Nhìn Rõ Mười Mươi

Chương 6: Tôi thích em

Thành Nam Thạc

23/05/2022

Cả hai thức dậy vào khoảng giữa trưa.

Mục Đông theo thói quen với lấy điện thoại. Trên màn hình điện thoại có một tin nhắn được gửi tới vào sáng sớm từ người chồng của em, bên trong có nhắn rằng phải đi công tác một thời gian nên sắp tới sẽ không về nhà.

Mục Đông mím môi, ánh mắt hơi nhúc nhích nhưng không nhắn trả lại mà tắt màn hình, cầm điện thoại đặt sang một bên.

Lực Hỏa nằm phía sau đang ôm chặt Mục Đông.

Mục Đông trở mình, người đằng sau hôn nhẹ lên môi em. Mục Đông hơi khựng một chút rồi nhanh chóng ôm lấy cổ Lực Hỏa và hôn lại hắn.

Cả hai người Alpha và Omega ở cùng nhau tới mấy ngày, làm cho mọi ngóc ngách trong căn phòng đều nhuốm mùi pheromone đã trộn lẫn của cả hai.

Đã mấy ngày không ra ngoài hít thở không khí nên Mục Đông thấy hơi ngột ngạt, thế nên em kéo Lực Hỏa ra ngoài để dạo phố cùng mình. Không biết Mục Đông đang nghĩ gì, có thể là kích thích vì được theo đuổi hay tâm lý muốn trả thù, hoặc có lẽ chỉ đơn giản là muốn Lực Hỏa thay bộ đồ khác nên em lấy quần áo trong tủ đồ của chồng em cho hắn mặc.

Bất ngờ là Lực Hỏa mặc rất vừa vặn.

Mục Đông mỉm cười, tự nhiên nắm lấy bàn tay của hắn.

Hai người cũng không đi xa, họ ngồi trong quán cà phê nhỏ ở dưới lầu một lát. Mục Đông gọi một ly trà gừng nóng, còn Lực Hỏa gọi một ly latte.

Mục Đông mím môi nhìn thức uống kiểu Mỹ kia.

"Chồng tôi thích uống đồ uống kiểu Mỹ."

Bàn tay đang cầm cà phê của Lực Hỏa cứng đờ, nghe thấy Mục Đông nói vậy thì cười cười.

"Lừa anh thôi."

"Tôi không thân thiết với anh ấy."

Lực Hỏa gật đầu, hai người không nói gì nữa.



Sau khi rời khỏi quán cà phê, họ cùng nhau đi siêu thị. Mục Đông không biết nấu ăn, nên bình thường sẽ ra ngoài ăn hoặc đặt đồ ăn về nhà, nhưng Lực Hỏa thì khác, hắn biết nấu ăn và còn nấu rất ngon. Lực Hỏa đi đằng sau đẩy xe đẩy hàng, ở giữa xe đẩy và hắn là Mục Đông đang được hắn ôm vào lòng ngực. Lực Hỏa vừa đi vừa lắng nghe xem em muốn ăn gì, sau đó chọn một hộp đồ ăn tươi nhất bỏ vào xe.

Lúc rời siêu thị trời đổ mưa. Xe của hai người không đậu ở phía trên tầng hầm mà ở chỗ một khá xa.

"Đứng đây đợi tôi." Hắn nói rồi chạy nhanh về hướng chiếc xe.

Lực Hỏa đi nhanh mà về cũng nhanh. Hắn đem túi đồ bỏ vào cốp xe, sau đó chu đáo mở cửa xe cho Mục Đông lên, và khi em vừa vào đã nhìn thấy một bó hoa đẹp nằm trên ghế ngồi của mình.

Mục Đông sững sờ một chút, kinh ngạc nhìn về phía Lực Hỏa, phát hiện hắn đang căng thẳng nhìn mình, Mục Đông mím môi nhướng mày.

Em cầm bó hoa và hôn lên nó. Hoa rất thơm, trên những bông hoa còn đọng sương và vương lại mùi gỗ đàn hương nhàn nhạt. Sau đó, em ngước mắt lên nhìn Lực Hỏa.

Vành tai Alpha hơi đỏ lên, hắn nhìn Mục Đông với ánh mắt đầy căng thẳng và lo lắng rồi nói:

"Có thể hẹn hò với tôi được không."

Mục Đông ngẩn người ra, em nhíu mày không nói gì, nhìn chằm chằm Lực Hỏa một hồi lâu mới nhẹ giọng nói:

"Anh biết rõ mà."

"Em đã kết hôn."

Lực Hỏa gật đầu.

"Như vậy mà anh vẫn muốn ở bên em sao?"

Lực Hỏa không nói chuyện mà nhìn Mục Đông, sau đó chậm rãi nhích lại gần em. Thấy em không né tránh nên hôn lên môi em, rồi nói:

"Tôi nguyện ý."

Không hiểu vì sao Mục Đông lại thấy rung động.

Rõ là họ vẫn chưa hiểu hết về nhau.



Thế nhưng em vẫn không muốn từ chối.

Mục Đông nhìn hắn mỉm cười, ôm chặt bó hoa vào lòng rồi nói "Được".

Đôi mắt Lực Hỏa mở to, hắn ghì lấy cổ Mục Đông, sờ lên tuyến thể của em, sau đó hôn lên môi em, để cho mùi gỗ đàn và hương bạc hà quấn lấy nhau. Được một lúc thì Lực Hỏa về lại chỗ của mình, thắt dây an toàn cho mình và em ấy. Hắn nhìn khuôn mặt và vành tai đã đỏ bừng của Mục Đông, khiến giọng vừa khàn vừa trầm và hai mắt sáng lên, không thể nào giấu nổi hưng phấn và kích động.

"Tôi thích em."

Mãi một lúc sau họ cũng chưa đi ra ngoài ăn tối. Bởi vì mùi pheromone trong nhà còn rất nồng, trên sô pha cũng rất lộn xộn nên hai người họ phải chia nhau ra dọn dẹp.

Sau khi dọn xong, hai người ngồi trên sô pha. Lực Hỏa ôm chặt lấy Mục Đông, gác cằm lên vai em và cùng nhau nói chuyện một hồi lâu.

Vì trước đó đi dạo cùng Alpha, cộng thêm việc dọn dẹp nhà cửa nên em thấy hơi mệt, thế là bây giờ lim dim mơ màng muốn ngủ. Lực Hỏa nhìn thấy vậy thì bế em đi vào phòng ngủ.

Mục Đông giống như làm nũng mà dụi vào người hắn. Lực Hỏa dịu dàng nhìn em, không nhịn được cúi đầu hôn lên môi em. Mục Đông cảm nhận được nên mơ màng hôn lại hắn, qua một lúc sau bỗng nhớ tới thứ gì đó, em nói:

"Hoa..."

Lực Hỏa sửng sốt, bất giác cong khóe môi, hắn chầm chậm cúi đầu hôn bé cưng của hắn, cảm thấy em ấy có vẻ rất thích hoa.

Đúng là đáng yêu thật.

_______

Tg:

Không phải thích hoa đâu

Thích anh đó

Vì thích anh nên mới thích hoa anh tặng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhìn Rõ Mười Mươi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook