Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em
Chương 7:
Nguyễn TThùy Trang
04/01/2021
Vân Anh nhìn thực đơn kêu đồ ăn không ngớt " phục vụ cho tôi..cua gạch son hấp , cá sapa nướng , nghêu hấp xả ớt , ......và một vài đồ uống nữa nhé "
" Nhiên Nhiên, Lệ Hoa mấy em có muốn gọi gì không " quay lại nhìn hai cô em ngốc đang ngồi .
" À à ..thôi tụi em không gọi thêm gì nữa đâu ạ cũng gọi nhiều lắm rồi "
" Được phục vụ chốt đơn vậy nhé "
" Vâng quý khách "
Nhìn một bàn đồ ăn trên bàn màu sắc bắt mắt , mùi thức ăn bay phảng phất đến thính giác không khỏi làm cho bụng kêu cồn cào nào là cua hùm , cá nướng , tôm luộc , nghêu hấp , bạch tuộc hấp ......
Chà chà chông thật là muốn lao vào ăn cho đã con mắt một người mê ăn như cô nhìn mà phát thèm .
" Mấy đứa , cứ ăn tự nhiên như ở nhà nhé " Vân Anh nói với cô và Lệ Hoa.
" Dạ.." đồng thanh
Tiếng thức ăn nhai nghe mà đã tai , cô gắp từng miếng cá nướng cho vào miệng nhai ngon lành , từng miếng nhai giòn rụm gia vị thấm vào từng đầu lưỡi ngon đến nỗi ăn không muốn dừng lại tí nào .
Ăn ăn và ăn cuối cùng cái bụng đã no căng không thể thở nổi cô uống một ngụm nước cho trôi bớt cơm xuống dạ dày .
" Phù...Lệ Hoa tớ no tới nỗi không thể vận động được rồi , đã quá đi mất "
" Ợ..~..tớ cũng thế , mấy giờ rồi " Nhiên Nhiên cầm điện thoại lên bấm mấy phím rồi quay qua trả lời .
" \[ 8:05 \] rồi nhanh thật đấy "
" Nào mấy em ăn xong rồi chứ , món ăn ở đây ngon đúng không thế nào có hợp khẩu vị không ? Đây là nơi chị hay ghé ăn đấy , ở đây phục vụ rất tốt luôn "
" Dạ cám ơn chị đã đãi bọn em ăn hôm nay nha đồ ăn ở đây ngon lắm luôn , em rất thích " cô cười ôn hòa .
" Nấy đứa mấy đứa đang còn thời gian chúng ta đi chơi ở đâu đó đi "
" Đi công viên đi chị " Lệ Hoa không chần trừ liền nói .
" Ok , les't go "
Ba chị em vẫn tung tăng trên phố nhìn những chú gấu bông khổng lồ ở như cửa hàng rồi lại đi ngắm cảnh trời đêm , có những ánh đèn LED đủ sắc màu và đu quay đẩy nước tất cả như một màn trời rực rỡ vào đêm đã thu vào trong tầm mắt bé nhỏ .
Cảm giác lòng mình lâng lâng đầy cảm xúc. Sừng sững chiếm một vùng trời rộng lớn là chiếc cần kiêu hãnh dưới bầu trời về đêm . Các nẻo đường trong công viên như nhộn nhịp hẳn lên.
Từng nhóm thanh niên đang chạy bộ. Các ông, bà lão tập thể dục dưỡng sinh sau ngày nghỉ . Dưới gốc cây đầy bóng đèn nháy trang trí các cô trung niên đang uyển chuyển nhịp nhàng các động tác thể dục nhịp điệu.
Đâu đâu cũng nghe tiếng cười nói, chuyện trò rộn rã. Mọi người sau khi đến đây ai cũng có tinh thần sảng khoái .
Rồi những xe bán hàng rong ở vỉa hè , nước sông chảy tĩnh lặng từng vòi nước được phun ra ở rữa hồ tạo nên một bông hoa lung linh huyền ảo .
" đêm nay thật đẹp cậu nhỉ "
" Đêm đẹp thật đó " đẹp như một khung cảnh xuân chỉ nở vào ban đêm , đẹp như một tâm hồn thầm kín của cô , như một người nhớ mong một người . Nhiên Nhiên đắm chìn như trên mây .
Đi trơi mệt rã rời mềm nhũn cả chân như không lê lết được , nhìn lại đồng hồ thì đã sắp trễ \[ 11 :01 \] Vân Anh bắt taxi rồi cả ba người cùng về . Nhìn qua khung cửa sổ của chiếc xe ô tô ngoài đường cũng dần thưa thớt bóng người chỉ còn ánh sáng mờ nhạt của những bóng đèn biển cửa hàng , cơn gió thoang thoảng vất vưởng trong lòng Nhiên Nhiên.
Còn cô bạn Lệ Hoa lúc này dựa đầu vào vai Nhiên Nhiên mà ngủ ngon lành , trong giấc mơ không biết nhìn thấy cái gì mà cứ liên tục lẩm bẩm \* gà rán ta đến đây , ngươi đừng chạy \* cô nghe vậy không khỏi bật cười , cuối cũng xe cũng đã đỗ đến cửa phòng .
Nhiên Nhiên đang cố gắng đỡ cô bạn mình vào trong nhà ngủ , vì cả ngày hôm nay đi chơi nên Nhiên Nhiên vào phòng đi tắm .
Một thiếu cúi người trên chiếc bồn rửa mặt , một tay nhúng vào nước, tay kia để nơi trán.
Cô ấy để trần từ eo trở lên; chiếc váy quấn lại quanh eo, những đường kẻ dọc cuốn hút, gần như là trừu tượng, và hình dáng của nó nổi bật vì những màu sắc như vẽ bằng phấn - lục nhạt, trắng tuyết, hồng như ánh mặt trời. nước vòi sen bắt đầu phun ra .
Trên sàn nhà là một bình nước có cắm hoa, và mặt đất cùng màu với lá và hoa trên chiếc bình: màu xám ấm áp trên nền xanh dương sáng sủa. Bức tranh rất giản dị .
Biểu cảm của cô được che giấu trong không gian riêng tư, không thể thấy được giữa cơ thể cô và tấm gương. hình ảnh cô được nhân đôi bởi tấm gương và hai lần được che giấu khỏi ánh mắt. Hình chữ nhật giữa mặt cô ấy và hình ảnh phản chiếu trong gương trở thành không gian của những khả năng vô tận.
" Nhiên Nhiên, Lệ Hoa mấy em có muốn gọi gì không " quay lại nhìn hai cô em ngốc đang ngồi .
" À à ..thôi tụi em không gọi thêm gì nữa đâu ạ cũng gọi nhiều lắm rồi "
" Được phục vụ chốt đơn vậy nhé "
" Vâng quý khách "
Nhìn một bàn đồ ăn trên bàn màu sắc bắt mắt , mùi thức ăn bay phảng phất đến thính giác không khỏi làm cho bụng kêu cồn cào nào là cua hùm , cá nướng , tôm luộc , nghêu hấp , bạch tuộc hấp ......
Chà chà chông thật là muốn lao vào ăn cho đã con mắt một người mê ăn như cô nhìn mà phát thèm .
" Mấy đứa , cứ ăn tự nhiên như ở nhà nhé " Vân Anh nói với cô và Lệ Hoa.
" Dạ.." đồng thanh
Tiếng thức ăn nhai nghe mà đã tai , cô gắp từng miếng cá nướng cho vào miệng nhai ngon lành , từng miếng nhai giòn rụm gia vị thấm vào từng đầu lưỡi ngon đến nỗi ăn không muốn dừng lại tí nào .
Ăn ăn và ăn cuối cùng cái bụng đã no căng không thể thở nổi cô uống một ngụm nước cho trôi bớt cơm xuống dạ dày .
" Phù...Lệ Hoa tớ no tới nỗi không thể vận động được rồi , đã quá đi mất "
" Ợ..~..tớ cũng thế , mấy giờ rồi " Nhiên Nhiên cầm điện thoại lên bấm mấy phím rồi quay qua trả lời .
" \[ 8:05 \] rồi nhanh thật đấy "
" Nào mấy em ăn xong rồi chứ , món ăn ở đây ngon đúng không thế nào có hợp khẩu vị không ? Đây là nơi chị hay ghé ăn đấy , ở đây phục vụ rất tốt luôn "
" Dạ cám ơn chị đã đãi bọn em ăn hôm nay nha đồ ăn ở đây ngon lắm luôn , em rất thích " cô cười ôn hòa .
