Nhìn Về Phía Anh

Chương 8: VỀ NHÀ

Tii Sữa

13/08/2017

“ Chúng ta đi đâu ?”

“ Về nhà “

“ Nhà anh ở đảo sao?”

“ Phải, lúc ba tôi còn sống ông ấy đã mua hòn đảo này và xây dưng một căn biệt thự đó"

“ Bây giờ?”

“ Mẹ tôi ở đó, ký ức của bà ấy là ba tôi. Nơi đó chứa đựng nhiều kỷ niệm đẹp đẽ giữa hai người họ".

Diệp Tư La nhìn ra phía xa, nơi đó có một căn biệt thự nằm giữa mênh mông biển cả. Trong lòng lại dâng lên cảm giác kỳ lạ, lạ đến nỗi cô không muốn nghĩ đến nữa.

Con tàu cập bến, Hoắc Thiên Kình nắm tay Diệp Tư La bước vào trong.

“ Bây giờ, còn sớm. Tôi đưa em đi tham quan một lần"

Diệp Tư La không từ chối, yên lặng đi theo sau.Cô đưa mắt nhìn xung quanh nói nhỏ “ Lớn như vậy, có phải tốn rất nhiều tiền không?”

“ Cũng không hẳn là nhiều khoảng 1 tỷ nhân dân tệ thôi “

“ Oa ! thật là khoe khoang đi", cô trề môi liếc anh.

Hoắc Thiên Kình cười hì hì, hai người tiếp tục đi. Diệp Tư La vừa đi vừa đánh giá .

Đây là căn biệt thự hoành tráng mang đậm kiến trúc truyền thống Trung Hoa . Ngoại thất căn nhà mang đậm chất truyền thống Trung Hoa nhưng nội thất bên trong lại mang đậm phong cách hiện đại của phương Tây. Thật sự rất hoành tráng và sang trọng.

Diệp Tư La cảm giác như mình đang trở về thời cổ đại vậy. Khung cảnh bên ngoài thật sự rất đẹp, đẹp đến mức cô còn tưởng mình đang mơ .

Dọc theo con đường là những bông hoa bỉ ngạn , thỉnh thoảng lại vòng qua cây cầu có thể dễ dàng trông thấy hơi nước đang bốc lên từ mặt hồ, cảm giác mờ mờ ảo ảo giống như lạc vào chốn bồng lai.



Cô ngây ngốc nhìn khung cảnh trước mắt :” Thật đẹp “

“ Để có được căn biệt thự này, ba tôi đã hao tốn mất 3 năm để hoàn thành nó. Thật sự không dễ dàng chút nào", Hoắc Thiên Kình dịu dàng nói.

“ Nơi này rộng như vậy, tôi còn chưa gặp được mẹ anh thì chắc đã xỉu vì mệt rồi. Anh nói cho tôi biết tổng cộng có bao nhiêu căn phòng là được rồi", Diệp Tư La có chút đuối sức vì mỏi chân nói.

“ Tổng cộng có 32 phòng ngủ và 32 phòng tắm", anh đáp. Dừng một chút anh lại nói:” Vậy tôi đưa cô tới nơi này".

Hoắc Thiên Kình dắt cô đến trước một bức tường, cô khó hiểu nhìn theo. Chỉ thấy bàn tay anh đặt lên một vị trí đặc biệt, rất nhanh chóng dưới mặt đất vốn đang yên bình lại từ từ mở ra một con đường dưới lòng đất.

Cô ngạc nhiên , đôi mắt đen long lanh nhìn Hoắc Thiên Kình.

Anh nắm tay dắt cô bước xuống bên dưới. Con đường này có hơi hẹp một chút nhưng đủ có một người đi, hai bên vách tường được gắn một loại đèn leb chiếu sáng. Bước vào một trong, đập vào mắt cô là cả cửa hàng bày bán rượu, nơi này chắc chắn là một hầm rượu đắt đỏ nhất mà cô nhìn thấy.

“ Đây là nơi mà tôi thích đến nhất “, anh vừa nói lại vừa lấy một chai rượu xuống nhìn ngắm.

