Chương 9
Vô Danh
28/04/2014
Qua những ngày sau đó, Bảo hok còn đến đón nó đi học nữa, thậm chí còn
chuyển lun chỗ ngồi sang ngồi cạnh San. Nó thật sự hụt hẫng
"tại sao chứ, a ấy đã nói sẽ hok bao h` giận vô cớ nữa ma`? lại còn đi với cô ta "
Chiều hum ấy, hắn hẹn nó ra cổng sau
_Nghi àh ....- Bảo ngập ngừng
_sao? "hok lẽ là cầu hôn mình " nghĩ đến đó nó thật sự hạnh phúc
_chúng ta chia tia nhé - Bảo nói lạnh lùng
_Sao? - Nó hết sức ngạc nhiên, tim nó như tan vỡ khi Bảo nói câu đó - a đừng có giỡn àh nha
_là thật, hãy chia tay đi - Bảo lập lại 1 lần nữa và quay mặt bước đi - chúc e hạnh phúc
_sao có thể, tại sao, sao lúc nào cũng vậy chứ....hức hức - nó òa khóc rồi chạy đi "hạnh phúc ư, a như thế làm sao e có thể hạnh phúc được " nó cứ chạy đi mãi.
"Nghi àh, a xin lỗi a thật sự xin lỗi nhưng a hok còn cách nào khác để bảo vệ e" con tim Bảo lúc này như có con dao cắt ra từng mảnh.
1 tháng sau đó kể từ ngày Bảo nói lời chia tay
_thưa ba mẹ con muốn đi du học - Nó nói vẻ nghiêm túc
_sao lại đột ngột và ngay trong thời gian này vậy con? - mẹ nó ngạc nhiên trước câu nói của nó
_tại sao lại thế, chúng ta đã chuẩn bị mở tiệc tuyên bố lễ đính hôn của con và thằng Bảo - Ba nó sửng sốt
_thưa ba mẹ chúng con đã chấm dứt rồi ạh - nó nói mà hok có chút tình cảm
_tại sao vậy, lại giận nhau àh? - ba lẫn mẹ nó
_lần này là nghiêm túc -nó nói lạnh băng rồi đi lên lầu
_vậy là sao ? - ba mẹ nó ngỡ ngàng
"I used to be love drunk.."tiếng chuông điện thoại của Bảo reo lên
_alô, Bảo nghe - Bảo trả lời
_con Nghi nói con vs nó chấm dứt rồi, có thật hok?- ba nó hỏi gấp
_dzạ, đó là thật ạh - Bảo nói cũng hok cảm xúc
_nó đòi đi du học con có biết hok? - ba nó nói thêm
_dzạ thưa con hok biết - dứt khoát hằn trả lời
_thôi được chúng ta tôn trọng quyết định của 2 đứa, chào con -nói rồi ông gác máy
2 tuần sau, tại sân bay
_thằng con chúng ta thật ngốc con Nghi tốt thế này mà - mẹ hắn trách móc
_chậc chậc - ba hắn cũng lắc đầu
_Cảng hàng không TSN xin thông báo chuyến bay số .... sẽ khởi hành trong 1 tiếng nữa
_Thui chào mọi người con đi - nó nói giọng buồn và còn quay lại như tìm ai đó ví nó biết bước qua cánh cổng này có thể nó sẽ quên Bảo mãi mãi. Nó kéo chiếc va-li đồ của mình bước thật chậm vào sân bay.
Ở một góc nào đó của sân bay, xa xa chỗ của nó
_Xin lỗi e, chúc em hạnh phúc - 1 người con trai đau đớn nói.
"tại sao chứ, a ấy đã nói sẽ hok bao h` giận vô cớ nữa ma`? lại còn đi với cô ta "
Chiều hum ấy, hắn hẹn nó ra cổng sau
_Nghi àh ....- Bảo ngập ngừng
_sao? "hok lẽ là cầu hôn mình " nghĩ đến đó nó thật sự hạnh phúc
_chúng ta chia tia nhé - Bảo nói lạnh lùng
_Sao? - Nó hết sức ngạc nhiên, tim nó như tan vỡ khi Bảo nói câu đó - a đừng có giỡn àh nha
_là thật, hãy chia tay đi - Bảo lập lại 1 lần nữa và quay mặt bước đi - chúc e hạnh phúc
_sao có thể, tại sao, sao lúc nào cũng vậy chứ....hức hức - nó òa khóc rồi chạy đi "hạnh phúc ư, a như thế làm sao e có thể hạnh phúc được " nó cứ chạy đi mãi.
"Nghi àh, a xin lỗi a thật sự xin lỗi nhưng a hok còn cách nào khác để bảo vệ e" con tim Bảo lúc này như có con dao cắt ra từng mảnh.
1 tháng sau đó kể từ ngày Bảo nói lời chia tay
_thưa ba mẹ con muốn đi du học - Nó nói vẻ nghiêm túc
_sao lại đột ngột và ngay trong thời gian này vậy con? - mẹ nó ngạc nhiên trước câu nói của nó
_tại sao lại thế, chúng ta đã chuẩn bị mở tiệc tuyên bố lễ đính hôn của con và thằng Bảo - Ba nó sửng sốt
_thưa ba mẹ chúng con đã chấm dứt rồi ạh - nó nói mà hok có chút tình cảm
_tại sao vậy, lại giận nhau àh? - ba lẫn mẹ nó
_lần này là nghiêm túc -nó nói lạnh băng rồi đi lên lầu
_vậy là sao ? - ba mẹ nó ngỡ ngàng
"I used to be love drunk.."tiếng chuông điện thoại của Bảo reo lên
_alô, Bảo nghe - Bảo trả lời
_con Nghi nói con vs nó chấm dứt rồi, có thật hok?- ba nó hỏi gấp
_dzạ, đó là thật ạh - Bảo nói cũng hok cảm xúc
_nó đòi đi du học con có biết hok? - ba nó nói thêm
_dzạ thưa con hok biết - dứt khoát hằn trả lời
_thôi được chúng ta tôn trọng quyết định của 2 đứa, chào con -nói rồi ông gác máy
2 tuần sau, tại sân bay
_thằng con chúng ta thật ngốc con Nghi tốt thế này mà - mẹ hắn trách móc
_chậc chậc - ba hắn cũng lắc đầu
_Cảng hàng không TSN xin thông báo chuyến bay số .... sẽ khởi hành trong 1 tiếng nữa
_Thui chào mọi người con đi - nó nói giọng buồn và còn quay lại như tìm ai đó ví nó biết bước qua cánh cổng này có thể nó sẽ quên Bảo mãi mãi. Nó kéo chiếc va-li đồ của mình bước thật chậm vào sân bay.
Ở một góc nào đó của sân bay, xa xa chỗ của nó
_Xin lỗi e, chúc em hạnh phúc - 1 người con trai đau đớn nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.