Nhiệt Hạ

Quyển 1 - Chương 11

Hiểu Xuân

02/10/2015

– “Chuyện gì có thể làm thiết kế trưởng của tôi mặt mày hớn hở thế kia?”. Tôi tức khắc điều chỉnh biểu tình, hồi phục nụ cười như thông lệ, “đến đây đi, vừa lúc có chuyện cần hội ý với cậu một chút, hiện tại, cậu chỉ còn 5 phút để kể lại tin tức tốt đẹp của mình”.

James tập mãi cũng thành thói quen, thản nhiên tiếp nhận tập văn kiện, trên mặt vẫn còn nét hưng phấn: “Vừa rồi tôi nhận được một cuộc điện thoại”.

– “Mỗi ngày chúng ta nhận hơn chục cuộc điện thoại, James, mọi hứng thú của tôi đã bị tập bản vẽ này phá hỏng hết từ đầu ngày rồi”

– “Được rồi, được rồi, tôi không vòng vo nữa”. Hắn bướng bỉnh nháy mắt vài cái, “Là Mạc Hoa”

Hắn đã thu hút lực chú ý của tôi thành công: “Mạc Hoa?”

– “Không sai, hôm qua nàng đã khởi hành từ Boston bay đến đây, tôi nghĩ anh sẽ sớm được gặp nàng thôi”. Hắn ra vẻ thần bí, “đừng nói với nàng là tôi kể cho anh việc này, Mạc Hoan nguyên bản chỉ muốn làm anh bất ngờ, anh cũng biết, phụ nữ đều thích bất ngờ, cũng nên hợp tác với cô ấy một chút. Tôi cũng đã hiểu quá rõ học muội này, dù ngoài miệng nàng vẫn luôn phủ nhận”.

Tôi lắc nhẹ đầu: “Cảm ơn chuyện gia chỉ dạy, tôi sẽ phi thường quý trọng cơ hội lần này”.

– “Việc đó cũng không sai lệch nhiều lắm, xem như không uổng công tôi xen vào việc người khác”.

Sau khi James rời khỏi, tôi kéo tay áo liếc nhìn đồng hồ, thả bút máy trong tay xuống, tựa người vào ghế nhìn trần nhà. Mạc Hoa đã đến San Francisco, trong thời điểm này, tôi còn đang bận nghĩ xem mình nên dùng thái độ nào chào đón nàng? Vài tháng trước, tôi tìm nhà trọ cho nàng, tôi mua đồ gia dụng cho nàng, tôi sắp xếp lịch công tác cho nàng. Khi đó, tôi có toan tính riêng của bản thân mình, nhưng vài ngày ngắn ngủi qua lại xảy ra quá nhiều chuyện rườm rà khó giải quyết. Bởi vậy, tôi phi thường mong muốn giải quyết mọi chuyện rõ ràng rành mạch, điều đó cũng tốt cho tất cả.



Sâu trong tâm khảm, tôi không phải là nam nhân phi thường hạnh phúc khi gánh lên vai trách nhiệm tình cảm nặng nề, tôi có thể trải qua những rung cảm mãnh liệt và dịu dàng, nhưng cũng là người rất sợ trói buộc. Tôi hi vọng có thể tìm một người ăn ý hòa hợp với bản thân, chứ không phải một người lúc nào cũng săn sóc bên cạnh, hay một người vinh danh tình yêu mà trói buộc mình. Tôi chỉ yêu thích những tình cảm phóng khoáng không ràng buộc lẫn nhau. Tôi biết, nói như vậy cũng ít người có thể hiểu.

Nguyên nhân chính là vì tôi luôn khờ dại cố chấp dung túng mọi ý định cá nhân trong phương diện tình cảm. Cuối cùng, người đến người đi, chỉ còn Mạc Hoa là người lưu lại cho tôi ấn tượng sâu sắc. Bởi vì nàng đoán trước có một ngày tôi cũng sẽ phải khuất phục những quy luật tự nhiên của cuộc sống. Đỗ Chấn Hàm có đầu thai kiếp nữa thì cũng là một nam nhân thôi, dù sự nghiệp lừng lẫy nhưng có tiếp tục với hắn, cả hai sẽ không có kết cục tốt đẹp.

Công việc dồn dập của một ngày vừa giảm bớt, trong công ty vẫn còn một gia tộc yêu tinh ẩn nấp, mỗi khi đến hết ngày làm việc đều có chút lộn xộn. Chỉ có mình tôi là người ra quyết định để bộ phận thiết kế phải làm việc đêm nếu cần, đêm nay lại có chút đặc thù. 8h công ty phải gặp một khách hang quảng cáo, tôi lại lộn trở về công ty.

– “Quay lại lấy chút tư liệu”. Tôi giải thích, ánh mắt vô thức quét qua tìm Y Sâm, nhưng lại không thấy hắn.

Trực giác nhạy bén của Thang Thước quả nhiên làm người khác bội phục: “Úc, có lẽ Hàn và Y Sâm hôm nay cũng bận việc, James cho bọn họ về trước”.

Ah, cũng khó trách, ai lại nguyện ý làm việc mà từ chối siêu mẫu Lệ Tinh? Tôi gật đầu, tỏ vẻ đã biết, sau đó quay về văn phòng lấy tư liệu rồi rời đi, hôm nay tâm trạng tôi không được tốt lắm.

Vừa về đến nhà đã thấy đèn đuốc sáng trưng, tôi kinh ngạc vào nhà. Chỉ thấy dăm ba cá nhân xinh đẹp đang vây quanh bên sô pha, Y Sâm đang dùng thứ tiếng Pháp thành thục của hắn giảng giải gì đó, trên bàn bày đầy điểm tâm tinh xảo – chắc chắn là kiệt tác của dì Trương. Sự xâm nhập đột ngột của tôi làm quan khách đều quay đầu lại nhìn, sau đó bọn họ trăm lời như một hào phóng “Hello” với tôi, một nam hài thoạt nhìn là người Pháp chính gốc quay sang hỏi Y Sâm: “không giới thiệu một chút sao?”

Xuyên qua đám người, ánh mắt Y Sâm không chút chú ý nhìn về hướng tôi: “Cậu ta là chủ nhà của tôi”. Tuy rằng tiếng Pháp của tôi không quá giỏi, nhưng những lời này thì có thể hiểu, phản ứng tốt nhất có lẽ là thức thời rời đi, không quấy nhiều câu chuyện của mọi người.

Khi nước lạnh từng tia xối xuống người, thấm vào từng l

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhiệt Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook