Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả
Chương 252: Naori Đến
Dương Luân
03/09/2019
Duỗi ra ngón tay của mình, ngay lập tức trên tay tương tự như miệng Tứ vĩ làm, đều có từng hạt Chakra đen kịt kết hợp lại với nhau liên miên không không dứt, đang không ngừng kết hợp bù đắp vào nhau, chẳng mấy chốc một quả cầu đen tương tự Tứ vĩ bom xuất hiện.
Nói là tương tự, tuy nhiên kích thước lại khác xa nhau, của Kenji vòng tròn chỉ cỡ một nắm đấm còn của Tứ vĩ nhưng so căn nhà phải lớn, tất nhiên kích cỡ cũng chẳng nói lên điều gì cả, Kenji xúc tích nhưng là nén lại đến cực hạn, lực lượng bùng nổ so với chỉ có lớn.
"Ngươi vậy mà cũng biết!!"
Chưa kịp nói đến điều gì thên, hai quả cầu đen bay nhanh đi chính thức va chạm vào nhau rồi. Va chạm một khắc, một tiếng nổ vang trời đinh tai nhức óc vang ra, tiếng vang đã là như vậy, vụ nổ nhưng so càng thêm khủng khiếp, trung tâm nơi va chạm xuất hiện một cột nấm khổng lồ nở ra, một làn sóng như thủy chiều quét sạch sành sanh ra mọi phía, cũng vì vậy mà từng lớp băng dày và tinh thể vỡ vụn tan biến.
Qua hồi lâu vụ nổ cũng không kéo đi quá dài, ở giữa Tứ vĩ cùng Kenji đã xuất hiện một khổng lồ miệng hố, hiển nhiên Kenji cùng Tứ Vĩ vừa vẽ lại một lần nữa bản đồ thế giới.
"Tiếp tục không? Ta thật sự chỉ đi ngang qua..."
"Không đánh nữa."
Tứ Vĩ cũng không phải chân chính, vẫn còn bị phong ấn bên trong cơ thể kìa, muốn đánh toàn lực chí ít cần thoát khỏi phong ấn. Theo thời gian ngắn, Chakra Tứ Vĩ bắt đầu giảm dần cuối cùng thu lại trong cơ thể nhân loại kia nằm rạp dưới đất.
"Chúng ta sẽ gặp lại, Tứ vĩ...sẽ sớm thôi."
Bắt về làm vật nuôi cũng tốt, Kenji chính là muốn bắt lại cả 9 vĩ thú nuôi đây, tất nhiên đó là sau này chuyện, hệ thống nhiệm vụ là thu hồi Chakra giúp Kaguya, nhưng cũng không nhất thiết bắt lại thập vĩ, chỉ cần giúp Kaguya hấp thu lại toàn bộ Chakra thế giới này coi như xong việc. Mà cách đơn giản nhất chính là Tsukuyomi vĩnh cửu, Kaguya cần thập vĩ để hút khô Chakra người thế giới này, nhưng Kenji thì không...Kenji không cần đến thập vĩ, đó chính là lý do Kenji rất sớm thả ra Kaguya một phần.
"Tam Nhẫn sinh ra rồi, ba đứa trẻ kia vận mệnh đã bắt đầu chạy."
Khẽ nhìn lên bầu trời, Kenji lắc đầu lẩm bẩm tự nói, không nghĩ đến ba đứa trẻ kia sớm như vậy đã gặp Jiraiya, lẽ ra chuyện này sảy ra là một năm sau chuyện. Tuy rằng đã cố gắng khai thác Toàn tri thiên phú như vậy nhiều năm nhưng phát triển vẫn là chưa thấy rõ ràng bao nhiêu, nhìn ra cái này vận mệnh quá hư ảo.
Bỏ qua vấn đề kia một bên, đang rất nhanh chóng một nhóm Ninja bắt được vị trí vụ nổ đã chạy tới nơi rồi, cũng khó trách lắm, đột nhiên trước mặt bị đóng băng sau đó chính là vụ nổ khổng lồ diễn ra, không lấy tốc độ nhanh nhất đến xem cũng không được.
