Chương 40
Ôn Nhu Tiểu Sương
13/06/2017
CHƯƠNG 40
Editor: Jung Tiểu Kú
Sau một trận mưa hôn nóng bỏng đến trời đất quay cuồng, thở hỗn hễn, bốn cánh môi mới lưu luyến không rời mà tách nhau ra. ( bên dưới có “thuốc nổ” đó thỉnh mong TX cẩn thân khi đọc tiếp nha ==||| )
” Ngọc Đường…. Ngươi…” Triển Chiêu từ một người chưa từng được chứng kiến màn dụ hoặc nhiệt tình đến thế nhất thời bị bất ngờ, chấn động đến đầu óc choáng váng, nhìn chòng chọc vào đôi môi gợi cảm đang mấp máy trước mặt, rất khoa trương nuốt xuống một một ngụm nước bọt mà mờ hồ không biết là của mình hay là của chủ nhân cặp môi kia. Cuối cùng khi trở về chỗ cũ còn liếm liếm môi trên, tựa hồ vẫn còn cảm thấy khoang miệng còn tràn đầy một loại mật dịch quỳnh hương ngọt ngào vô cùng. ( Mặc dù Ngũ gia trước kia cũng thường xuyên hôn con mèo nhỏ này nhưng chưa bao giờ hôn qua cái miệng nhỏ nhắn của nó a … mũi nở to …)
Bạch Ngọc Đường hài lòng nhìn thấy con mèo trước mặt vì kỹ thuật hôn cao siêu của mình mà bày ra vẻ mặt ngu ngơ, xấu xa dùng ngón tay trỏ lướt nhẹ qua khóe môi, trêu đùa nói:” Ha ha, Miêu nhi miệng ngươi thật mềm a, vị cũng không tệ lắm!”
Miêu đại nhân đỏ mặt lên, ngượng ngừng cúi đầu, nói khe khẽ :” Cái kia… Ngọc Đường kỹ thuật hôn của ngươi cũng rất tốt …”
Nhìn bộ dạng ngây ngô của Miêu đại nhân cực kỳ mê người, Bạch Ngũ gia lại càng đắc ý vênh váo, không chút khiêm nhường mà tự biên tự diễn: ” Đúng thế, Ngũ gia ở phương diện này so sánh với con mèo đần nhà ngươi tất nhiên phải mạnh hơn rồi! Còn có rất nhiều cái vượt qua ngươi a! Miêu nhi, ngươi có muốn hay không … thử nhìn một chút a?! Nói xong còn bày ra một bộ TX không hề hiền lành lương thiện chút nào ( chính là lưu manh a =)) )! Một mắt nheo lại, một tay nâng cằm nhọn của Miêu đại nhân lên, tay kia ôm lấy vòng eo so với mình hiện tại nhỏ nhắn hơn nhiều, kéo hắn lại gần, cách mình trong gang tấc.
Lại thấy Miêu đại nhân ban đầu ngượng ngùng mà cúi đầu thật thấp đột nhiên ngẩng cao đầu, trong mắt toát ra quang mang vô cùng hưng phấn cùng mong đợi nhìn về phía y :” Thật có thể sao? Nhưng là … bụng của ngươi …?” Ngoài miệng tuy có chút ít do dự nhưng thật ra trong lòng vẫn rất là mong đợi. Nếu như là Ngọc Đường đã chủ động yêu cầu mình như vậy, nghĩ đến y không phài là người không có chừng mực, nên hay không làm tiếp! Nhưng tất nhiên hai người hoàn toàn hiểu lầm ý nhau. == ||||
Quả nhiên thấy Bạch Ngọc Đường tràn đầy tự tin vỗ vỗ bụng mình nói :” Không có quan hệ, nhi tử của ta lớn lên chắc chắn khỏe mạnh! Ngũ gia ta cả ngày mang theo hắn bay nhảy … Ách, ngươi đàng hoàng chút chớ có lộn xộn là được.!” Lời còn chưa dứt liền không chịu được bắt đầu xé y phục trên người Triển Chiêu. Đồng thời một cái tay khác cùng miệng không quên hầu hạ phần nửa người trên đã xích lõa lồ lộ của Triển Chiêu.
Này phía sau con mèo dù sao cũng là lần đầu tiên Ngũ gia nhất định sẽ ôn nhu chăm sóc từng chút từng chút một, tránh cho hắn có ấn tượng không tốt, sau này lại không cho lão gia ta ăn hắn nữa O (∩∩ )O ( Ngũ Gia, lần này ngươi cũng ăn không được ORZ. . . )
Bệnh của TẤT CẢ tiểu thụ =))))))))))))))
Mặc dù được Bạch Ngọc Đường nhiệt tình hầu hạ như thế khiến cả người nóng ran, dục vọng ngẩng cao đầu, nhưng Triển Chiêu vẫn còn nghĩ đến một chút thân phận quan viên triều đình của hai người mà dè dặt, thế là ( giả vờ ) tỏ ra kháng cự một chút :” Ngọc, Ngọc Đường?! Ngươi phải ở chỗ này …?! Không tốt lắm đâu?!”
