Chương 7: Mỹ Nam Kế
Ma nữ mary
13/02/2021
Hắn bá đạo mạnh mẽ xông vào thế giới của cô như một thói quen.
Trừng phạt cô không nghe lời. Rồi lại dịu dàng đưa cô vào nụ hôn ngọt ngào. Nhìn gương mặt đỏ không biết vì thiếu oxi hay bởi động tình. Anh rất hài lòng.
- Thích?
Cô ngoan ngoãn gật đầu. Rồi chui vào chiếc chăn.
- Em muốn không thở được sao? Ngốc.
Hắn nằm xuống ôm lấy cô siết chặt như sợ cô chạy thoát.
- Anh nhớ em.
Nghe lời nói của hắn khiến cô rất vui lại rất lo sợ. Cô sợ hắn chỉ nhất thời hứng thú với cô. Xem cô như một trò chơi. Nhưng lại không ngăn được nhịp đập trái tim mình. Cô thật say mê hắn. Muốn trốn nhưng không trốn được. Cô cũng không sợ gì.
- Em dám trốn anh sẽ trừng phạt em thật nặng.
Hắn ôm cô ngủ ngon như một chú bé. Cô cảm giác mình như muốn hắn làm gì đó đen tối hơn.
Cô nhìn ra cửa sổ. Ánh trăng hôm nay thật đẹp.
Tình cảm lén lút ấy cứ mỗi ngày lại lớn hơn. Cô lại càng sợ hãi hắn sẽ bỏ rơi và không quan tâm đến cô.
Ánh mắt của cô dừng lại trên chiếc áo sơ mi trắng hở hai hàng nút của hắn. Ai bảo bác sĩ thường mảnh mai hay chỉ là bộ xương khô. Cô chưa nhìn nhưng cảm giác được nó rất chắc chắn.
Anh khẽ cười:
- Muốn nhìn sao?
- Muốn.
Anh bật cười. Ghé sát vào gương mặt đỏ của cô. Anh thì thầm:
- Đợi tối anh sẽ cho em xem miễn phí.
Cô biết hắn luôn trêu chọc cô. Hắn không bao giờ vượt qua ranh giới. Hắn sợ.
Bóng dáng ấy lại bước vào. Bấm cửa. Mở đèn. Khiến cô bất ngờ.
Hắn từ từ cởi từng nút áo. Lòng ngực săn chắc. Chiếc eo tuy không được sáu múi như người ta vẫn nói nhưng không có một tí mỡ dư nào.
Hắn tắt đèn.
- Em ngắm đủ chưa?
- Muốn sờ sao?
Hắn tự cảm thấy bản thân mình như đang tìm ngược. Bình thường các cô gái luôn tìm cách tiếp cận hắn. Làm hắn vui vẻ. Bây giờ, hắn đang làm gì. Bạn hắn sẽ cười chết mất. Hắn dùng mỹ nam kế lừa gạt con nai nhỏ. Làm đủ cách cho cô vui. Không tiếc mặt dày khoe cơ thể để cô vui vẻ. Giống một ngưu lang đang tìm cách quyến rũ người khác vậy. Có chút ấm ức.
- Em có thể sờ không?
- Có thể.
Hắn nắm đôi bàn tay nhỏ đặt lên trước ngực hắn. Bàn tay nhỏ vụng về sờ soạng khiến hắn muốn nổ tung. Đúng là tự tìm ngược.
- Đủ rồi.
Hắn chưa bao giờ làm việc gì mà không đòi hỏi lại. Hai tay luồn vào áo bệnh nhân rộng thùng thình của cô. Xoa nhẹ hai đôi gò bồng.
- Ư.. ư..
Tiếng rên nhẹ của cô khiến hắn chửi thầm. Có thịt lại không được ăn. Hắn sợ hù cô chạy mất dép. Hắn muốn từ từ dụ dỗ con nai nhỏ tự nguyện hiến dâng cho hắn.
- Thích không?
- Thích.
Hắn tiếp tục sờ lên hai điểm nhạy cảm của cô. Tiếng rên rỉ to hơn.
Hắn dùng đôi môi và chiếc lưỡi ngăn chặn nó. Dùng đôi tay ôm cô lật ngược xuống dưới. Không ngừng chiếm tiện nghi. Đến khi cô mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Hắn lại ngừng lại.
Cô hoang mang. Không biết hắn nghĩ gì.
Hắn vội vàng rời khỏi đó.
Để lại một đôi mắt ngơ ngác.
