Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 32: Ngũ Lão Tinh, Im

Dương Luân

03/09/2019

Bỗng nhiên khuôn mặt Stella nứt nứt ra giống với nguyên gốc Uế thổ chuyển sinh, lại nhanh chóng hợp lại, từ từ da dẻ trở nên mịn màng, bắt đầu hồng hào.

Stella cầm một con dạo rạch một dạng máu tươi nhỏ ra....

"Thực... Thực sự cơ thể bình thường." Stella khóc ô ô như trẻ con, rốt cục có thể với Tesoro sinh hoạt không cảm thấy có lỗi.

Tesoro kích động ôm chặt lấy Stella, "tốt quá rồi...tốt quá rồi... "

Hai người ôm nhau nước mắt chảy như hai đứa bé.

Trở về lâu đài, thình lình trước mặt là Kuina đang chỉ dạy Rebecca luyện kiếm, Kenji cũng mỉm cười đi qua.

Kuina đã 18 tuổi, khuôn mặt cùng Tashigi hoàn toàn khác biệt, Tashigi chắc chỉ giống Kuina lúc nhỏ mà thôi.Vóc người thật sự mà nói cực kì mê người, khuôn mặt tú lệ sạch sẽ, tóc học theo Kenji không cắt ngắn như trước mà cũng để dài buộc búi tròn phía sau vô cùng thanh tú, người khác nhìn vào 100% biết ngay cùng Kenji có quan hệ.

"Đại ca!!" Kuina mỉm cười chào.

"Chú Kenji." Rebecca ngây thơ không tim không phổi cũng chào.

Kenji đang cười nghe đến Rebecca nói lại sựng người lại, không khỏi mặt đen lại.

Nhìn Rebecca từ bé lớn lên, Rebecca cũng gọi chú đã quen, huống chi Kenji tuổi tác còn lớn hơn Kyros với Scarlett.

Ân, các ngươi tiếp tục tập luyện, ta tìm Makino.

"Chị Makino đang ở trong phòng luyện thổi sáo đâu, a quên mất đại ca, ta vừa xong rồi sử dụng Bankai,"

Rât tốt, Kenji tươi cười xoa đầu Kuina, Kuina cũng hết sức hưởng thụ nhắm tít đôi mắt lại.

A, ta cùng Makino ra ngoài một thời gian, đi họp thất vũ hải, các ngươi ở nhà a.

"Được rồi, Kuina bĩu môi gật đầu."

Mở cửa phòng, Makino đang đứng cạnh cửa sổ đang thổi tiêu cũng không để ý sự hiện diện của Kenji ở đằng sau.

Thôi xong một khúc nhạc Makino lẳng lặng đứng đó trầm tư.

"Ân!!!" Makino giật mình nhìn dưới eo nhỏ đã bị một đôi tay ôm.

Đang suy nghĩ gì đâu?.

"Không có gì, đang nghĩ làm một bản nhạc, nhưng chưa hoàn thành." Makino cười xoay người lại ôm Kenji.

Robin vẫn đang phòng tu luyện sao.

"Ân, nghe nói đang thời khắc mấu chốt kiếm cuối cùng."

Chúng ta đi chơi đi. Đi một chuyến Mariejois họp xong ta đi chơi.

Makino gật đầu coi như đáp ứng, 8 năm chỉ riêng trong nhà có chút ngột ngạt. Vẫn là ra ngoài tốt.

Hai người rời đi không một ai biết, hai người đứng trên Hải vương lao vun vút trên biển, Makino đứng trước dang tay đón gió, Kenji đứng sau ôm sát viễn cảnh giống như Romeo và Juliet.

"Này Kenji! Ta thực sự rất tò mò, tuy đã ở với nhau rất lâu, nhưng dường như chả biết gì về anh cả."

Ha ha ha, tò mò vậy không phải càng cần nhiều thời gian để tìm hiểu hơn sao, từ từ rồi ta sẽ nói cho tất cả.



Hai người phi nhanh trên đường không ngừng tiến thẳng về Mariejois.

Dọc đường đi thu hút không ít hải tặc nhưng là thấy dưới chân hai người đạp trên Hải Vương vẫn là thôi rước lấy phiền phức tự động né lui ra.

Hai người cứ tiếp tục đi, tu luyện đến mức nhất định cơ thể cũng đã không cảm thấy đói và mệt, chỉ một đường phi thẳng, dọc đường Kenji chỉ nghe Makino kể truyện quá khứ, toàn bộ Kenji đều tại lắng nghe, hai người cứ như vậy rồi đến Mariejois.

So với tám năm trước hoàn cảnh đều tại như cũ, không có gì khác biết, Kenji đi trước Makino nhảy chân sáo theo sau, Hộ vệ biết thân phận cũng không có dám ngăn cản, hai người cứ vậy rồi đến phòng riêng.

Trước hết tạm nghỉ ở đây vài ngày, đợi đến đông đủ rồi tính sau, Makino em ở đây đợi, ta đi gặp vài người.

"Ân, được rồi."

Kenji shunpo một đường như gió nhanh chóng rời đi, Một đường không hề bị ai phát hiện, thoắn thoắt đã thấy một cung điện ở đó.

Đẩy cửa đi vào, bất chợt đánh tỉnh năm người đang ngồi ở đó, Ngũ Lão Tinh.

"Không biết có chuyện gì để Bạch Tử Thần đến gặp chúng ta đâu." Ông lão đeo kính tay vẫn lau kiếm không để ý đến Kenji chỉ nhẹ nhàng hỏi.

Kenji cũng đánh giá năm người trước mắt, so với tứ hoàng mạnh hơn không ít.

"Ta có thắc mắc tại sao các ngươi mạnh vậy không diệt hết tứ hoàng đâu,"

"Ha! Chúng ta?, Bọn ta cũng không cần thiết trả lời đi."

Không cần!!! Vậy là trả lời rồi, gia tộc D đã bắt đầu rục rịch rôi, không biết các ngươi sẽ như nào đây.

"Hừ! Ý ngươi là sao."

Không cần như vậy, ta chỉ nhắc thoáng mà thôi, các ngươi cai trị đã hơn 800 năm, phải chăng cũng nên trả lại thế giới cho họ chứ.

"Hừ, chúng ta không biết ngươi đang nói chuyện gì, ngươi còn tiếp tục bọn ta loại trừ ngươi khỏi thất vũ hải và bắt lại ngươi,"

"Rock, Im,các ngươi hẳn không lạ lẫm gì hai cái tên này thậm chí so ta còn rõ ràng, ta đến đây chỉ là nói chuyện mà thôi." Kenji mặt không biểu tình tiếp tục nói.

Ta từng đến Raftel, vào năm năm trước. Các ngươi rõ ràng nhất cái gọi là One Piece kia chỉ là thứ mà các ngươi đang che dấu mà không cách nào tiêu hủy không phải sao.

"Giết!." Năm người một ý đồng loạt đứng lên.

Từ từ đi, các ngươi không giết được.

Năm người khung cảnh thoáng chốc biến đổi, xuất hiện một nơi xa lạ, giống như nghĩa trang, trước mắt chính là mộ Gol D Roger.

"Đây là!!"

Từ đầu các ngươi đã lâm vào trong ảo thuật của ta, ta nói rồi ta đến chỉ để nói chuyện, các ngươi che dấu những thứ kia ta không có hứng thú.

"Mục đích của ngươi là gì," Tên tóc vàng cố trấn tính lại hỏi.

Các ngươi càng suy nghĩ nhiều càng sai mà thôi, ta chỉ hiếu kì các ngươi sẽ làm gì khi gia tộc kia, dòng họ với cái D kia lần lượt thức tỉnh đâu, tên "Im" kia chắc cũng sắp tỉnh dậy chứ, các ngươi nghĩ dựa vào Im là có thể chống lại được, vũ khí cổ đại cũng lần lượt thức tỉnh rồi.

Là do các ngươi quá cao điều mà thôi, vốn dĩ cũng không ai định để ý các ngươi, nhưng đám ngu dốt kia Thiên Long Nhân làm người quá để người khác căm phẫn.

"Chúng ta tự có cách giải quyết, không phiền ngươi lo."



Ta không có lo lắng cho các ngươi, ta cũng không rảnh đến vậy, ngược lại các ngươi chính mình lo cho bản thân đi thôi, mặt khác ta đến là muốn toàn bộ hòn đảo Punk Hazrd là của ta.

"Không thể! Cho ngươi một nửa đã là chúng ta nhân nhượng hết sức rồi, ngươi tự lập quốc gia chúng ta cũng mắt nhắm mắt mở.

Nhưng việc này không được."

Ta đến đây là yêu cầu, không phải là xin các ngươi, các ngươi hiểu ý ta sao, thoáng chốc Kenji thần sắc biến đổi, trên đầu tóc đã đổi bạc, một đôi tai mọc trên, sau hông đã xuất hiện 9 cái đuôi, đôi mắt thoáng chốc chuyển đỏ, một luồng ma lực khủng khiếp từ người Kenji toả ra ép về tứ phía.

Ngũ Lão Tinh bị ép đến mồ hôi chảy ròng.

"Thứ này sức mạnh..."

Suy nghĩ kĩ sao, ta thời gian không nhiêu lắm.

"Được rồi, chỉ riêng ngươi thì được, ta đáp ứng ngươi." Một bóng người từ phía sau từ từ chậm đến, người mặc một cái áo choàng dài đen, đôi mắt như ưng nhẹ nhàng nói."

"I... Im sama." Năm người bỏ qua áp lực trực tiếp quỳ xuống trước mặt người kia.

Vậy là tốt rồi, nãy ta nói chuyện với năm người họ ngươi cũng đã nghe, không cần hỏi tại sao ta biết, ta cũng không hứng thú mấy cái này, nhắc nhở thoáng qua đám kia thiên long nhân, đến Punk Hazard thì biết điều mà thấp cái đầu xuống.

Ba ngày sau họp lại gặp, ngũ lão tinh, Kenji rời đi còn lại 6 người bên trong.

"Ngài... Ngài tỉnh dậy." Ngũ lão tinh kích động nói.

"Không cần nói gì cả, ta lại tiếp tục ngủ, vẫn chưa đủ ta cần 4 năm nữa, thời gian này đừng có gây chuyện với hắn." Bỏ một câu ngoan thoại bóng đen lại biến mất như không hề tồn tại.

"Uy Tesoro mở rộng phạm vi toàn bộ Punk Hazard đi, chính phủ bên này không cần lo lắng." Kenji cầm trên tay Den Den Mushi thần sắc vui vẻ.

"Vâng chúa tể, ta lập tức đi làm."

Haha, vậy là nhân đôi công xuất, há chẳng phải một tháng 30000 điểm tích lũy. Đúng là máy hái tiền a, đến lúc hoàn thành nhiệm vụ liền có trong người hơn 2 triệu điểm tích lũy.

Không được, vẫn còn quá ít phải nghĩ thêm cách kiếm thêm, hay là đi bắt tên Kaido kia đổi tiền không, nếu Kenji không trực tiếp giết, vậy kiểu gì hắn cũng lại chạy thoát, vậy cứ bắt lại đổi tiền rồi lần sau bắt tiếp, như vậy cũng là một cách... Không được quá tốn thời gian...

Kenji vừa đi vừa suy nghĩ tiếp theo làm sao kiếm tiền, đúng a, có nên hay không mở dịch vụ cho thuê hải vương, một đầu vài trăm triệu dùng cho một lần, tin rằng cũng có rất nhiều người cần đến, nhưng muốn được giá phải đợi cuôc chiến thượng đỉnh nổ ra, cho Râu Trắng thuê, râu trắng tên kia tài phú nhưng là rất nhiều đấy.

Trước hết đợi ba ngày sau rồi nói.

"Hệ thống có hay không khi rời đi, có thể mang đi người ở thế giới này."

"Có thể, hoàn thành nhiệm vụ về sau, hệ thống sẽ mở chức năng phòng tu luyện, có thể để người khác vào trong tiến hành tu luyện, dựa theo đó khi túc chủ xuyên qua đồng dạng người bên trong có thể theo cùng."

"Rất tốt, nói một chút phòng tu luyện."

Phòng tu luyện là một cách gọi riêng, cụ thể nó là một sân luyện tập trong không gian hệ thống, túc chủ cũng có thể tùy thời tiến nhập như nhà mình, có ba diễn tràng:

- thứ nhất là một phòng luyện tập: nồng độ linh khí sẽ gấp đôi bên ngoài vi diện đang sở hữu.

- thứ hai là phòng thực chiến: có thể dựa theo thực lực bản thân mô phỏng một AI ảo để tiến hành đúc luyện, mà tổn thương bản thân sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

- thứ ba là phòng linh thú: một không gian riêng giành cho linh thú triệu hồi, hay là thú vật nhận mình làm chủ.

Mỗi một tầng cần hoàn thành một vi diện nhiệm vụ mới có thể mở ra.

"Hiểu rồi." Xem ra có thể mang Makino và bọn họ rời đi, Kenji không khỏi thoáng thờ phào một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook