Chương 56: Nhiệm vụ hoàn thành!
Yozora
19/06/2021
[Đinh! Kiểm tra đến Thiết Giáp Thành đã đi đến cứ điểm Shitori! Nhiệm vụ hoàn thành!]
[Đinh! Ban thưởng: Kỹ Năng Thăng Cấp Thẻ x1!]
Ngay khi Thiết Giáo Thành vừa đi tới cứ điểm Shitori, âm thanh của hệ thống liền vang lên bên tai của Yozora. Nói thiệt, lúc đó Yozora giật mình. Hắn kém chút nữa là quên mình còn có một cái hệ thống trong người đấy!
Tuy đã nhận được phần thưởng nhưng Yozora không vội vàng dùng ngay. Cái Kỹ Năng Thăng Cấp Thẻ đó thì lúc nào dùng chả được, dù sao khi dùng nó thế giới bên ngoài chỉ là một cái nháy mắt thôi!
Cho nên hắn để khi nào rảnh mới sử dụng, và bây giờ chính là thời điểm đó!
Nhìn xem tấm thẻ nhìn thường thường không có gì lại trong kho hệ thống, Yozora bỗng nhiên nhớ lại lần đầu tiên mình đi vào không gian luyện tập.
Lúc đó hắn cứ tưởng mình điên rồi chứ! Nhưng một thứ lực lượng thần bí nào đó đã ổn định tinh thần hắn lại, khiến hắn cho dù ở sát biên giới sụp đổ nhưng lại không xảy ra vấn đề gì!
Bỏ qua những suy nghĩ tạo nhằm trong đầu, Yozora nói với hệ thống trong lòng:
“Sử dụng Kỹ Năng Thăng Cấp Thể lên [Nghệ Thuật Sinh Hoạt]!”
Yozora lựa chọn thăng cấp [Nghệ Thuật Sinh Hoạt] là tại vì đẳng cấp hiện giờ của [Nghệ Thuật Chiến Đấu] cũng đủ để hắn đối phó gần như tất cả đối thủ trong cấp độ hiện tại rồi, không cần thiết phải thăng cấp thêm nữa!
Với cả hiện tại [Nghệ Thuật Sinh Hoạt] hiện giờ có tác dụng lớn hơn nhiều so với [Nghệ Thuật Chiến Đấu]!
Ngay khi Yozora ra lệnh cho hệ thống thì Kỹ Năng Thăng Cấp Thẻ ngay lập tức biến mất, thay vào đó là một luồng lực lượng khác xuất hiện, hút ý thức của hắn vào không gian luyện tập!
…
Một khoảng không gian vô tận, “bầu trời” màu trắng và “mặt đất” màu đen. Yozora ngắm nhìn xung quanh, cảm khái:
“Vẫn không thay đổi tí nào!”
“Kể cả mấy cái xác cũng không được dọn luôn!” — QUẢNG CÁO —
Nhìn xem hàng đống xác chết nằm trên mặt đất, Yozora tự giễu nở nụ cười. Từ lần thứ hai đi vào trong đây thì hắn đã nhận ra một điều, mấy cái xác chết của hắn không những không biến mất mà còn được bảo tồn khiến cho tụi nó vẫn y như lúc Yozora chết vậy, không có một tia biến hoá!
Yozora đạp lên mấy cái xác đi về phía trước, hai lần luyện tập đã khiến mặt đất xung quanh đây bao phủ bởi xác chết rồi. Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đạp lên xác của chính mình để đi lên phía trước!
“Dù đã làm nhiều lần rồi nhưng mà vẫn cứ thấy làm lạ như thế nào ấy!”
Trong lúc Yozora đang suy nghĩ vu vơ thì hắn đã đi tới nơi luyện tập. Lần này ở trên nó chứa đủ loại công cụ mà chỉ nhìn vào thôi là biết nó dùng để nghiên cứu thứ gì đó rồi!
“Hửm? Lần này là y học trước à?” Yozora kinh ngạc, hai lần trước đều bắt đầu bằng hội họa, sao lần này lại bắt đầu bằng y học?
“Có lẽ nào...?” Yozora suy đoán. Có vẻ như trong thời gian này hắn tập trung nghiên cứu về y học để có thể hoàn thành nhiệm vụ nên trình độ y học của hắn cao hơn mấy thứ còn lại nhiều, dẫn đến trong này bắt đầu bằng luyện tập y học trước?
Yozora suy nghĩ, quyết định không quan tâm nữa. Trước sao gì cũng gặp thôi, thứ tự trước sau gì đó không trọng yếu!
Yozora từ từ ngồi lên ghế, nhìn xem chiếc đồng hồ đã bắt đầu đếm từ nãy giờ. Đúng vậy, đồng hồ đã đếm từ khi hắn vừa đi vào không gian này!
Nhưng Yozora không gấp, bởi lẽ thế nào cũng phải chết tới hàng nghìn hàng vạn lần cho một kỹ năng thôi. Giờ mới lần một thì gấp cái gì?
Hơn nữa, đó chỉ là tính toán của lần trước thôi, khi đó mỗi kỹ năng hắn chỉ cần tốn vài chục năm để đạt tới đẳng cấp cần thiết. Nhưng lần này thì khác, Yozora dự đoán mỗi kỹ năng hắn cũng phải mất hàng trăm, thậm chí là hàng ngàn năm để đạt tới đẳng cấp cần thiết! Cho nên gấp bây giờ cũng chả có tác dụng gì cả!
“Xem ra đống xác chết này lại phải tăng thêm nhiều tư thế nữa rồi.” Yozora mỉa mai nói, sau đó bắt đầu quá trình luyện tập của mình.
…
Không biết qua bao lâu.
Vẫn là vùng đất đó, vẫn là “bầu trời” màu trắng đó, nhưng giờ “mặt đất” lại không phải màu đen nữa.
Không! Không phải “mặt đất” không phải màu đen! Mà là không thể nhìn thấy nó nữa thôi! — QUẢNG CÁO —
Mặt đất bây giờ đã bị bao phủ bởi xác chết! Tuy tư thế lúc chết của mỗi cái xác đều khác nhau như chỉ dựa vào ngoại hình cũng có thể nhận ra đây đều là xác của cùng một người!
Lúc này, tại nơi cao nhất của ngọn đồi nhỏ do những cái xác tạo thành, có một người đang ở trên đó!
Nhìn kĩ lại, đó là một cậu thiếu niên tầm 17 tuổi, sở hữu mái tóc màu bạch kim, đôi mắt dị sắc, dung nhan khiến cho bất kì ai nhìn vào cũng phải ước ao. Nhưng thứ khiến người khác chú ý nhất là việc hắn nhìn giống tất cả xác chết ở đây!
Đúng vậy! Thiếu niên đó có ngoại hình hoàn toàn giống những cái xác chết! Từ quần áo, mái tóc, đôi mắt và cả dung mạo. Tất cả đều giống nhau!
Tuy vậy, thiếu niên có vẻ nhưng không quan tâm mấy thứ này cho lắm. Hắn chỉ tập trung vào việc mà hắn đang làm, chơi piano.
Đó chỉ là một chiếc đàn piano bình thường, có thể được mua ở bất kì cửa tiệm nhạc cụ nào. Bản nhạc mà hắn đang chơi cũng chẳng phải bản nhạc nổi tiếng gì, mà chỉ là những âm điệu ngẫu nhiên được đánh một cách tuỳ hứng.
Tuy nhiên, theo từng âm điệu vang lên thì thế giới xung quanh giống như cũng lắc lư theo vậy.
Lúc âm điệu nhanh, thế giới cũng sôi động theo. Lúc âm điệu chậm, thế giới cũng bình tĩnh lại. Khi âm điệu trầm thấp, cảm giác đè nén tỏ ra xung quanh. Khi âm điệu thanh cao, mọi thứ lại trở nên thoải mái. Mỗi âm điệu vang lên là thế giới xung quanh thiếu niên lại thay đổi.
Đến cuối cùng, khi mà âm thanh ngừng vang cũng là lúc thế giới xung quanh cũng lâm vào tĩnh lặng. Cậu thiếu niên thở dài, nói:
“Cuối cùng cũng xong!”
Chắc ai cũng đã đoán được rồi, cậu thiếu niên này chính là Yozora! Mà gọi thiếu niên thì cũng không đúng. Bề ngoài của hắn tuy nhìn chỉ mới 16-17 tuổi, kể cả tuổi của thân thể cũng chỉ mới 17 tuổi. Nhưng nếu tính cả thời gian mà hắn ở trong không gian luyện tập thì chắc cũng phải cùng tuổi với người tối cổ!
Mặc dù Yozora đoán được muốn nâng cấp kỹ năng lên cấp bậc tinh thông là rất lâu! Nhưng hắn không đoán được sẽ lâu tới mức này!
Mỗi một kỹ năng hắn cũng phải tốn ít nhất vài chục ngàn năm để luyện tập! Đó chỉ là những kỹ năng đơn giản như nấu ăn hay lái xe, còn những kỹ năng phức tạp như y học hay trận pháp thì khác! Mỗi thứ cũng phải gấp ba, bốn lần mấy kỹ năng đơn giản!
Kết quả là giờ nếu như tính tuổi bằng tổng thời gian mà Yozora đã trả qua thì người hiện đại gọi bằng cụ tổ!
Hậu quả của việc này là số lần mà Yozora chết tăng đột biến so với lần trước, tới nỗi mặt đất của không gian này bị nhét đầy xác của hắn! — QUẢNG CÁO —
Đúng! Do không gian không có thứ gì cản trở tầm nhìn nên Yozora cứ tưởng nó vô tận, nhưng thật ra thì không phải vậy!
Không gian này có một giới hạn, Yozora biết chuyện đó sau khi xác của hắn nhiều tới nỗi chạm tới giới hạn đó. Kết quả của việc không có chỗ trải xác ra là mấy cái xác đó cứ chồng lên nhau, cuối cùng thì cao tới nỗi dù cho Yozora có chui xuống dưới thì cũng không thể nào chạm tới mặt đất được!
———————————————————
OK! Mình biết các bạn thắc mắc tại sao ngày hôm qua không có chương mới!
Thì lí do là đây:
Như các bạn đã biết thì hôm qua là mùng năm. Nội ngoại mình là kiểu nếu có sự kiện gì mà không mời thì không về cũng được.
Tự nhiên mùng năm năm nay hai nhà đều không mời cho nên gia đình mình kiểu: “Thôi kệ! Mở cửa quán kiếm vài đồng cũng được!”
Cứ ngỡ chỉ tới đó thôi thì f*ck! Đúng ngay sáng mùng năm! Vừa mở cửa ra chưa kịp kiếm người khách thì cả hai bên nội ngoại đều điện kêu về!
Đã vậy một bên buổi trưa còn một bên bữa tối! Thế là cả ngày hôm nay mình không ở nhà!
Mà các bạn biết rồi đấy! Trong khi người khác đang làm chuẩn bị thì tự nhiên có một mình mình ngồi bấm điện thoại là đéo ổn! Thành ra cả ngày hôm qua mình không gõ được một chữ nào luôn!
Đã vậy đúng lúc này thì mình lại không nhìn bình luận được! Kết quả là không thể thông báo cho các bạn được!
Và đó là lí do! Xin các bạn thông cảm!
Ngày mai mình chắc chắn sẽ ra chương mới! Hẹn gặp lại!
P/s: VIỆT NAM VÔ ĐỊCH!
[Đinh! Ban thưởng: Kỹ Năng Thăng Cấp Thẻ x1!]
Ngay khi Thiết Giáo Thành vừa đi tới cứ điểm Shitori, âm thanh của hệ thống liền vang lên bên tai của Yozora. Nói thiệt, lúc đó Yozora giật mình. Hắn kém chút nữa là quên mình còn có một cái hệ thống trong người đấy!
Tuy đã nhận được phần thưởng nhưng Yozora không vội vàng dùng ngay. Cái Kỹ Năng Thăng Cấp Thẻ đó thì lúc nào dùng chả được, dù sao khi dùng nó thế giới bên ngoài chỉ là một cái nháy mắt thôi!
Cho nên hắn để khi nào rảnh mới sử dụng, và bây giờ chính là thời điểm đó!
Nhìn xem tấm thẻ nhìn thường thường không có gì lại trong kho hệ thống, Yozora bỗng nhiên nhớ lại lần đầu tiên mình đi vào không gian luyện tập.
Lúc đó hắn cứ tưởng mình điên rồi chứ! Nhưng một thứ lực lượng thần bí nào đó đã ổn định tinh thần hắn lại, khiến hắn cho dù ở sát biên giới sụp đổ nhưng lại không xảy ra vấn đề gì!
Bỏ qua những suy nghĩ tạo nhằm trong đầu, Yozora nói với hệ thống trong lòng:
“Sử dụng Kỹ Năng Thăng Cấp Thể lên [Nghệ Thuật Sinh Hoạt]!”
Yozora lựa chọn thăng cấp [Nghệ Thuật Sinh Hoạt] là tại vì đẳng cấp hiện giờ của [Nghệ Thuật Chiến Đấu] cũng đủ để hắn đối phó gần như tất cả đối thủ trong cấp độ hiện tại rồi, không cần thiết phải thăng cấp thêm nữa!
Với cả hiện tại [Nghệ Thuật Sinh Hoạt] hiện giờ có tác dụng lớn hơn nhiều so với [Nghệ Thuật Chiến Đấu]!
