Nhìn Trúng Em! Nhị Thiếu Gia Họ Hạ
Chương 77
Tường Lâm
14/12/2022
Cậu không rảnh ngồi đôi co với dạng người này nên chỉ nhẹ nhàng buông ra một câu rồi đi khỏi.
"Nhớ kĩ đừng bao giờ gây sự với tôi. Người khó coi cũng chỉ là gia đình cậu mà thôi".
Cậu không có liên quan gì đến bên phía chính phủ nhưng ba nuôi cậu thì có. Chỉ cần biết người đó không tuân thủ đúng luật dù là nhỏ hay lớn, chỉ cần quá phận đều có thể cắt chức. Ngồi lên được thì cũng có thể bước xuống được. Quan trọng là người nào có năng lực này.
Bước ra khỏi đó, cậu lại suy nghĩ và xâu chuỗi lại những gì họ nói. Xác thực là cậu và hắn thật sự có quan hệ. Cậu cố nhớ nhiều lần nhưng đầu lại đau như muốn nổ tung. Không lẽ phải làm theo lời Linh Đan, kiếm tản đá đập lại lần nữa để trả ký ức về chỗ cũ.
Càng nghĩ càng không thông cuối cùng cậu quyết định mượn rượu giải sầu.
Vừa muốn say lại vừa muốn yên tĩnh nên trực tiếp đến cửa hàng tiện lợi mua bia, uống luôn trên xe.
Uống hết cả túi mà vẫn vô dụng, say vẫn có say. Tuy nhiên nó càng làm cậu nghĩ đến nhiều chuyện hơn.
Cậu lái xe về nhà, đến nơi thì cậu bước vào. Rất thong dong mà lấy chìa khoá mở cửa vào.
Bước vào bên trong thì lại có cảm giác là lạ mà cũng có chút quen thuộc.
Như thường lệ mỗi lần về đến nhà thì vào phòng. Cậu hiện tại nửa tỉnh nửa mê nên cũng không biết được sự tình bây giờ. Cảm thấy người có chút nóng nên muốn đi tắm.
Kết quả là...............????
Khuya ngày hôm đó cậu đã đi ra khỏi đó, vì cậu phát hiện đây không phải nhà mình. Và hiện tại cũng không có ai ở nhà.
****
Đến sáng thì cậu đến YS, chị cậu cũng tỏ ra ngạc nhiên. Mới hôm qua còn lý do, giờ thì lại giống như một người hoàn toàn khác.
"Em ổn không?"
"Em ổn. Sao chị hỏi vậy?"
"Không...tại chị thấy em hơi khác".
"Như vậy không phải tốt hơn sao?"
"Cũng đúng. Nhưng em vừa mới xuất viện không nên làm việc quá sức".
"Được".
"À..còn chuyện của em với... "
"Nghiêm Hạo Tường? Làm sao?"
"Dự án sắp tới có liên quan đến MK và YS cần em đến đó gặp người ta thảo luận một chút. Không có vấn đề gì chứ?"
"Không vấn đề".
Như lời đã nói cậu tự mình đến đó, lên phòng làm việc của hắn.
Trước khi vào cậu nhìn thấy cô thư ký bên ngoài hình như là làm rơi thứ gì đó nên cứ tìm tìm kiếm kiếm thứ gì đó.
"Có cần tôi giúp không
"A...không cần, tôi tự làm là được không cần phiền anh".
"Không sao".
Cậu có lòng giúp đỡ như vậy sao cô nỡ từ chối, vì thế cả hai cùng tìm. Cái cô làm mất là một tập hồ sơ quan trọng, tìm không ra nhất định sẽ bị đuổi việc. Vừa rồi cô vì cầm quá nhiều cô trên tay cùng một lúc nên mới bất cẩn làm rơi hết giấy tờ xuống sàn. Sau khi tìm lại thì vẫn còn một tờ chưa tìm ra.
Hai người tìm ở hai hướng, một lát sau thì cậu thấy nó ở trong gốc bàn. Vừa nói "ở đây" cô liền xoay người qua, vô tình môi cô lại chạm vào má cậu. Mà cánh cửa phòng làm việc của hắn lại được mở ra, toàn bộ sự việc hắn đều thấy được.
Nghe tiếng cửa mở, cả hai cùng hướng đến đó. Hắn đang đứng sừng sững ở đó, sắc mặt âm trầm nhìn hai người.
"Sao cậu đến đây?" Linh Đan hỏi.
"À...Tôi đến vì YS".
"Haizzz tôi còn tưởng là cậu nhớ ra rồi ấy chứ".
"Hai người?"
"Tôi giúp cô ấy tìm đồ".
"Vậy sao cô ta lại..."
"Vô tình".
Cô quay sang nhìn hắn:
"Anh, chỉ là vô tình thôi. Bọn họ không có gì".
Hắn vẫn giữ im lặng.
"Nhớ kĩ đừng bao giờ gây sự với tôi. Người khó coi cũng chỉ là gia đình cậu mà thôi".
Cậu không có liên quan gì đến bên phía chính phủ nhưng ba nuôi cậu thì có. Chỉ cần biết người đó không tuân thủ đúng luật dù là nhỏ hay lớn, chỉ cần quá phận đều có thể cắt chức. Ngồi lên được thì cũng có thể bước xuống được. Quan trọng là người nào có năng lực này.
Bước ra khỏi đó, cậu lại suy nghĩ và xâu chuỗi lại những gì họ nói. Xác thực là cậu và hắn thật sự có quan hệ. Cậu cố nhớ nhiều lần nhưng đầu lại đau như muốn nổ tung. Không lẽ phải làm theo lời Linh Đan, kiếm tản đá đập lại lần nữa để trả ký ức về chỗ cũ.
Càng nghĩ càng không thông cuối cùng cậu quyết định mượn rượu giải sầu.
Vừa muốn say lại vừa muốn yên tĩnh nên trực tiếp đến cửa hàng tiện lợi mua bia, uống luôn trên xe.
Uống hết cả túi mà vẫn vô dụng, say vẫn có say. Tuy nhiên nó càng làm cậu nghĩ đến nhiều chuyện hơn.
Cậu lái xe về nhà, đến nơi thì cậu bước vào. Rất thong dong mà lấy chìa khoá mở cửa vào.
Bước vào bên trong thì lại có cảm giác là lạ mà cũng có chút quen thuộc.
Như thường lệ mỗi lần về đến nhà thì vào phòng. Cậu hiện tại nửa tỉnh nửa mê nên cũng không biết được sự tình bây giờ. Cảm thấy người có chút nóng nên muốn đi tắm.
Kết quả là...............????
Khuya ngày hôm đó cậu đã đi ra khỏi đó, vì cậu phát hiện đây không phải nhà mình. Và hiện tại cũng không có ai ở nhà.
****
Đến sáng thì cậu đến YS, chị cậu cũng tỏ ra ngạc nhiên. Mới hôm qua còn lý do, giờ thì lại giống như một người hoàn toàn khác.
"Em ổn không?"
"Em ổn. Sao chị hỏi vậy?"
"Không...tại chị thấy em hơi khác".
"Như vậy không phải tốt hơn sao?"
"Cũng đúng. Nhưng em vừa mới xuất viện không nên làm việc quá sức".
"Được".
"À..còn chuyện của em với... "
"Nghiêm Hạo Tường? Làm sao?"
"Dự án sắp tới có liên quan đến MK và YS cần em đến đó gặp người ta thảo luận một chút. Không có vấn đề gì chứ?"
"Không vấn đề".
Như lời đã nói cậu tự mình đến đó, lên phòng làm việc của hắn.
Trước khi vào cậu nhìn thấy cô thư ký bên ngoài hình như là làm rơi thứ gì đó nên cứ tìm tìm kiếm kiếm thứ gì đó.
"Có cần tôi giúp không
"A...không cần, tôi tự làm là được không cần phiền anh".
"Không sao".
Cậu có lòng giúp đỡ như vậy sao cô nỡ từ chối, vì thế cả hai cùng tìm. Cái cô làm mất là một tập hồ sơ quan trọng, tìm không ra nhất định sẽ bị đuổi việc. Vừa rồi cô vì cầm quá nhiều cô trên tay cùng một lúc nên mới bất cẩn làm rơi hết giấy tờ xuống sàn. Sau khi tìm lại thì vẫn còn một tờ chưa tìm ra.
Hai người tìm ở hai hướng, một lát sau thì cậu thấy nó ở trong gốc bàn. Vừa nói "ở đây" cô liền xoay người qua, vô tình môi cô lại chạm vào má cậu. Mà cánh cửa phòng làm việc của hắn lại được mở ra, toàn bộ sự việc hắn đều thấy được.
Nghe tiếng cửa mở, cả hai cùng hướng đến đó. Hắn đang đứng sừng sững ở đó, sắc mặt âm trầm nhìn hai người.
"Sao cậu đến đây?" Linh Đan hỏi.
"À...Tôi đến vì YS".
"Haizzz tôi còn tưởng là cậu nhớ ra rồi ấy chứ".
"Hai người?"
"Tôi giúp cô ấy tìm đồ".
"Vậy sao cô ta lại..."
"Vô tình".
Cô quay sang nhìn hắn:
"Anh, chỉ là vô tình thôi. Bọn họ không có gì".
Hắn vẫn giữ im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.