngừng nghỉ quá.
"Không có chuyện gì Mito, ta tin lần này mang theo Tsunade theo đánh cược chắc chắn thành công, với lại sư phụ chắc những lần trước không có ở nhà.
"Cẩn thận!!!"
Một tiếng hô cẩn thận, hai người bỗng nhiên dừng lại, Hashirama gắt gao kéo lại Tsunade vào ngực, Ánh mắt gắt gao khóa chặt trước mặt một đầu khổng lồ chó sói. Toàn thân trắng buột, hai chiếc kì lạ sừng mọc ở cạnh cổ, nhìn có vẻ rất uy vũ, nhưng qua đó cũng thấy được đầu này nguy hiểm.
Tuyệt đối không so vĩ thú yếu, từ lúc nào xuất hiện quá dạng này thụ, mà dường như chính là từ bên trong Thiên Hồ Lâm bay ra ngoài.
Fenrir vừa bị đá ra ngoài cũng thấy đến ba thân ảnh đang chạy vội đến, cũng là vì mình mà dừng lại bước chân, Fenrir cũng nghi hoặc khịt khịt ngửi không khí ánh măt lại hung lên nhìn lấy hai lớn một nhỏ trước mặt.
"Các ngươi là đến Thiên Hồ Lâm?"
mở miệng cất lên tiếng người, Fenrir trực tiếp nhảy vào ý chính, đơn giản không có ra tay vì nhìn qua Hashirama có một chút quen thuộc mùi vị, qua thời gian phai đi rất nhiều nhưng thoang thoảng vẫn ngửi ra một chút mùi của Kenji.
"Đây cùng chủ nhân có quen biết." Kết luận một câu Fenrir không có ra tay mà lựa chọn mở miệng.
Bang!! Trầm đục một tiếng, đang ngồi tại uống trà Kenji kinh ngạc nhìn qua về sau, bên đó vẫn đang rung lắc sợi dây tuy nhiên chiếc đĩa sắt đã tại bị đấm đến nhăn nheo.
"Rất tốt, hiện tại đã cầm đến 90% lực lượng dồn ép về chiếc đĩa sắt, thoát ra bên ngoài cũng chỉ là phần nhỏ, phần nhỏ này nói là nhỏ nhưng độ khó lại lớn hơn về sau ngươi từ từ mà tiếp tục luyện tập."
Phủi lấy không tồn tại bụi bặm, Kenji đứng lên tiến đến chỗ Hashirama tán dương vài câu Kết thúc quá trình tập luyện của Hashirama.
"Nói rằng dạy ngươi thể thuật nhưng xem ra cũng chỉ dạy được có vậy."
Đích thật thời gian không đủ, đã tới 2 ngày rồi, kế tiếp dạy cái khác thôi.
Hashirama cũng không có nửa câu kêu ca, học được cái này cách khống chế lực lượng đã là giúp đỡ to lớn lắm, hắn có cảm giác hiện tại quái lực đánh ra tuyệt đối so trước mạnh mẽ nhiều lắm, tuy không thể phá hủy quy mô lớn, nhưng sức mạnh không yếu đi mà càng mạnh.
"Kế tiếp ta dạy ngươi Kenjutsu, nghe tới ngươi thuận tay nhưng là kiếm, vậy sử dụng kiếm đánh ta đi."
Rất nhanh từng tiếng kim loại va chạm lanh canh vang vọng khắp nơi, Hashirama từng đòn chặt ngang chém dọc uy lực tuyệt mãnh, khác với Hashirama, một bên lại có vẻ như nhẹ nhàng rất nhiều, mỗi một lần dơ kiếm ra đều xảo quyệt má đánh bạt kiếm đi không chút dư thừa cũng không chút hoa lệ, đơn thuần chỉ là chiêu đỡ chiêu.
"Sức mạnh đủ, khống chế tốt nhưng thiếu kĩ xảo, thay vì bài bản chém và bổ, ngươi nên kết hợp cả đâm kiếm bức lui hoặc buộc đối phương né..."
Mở miệng nói chuyện Kenji hành động cũng như lời nói, kiếm phong nhọn hoắt đâm hướng cổ họng Hashirama, ngay tại đó Hashirama lập tức né ra tránh thoát chiêu kiếm, Kenji chỉ đợi vậy tay kia ngay lập tức kéo lại kiếm một lần chém ngang đi qua.
Nhìn lưỡi kiếm chỉ cách cổ mình một li nữa thôi, cuống họng vẫn còn man mát, Hashirama nuốt nước bọt một cái ừng ực nhất thời không nói thêm được gì.
"Thấy sao? Cần phải biết tùy biến, trong chiến đấu không được phân tâm, nhưng có một số thời điểm cần dự đoán đối thủ phản ứng, quay lại tiếp tục vài lần nữa."
Thay đổi cách thức, lần này Kenji đưa cho Hashirama một thanh kiếm khác, Hashirama không hiểu lắm nhưng khi cầm đến thì khóe miệng co giật rồi, thanh này kiếm trọng lượng nhưng so dĩ vãn nặng không chỉ gấp đôi đâu, gấp 10 đấy, tuy nhiên Kenji không có tấn công mà chỉ để Hashirama thích ứng.
"Ngươi đánh gãy được ta thanh này kiếm gỗ ta cho ngươi một thanh kiếm tốt."
Kenji khóe miệng cong lên nhấc lên kiếm gỗ cùng Hashirama đối chiến.
Tưởng như đơn giản rồi, nhưng Hashirama phát hiện ra đánh với kiếm gỗ Kenji tựa như trước đó đánh lên đĩa sắt một dạng, mỗi lần đập đến đều đánh văng kiếm ra, nhưng cũng không có rời khỏi tay Kenji, nó tựa như sơi dây một dạng mềm mại nhưng rắn chắc.
_______
Các loại thời gian....từ kiếm thuật đến nhẫn thuật kết hợp, trong 7 ngày qua những gì Hashirama hỏi Kenji đều nói và sửa lại sai lầm rõ ràng, tất cả đều cứ vậy thuận yên đi qua, lợi ích chắc chắn phải có, còn là rất nhiều, thông qua đó có nhiều nhẫn thuật đơn giản thức vì Kenji chỉ đạo rất tốt Hashirama đã có thể tối giản quá nhiều, thậm chí có những thuật Hashirama chỉ cần môt ấn là có thể sử dụng, cũng từ đó Hashirama cũng thu được rất nhiều mẹo tấn công và đánh lừa đối thủ.
"Cái này cho ngươi." Đưa đến cho Hashirama một thanh thái đao dài có lưỡi hơi cong, đó là tùy ý mua vài ngàn điểm tích lũy, năng lực không có nhưng sắc bén và cứng rắn là nhất tuyệt.
Nhận lấy kiếm, Hashirama cung kính cảm ơn, cười hì hì thu cất gọn gàng.
"Ngươi muốn học tiên thuật không?"
"Tiên thuật? Có!! Sư phụ, ngài là tính dạy ta sao?" Những ngày này Hashirama cởi mở rất nhiều, quen thuộc nơi đây càng là thân cận hơn với Kenji, lời nói cũng tự nhiên nhiều lắm.
"Không có, ta đưa ngươi tới một nơi, nơi đó tiên thuật thích hợp hơn với ngươi."
Lắc đầu nhẹ nhàng, Kenji bắt đầu lục lọi bản đồ tìm kiếm tọa độ rồi mở lấy cổng không gian.
"Nên nhớ không được nói rằng ta đưa ngươi đi, phải nói rằng là ngươi bị lạc đến, nhớ kĩ lấy."
Chưa đợi Hashirama nói thêm câu gi, Kenji trực tiếp một đạp bay vào trong cổng không gian đen kịt, cho hắn chim cút rời đi.
Dịch chuyển Hashirama rời đi, Kenji trở lại gia viên.
Nên là để Next time. Khoảng thời gian này ngốc tại đây cũng không có gì làm, trở lại Gia viên tốt. Cái này tựa như cỗ máy thời gian vậy, vào gia viên xong rồi nhảy ra vậy là vài ngày đi qua, quá thần kì.
Đến tới đó Hashirama tuy không rõ ràng tại sao Kenji lại bắt hắn làm vậy, tuy nhiên cũng vui vẻ mà đồng ý, tới đó không hé nửa lời.
Vì tin tưởng Hashirama làm người Kenji cũng cực kì yên tâm để hắn rời đi không chút suy nghĩ nhiều.
Rồi cứ vậy trong gia viên ngốc nghếch vài ngày bên ngoài cứ vậy thời gian không ngừng nghỉ tốc độ trôi qua cực tốc.
Thấm thoát liên tục kéo đến 30 năm cũng chính là hơn 10 ngày thời gian bên trong gia viên, lần này thế nhưng là Fenrir muốn ra ngoài chơi đây, đối chuyện này cũng rất tốt Kenji không chút nào keo kiệt cho theo lấy cùng, một cáo một sói xuất hiện lần nữa tại Thiên Hồ Lâm.
Chủ nhân,bên ngoài này so bên trong năng lượng ít đến đáng thương a...
"Chính là, quen dần là tốt rồi." Kenji không ý kiến, Fenrir nói cũng không sai, đích xác mà nói nơi này mỏng manh.
"Chủ nhân, ta muốn đi chơi một chuyến mong người cho phép."
Giọng nói ồm ồm lanh lảnh từ miệng con sói phát ra, ánh mắt lại câu trực chờ đợi Kenji mở miệng cho phép, ở một chỗ lâu cũng đâm ra chán, muốn thử xem thế giới này rốt cuộc có bao rộng lớn, đó cũng là dễ hiểu.
"Đi đi, khi nào chán muốn trở lại liền gọi ta."
Nhàn nhạt phất tay, dịch chuyển Fenrir rời đi, sói là động vật sống theo đàn, một mình trong gia viên có mỗi hắn buồn chán là không tránh khỏi, muốn ra ngoài là điều đương nhiên. Tuy rằng có thể sáng tạo ra đến vật, nhưng Kenji cũng không có tạo ra đến cho Fenrir một bầy đàn, hắn muốn Fenrir tự đi tìm riêng cho mình bầy tộc.
Tính toán cũng 30 năm trôi qua, hẳn giờ này làng lá được tạo dựng hơn 15 năm đi, không biết thế cục thế giới giờ này thế nào đâu, là có hay không thay đổi một vài thứ mà người ta không biết.
Tự lẩm bẩm, lại mang cổ cầm ra đàn lấy, cũng đã lâu không có sử dụng đến, cũng còn may kĩ nghệ không giảm.
Từng âm thanh vang lên, từng bầy cá đủ loại màu sắc tựa như thưởng thức âm thanh tuyệt hảo, bơi lội theo từng nhịp điệu vui mắt mà sinh động. Tiếng đàn vang lên gió cũng nổi, tựa như được nghe theo đến mà cùng nhau hòa quện vào.
Trong khi đó, đạp trên nước đang chạy tới hai thân ảnh, trên người nam nhân còn cõng theo một mập mạp xinh đẹp nhóc con vừa đi vừa ha hả cười lớn.
"Phu quân, ngươi chắc rằng người kia chịu gặp ngươi sao? Dù sao nhiều năm như vậy ngươi không phải không có trở lại quá."
Mở miệng là một cô gái tóc để hai búi, mang theo màu đỏ mái tóc đặc chưng của Uzumaki tộc, miệng vừa hỏi bước chân cũng không ngừng nghỉ quá.
"Không có chuyện gì Mito, ta tin lần này mang theo Tsunade theo đánh cược chắc chắn thành công, với lại sư phụ chắc những lần trước không có ở nhà.
"Cẩn thận!!!"
Một tiếng hô cẩn thận, hai người bỗng nhiên dừng lại, Hashirama gắt gao kéo lại Tsunade vào ngực, Ánh mắt gắt gao khóa chặt trước mặt một đầu khổng lồ chó sói. Toàn thân trắng buột, hai chiếc kì lạ sừng mọc ở cạnh cổ, nhìn có vẻ rất uy vũ, nhưng qua đó cũng thấy được đầu này nguy hiểm.
Tuyệt đối không so vĩ thú yếu, từ lúc nào xuất hiện quá dạng này thụ, mà dường như chính là từ bên trong Thiên Hồ Lâm bay ra ngoài.
Fenrir vừa bị đá ra ngoài cũng thấy đến ba thân ảnh đang chạy vội đến, cũng là vì mình mà dừng lại bước chân, Fenrir cũng nghi hoặc khịt khịt ngửi không khí ánh măt lại hung lên nhìn lấy hai lớn một nhỏ trước mặt.
"Các ngươi là đến Thiên Hồ Lâm?"
mở miệng cất lên tiếng người, Fenrir trực tiếp nhảy vào ý chính, đơn giản không có ra tay vì nhìn qua Hashirama có một chút quen thuộc mùi vị, qua thời gian phai đi rất nhiều nhưng thoang thoảng vẫn ngửi ra một chút mùi của Kenji.
"Đây cùng chủ nhân có quen biết." Kết luận một câu Fenrir không có ra tay mà lựa chọn mở miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.