Cô sợ hắn nghĩ mình là một người dễ dãi. Nhưng cô muốn hắn. Thật sự chấp nhận hiến thân cho hắn. Hắn lại bỏ chạy.
Mấy ngày tới, cô đợi hắn nhưng hắn không xuất hiện. Cô nghĩ hắn đã chán cô rồi. Muốn đi tìm những thứ mới mẻ hơn. Những cô gái ngọt ngào quyến rũ. Cô không có gì hết. Chỉ có một thân thể yếu ớt.
Cô đang nghĩ vẩn vơ thì hắn lại đang xối nước lạnh. Dục hỏa thiêu đốt lý trí của hắn. Hắn muốn cô.
Chỉ cần tưởng tượng thân hình yếu ớt nhỏ nhắn ấy dưới thân hắn thì phía dưới lại cương cứng.
Lần thứ hai hắn lại tiếp tục xối nước lạnh. Nhớ đến cảm giác mềm mại. Tiếng rên rỉ như một chú nai ngây thơ thì hắn lại muốn không ngừng chà đạp thân xác ấy. Hắn sợ mạnh tay sẽ bóp nát chiếc eo nhỏ đó của cô. Không muốn rời khỏi. Hắn mệt rã rời bước ra khỏi phòng tắm. Một cô gái ngây ngơ không phải hắn chưa từng nếm trải. Nhưng cô lại đặc biệt chiếm lấy trái tim và lý trí của hắn. Hắn như mất kiểm soát mỗi khi ở gần cô. Làm nhiều thứ rất ngốc nghếch và ấu trĩ.
Hắn nằm trên giường không ngừng nhớ đến cảm giác ôm cô vào lòng. Lăn lộn không ngủ. Lại đi đến phòng của cô. Nhìn cô say ngủ hắn thở phào. Tiến đến ôm cô vào phòng hắn. Chiếc giường to hơn. Thoải mái hơn. Cả hai cùng ngủ.
Cô tỉnh dậy không có tiếng y tá. Không có tiếng ồn ào của bệnh nhân. Cảm giác chiếc giường thật mềm. Căn phòng lớn. Bên cạnh hắn đang ngủ. Cô vuốt ve mặt của hắn. Tính lại gần hôn hắn. Trái tim đập rộn ràng. Nhưng không đủ cảm đảm.
Hắn mở mắt đầy thất vọng:
- Anh đợi.
Cô mỉm cười. Hắn thật con nít.
Trừng phạt cô không nghe lời. Rồi lại dịu dàng đưa cô vào nụ hôn ngọt ngào. Nhìn gương mặt đỏ không biết vì thiếu oxi hay bởi động tình. Anh rất hài lòng.
- Thích?
Cô ngoan ngoãn gật đầu. Rồi chui vào chiếc chăn.
- Em muốn không thở được sao? Ngốc.
Hắn nằm xuống ôm lấy cô siết chặt như sợ cô chạy thoát.
- Anh nhớ em.
Nghe lời nói của hắn khiến cô rất vui lại rất lo sợ. Cô sợ hắn chỉ nhất thời hứng thú với cô. Xem cô như một trò chơi. Nhưng lại không ngăn được nhịp đập trái tim mình. Cô thật say mê hắn. Muốn trốn nhưng không trốn được. Cô cũng không sợ gì.
- Em dám trốn anh sẽ trừng phạt em thật nặng.
Hắn ôm cô ngủ ngon như một chú bé. Cô cảm giác mình như muốn hắn làm gì đó đen tối hơn.
Cô nhìn ra cửa sổ. Ánh trăng hôm nay thật đẹp.
Tình cảm lén lút ấy cứ mỗi ngày lại lớn hơn. Cô lại càng sợ hãi hắn sẽ bỏ rơi và không quan tâm đến cô.
Ánh mắt của cô dừng lại trên chiếc áo sơ mi trắng hở hai hàng nút của hắn. Ai bảo bác sĩ thường mảnh mai hay chỉ là bộ xương khô. Cô chưa nhìn nhưng cảm giác được nó rất chắc chắn.
Anh khẽ cười:
- Muốn nhìn sao?
- Muốn.
Anh bật cười. Ghé sát vào gương mặt đỏ của cô. Anh thì thầm:
- Đợi tối anh sẽ cho em xem miễn phí.
Cô biết hắn luôn trêu chọc cô. Hắn không bao giờ vượt qua ranh giới. Hắn sợ.
Bóng dáng ấy lại bước vào. Bấm cửa. Mở đèn. Khiến cô bất ngờ.
Hắn từ từ cởi từng nút áo. Lòng ngực săn chắc. Chiếc eo tuy không được sáu múi như người ta vẫn nói nhưng không có một tí mỡ dư nào.
Hắn tắt đèn.
- Em ngắm đủ chưa?
- Muốn sờ sao?
Hắn tự cảm thấy bản thân mình như đang tìm ngược. Bình thường các cô gái luôn tìm cách tiếp cận hắn. Làm hắn vui vẻ. Bây giờ, hắn đang làm gì. Bạn hắn sẽ cười chết mất. Hắn dùng mỹ nam kế lừa gạt con nai nhỏ. Làm đủ cách cho cô vui. Không tiếc mặt dày khoe cơ thể để cô vui vẻ. Giống một ngưu lang đang tìm cách quyến rũ người khác vậy. Có chút ấm ức.
- Em có thể sờ không?
- Có thể.
Hắn nắm đôi bàn tay nhỏ đặt lên trước ngực hắn. Bàn tay nhỏ vụng về sờ soạng khiến hắn muốn nổ tung. Đúng là tự tìm ngược.
- Đủ rồi.
Hắn chưa bao giờ làm việc gì mà không đòi hỏi lại. Hai tay luồn vào áo bệnh nhân rộng thùng thình của cô. Xoa nhẹ hai đôi gò bồng.
- Ư.. ư..
Tiếng rên nhẹ của cô khiến hắn chửi thầm. Có thịt lại không được ăn. Hắn sợ hù cô chạy mất dép. Hắn muốn từ từ dụ dỗ con nai nhỏ tự nguyện hiến dâng cho hắn.
- Thích không?
- Thích.
Hắn tiếp tục sờ lên hai điểm nhạy cảm của cô. Tiếng rên rỉ to hơn.
Hắn dùng đôi môi và chiếc lưỡi ngăn chặn nó. Dùng đôi tay ôm cô lật ngược xuống dưới. Không ngừng chiếm tiện nghi. Đến khi cô mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Hắn lại ngừng lại.
Cô hoang mang. Không biết hắn nghĩ gì.
Hắn vội vàng rời khỏi đó.
Để lại một đôi mắt ngơ ngác.
Cô sợ hắn nghĩ mình là một người dễ dãi. Nhưng cô muốn hắn. Thật sự chấp nhận hiến thân cho hắn. Hắn lại bỏ chạy.
Mấy ngày tới, cô đợi hắn nhưng hắn không xuất hiện. Cô nghĩ hắn đã chán cô rồi. Muốn đi tìm những thứ mới mẻ hơn. Những cô gái ngọt ngào quyến rũ. Cô không có gì hết. Chỉ có một thân thể yếu ớt.
Cô đang nghĩ vẩn vơ thì hắn lại đang xối nước lạnh. Dục hỏa thiêu đốt lý trí của hắn. Hắn muốn cô.
Chỉ cần tưởng tượng thân hình yếu ớt nhỏ nhắn ấy dưới thân hắn thì phía dưới lại cương cứng.
Lần thứ hai hắn lại tiếp tục xối nước lạnh. Nhớ đến cảm giác mềm mại. Tiếng rên rỉ như một chú nai ngây thơ thì hắn lại muốn không ngừng chà đạp thân xác ấy. Hắn sợ mạnh tay sẽ bóp nát chiếc eo nhỏ đó của cô. Không muốn rời khỏi. Hắn mệt rã rời bước ra khỏi phòng tắm. Một cô gái ngây ngơ không phải hắn chưa từng nếm trải. Nhưng cô lại đặc biệt chiếm lấy trái tim và lý trí của hắn. Hắn như mất kiểm soát mỗi khi ở gần cô. Làm nhiều thứ rất ngốc nghếch và ấu trĩ.
Hắn nằm trên giường không ngừng nhớ đến cảm giác ôm cô vào lòng. Lăn lộn không ngủ. Lại đi đến phòng của cô. Nhìn cô say ngủ hắn thở phào. Tiến đến ôm cô vào phòng hắn. Chiếc giường to hơn. Thoải mái hơn. Cả hai cùng ngủ.
Cô tỉnh dậy không có tiếng y tá. Không có tiếng ồn ào của bệnh nhân. Cảm giác chiếc giường thật mềm. Căn phòng lớn. Bên cạnh hắn đang ngủ. Cô vuốt ve mặt của hắn. Tính lại gần hôn hắn. Trái tim đập rộn ràng. Nhưng không đủ cảm đảm.
Hắn mở mắt đầy thất vọng:
- Anh đợi.
Cô mỉm cười. Hắn thật con nít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.