Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em
Chương 31:
Nguyễn TThùy Trang
04/01/2021
Nhiên Nhiên khuôn mặt đỏ bừng bừng lên như trái gấc , nhìn thẳng vào mắt cậu nói không thành tiếng lắp ba lắp bắp .
" C..cậu cậu nói gì cơ ? ai là của cậu chứ "
" Cậu !....chính cậu là của tớ " Thẩm Mặc chỉ vào ngực cô mà nói .
Còn về phía cô chỉ có thể câm nín không nói nên lời , chiếc xe của hai người cuối cùng đã dừng tại một cửa hàng hiệu .
Nơi đây chỉ có dành cho những tiểu thư giàu có bước vào , bóng đèn sáng lóa thiết kế cũng tinh xảo qua từng góc cạnh .
" Cậu chủ đến nơi rồi "
Nhiên Nhiên đang mải mê nhìn ngắm nhưng nơi sang trọng lần đầu tiên mà cô được đi đến nhưng bỗng cơ thể lại bị Thẩm Mặc nhấc bổng lên cao , mở cửa xe bước ra ngoài với bao nhiêu ánh mắt trầm trồ không ngớt .
Nhiên Nhiên chỉ biết rúc vào ngực cậu mặc kệ mọi thứ , mọi cô gái ngước nhìn về phía anh mà không khỏi mê mẩn nhìn đắm đuối .
Một gương mặt lạnh như băng mọi góc cạnh đều tinh sảo với thần thái bước vào trong cửa hàng . Mọi người chỉ thấy cô gái được cậu bế đó thật là hạnh phúc .
Đúng thật là cửa hàng chỉ dành cho những người quyền quý đến , những con ma la canh được khoác lên mình những bộ váy đính kim cương lấp lánh giống như những người nổi tiếng hay mặc.
Những đôi giầy cao gót hạng xịn được bỏ trong tủ kính như những món đồ quý giá .
Thẩm Mặc bế cô khi đến chỗ mấy nhân viên mới chịu bỏ xuống , mấy cô nhân viên mặc đồng phục của cửa tiệm cùng chân váy bó sát đùi quyến rũ thấy có khách đến liền cúi chào rất lịch sự .
" Chào thiếu gia "
" Mấy cô hãy lựa một bộ đẹp mà đắt nhất cửa hàng cho cô ấy "
" Thẩm Mặc, sao lại đưa tớ đến đây làm gì "
" Đem đi "
" Vâng ! thiếu gia "
Nhiên Nhiên vùng vẫy những những cô nhân viên khiêng lấy cô đi vào phòng thay đồ như như những chiến tích của họ .
" Thả tôi xuống "
" Tiểu thư ! đến đây nào ?"
Mấy cô nhân viên mặc đi mặc lại cho cô khoảng tầm 30 phút sau Thẩm Mặc đang ngồi uống vài lu rựu vang thì cửa phòng thay đồ bước ra là một Nhiên Nhiên sang trọng bước ra , Thẩm Mặc lúc này vì cô mà máu mũi bắn ra như suối .
" Thẩm Mặc cậu bị sao thế ? có cần đi bệnh viện không ?"
Mấy cô nhân viên đứng gần đó cũng bật cười vì khi lần đầu thấy một thiếu gia lại bị chảy máu mũi khi nhìn gái đẹp .
" Không sao đâu . Nhiên Nhiên em đẹp quá "
Một cái váy bó sát người màu đỏ chỉ lộ ra ba vòng hoàn hảo , cổ chiếc váy rât sâu có thể thấy được rõ khe ngực của cô , hai dây váy ở vai nhỏ xíu như muốn đứt ra .
Chiếc váy được đính đá quý từ chỗ cúp ngực rồi dần theo hình họa tiết mà đi xuống .
Đường chỉ tinh sảo về phần eo thì rất nhỏ trái ngược với hai quả núi đôi lại thay vào đó là một vòng eo con kiến với số đo ba vòng là 85 , 56 , 86 .
Cặp mông tròn trịa như được bung nở nhìn xuống chút nữa là đối chân dài trắng như sữa , chỉ có thể nói là đốt mắt người nhìn .
Nhiên Nhiên búi tóc cao có đính vài bông hoa nhỏ trên đó cùng với vài lọn tóc xoăn , đôi chân uyển chuyển được thay vài đó là một đôi giầy sáng lấp lánh , trông cô bây giờ còn đẹp hơn cả những tiểu thư giàu có khác .
" Thẩm Mặc , như vậy là quá hở hang rồi phải không hay để tớ đi thay bộ khác "
Nhiên Nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn với vài đường trang điểm nhẹ , đôi môi đỏ được tô thêm vài đường son dưỡng hương vị chanh mát lành , đến chỗ Thẩm Mặc.
" Không thay , như vậy là đẹp rồi tớ rất thích "
" Nhưng giá của nó mắt lắm đó "
" Mắt gì ? tớ mua cả cửa hàng này cho cậu còn được "
Thẩm Mặc đi đến quầy thanh toán quẹt quẹt cái thẻ vài cái rồi dẫn cô ra xe . Những cô nhân viên đều nhìn cậu đắm đuối .
Thẩm Mặc không biết từ khi nào đã thay một bộ vét đen lịnh lãm, tóc vuốt keo chân đi một đôi giầy hết sức đàn ông . Cô và Thẩm Mặc đi đến đâu đều có cảm giác mọi người nhìn mình như người ngoài hành tinh vậy .
Những chàng trai thì mình cô với vẻ mặt thèm khát chỉ muốn đem cô đến bên mình mà ăn tươi nuốt sống , còn những cô gái cặp mắt đều hiện rõ lên hình trái tim chỉ muốn dâng hiến cho cậu .
Nhiên Nhiên bây giờ việc đi lại đều phải hết sức cẩn thận vì đi trên chiếc giầy này chỉ có một lần đi hàm không trở lại .
Nhiên Nhiên vịn lấy vai cậu đi ra dần dần cô cũng quen được với đôi giầy rưới chân .
Khi vào đến xe cô hỏi " Thẩm Mặc tại sao lại phải ăn mặc những thứ như vậy ?"
" Tôi sẽ đưa cậu đến bữa tiệc tối nay "
" Tại sao cậu lại đưa tôi đi cùng cậu đến những nơi đó "
" Vì .. , cậu quan trọng với tôi "
" C..cậu cậu nói gì cơ ? ai là của cậu chứ "
" Cậu !....chính cậu là của tớ " Thẩm Mặc chỉ vào ngực cô mà nói .
Còn về phía cô chỉ có thể câm nín không nói nên lời , chiếc xe của hai người cuối cùng đã dừng tại một cửa hàng hiệu .
Nơi đây chỉ có dành cho những tiểu thư giàu có bước vào , bóng đèn sáng lóa thiết kế cũng tinh xảo qua từng góc cạnh .
" Cậu chủ đến nơi rồi "
Nhiên Nhiên đang mải mê nhìn ngắm nhưng nơi sang trọng lần đầu tiên mà cô được đi đến nhưng bỗng cơ thể lại bị Thẩm Mặc nhấc bổng lên cao , mở cửa xe bước ra ngoài với bao nhiêu ánh mắt trầm trồ không ngớt .
Nhiên Nhiên chỉ biết rúc vào ngực cậu mặc kệ mọi thứ , mọi cô gái ngước nhìn về phía anh mà không khỏi mê mẩn nhìn đắm đuối .
Một gương mặt lạnh như băng mọi góc cạnh đều tinh sảo với thần thái bước vào trong cửa hàng . Mọi người chỉ thấy cô gái được cậu bế đó thật là hạnh phúc .
Đúng thật là cửa hàng chỉ dành cho những người quyền quý đến , những con ma la canh được khoác lên mình những bộ váy đính kim cương lấp lánh giống như những người nổi tiếng hay mặc.
Những đôi giầy cao gót hạng xịn được bỏ trong tủ kính như những món đồ quý giá .
Thẩm Mặc bế cô khi đến chỗ mấy nhân viên mới chịu bỏ xuống , mấy cô nhân viên mặc đồng phục của cửa tiệm cùng chân váy bó sát đùi quyến rũ thấy có khách đến liền cúi chào rất lịch sự .
" Chào thiếu gia "
" Mấy cô hãy lựa một bộ đẹp mà đắt nhất cửa hàng cho cô ấy "
" Thẩm Mặc, sao lại đưa tớ đến đây làm gì "
" Đem đi "
" Vâng ! thiếu gia "
Nhiên Nhiên vùng vẫy những những cô nhân viên khiêng lấy cô đi vào phòng thay đồ như như những chiến tích của họ .
" Thả tôi xuống "
" Tiểu thư ! đến đây nào ?"
Mấy cô nhân viên mặc đi mặc lại cho cô khoảng tầm 30 phút sau Thẩm Mặc đang ngồi uống vài lu rựu vang thì cửa phòng thay đồ bước ra là một Nhiên Nhiên sang trọng bước ra , Thẩm Mặc lúc này vì cô mà máu mũi bắn ra như suối .
" Thẩm Mặc cậu bị sao thế ? có cần đi bệnh viện không ?"
Mấy cô nhân viên đứng gần đó cũng bật cười vì khi lần đầu thấy một thiếu gia lại bị chảy máu mũi khi nhìn gái đẹp .
" Không sao đâu . Nhiên Nhiên em đẹp quá "
Một cái váy bó sát người màu đỏ chỉ lộ ra ba vòng hoàn hảo , cổ chiếc váy rât sâu có thể thấy được rõ khe ngực của cô , hai dây váy ở vai nhỏ xíu như muốn đứt ra .
Chiếc váy được đính đá quý từ chỗ cúp ngực rồi dần theo hình họa tiết mà đi xuống .
Đường chỉ tinh sảo về phần eo thì rất nhỏ trái ngược với hai quả núi đôi lại thay vào đó là một vòng eo con kiến với số đo ba vòng là 85 , 56 , 86 .
Cặp mông tròn trịa như được bung nở nhìn xuống chút nữa là đối chân dài trắng như sữa , chỉ có thể nói là đốt mắt người nhìn .
Nhiên Nhiên búi tóc cao có đính vài bông hoa nhỏ trên đó cùng với vài lọn tóc xoăn , đôi chân uyển chuyển được thay vài đó là một đôi giầy sáng lấp lánh , trông cô bây giờ còn đẹp hơn cả những tiểu thư giàu có khác .
" Thẩm Mặc , như vậy là quá hở hang rồi phải không hay để tớ đi thay bộ khác "
Nhiên Nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn với vài đường trang điểm nhẹ , đôi môi đỏ được tô thêm vài đường son dưỡng hương vị chanh mát lành , đến chỗ Thẩm Mặc.
" Không thay , như vậy là đẹp rồi tớ rất thích "
" Nhưng giá của nó mắt lắm đó "
" Mắt gì ? tớ mua cả cửa hàng này cho cậu còn được "
Thẩm Mặc đi đến quầy thanh toán quẹt quẹt cái thẻ vài cái rồi dẫn cô ra xe . Những cô nhân viên đều nhìn cậu đắm đuối .
Thẩm Mặc không biết từ khi nào đã thay một bộ vét đen lịnh lãm, tóc vuốt keo chân đi một đôi giầy hết sức đàn ông . Cô và Thẩm Mặc đi đến đâu đều có cảm giác mọi người nhìn mình như người ngoài hành tinh vậy .
Những chàng trai thì mình cô với vẻ mặt thèm khát chỉ muốn đem cô đến bên mình mà ăn tươi nuốt sống , còn những cô gái cặp mắt đều hiện rõ lên hình trái tim chỉ muốn dâng hiến cho cậu .
Nhiên Nhiên bây giờ việc đi lại đều phải hết sức cẩn thận vì đi trên chiếc giầy này chỉ có một lần đi hàm không trở lại .
Nhiên Nhiên vịn lấy vai cậu đi ra dần dần cô cũng quen được với đôi giầy rưới chân .
Khi vào đến xe cô hỏi " Thẩm Mặc tại sao lại phải ăn mặc những thứ như vậy ?"
" Tôi sẽ đưa cậu đến bữa tiệc tối nay "
" Tại sao cậu lại đưa tôi đi cùng cậu đến những nơi đó "
" Vì .. , cậu quan trọng với tôi "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.