Kenji vẫn chưa rời khỏi cho nên bên kia rất nhanh bắt gặp Kenji rồi. Kenji cũng không có che giấu thân phận, nói trắng ra là không còn kịp, khi cảm nhận được Chakra Tứ Vĩ đám người này đã nhanh chóng chạy qua bởi vì đám Ninja kia chính là Ninja làng Đá.
Trước mắt Kenji chính là 4 người, một trong số đó Kenji có biết mặt, người này hẳn là Tsuchikage III, Onoki.
Cuộc chiến tranh này Làng đá cũng không có gì nổi bật cho lắm nhưng tham gia vẫn tương đối nhiều, chủ yếu cũng là do lợi ích mà thôi, trận chiến này chân chính được lợi nhất vẫn là Hỏa quốc, bởi lẽ khởi xướng trận này chiến tranh chính là hỏa quốc đề ra.
Làng mưa chính là tổn thất thảm trọng nhất bởi nơi đó chính là chiến trường, nơi Kenji vừa ở ban sáng. Còn làng cát chính là hòn đá kê chân lớn nhất cho Tsunade hiển hiện quang huy.
Trở về chuyện chính, bên đó Onoki cùng ba người kia đã đến bên cạnh Jinchuriki kiểm tra, đợi đến khi thấy người này thở đều cũng thoáng yên tâm lại, kế tiếp đó cả bốn người ánh mắt ngưng tụ hướng Kenji nhìn sang rồi.
Đồng dạng đối mắt Kenji đánh giá vài lần Onoki, hiện tại người này đã cận kề 50, tuy nhiên khác với nguyên tác thấp lùn lọm khọm, hiện tại người này vẫn còn giữ được dáng vẻ trung niên tuy nhiên chiều cao vẫn là như vậy khiêm tốn.
Onoki ánh mắt lấp lóe có chút không tự nhiên, Kenji không đeo hộ ngạch, quần áo nhìn qua vẫn thật sạch sẽ, tựa như là một người bình thường đi chơi một dạng, nhưng chắc chắn không khả năng đi chơi, bởi lẽ người này đứng đối diện Jinchuriki cùng đứng hai bên, giữa đó chính là rộng lớn chiếc hố rồi, nhưng vì cớ gì quần áo người này không nhiễm một vết bụi đâu, nếu như nói người này nhẹ nhõm đánh bại Tứ vĩ mà không bị bất kì tổn thương nào cũng quá kinh khủng đi.
Onoki từng gặp Madara kinh khủng chiến lực, đứng trước mặt Madara hắn cảm giác như một ngọn núi lớn đè lên, nhưng trước mặt Kenji hắn không hề cảm nhận được gì cả, giống như người bình thường lại càng giống như cùng phiến thiên địa này hợp lại làm một vậy, bình thường đến mực không được tự nhiên.
Thoáng chốc không gian yên tĩnh đến lạ thường, có chăng cũng chỉ là tiếng gió lạnh rít gào đi qua mà thôi.
"Mọi người cẩn thận, trước mắt người không có đơn giản như vẻ bề ngoài."
Onoki nhẹ nhắc ba người phía sau một tiếng xong rồi mới từ từ bước ra phía trước mặt Kenji.
"Ngươi là ai?"
Mang theo chất vấn cùng với đề phòng, Onoki ánh mắt sắc bén tùy thời xuất thủ, tay cũng nắm chặt lại túi nhẫn cụ phía sau, ba người kia cũng đồng dạng như vậy, nên nhớ đây là chiến tranh, bất kể thế nào khả nghi liền giết đó mới là thượng sách.
"Các ngươi không phải đối thủ của ta..."
Thả chậm lời nói, Kenji đây chỉ là trần thuật một sự thật, tuy nhiên lời nói rơi vào tai bốn người lại như một cái tát vang dội lên mặt bốn người, đây chính là khinh thường.
"Nói cái gì đó."
Ba người phía sau tuổi trẻ đâu có được như Tsuchikage trấn định, nghe đến Kenji lời nói khổng khỏi vô cùng tức giận, chưa đánh đã nói họ không phải đối thủ, đây chính là vũ nhục.
Cả ba người không giữ nổi bình tĩnh, ngay lập tức chính là đồng loat xông lên, Onoki muốn ngăn cản nhưng đã muộn, trước mắt người này nhưng chưa rõ sâu cạn đã vội vàng ra tay, quá lỗ mãng.
Nhìn ba người tức tốc xông lại gần Kenji nhướng mày thật lâu, có thật nhiều lúc bản thân cũng thật khó hiểu, cái tôi của con người quá lớn, nên chẳng bao giờ nghe ai quá, đây là một câu nói rất đúng.
Đang suy nghĩ miên man ba người kia đã vọt đến nơi rồi, từng miếng Shiruken chính là như mưa như tên vọt đến, vun vút xé gió phiu phiu vang lên cạnh tai, đáng tiếc Kenji cũng không có né tránh chỉ tùy ý Shiruken đâm vào người, nếu như bản thân bị vài miếng shiruken đâm bị thương có phải hay không chuyện cười lớn. Hơn tất cả bản thân không cần biết trốn bởi lẽ có một người đang đến.
"Có vẻ như Jinchuriki Làng đá không ổn rồi."
Xưu!! Một tiếng Xé gió tiếng vang lên.
Mái tóc màu tím, dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt thanh tú,giọng nói từ tính, đó là những gì vừa lướt qua trước mặt Kenji. Naori không có dấu hiệu báo trước xuất hiện chắn trước mặt Kenji bắn ngược lại toàn bộ Shiruken đang bay đến.
Xong chuyện lại tằng hắng Kenji một cái.
"Sao ngươi lại ở đây?"
Giọng nói mang theo trách cứ, còn có lo lắng thêm một chút nhớ nhung.
Kenji trong lòng cười thầm, cái này nhưng là giỏi xuất hiện đây, vụ nổ ban nãy rất lớn cho nên là hấp dẫn nhiều người qua đây là rất bình thường.
"Đã lâu không gặp Naori, vẫn xinh đẹp như xưa đây."
Naori cũng không nhìn Kenji chào hỏi mà quay mặt lại nhìn bên đó Tsuchikage cùng ba tên đồng bạn, lạnh nhạt nhẹ giọng.
"Đúng, ngươi vẫn không thay đổi gì...khuôn mặt ngươi cũng vậy, dù đã trải qua bao nhiêu năm đi chăng nữa... Lần này không rõ ràng nói ra, chúng ta cũng không cần thiết phải gặp lại bất cứ lần nào nữa."
"..."
"Ngươi cảm thấy che giấu thật vui đúng không?"
Nhìn cái này mang theo câu hỏi, tuy bên ngoài vẫn như cũ mang theo lạnh nhạt, nhưng trong mắt có thể thấy được một đóa lửa giận đang nhom nhem chạy, cũng đúng thôi vài năm trên chiến trường nhưng Kenji một tin tức cũng không có, còn tưởng là vì chiến loạn bỏ mình đi, cô đã đi tìm rất lâu trong chiến trường với hi vọng mong manh tìm thấy.
Cuối cùng không phụ lòng cô, cuối cùng cũng tìm thấy tuy nhiên cô cảm thấy không đúng. Kenji xuất hiện cùng miệng hố kia, và cớ chi vì sao đám Ninja này lại tấn công Kenji, kẻ ngu nhìn vào cũng đoán được là coi Kenji là kẻ thù, tất nhiên tấn công đã đành nhưng Kenji một điểm sợ hãi cũng không có, cái này từ xa Naori chứng kiến. Tổng kết lại toàn bộ sự việc, chỉ có 1 câu trả lời tuy khó tin nhưng lại vô cùng hợp lý. Kenji đánh bại Jinchuriki, Láng đá muốn tiêu diệt Kenji.
Nói là tương tự, tuy nhiên kích thước lại khác xa nhau, của Kenji vòng tròn chỉ cỡ một nắm đấm còn của Tứ vĩ nhưng so căn nhà phải lớn, tất nhiên kích cỡ cũng chẳng nói lên điều gì cả, Kenji xúc tích nhưng là nén lại đến cực hạn, lực lượng bùng nổ so với chỉ có lớn.
"Ngươi vậy mà cũng biết!!"
Chưa kịp nói đến điều gì thên, hai quả cầu đen bay nhanh đi chính thức va chạm vào nhau rồi. Va chạm một khắc, một tiếng nổ vang trời đinh tai nhức óc vang ra, tiếng vang đã là như vậy, vụ nổ nhưng so càng thêm khủng khiếp, trung tâm nơi va chạm xuất hiện một cột nấm khổng lồ nở ra, một làn sóng như thủy chiều quét sạch sành sanh ra mọi phía, cũng vì vậy mà từng lớp băng dày và tinh thể vỡ vụn tan biến.
Qua hồi lâu vụ nổ cũng không kéo đi quá dài, ở giữa Tứ vĩ cùng Kenji đã xuất hiện một khổng lồ miệng hố, hiển nhiên Kenji cùng Tứ Vĩ vừa vẽ lại một lần nữa bản đồ thế giới.
"Tiếp tục không? Ta thật sự chỉ đi ngang qua..."
"Không đánh nữa."
Tứ Vĩ cũng không phải chân chính, vẫn còn bị phong ấn bên trong cơ thể kìa, muốn đánh toàn lực chí ít cần thoát khỏi phong ấn. Theo thời gian ngắn, Chakra Tứ Vĩ bắt đầu giảm dần cuối cùng thu lại trong cơ thể nhân loại kia nằm rạp dưới đất.
"Chúng ta sẽ gặp lại, Tứ vĩ...sẽ sớm thôi."
Bắt về làm vật nuôi cũng tốt, Kenji chính là muốn bắt lại cả 9 vĩ thú nuôi đây, tất nhiên đó là sau này chuyện, hệ thống nhiệm vụ là thu hồi Chakra giúp Kaguya, nhưng cũng không nhất thiết bắt lại thập vĩ, chỉ cần giúp Kaguya hấp thu lại toàn bộ Chakra thế giới này coi như xong việc. Mà cách đơn giản nhất chính là Tsukuyomi vĩnh cửu, Kaguya cần thập vĩ để hút khô Chakra người thế giới này, nhưng Kenji thì không...Kenji không cần đến thập vĩ, đó chính là lý do Kenji rất sớm thả ra Kaguya một phần.
"Tam Nhẫn sinh ra rồi, ba đứa trẻ kia vận mệnh đã bắt đầu chạy."
Khẽ nhìn lên bầu trời, Kenji lắc đầu lẩm bẩm tự nói, không nghĩ đến ba đứa trẻ kia sớm như vậy đã gặp Jiraiya, lẽ ra chuyện này sảy ra là một năm sau chuyện. Tuy rằng đã cố gắng khai thác Toàn tri thiên phú như vậy nhiều năm nhưng phát triển vẫn là chưa thấy rõ ràng bao nhiêu, nhìn ra cái này vận mệnh quá hư ảo.
Bỏ qua vấn đề kia một bên, đang rất nhanh chóng một nhóm Ninja bắt được vị trí vụ nổ đã chạy tới nơi rồi, cũng khó trách lắm, đột nhiên trước mặt bị đóng băng sau đó chính là vụ nổ khổng lồ diễn ra, không lấy tốc độ nhanh nhất đến xem cũng không được.