Ngay khi Yozora ra lệnh cho hệ thống thì Kỹ Năng Thăng Cấp Thẻ ngay lập tức biến mất, thay vào đó là một luồng lực lượng khác xuất hiện, hút ý thức của hắn vào không gian luyện tập!
…
Một khoảng không gian vô tận, “bầu trời” màu trắng và “mặt đất” màu đen. Yozora ngắm nhìn xung quanh, cảm khái:
“Vẫn không thay đổi tí nào!”
“Kể cả mấy cái xác cũng không được dọn luôn!” — QUẢNG CÁO —
Nhìn xem hàng đống xác chết nằm trên mặt đất, Yozora tự giễu nở nụ cười. Từ lần thứ hai đi vào trong đây thì hắn đã nhận ra một điều, mấy cái xác chết của hắn không những không biến mất mà còn được bảo tồn khiến cho tụi nó vẫn y như lúc Yozora chết vậy, không có một tia biến hoá!
Yozora đạp lên mấy cái xác đi về phía trước, hai lần luyện tập đã khiến mặt đất xung quanh đây bao phủ bởi xác chết rồi. Không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đạp lên xác của chính mình để đi lên phía trước!
“Dù đã làm nhiều lần rồi nhưng mà vẫn cứ thấy làm lạ như thế nào ấy!”
Trong lúc Yozora đang suy nghĩ vu vơ thì hắn đã đi tới nơi luyện tập. Lần này ở trên nó chứa đủ loại công cụ mà chỉ nhìn vào thôi là biết nó dùng để nghiên cứu thứ gì đó rồi!
“Hửm? Lần này là y học trước à?” Yozora kinh ngạc, hai lần trước đều bắt đầu bằng hội họa, sao lần này lại bắt đầu bằng y học?
“Có lẽ nào...?” Yozora suy đoán. Có vẻ như trong thời gian này hắn tập trung nghiên cứu về y học để có thể hoàn thành nhiệm vụ nên trình độ y học của hắn cao hơn mấy thứ còn lại nhiều, dẫn đến trong này bắt đầu bằng luyện tập y học trước?
Yozora suy nghĩ, quyết định không quan tâm nữa. Trước sao gì cũng gặp thôi, thứ tự trước sau gì đó không trọng yếu!
Yozora từ từ ngồi lên ghế, nhìn xem chiếc đồng hồ đã bắt đầu đếm từ nãy giờ. Đúng vậy, đồng hồ đã đếm từ khi hắn vừa đi vào không gian này!
Nhưng Yozora không gấp, bởi lẽ thế nào cũng phải chết tới hàng nghìn hàng vạn lần cho một kỹ năng thôi. Giờ mới lần một thì gấp cái gì?
Hơn nữa, đó chỉ là tính toán của lần trước thôi, khi đó mỗi kỹ năng hắn chỉ cần tốn vài chục năm để đạt tới đẳng cấp cần thiết. Nhưng lần này thì khác, Yozora dự đoán mỗi kỹ năng hắn cũng phải mất hàng trăm, thậm chí là hàng ngàn năm để đạt tới đẳng cấp cần thiết! Cho nên gấp bây giờ cũng chả có tác dụng gì cả!
“Xem ra đống xác chết này lại phải tăng thêm nhiều tư thế nữa rồi.” Yozora mỉa mai nói, sau đó bắt đầu quá trình luyện tập của mình.
…
Không biết qua bao lâu.
Vẫn là vùng đất đó, vẫn là “bầu trời” màu trắng đó, nhưng giờ “mặt đất” lại không phải màu đen nữa.
Không! Không phải “mặt đất” không phải màu đen! Mà là không thể nhìn thấy nó nữa thôi! — QUẢNG CÁO —
Mặt đất bây giờ đã bị bao phủ bởi xác chết! Tuy tư thế lúc chết của mỗi cái xác đều khác nhau như chỉ dựa vào ngoại hình cũng có thể nhận ra đây đều là xác của cùng một người!
Lúc này, tại nơi cao nhất của ngọn đồi nhỏ do những cái xác tạo thành, có một người đang ở trên đó!
Nhìn kĩ lại, đó là một cậu thiếu niên tầm 17 tuổi, sở hữu mái tóc màu bạch kim, đôi mắt dị sắc, dung nhan khiến cho bất kì ai nhìn vào cũng phải ước ao. Nhưng thứ khiến người khác chú ý nhất là việc hắn nhìn giống tất cả xác chết ở đây!
Đúng vậy! Thiếu niên đó có ngoại hình hoàn toàn giống những cái xác chết! Từ quần áo, mái tóc, đôi mắt và cả dung mạo. Tất cả đều giống nhau!
Tuy vậy, thiếu niên có vẻ nhưng không quan tâm mấy thứ này cho lắm. Hắn chỉ tập trung vào việc mà hắn đang làm, chơi piano.
Đó chỉ là một chiếc đàn piano bình thường, có thể được mua ở bất kì cửa tiệm nhạc cụ nào. Bản nhạc mà hắn đang chơi cũng chẳng phải bản nhạc nổi tiếng gì, mà chỉ là những âm điệu ngẫu nhiên được đánh một cách tuỳ hứng.
Tuy nhiên, theo từng âm điệu vang lên thì thế giới xung quanh giống như cũng lắc lư theo vậy.
Lúc âm điệu nhanh, thế giới cũng sôi động theo. Lúc âm điệu chậm, thế giới cũng bình tĩnh lại. Khi âm điệu trầm thấp, cảm giác đè nén tỏ ra xung quanh. Khi âm điệu thanh cao, mọi thứ lại trở nên thoải mái. Mỗi âm điệu vang lên là thế giới xung quanh thiếu niên lại thay đổi.
Đến cuối cùng, khi mà âm thanh ngừng vang cũng là lúc thế giới xung quanh cũng lâm vào tĩnh lặng. Cậu thiếu niên thở dài, nói:
“Cuối cùng cũng xong!”
Chắc ai cũng đã đoán được rồi, cậu thiếu niên này chính là Yozora! Mà gọi thiếu niên thì cũng không đúng. Bề ngoài của hắn tuy nhìn chỉ mới 16-17 tuổi, kể cả tuổi của thân thể cũng chỉ mới 17 tuổi. Nhưng nếu tính cả thời gian mà hắn ở trong không gian luyện tập thì chắc cũng phải cùng tuổi với người tối cổ!
Mặc dù Yozora đoán được muốn nâng cấp kỹ năng lên cấp bậc tinh thông là rất lâu! Nhưng hắn không đoán được sẽ lâu tới mức này!
Mỗi một kỹ năng hắn cũng phải tốn ít nhất vài chục ngàn năm để luyện tập! Đó chỉ là những kỹ năng đơn giản như nấu ăn hay lái xe, còn những kỹ năng phức tạp như y học hay trận pháp thì khác! Mỗi thứ cũng phải gấp ba, bốn lần mấy kỹ năng đơn giản!
Kết quả là giờ nếu như tính tuổi bằng tổng thời gian mà Yozora đã trả qua thì người hiện đại gọi bằng cụ tổ!
Hậu quả của việc này là số lần mà Yozora chết tăng đột biến so với lần trước, tới nỗi mặt đất của không gian này bị nhét đầy xác của hắn! — QUẢNG CÁO —
Đúng! Do không gian không có thứ gì cản trở tầm nhìn nên Yozora cứ tưởng nó vô tận, nhưng thật ra thì không phải vậy!
Không gian này có một giới hạn, Yozora biết chuyện đó sau khi xác của hắn nhiều tới nỗi chạm tới giới hạn đó. Kết quả của việc không có chỗ trải xác ra là mấy cái xác đó cứ chồng lên nhau, cuối cùng thì cao tới nỗi dù cho Yozora có chui xuống dưới thì cũng không thể nào chạm tới mặt đất được!
———————————————————
OK! Mình biết các bạn thắc mắc tại sao ngày hôm qua không có chương mới!
Thì lí do là đây:
Như các bạn đã biết thì hôm qua là mùng năm. Nội ngoại mình là kiểu nếu có sự kiện gì mà không mời thì không về cũng được.
Tự nhiên mùng năm năm nay hai nhà đều không mời cho nên gia đình mình kiểu: “Thôi kệ! Mở cửa quán kiếm vài đồng cũng được!”
Cứ ngỡ chỉ tới đó thôi thì f*ck! Đúng ngay sáng mùng năm! Vừa mở cửa ra chưa kịp kiếm người khách thì cả hai bên nội ngoại đều điện kêu về!
Đã vậy một bên buổi trưa còn một bên bữa tối! Thế là cả ngày hôm nay mình không ở nhà!
Mà các bạn biết rồi đấy! Trong khi người khác đang làm chuẩn bị thì tự nhiên có một mình mình ngồi bấm điện thoại là đéo ổn! Thành ra cả ngày hôm qua mình không gõ được một chữ nào luôn!
Đã vậy đúng lúc này thì mình lại không nhìn bình luận được! Kết quả là không thể thông báo cho các bạn được!
Và đó là lí do! Xin các bạn thông cảm!
Ngày mai mình chắc chắn sẽ ra chương mới! Hẹn gặp lại!
P/s: VIỆT NAM VÔ ĐỊCH!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.