Nhìn Trúng Em! Nhị Thiếu Gia Họ Hạ
Chương 72
Tường Lâm
01/12/2022
"Cậu nghĩ sau khi làm gì tôi, họ Hùng kia sẽ để yên cho cậu?"
"Tao không quan tâm. Cũng không nghĩ anh ấy đối với mày là thật lòng. Yêu sao? Hừ...hahahaaa... với anh ấy mà nói đối với mày cũng chỉ là đem lòng yêu thích. Một nam nhân như mày có thể tính đến chuyện lâu dài? Cho dù mày hay anh ấy có nghĩ đến thì chắc gì Hùng Phi đồng ý. Đại ca trước giờ rất sợ người ba này. Mày nghĩ có khả năng thay đổi được điều này".
Đúng. Với uy nghiêm của người ba từng là người đầy quyền lực giữa hắc bạch lưỡng đạo. Trước đây hắn luôn muốn bản thân sau này không chỉ có chút gì đó như ba hắn mà còn muốn hơn khiến ai cũng phải sợ.
Và điều đó...đã thành sự thật.
Nhưng có điều, Khải Hiên đã sai khi luôn khẳng định hắn vẫn còn sợ ba hắn.
Sự thật là trước khi hắn lên vị trí lão đại, hắn đã có được thế lực hùng mạnh của riêng mình. Có thể nói là muốn hô mưa gọi gió đều không vấn đề. Cho nên việc ba hắn giao quyền lại cho hắn chẳng khác nào để hổ mọc thêm cánh.
"Cậu theo đại ca cậu bao lâu rồi?"
"Không lâu lắm...7 năm thôi".
Cậu nghĩ: '7 năm sao? Vậy tính ra là năm hắn 18 tuổi đi. Mới chừng đó mà đã huấn luyện được người này thành sát thủ, đúng là không tầm thường nha'.
"Mày hỏi làm gì? So sánh thời gian xem ai lâu hơn?"
"Hừ..." Cậu cười khổ nhìn người trước mặt. Đúng là có chút gánh tị nhưng cũng đâu đến nổi lấy mình ra so sánh.
Cậu nói tiếp: "Chẳng phải anh ta đi du học?"
"Thì sao? Tụi tao vẫn thường nói chuyện qua điện thoại, cũng thỉnh thoảng sang đó tâm tình".
"..." thỉnh thoảng sang đó tâm tình? Ý gì đây?
"Nếu như nói đúng như chuyện mày đang nghĩ thì sao?"
"Cậu...."
"Làm sao nào? Tư liệu của Minh Khang chắc hẳn mày đã xem qua. Trước khi mày xuất hiện anh ấy đã qua lại với rất nhiều người, khó tránh chuyện lên giường không xảy ra".
"Đừng nói nữa!"
"Tại sao? Tao đang rất có hứng thú với dáng vẻ của mày bây giờ. Cảm giác dùng chung một người đàn ông với người khác thế nào hả?"
"Cậu câm miệng lại cho tôi!"
Từ bên ngoài hùng hổ tiến vào là một đội quân hùng hậu. Một là bên phía hắn, một là bên của Dương Kỳ. Người của cậu ta ở bên ngoài đều bị gϊếŧ sạch.
Thấy hắn xuất hiện cậu ta liền bất ngờ nhảy dựng lên. Chưa kịp làm gì đã bị hắn phát hiện. Trong khi cậu đã chặt đứt từng thông tin liên hệ, ngay cả hệ thống GPS cũng bị làm cho vô hiệu hoá. Làm sao có thể tìm ra được vị trí mà còn nhanh như vậy chứ?
Đúng là GPS không tìm được định vị trên xe hay điện thoại của cậu, nhưng đó là chức năng định vị bình thường. Còn cái mà hắn tìm ra được vị trí chính xác đến từng chi tiết không phải bất kỳ vật gì khác ngoài chiếc vòng được đeo trên chân cậu. Bất luận đi đến chân trời góc biển cũng có thể tìm ra.Sau cái lần ba nuôi cậu cho người phá nó thì hắn đã quyết định thiết kế lại cái mới.
Chiếc vòng này có đặc tính là trong suốt. Hoặc là nói nó vô hình mà mắt thường hoàn toàn không có khả năng nhìn thấy, cách có thể nhìn thấy là chiếc chìa khoá có công tắc được đeo trên cổ hắn. Chỉ người bật nó mới có thể nhìn thấy.
