Chương 11: Khi lớp trưởng "vắng nhà"
Min
04/12/2013
Mỗi khi lớp trưởng vắng nhà, đó sẽ là một dịp để cho các "thần dân" bày trò nghịch ngợm mà không phải nghe " tiếng hát hay ho" của Linh Chi. Bọn nó đã ghi danh vào lịch sử son vàng của mình với những trò như sau :
- Lấy đèn điện làm nơi treo giẻ lau nhà. (và có lẽ như cái giẻ vẫn đang ở trên đấy vì không có đứa nào đủ cao để lấy xuống)
- Rèm cửa lớp dùng để lau tay sau khi ăn quà. (cả lớp được một dịp giặt rèm phải nói là cực kì tuyệt vời)
Hôm nay vừa đến lớp, Lệ Anh đã lao ngay lên bàn giáo viên để trịnh trọng mở đơn xin nghỉ học một ngày của Linh Chi. Tờ đơn nằm chễm chệ trên bàn giáo viên bỗng chốc trở nên nhăn nheo, nhàu nát trong bàn tay quỷ sứ của 39 đứa còn lại. Liếc mắt qua tờ đơn, Anh Nhật thoáng rùng mình khi tự tay cai trị ổ bạo động này trong một ngày.
Một ngày cơ đấy...
Quản lý bọn này chỉ cần 15 phút là đã phải lên trường xin phép về nhà nằm rồi chứ đừng nói là nguyên một ngày.
Lớp trưởng vắng một ngày thì lũ này sẽ được ví như " chim sổ lồng".
38 đứa cười rúc rích, mặt trông rất gian, đồng thanh :
- LINH CHI MUÔN NĂM!
....
Hắt-xì, hắt-xì,...
Linh Chi xoa xoa cái mũi đỏ chót của mình, không biết ai đang nhắc đến tên nhỏ nhỉ?
Nhớ mãi lớp chúng ta
Với tư cách là một lớp phó học tập gương mẫu, Anh Nhật giơ tay xung phong lên bảng kiểm tra bài cũ. Cậu cứ thản nhiên trả lời câu hỏi mà không hề để ý đến vẻ mặt hí hửng của cả bọn. Hóa ra bọn bá đạo đã dùng phấn viết thật to chữ OK lên ghế của cậu. Anh Nhật đang sung sướng với con điểm 10 tròn trịa, nên chẳng để ý, ngồi phịch xuống ghế.
Có chuyện hay ho rồi đây!
Mỗi lần Anh Nhật đứng dậy trả lời câu hỏi là lại có những tiếng bụm miệng cười. Cậu ngơ ngác như bò đội nón mà quên mất một điều bọn này đầu óc chứa rất nhiều âm mưu quái quỷ.
Giờ ra chơi...
Anh Nhật thong dong đi xuống căn tin. Lần này đến lượt cả căn tin nhìn cậu chằm chằm, bàn tán xôn xao. Một lúc sau, cậu được một phen méo mặt vì được một cậu bạn thương tình chỉ cho cái vết tích hoàng tráng ấy.
Anh Nhật với khuôn mặt ác quỷ bước vào lớp. Cả bọn biết âm mưu đã bại lộ, vội trưng ra bộ mặt vô (số) tội, dễ (bị) thương, làm như mình không liên quan. Đúng là ác quỷ đội lốt thiên thần.
Im lặng...
Im lặng...
Im lặng...
- Các cậu muốn bị trừ điểm thành tích không? Tớ rất sẵn lòng đấy!
- Lấy đèn điện làm nơi treo giẻ lau nhà. (và có lẽ như cái giẻ vẫn đang ở trên đấy vì không có đứa nào đủ cao để lấy xuống)
- Rèm cửa lớp dùng để lau tay sau khi ăn quà. (cả lớp được một dịp giặt rèm phải nói là cực kì tuyệt vời)
Hôm nay vừa đến lớp, Lệ Anh đã lao ngay lên bàn giáo viên để trịnh trọng mở đơn xin nghỉ học một ngày của Linh Chi. Tờ đơn nằm chễm chệ trên bàn giáo viên bỗng chốc trở nên nhăn nheo, nhàu nát trong bàn tay quỷ sứ của 39 đứa còn lại. Liếc mắt qua tờ đơn, Anh Nhật thoáng rùng mình khi tự tay cai trị ổ bạo động này trong một ngày.
Một ngày cơ đấy...
Quản lý bọn này chỉ cần 15 phút là đã phải lên trường xin phép về nhà nằm rồi chứ đừng nói là nguyên một ngày.
Lớp trưởng vắng một ngày thì lũ này sẽ được ví như " chim sổ lồng".
38 đứa cười rúc rích, mặt trông rất gian, đồng thanh :
- LINH CHI MUÔN NĂM!
....
Hắt-xì, hắt-xì,...
Linh Chi xoa xoa cái mũi đỏ chót của mình, không biết ai đang nhắc đến tên nhỏ nhỉ?
Nhớ mãi lớp chúng ta
Với tư cách là một lớp phó học tập gương mẫu, Anh Nhật giơ tay xung phong lên bảng kiểm tra bài cũ. Cậu cứ thản nhiên trả lời câu hỏi mà không hề để ý đến vẻ mặt hí hửng của cả bọn. Hóa ra bọn bá đạo đã dùng phấn viết thật to chữ OK lên ghế của cậu. Anh Nhật đang sung sướng với con điểm 10 tròn trịa, nên chẳng để ý, ngồi phịch xuống ghế.
Có chuyện hay ho rồi đây!
Mỗi lần Anh Nhật đứng dậy trả lời câu hỏi là lại có những tiếng bụm miệng cười. Cậu ngơ ngác như bò đội nón mà quên mất một điều bọn này đầu óc chứa rất nhiều âm mưu quái quỷ.
Giờ ra chơi...
Anh Nhật thong dong đi xuống căn tin. Lần này đến lượt cả căn tin nhìn cậu chằm chằm, bàn tán xôn xao. Một lúc sau, cậu được một phen méo mặt vì được một cậu bạn thương tình chỉ cho cái vết tích hoàng tráng ấy.
Anh Nhật với khuôn mặt ác quỷ bước vào lớp. Cả bọn biết âm mưu đã bại lộ, vội trưng ra bộ mặt vô (số) tội, dễ (bị) thương, làm như mình không liên quan. Đúng là ác quỷ đội lốt thiên thần.
Im lặng...
Im lặng...
Im lặng...
- Các cậu muốn bị trừ điểm thành tích không? Tớ rất sẵn lòng đấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.