Diệp Tư La nhìn không gian huyền bí, trái tim có chút run lên. Có rất nhiều loại rượu, bên trong hầm này không chỉ có dãy mà tổng cộng là mười dãy rượu. Tất cả đều được đặt theo năm sản xuất, và phân theo từng loại một chẳng hạn như rượu vang thì có hai lọai một là trắng hai là đỏ…

*****************

Mất hết nửa ngày để tham quan căn nhà, Diệp Tư La có chút mệt mỏi.

Hoắc Thiên Kình cười hoa lệ nhìn cô :” Có cần tôi cõng em không?”

Cô trừng mắt nhìn anh :” Không cần “

Anh đưa cô bước vào phòng khách. Diệp Tư La nhanh chóng chạy đến chiếc ghế ngồi xuống thở một hơi.

Hoắc Thiên Kình , cười cười cũng bước tới ngồi gần cô, ghé sát tai cô nói nhỏ :” Lát nữa, đừng quên những gì tôi dặn dò"



“ Biết rồi “, cô gật đầu.

Một người phụ nữ từ tốn bước đi, bà mặc chiếc váy sườn xám màu nâu, mái tóc ngắn uốn xoăn trông rất quý phái, khí chất thanh cao không thể không khiến người khác chú ý được. Trong lòng Diệp Tư La thầm nghĩ “ người phụ nữ xinh đẹp như vậy, có lẽ người chồng quá cố của bà ấy cũng rất soái mới tạo ra được một tên yêu nghiệt đang ngồi ở đây như vậy".

“ Mẹ “, Hoắc Thiên Kình cười nói.

Diệp Tư La nhanh chóng đứng dậy, ngoan ngoãn đứng một bên cúi đầu chào.

Bà đưa mắt nhìn Diệp Tư La đánh giá. Một thân váy trắng thuần khiết, làn da không quá trắng nhưng trông rất mịn màng, mái tóc đen dài được bím gọn gàng. Đứng cùng một chỗ với con trai bà tuy nhan sắc có chút chênh lệch, nhưng lại hòa hợp đến kỳ lạ, ở cô tạo cho một người khác một cảm giác gần gũi nhưng lại xa cách, đơn giản mà lại không đơn giản. Một loại khí chất thoát tục rất thuần khiết mà thanh cao, ấm áp mà cũng lạnh lùng. Tại sao , trên cùng một người mà lại có nhiều thứ mâu thuẫn như vậy. Nghĩ như vậy, bà lại cảm thấy hài lòng, mắt của đứa con trai này cũng không tệ, cư nhiên lại mang về một cô con dâu cực phẩm như vậy.

Bà mỉm cười nói :” Con dâu, ngẩng đầu lên cho ta xem “

“ Vâng, thưa phu nhân", Diệp Tư La ngẩng đầu nhìn bà.

Một giây chạm mắt nhau này, bà có chút kinh ngạc. Đôi mắt này, thật sự rất sáng giống như một viên ngọc trong đêm đen mịt mù vẫn tỏa ra thứ ánh sáng kỳ diệu khiến người khác mê loạn, gương mặt thanh tú như vậy, thật sự rất hợp với con trai bà. Nhưng mà, bà lại cảm thấy có chút quen thuộc giống như đã gặp ở đâu rồi.

“ Là cô gái lần trước ở siêu thị?”, bà nói.

Diệp Tư La nghe vậy liền nhớ lại. Cô có chút giật mình, không ngờ trái đất này lại tròn như vậy, tại sao nó không méo đi một chút.

Bà ngồi xuống, nắm lấy tay Diệp Tư La ý bảo cô ngồi bên cạnh bà.

“ Con dâu, sau này nên gọi ta là mẹ", bà vuốt ve bàn tay Diệp Tư La dịu dàng nói.

“ Vâng ạ", cô gật đầu đáp.

Hoắc Thiên Kình ngạc nhiên nhìn mẹ mình, không ngờ bà lại thích Diệp Tư La như vậy, chuyện này có chút ngoài suy đoán.

“ Mẹ , mẹ không muốn hỏi về gia cảnh hay gì đó về Tư La sao?”, anh tò mò nói.

“ Không quan trọng, cái ta cần là một người con dâu ngoan hiền có thể sinh cho ta một đứa cháu kháu khỉnh là đủ rồi", bà mỉm cười mắt không rời Diệp Tư La nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhìn Về Phía Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook