Nhỏ Háu Ăn! Tôi Yêu Em Rồi Sao?
Chương 6
ZiZi
25/10/2013
Tại lớp 11A1_
Nó bước vào lớp trong sự kinh ngạc của mọi người, họ không nghĩ nó có thể sống sót trong tay hắn.
- Cứ tưởng nó chết rồi ai dè…
- Mới đầu thấy nó, tao đã không ưa rồi. Dám đụng anh Gran nữa chứ.
- Sao nó không bị gì nhỉ?
Mấy nhỏ trong lớp nhìn nó nói thầm vì đang là giờ học, thái độ không được vui cho lắm. Còn mấy boy thì mừng vì ‘ người đẹp của bọn họ’ vẫn an toàn.
- Ủa Yumi, sao giờ em mới vào lớp vậy?_ Bà cô đang giảng quay xuống hỏi nó.
- Em gặp tai nạn chút xíu_ Nó đáp.
- Ra vậy, thôi em vào chỗ ngồi đi, lần sau nhớ vô sớm hơn nhé!
Nó bước về chỗ của mình, khẽ dở tay áo lên ( t/g quên nói nó mặc áo tay dài) cổ tay hắn nắm đã bị bầm tím. Nó tức giận thầm nghĩ “ Hừ, tên đáng ghét, dám làm tay ta bị thế này. Ta mà gặp lại ngươi thì biết tay. Trời ơi, cổ tay đẹp đẽ của mình” ( t/g: * sặc* ặc… ặc, tự sướng zừa thui chị/ Nó: nói gì đó, tay còn lại của ta đang ngứa đấy nhé!/ t/g: * tím tái*)
Kết thúc buổi học, nó nhanh chóng về nhà. Vừa mở cửa thì:
- Về rồi hả con? Giờ theo chúng ta đi xem mặt nào_ Bama nó cười.
- Ủa xem mặt ai vậy bama? Bộ mặt người đó lạ lắm hả mà phải xem?_ Nó hỏi mặt ngơ ngơ ( chị này chậm tiu quá) Bama nó sau khi nghe câu hỏi quá chi là ‘ đần’ của nó, liền bật cười.
- Con nói có gì sai sao bama cười hoài vậy?_ Nó thật chả hiểu gì cả, có gì đáng cười đâu mà bama nó lại vậy.
- Thì đi xem mặt chồng con đó, không nhớ à. Hôm qua chúng ta đã nói rồi_ Ba nó nói sau khi đã cười xong.
- Ơ,... HẢ? ĐI XEM MẶT SAO?_ Khi đã hiểu ra chuyện, nó hét lên làm bama nó và những người làm trong nhà phải bịt tai lại.
- Nhỏ tiếng thôi, ta đã nói trước với con rồi mà_ Ba nó nói.
- Nhưng… không phải là quá sớm sao?
- Không nhưng gì hết… con đã hứa như thế nào hả? Tính xù à_ Mẹ nó nhắc lại lời hứa hôm qua của nó.
- Được rồi, đi thì đi, bama chỉ biết bắt nạt con không à_ Nó hết cách đành phải nghe theo.
_ Tại một nhà hàng sang trọng_
- Chào, ông bạn vẫn khỏe chứ?_ Bama nó vui vẻ bắt tay ba hắn như bạn bè lâu ngày gặp lại.
- Chào, tôi vẫn khỏe, cảm ơn ông bà đã hỏi thăm. Con gái của ông bà đây hả? Xinh ghê_ Ba hắn thân thiện chào hỏi lại, rồi ông quay qua nó, mỉm cười_ Rất vui được gặp cháu.
Nó vẫn đang ngơ ngác, không hiểu sao bama nó lại tỏ ra thân thiết với người đàn ông này như vậy ( rõ ràng là bạn rùi mà còn ko hỉu, pó tay ^.^) Ba người họ rốt cuộc là gì chứ? Trong số bạn bè của bama, nó có bao giờ thấy mặt người này đâu.
- Nè, sao con không chào hỏi bác vậy, thật là không có phép tắc gì cả_ Mẹ nó hích cùi chỏ vào tay nó.
- Không sao đâu, chắc con bé vẫn đang thắc mắc về quan hệ của chúng ta ấy mà_ Như đọc được suy nghĩ của nó, ba hắn mỉm cười hiền từ_ Để ta nói con nghe, ta và ba mẹ con là bạn rất thân hồi trung học. Ta có đến nhà con lúc con còn bé tí, con không nhớ là phải.
- Oh, ra là vậy, con chào bác ạ!_ Nó lễ phép_ Con xin phép ăn được không ạ_ Nó liếc nhìn bàn thức ăn trước mặt, vẻ thèm thuồng . Trưa giờ nó có ăn được miếng nào đâu, tất cả cũng tại cái tên đáng ghét đó đã làm đổ thức ăn của nó.
- Con nhỏ này, chưa gì đã nghĩ đến ăn rồi, chồng con còn chưa đến nữa mà_ Mẹ nó gắt.
- Thôi, chúng ta bắt đầu ăn đi, con bé cũng đói lắm rồi. Thằng Gran chắc sẽ tới trễ, không cần phải đợi đâu_ Ba hắn lên tiếng ' giúp nó'.
Chỉ đợi câu nói đó, nó liền ngồi xuống, gắp đồ ăn lia lịa.
- Ngoàm... ngoàm... bác tốt thiệt đó nha!... Ngoàm ngoàm_ Nó vừa nói vừa ăn ngầu nghiến như bị bỏ đói lâu ngày.
Bama nó thấy vậy lắc đầu:
- Thôi, chúng ta cũng ăn đi nếu không thì mấy phút nữa sẽ chẳng còn gì để ăn nữa đâu.
Thế là mọi người ngồi ăn vui vẻ, cho đến khi
- Gran, sao giờ con mới tới vậy? Vào đây ngồi đi nè_ Ba hắn cất tiếng khi thấy hắn đến.
Hắn điềm tĩnh bước tới, ngồi xuống đối diện nó. Nó đang cắm cúi ăn nên chẳng để tâm đến hắn.
- Chào hai bác_ Hắn chào bama nó nhưng mắt lại chú tâm vào con người trước mặt.
- Oh, con trai của ông đây sao? đẹp trai quá nhỉ?_ Bama nó tấm tắc khen hắn.
" Giọng nói này, sao quen thế nhỉ? Hình như mình nghe ở đâu rùi thì phải". Nó ngừng đũa, tò mò ngước lên. Hai mắt nhìn nhau, lúc này phải nói mặt nó ngạc nhiên đến mức nào, 'đơ tông đơ' luôn. Hóa ra tên chồng chết tiệt của nó chính là... cái tên đã làm đổ đồ ăn của nó ở trường.
Nó bước vào lớp trong sự kinh ngạc của mọi người, họ không nghĩ nó có thể sống sót trong tay hắn.
- Cứ tưởng nó chết rồi ai dè…
- Mới đầu thấy nó, tao đã không ưa rồi. Dám đụng anh Gran nữa chứ.
- Sao nó không bị gì nhỉ?
Mấy nhỏ trong lớp nhìn nó nói thầm vì đang là giờ học, thái độ không được vui cho lắm. Còn mấy boy thì mừng vì ‘ người đẹp của bọn họ’ vẫn an toàn.
- Ủa Yumi, sao giờ em mới vào lớp vậy?_ Bà cô đang giảng quay xuống hỏi nó.
- Em gặp tai nạn chút xíu_ Nó đáp.
- Ra vậy, thôi em vào chỗ ngồi đi, lần sau nhớ vô sớm hơn nhé!
Nó bước về chỗ của mình, khẽ dở tay áo lên ( t/g quên nói nó mặc áo tay dài) cổ tay hắn nắm đã bị bầm tím. Nó tức giận thầm nghĩ “ Hừ, tên đáng ghét, dám làm tay ta bị thế này. Ta mà gặp lại ngươi thì biết tay. Trời ơi, cổ tay đẹp đẽ của mình” ( t/g: * sặc* ặc… ặc, tự sướng zừa thui chị/ Nó: nói gì đó, tay còn lại của ta đang ngứa đấy nhé!/ t/g: * tím tái*)
Kết thúc buổi học, nó nhanh chóng về nhà. Vừa mở cửa thì:
- Về rồi hả con? Giờ theo chúng ta đi xem mặt nào_ Bama nó cười.
- Ủa xem mặt ai vậy bama? Bộ mặt người đó lạ lắm hả mà phải xem?_ Nó hỏi mặt ngơ ngơ ( chị này chậm tiu quá) Bama nó sau khi nghe câu hỏi quá chi là ‘ đần’ của nó, liền bật cười.
- Con nói có gì sai sao bama cười hoài vậy?_ Nó thật chả hiểu gì cả, có gì đáng cười đâu mà bama nó lại vậy.
- Thì đi xem mặt chồng con đó, không nhớ à. Hôm qua chúng ta đã nói rồi_ Ba nó nói sau khi đã cười xong.
- Ơ,... HẢ? ĐI XEM MẶT SAO?_ Khi đã hiểu ra chuyện, nó hét lên làm bama nó và những người làm trong nhà phải bịt tai lại.
- Nhỏ tiếng thôi, ta đã nói trước với con rồi mà_ Ba nó nói.
- Nhưng… không phải là quá sớm sao?
- Không nhưng gì hết… con đã hứa như thế nào hả? Tính xù à_ Mẹ nó nhắc lại lời hứa hôm qua của nó.
- Được rồi, đi thì đi, bama chỉ biết bắt nạt con không à_ Nó hết cách đành phải nghe theo.
_ Tại một nhà hàng sang trọng_
- Chào, ông bạn vẫn khỏe chứ?_ Bama nó vui vẻ bắt tay ba hắn như bạn bè lâu ngày gặp lại.
- Chào, tôi vẫn khỏe, cảm ơn ông bà đã hỏi thăm. Con gái của ông bà đây hả? Xinh ghê_ Ba hắn thân thiện chào hỏi lại, rồi ông quay qua nó, mỉm cười_ Rất vui được gặp cháu.
Nó vẫn đang ngơ ngác, không hiểu sao bama nó lại tỏ ra thân thiết với người đàn ông này như vậy ( rõ ràng là bạn rùi mà còn ko hỉu, pó tay ^.^) Ba người họ rốt cuộc là gì chứ? Trong số bạn bè của bama, nó có bao giờ thấy mặt người này đâu.
- Nè, sao con không chào hỏi bác vậy, thật là không có phép tắc gì cả_ Mẹ nó hích cùi chỏ vào tay nó.
- Không sao đâu, chắc con bé vẫn đang thắc mắc về quan hệ của chúng ta ấy mà_ Như đọc được suy nghĩ của nó, ba hắn mỉm cười hiền từ_ Để ta nói con nghe, ta và ba mẹ con là bạn rất thân hồi trung học. Ta có đến nhà con lúc con còn bé tí, con không nhớ là phải.
- Oh, ra là vậy, con chào bác ạ!_ Nó lễ phép_ Con xin phép ăn được không ạ_ Nó liếc nhìn bàn thức ăn trước mặt, vẻ thèm thuồng . Trưa giờ nó có ăn được miếng nào đâu, tất cả cũng tại cái tên đáng ghét đó đã làm đổ thức ăn của nó.
- Con nhỏ này, chưa gì đã nghĩ đến ăn rồi, chồng con còn chưa đến nữa mà_ Mẹ nó gắt.
- Thôi, chúng ta bắt đầu ăn đi, con bé cũng đói lắm rồi. Thằng Gran chắc sẽ tới trễ, không cần phải đợi đâu_ Ba hắn lên tiếng ' giúp nó'.
Chỉ đợi câu nói đó, nó liền ngồi xuống, gắp đồ ăn lia lịa.
- Ngoàm... ngoàm... bác tốt thiệt đó nha!... Ngoàm ngoàm_ Nó vừa nói vừa ăn ngầu nghiến như bị bỏ đói lâu ngày.
Bama nó thấy vậy lắc đầu:
- Thôi, chúng ta cũng ăn đi nếu không thì mấy phút nữa sẽ chẳng còn gì để ăn nữa đâu.
Thế là mọi người ngồi ăn vui vẻ, cho đến khi
- Gran, sao giờ con mới tới vậy? Vào đây ngồi đi nè_ Ba hắn cất tiếng khi thấy hắn đến.
Hắn điềm tĩnh bước tới, ngồi xuống đối diện nó. Nó đang cắm cúi ăn nên chẳng để tâm đến hắn.
- Chào hai bác_ Hắn chào bama nó nhưng mắt lại chú tâm vào con người trước mặt.
- Oh, con trai của ông đây sao? đẹp trai quá nhỉ?_ Bama nó tấm tắc khen hắn.
" Giọng nói này, sao quen thế nhỉ? Hình như mình nghe ở đâu rùi thì phải". Nó ngừng đũa, tò mò ngước lên. Hai mắt nhìn nhau, lúc này phải nói mặt nó ngạc nhiên đến mức nào, 'đơ tông đơ' luôn. Hóa ra tên chồng chết tiệt của nó chính là... cái tên đã làm đổ đồ ăn của nó ở trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.