Kenji vẫn chưa rời khỏi cho nên bên kia rất nhanh bắt gặp Kenji rồi. Kenji cũng không có che giấu thân phận, nói trắng ra là không còn kịp, khi cảm nhận được Chakra Tứ Vĩ đám người này đã nhanh chóng chạy qua bởi vì đám Ninja kia chính là Ninja làng Đá.
Trước mắt Kenji chính là 4 người, một trong số đó Kenji có biết mặt, người này hẳn là Tsuchikage III, Onoki.
Cuộc chiến tranh này Làng đá cũng không có gì nổi bật cho lắm nhưng tham gia vẫn tương đối nhiều, chủ yếu cũng là do lợi ích mà thôi, trận chiến này chân chính được lợi nhất vẫn là Hỏa quốc, bởi lẽ khởi xướng trận này chiến tranh chính là hỏa quốc đề ra.
Làng mưa chính là tổn thất thảm trọng nhất bởi nơi đó chính là chiến trường, nơi Kenji vừa ở ban sáng. Còn làng cát chính là hòn đá kê chân lớn nhất cho Tsunade hiển hiện quang huy.
Trở về chuyện chính, bên đó Onoki cùng ba người kia đã đến bên cạnh Jinchuriki kiểm tra, đợi đến khi thấy người này thở đều cũng thoáng yên tâm lại, kế tiếp đó cả bốn người ánh mắt ngưng tụ hướng Kenji nhìn sang rồi.
Đồng dạng đối mắt Kenji đánh giá vài lần Onoki, hiện tại người này đã cận kề 50, tuy nhiên khác với nguyên tác thấp lùn lọm khọm, hiện tại người này vẫn còn giữ được dáng vẻ trung niên tuy nhiên chiều cao vẫn là như vậy khiêm tốn.
Onoki ánh mắt lấp lóe có chút không tự nhiên, Kenji không đeo hộ ngạch, quần áo nhìn qua vẫn thật sạch sẽ, tựa như là một người bình thường đi chơi một dạng, nhưng chắc chắn không khả năng đi chơi, bởi lẽ người này đứng đối diện Jinchuriki cùng đứng hai bên, giữa đó chính là rộng lớn chiếc hố rồi, nhưng vì cớ gì quần áo người này không nhiễm một vết bụi đâu, nếu như nói người này nhẹ nhõm đánh bại Tứ vĩ mà không bị bất kì tổn thương nào cũng quá kinh khủng đi.
Onoki từng gặp Madara kinh khủng chiến lực, đứng trước mặt Madara hắn cảm giác như một ngọn núi lớn đè lên, nhưng trước mặt Kenji hắn không hề cảm nhận được gì cả, giống như người bình thường lại càng giống như cùng phiến thiên địa này hợp lại làm một vậy, bình thường đến mực không được tự nhiên.
Thoáng chốc không gian yên tĩnh đến lạ thường, có chăng cũng chỉ là tiếng gió lạnh rít gào đi qua mà thôi.
"Mọi người cẩn thận, trước mắt người không có đơn giản như vẻ bề ngoài."
Onoki nhẹ nhắc ba người phía sau một tiếng xong rồi mới từ từ bước ra phía trước mặt Kenji.
"Ngươi là ai?"
Mang theo chất vấn cùng với đề phòng, Onoki ánh mắt sắc bén tùy thời xuất thủ, tay cũng nắm chặt lại túi nhẫn cụ phía sau, ba người kia cũng đồng dạng như vậy, nên nhớ đây là chiến tranh, bất kể thế nào khả nghi liền giết đó mới là thượng sách.
"Các ngươi không phải đối thủ của ta..."
Thả chậm lời nói, Kenji đây chỉ là trần thuật một sự thật, tuy nhiên lời nói rơi vào tai bốn người lại như một cái tát vang dội lên mặt bốn người, đây chính là khinh thường.
"Nói cái gì đó."
Ba người phía sau tuổi trẻ đâu có được như Tsuchikage trấn định, nghe đến Kenji lời nói khổng khỏi vô cùng tức giận, chưa đánh đã nói họ không phải đối thủ, đây chính là vũ nhục.
Cả ba người không giữ nổi bình tĩnh, ngay lập tức chính là đồng loat xông lên, Onoki muốn ngăn cản nhưng đã muộn, trước mắt người này nhưng chưa rõ sâu cạn đã vội vàng ra tay, quá lỗ mãng.
Nhìn ba người tức tốc xông lại gần Kenji nhướng mày thật lâu, có thật nhiều lúc bản thân cũng thật khó hiểu, cái tôi của con người quá lớn, nên chẳng bao giờ nghe ai quá, đây là một câu nói rất đúng.
Đang suy nghĩ miên man ba người kia đã vọt đến nơi rồi, từng miếng Shiruken chính là như mưa như tên vọt đến, vun vút xé gió phiu phiu vang lên cạnh tai, đáng tiếc Kenji cũng không có né tránh chỉ tùy ý Shiruken đâm vào người, nếu như bản thân bị vài miếng shiruken đâm bị thương có phải hay không chuyện cười lớn. Hơn tất cả bản thân không cần biết trốn bởi lẽ có một người đang đến.
"Có vẻ như Jinchuriki Làng đá không ổn rồi."
Xưu!! Một tiếng Xé gió tiếng vang lên.
Mái tóc màu tím, dáng người mảnh khảnh, khuôn mặt thanh tú,giọng nói từ tính, đó là những gì vừa lướt qua trước mặt Kenji. Naori không có dấu hiệu báo trước xuất hiện chắn trước mặt Kenji bắn ngược lại toàn bộ Shiruken đang bay đến.
Xong chuyện lại tằng hắng Kenji một cái.
"Sao ngươi lại ở đây?"
Giọng nói mang theo trách cứ, còn có lo lắng thêm một chút nhớ nhung.
Kenji trong lòng cười thầm, cái này nhưng là giỏi xuất hiện đây, vụ nổ ban nãy rất lớn cho nên là hấp dẫn nhiều người qua đây là rất bình thường.
"Đã lâu không gặp Naori, vẫn xinh đẹp như xưa đây."
Naori cũng không nhìn Kenji chào hỏi mà quay mặt lại nhìn bên đó Tsuchikage cùng ba tên đồng bạn, lạnh nhạt nhẹ giọng.
"Đúng, ngươi vẫn không thay đổi gì...khuôn mặt ngươi cũng vậy, dù đã trải qua bao nhiêu năm đi chăng nữa... Lần này không rõ ràng nói ra, chúng ta cũng không cần thiết phải gặp lại bất cứ lần nào nữa."
"..."
"Ngươi cảm thấy che giấu thật vui đúng không?"
Nhìn cái này mang theo câu hỏi, tuy bên ngoài vẫn như cũ mang theo lạnh nhạt, nhưng trong mắt có thể thấy được một đóa lửa giận đang nhom nhem chạy, cũng đúng thôi vài năm trên chiến trường nhưng Kenji một tin tức cũng không có, còn tưởng là vì chiến loạn bỏ mình đi, cô đã đi tìm rất lâu trong chiến trường với hi vọng mong manh tìm thấy.
Cuối cùng không phụ lòng cô, cuối cùng cũng tìm thấy tuy nhiên cô cảm thấy không đúng. Kenji xuất hiện cùng miệng hố kia, và cớ chi vì sao đám Ninja này lại tấn công Kenji, kẻ ngu nhìn vào cũng đoán được là coi Kenji là kẻ thù, tất nhiên tấn công đã đành nhưng Kenji một điểm sợ hãi cũng không có, cái này từ xa Naori chứng kiến. Tổng kết lại toàn bộ sự việc, chỉ có 1 câu trả lời tuy khó tin nhưng lại vô cùng hợp lý. Kenji đánh bại Jinchuriki, Láng đá muốn tiêu diệt Kenji.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.