"Tao không quan tâm. Cũng không nghĩ anh ấy đối với mày là thật lòng. Yêu sao? Hừ...hahahaaa... với anh ấy mà nói đối với mày cũng chỉ là đem lòng yêu thích. Một nam nhân như mày có thể tính đến chuyện lâu dài? Cho dù mày hay anh ấy có nghĩ đến thì chắc gì Hùng Phi đồng ý. Đại ca trước giờ rất sợ người ba này. Mày nghĩ có khả năng thay đổi được điều này".
Đúng. Với uy nghiêm của người ba từng là người đầy quyền lực giữa hắc bạch lưỡng đạo. Trước đây hắn luôn muốn bản thân sau này không chỉ có chút gì đó như ba hắn mà còn muốn hơn khiến ai cũng phải sợ.
Và điều đó...đã thành sự thật.
Nhưng có điều, Khải Hiên đã sai khi luôn khẳng định hắn vẫn còn sợ ba hắn.
Sự thật là trước khi hắn lên vị trí lão đại, hắn đã có được thế lực hùng mạnh của riêng mình. Có thể nói là muốn hô mưa gọi gió đều không vấn đề. Cho nên việc ba hắn giao quyền lại cho hắn chẳng khác nào để hổ mọc thêm cánh.
"Cậu theo đại ca cậu bao lâu rồi?"
"Không lâu lắm...7 năm thôi".
Cậu nghĩ: '7 năm sao? Vậy tính ra là năm hắn 18 tuổi đi. Mới chừng đó mà đã huấn luyện được người này thành sát thủ, đúng là không tầm thường nha'.
"Mày hỏi làm gì? So sánh thời gian xem ai lâu hơn?"
"Hừ..." Cậu cười khổ nhìn người trước mặt. Đúng là có chút gánh tị nhưng cũng đâu đến nổi lấy mình ra so sánh.
Cậu nói tiếp: "Chẳng phải anh ta đi du học?"
"Thì sao? Tụi tao vẫn thường nói chuyện qua điện thoại, cũng thỉnh thoảng sang đó tâm tình".
"..." thỉnh thoảng sang đó tâm tình? Ý gì đây?
"Nếu như nói đúng như chuyện mày đang nghĩ thì sao?"
"Cậu...."
"Làm sao nào? Tư liệu của Minh Khang chắc hẳn mày đã xem qua. Trước khi mày xuất hiện anh ấy đã qua lại với rất nhiều người, khó tránh chuyện lên giường không xảy ra".
"Đừng nói nữa!"
"Tại sao? Tao đang rất có hứng thú với dáng vẻ của mày bây giờ. Cảm giác dùng chung một người đàn ông với người khác thế nào hả?"
"Cậu câm miệng lại cho tôi!"
Từ bên ngoài hùng hổ tiến vào là một đội quân hùng hậu. Một là bên phía hắn, một là bên của Dương Kỳ. Người của cậu ta ở bên ngoài đều bị gϊếŧ sạch.
Thấy hắn xuất hiện cậu ta liền bất ngờ nhảy dựng lên. Chưa kịp làm gì đã bị hắn phát hiện. Trong khi cậu đã chặt đứt từng thông tin liên hệ, ngay cả hệ thống GPS cũng bị làm cho vô hiệu hoá. Làm sao có thể tìm ra được vị trí mà còn nhanh như vậy chứ?
Đúng là GPS không tìm được định vị trên xe hay điện thoại của cậu, nhưng đó là chức năng định vị bình thường. Còn cái mà hắn tìm ra được vị trí chính xác đến từng chi tiết không phải bất kỳ vật gì khác ngoài chiếc vòng được đeo trên chân cậu. Bất luận đi đến chân trời góc biển cũng có thể tìm ra.Sau cái lần ba nuôi cậu cho người phá nó thì hắn đã quyết định thiết kế lại cái mới.
Chiếc vòng này có đặc tính là trong suốt. Hoặc là nói nó vô hình mà mắt thường hoàn toàn không có khả năng nhìn thấy, cách có thể nhìn thấy là chiếc chìa khoá có công tắc được đeo trên cổ hắn. Chỉ người bật nó mới có thể nhìn thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.