" Nấy đứa mấy đứa đang còn thời gian chúng ta đi chơi ở đâu đó đi "
" Đi công viên đi chị " Lệ Hoa không chần trừ liền nói .
" Ok , les't go "
Ba chị em vẫn tung tăng trên phố nhìn những chú gấu bông khổng lồ ở như cửa hàng rồi lại đi ngắm cảnh trời đêm , có những ánh đèn LED đủ sắc màu và đu quay đẩy nước tất cả như một màn trời rực rỡ vào đêm đã thu vào trong tầm mắt bé nhỏ .
Cảm giác lòng mình lâng lâng đầy cảm xúc. Sừng sững chiếm một vùng trời rộng lớn là chiếc cần kiêu hãnh dưới bầu trời về đêm . Các nẻo đường trong công viên như nhộn nhịp hẳn lên.
Từng nhóm thanh niên đang chạy bộ. Các ông, bà lão tập thể dục dưỡng sinh sau ngày nghỉ . Dưới gốc cây đầy bóng đèn nháy trang trí các cô trung niên đang uyển chuyển nhịp nhàng các động tác thể dục nhịp điệu.
Đâu đâu cũng nghe tiếng cười nói, chuyện trò rộn rã. Mọi người sau khi đến đây ai cũng có tinh thần sảng khoái .
Rồi những xe bán hàng rong ở vỉa hè , nước sông chảy tĩnh lặng từng vòi nước được phun ra ở rữa hồ tạo nên một bông hoa lung linh huyền ảo .
" đêm nay thật đẹp cậu nhỉ "
" Đêm đẹp thật đó " đẹp như một khung cảnh xuân chỉ nở vào ban đêm , đẹp như một tâm hồn thầm kín của cô , như một người nhớ mong một người . Nhiên Nhiên đắm chìn như trên mây .
Đi trơi mệt rã rời mềm nhũn cả chân như không lê lết được , nhìn lại đồng hồ thì đã sắp trễ \[ 11 :01 \] Vân Anh bắt taxi rồi cả ba người cùng về . Nhìn qua khung cửa sổ của chiếc xe ô tô ngoài đường cũng dần thưa thớt bóng người chỉ còn ánh sáng mờ nhạt của những bóng đèn biển cửa hàng , cơn gió thoang thoảng vất vưởng trong lòng Nhiên Nhiên.
Còn cô bạn Lệ Hoa lúc này dựa đầu vào vai Nhiên Nhiên mà ngủ ngon lành , trong giấc mơ không biết nhìn thấy cái gì mà cứ liên tục lẩm bẩm \* gà rán ta đến đây , ngươi đừng chạy \* cô nghe vậy không khỏi bật cười , cuối cũng xe cũng đã đỗ đến cửa phòng .
Nhiên Nhiên đang cố gắng đỡ cô bạn mình vào trong nhà ngủ , vì cả ngày hôm nay đi chơi nên Nhiên Nhiên vào phòng đi tắm .
Một thiếu cúi người trên chiếc bồn rửa mặt , một tay nhúng vào nước, tay kia để nơi trán.
Cô ấy để trần từ eo trở lên; chiếc váy quấn lại quanh eo, những đường kẻ dọc cuốn hút, gần như là trừu tượng, và hình dáng của nó nổi bật vì những màu sắc như vẽ bằng phấn - lục nhạt, trắng tuyết, hồng như ánh mặt trời. nước vòi sen bắt đầu phun ra .
Trên sàn nhà là một bình nước có cắm hoa, và mặt đất cùng màu với lá và hoa trên chiếc bình: màu xám ấm áp trên nền xanh dương sáng sủa. Bức tranh rất giản dị .
Biểu cảm của cô được che giấu trong không gian riêng tư, không thể thấy được giữa cơ thể cô và tấm gương. hình ảnh cô được nhân đôi bởi tấm gương và hai lần được che giấu khỏi ánh mắt. Hình chữ nhật giữa mặt cô ấy và hình ảnh phản chiếu trong gương trở thành không gian của những khả năng vô tận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.