Bạch Ngọc Đường làm đến khi Miêu đại nhân cảm thấy ngượng ngùng, không trực tiếp từ chối cùng chống cự nữa, tiếp tục nằm ở trước ngực hắn, cố gắng ngậm lấy hai quả dâu tây. Bởi vì miệng đang bị chiếm lấy, nên chỉ có thể phun ra một chút từ ngữ hàm hồ :” Miêu nhi, ngươi xấu hổ sao? Vì sao không thuận theo ham muốn của mình đi ( Miêu nhi, ngươi xấu hổ cái gì? Cũng không phải còn là xử nam a =)))))”. Này đần Miêu, Cũng đến nước này rồi sao còn có thể dừng là dừng được?! Lại nói Ngũ gia cũng vì thối Miêu ngươi mà cấm dục mấy tháng nay rồi, lại cũng vì ngươi mà lo lắng nhiều như thế, ngươi thiếu gia ta rất nhiều đó! Hôm nay ta nhất định sẽ hướng ngươi đòi cả vốn lẫn lời!
Miiêu đại nhân được LP nhà mình cho phép cuối cùng cũng không còn nhăn nhó nữa, chuyển mình một cái đổi khách làm chủ, đem Bạch Ngọc Đường đặt dưới thân, tiếp tục làm chuyện y chưa hoàn thành :” Ách… Nếu Ngọc Đường chủ động như thế, Triển mỗ cũng không khách khí nữa ….”
” Ngô, Tử Miêu! Ý của gia không phải là cái này a a a a a a ──! ! ! !” ( Ngũ gia ngươi có kêu phá cổ cũng sẽ không có người tới cứu đâu, ai kêu võ công của ngươi cũng không bằng Miêu đại nhân ….)
Bạch Ngọc Đường bị Triển Chiêu kéo vào vòng xoáy dục vọng, chỉ có thể dùng dư quang để nhìn đến vị đại ca may mắn đang nằm kia chứng kiến hiện trường cảnh H của Miêu Thử ( =)))))))))) ). Nhưng không đợi đến khi tthấy y bày ra bộ mặt chán ghét, Miêu đại nhân đã dùng kỹ thuật của mình khiến y không còn tâm tư đặt ở đâu ngoài chuyện quan trọng trước mắt.
Miêu đại nhân cũng là bị nhiệt tình của tiểu Thử nhà mình câu dẫn sớm đem lý trí tỉnh táo quẳng lên chín tầng mây, chỉ là trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ quỷ dị: Không phải là mình đã quên mật chuyện gì rồi chứ? Bất quá hắn cũng rất mau trở lại trạng thái bình thường. Nếu như đã không nhớ hẳn đó không phải là chuyện gì quan trọng lắm. ( Miêu đại nhân, tờ rờ trym ( đại bổng ) của ngươi thật quá mạnh mẽ a … ORZ …. so với việc ăn con Chuột kia thì chuyện đó quả thật là không trọng yếu bằng… ) Sau đó lại tiếp tục chuyên tâm vào công việc bản chức của mình.
( dạ vâng hai cụ đang làm việc trong cái ổ toàn xác chết và kẻ thù đến bất kứ lúc nào =)) không hề quan trọng a =)))))))))))))))))
Bên kia, chánh đường Tương Dương Vương phủ.
Hai nhân vật chính nhận được tin tốt là đồng lưới trận đã bị người mở ra, mà lại còn có thương tổn nhân mạng, lúc này đang cùng bầy thủ hạ mở tiệc tùng náo nhiệt, vui vẻ ca hát, cười nói ăn mừng trận đầu thắng lợi. Bất quá vì để tránh cho vì thấy thi thể mà mất ngon, nghĩ rằng người kia dù sao khi vào đồng lưới rồi cũng không thể sống sót mà chạy đến đây được, thế nên người đã chết thì không thể chạy trốn được. Thế là sau khi được thể thiếp cùng thuộc hạ lôi kéo Triệu Vương gia quyết định để cho mọi người ăn uống no say rồi sẽ cùng nhau đi thăm dò chiến lợi phẩm. ( Vương gia quyết định như vậy thật là anh minh …. Người quả là có cống hiến vĩ đại đối với sự nghiệp H của Miêu Thử, QM nhất định sẽ để ngươi chết được toàn thi =w= )
hết H =)))))))))))))))))))))
chương sau bất ngờ đến vô cùng bất ngờ, làm người ta té ghế :” Đăng bởi: admin
Editor: Jung Tiểu Kú
Sau một trận mưa hôn nóng bỏng đến trời đất quay cuồng, thở hỗn hễn, bốn cánh môi mới lưu luyến không rời mà tách nhau ra. ( bên dưới có “thuốc nổ” đó thỉnh mong TX cẩn thân khi đọc tiếp nha ==||| )
” Ngọc Đường…. Ngươi…” Triển Chiêu từ một người chưa từng được chứng kiến màn dụ hoặc nhiệt tình đến thế nhất thời bị bất ngờ, chấn động đến đầu óc choáng váng, nhìn chòng chọc vào đôi môi gợi cảm đang mấp máy trước mặt, rất khoa trương nuốt xuống một một ngụm nước bọt mà mờ hồ không biết là của mình hay là của chủ nhân cặp môi kia. Cuối cùng khi trở về chỗ cũ còn liếm liếm môi trên, tựa hồ vẫn còn cảm thấy khoang miệng còn tràn đầy một loại mật dịch quỳnh hương ngọt ngào vô cùng. ( Mặc dù Ngũ gia trước kia cũng thường xuyên hôn con mèo nhỏ này nhưng chưa bao giờ hôn qua cái miệng nhỏ nhắn của nó a … mũi nở to …)
Bạch Ngọc Đường hài lòng nhìn thấy con mèo trước mặt vì kỹ thuật hôn cao siêu của mình mà bày ra vẻ mặt ngu ngơ, xấu xa dùng ngón tay trỏ lướt nhẹ qua khóe môi, trêu đùa nói:” Ha ha, Miêu nhi miệng ngươi thật mềm a, vị cũng không tệ lắm!”
Miêu đại nhân đỏ mặt lên, ngượng ngừng cúi đầu, nói khe khẽ :” Cái kia… Ngọc Đường kỹ thuật hôn của ngươi cũng rất tốt …”
Nhìn bộ dạng ngây ngô của Miêu đại nhân cực kỳ mê người, Bạch Ngũ gia lại càng đắc ý vênh váo, không chút khiêm nhường mà tự biên tự diễn: ” Đúng thế, Ngũ gia ở phương diện này so sánh với con mèo đần nhà ngươi tất nhiên phải mạnh hơn rồi! Còn có rất nhiều cái vượt qua ngươi a! Miêu nhi, ngươi có muốn hay không … thử nhìn một chút a?! Nói xong còn bày ra một bộ TX không hề hiền lành lương thiện chút nào ( chính là lưu manh a =)) )! Một mắt nheo lại, một tay nâng cằm nhọn của Miêu đại nhân lên, tay kia ôm lấy vòng eo so với mình hiện tại nhỏ nhắn hơn nhiều, kéo hắn lại gần, cách mình trong gang tấc.
Lại thấy Miêu đại nhân ban đầu ngượng ngùng mà cúi đầu thật thấp đột nhiên ngẩng cao đầu, trong mắt toát ra quang mang vô cùng hưng phấn cùng mong đợi nhìn về phía y :” Thật có thể sao? Nhưng là … bụng của ngươi …?” Ngoài miệng tuy có chút ít do dự nhưng thật ra trong lòng vẫn rất là mong đợi. Nếu như là Ngọc Đường đã chủ động yêu cầu mình như vậy, nghĩ đến y không phài là người không có chừng mực, nên hay không làm tiếp! Nhưng tất nhiên hai người hoàn toàn hiểu lầm ý nhau. == ||||
Quả nhiên thấy Bạch Ngọc Đường tràn đầy tự tin vỗ vỗ bụng mình nói :” Không có quan hệ, nhi tử của ta lớn lên chắc chắn khỏe mạnh! Ngũ gia ta cả ngày mang theo hắn bay nhảy … Ách, ngươi đàng hoàng chút chớ có lộn xộn là được.!” Lời còn chưa dứt liền không chịu được bắt đầu xé y phục trên người Triển Chiêu. Đồng thời một cái tay khác cùng miệng không quên hầu hạ phần nửa người trên đã xích lõa lồ lộ của Triển Chiêu.
Này phía sau con mèo dù sao cũng là lần đầu tiên Ngũ gia nhất định sẽ ôn nhu chăm sóc từng chút từng chút một, tránh cho hắn có ấn tượng không tốt, sau này lại không cho lão gia ta ăn hắn nữa O (∩∩ )O ( Ngũ Gia, lần này ngươi cũng ăn không được ORZ. . . )
Bệnh của TẤT CẢ tiểu thụ =))))))))))))))
Mặc dù được Bạch Ngọc Đường nhiệt tình hầu hạ như thế khiến cả người nóng ran, dục vọng ngẩng cao đầu, nhưng Triển Chiêu vẫn còn nghĩ đến một chút thân phận quan viên triều đình của hai người mà dè dặt, thế là ( giả vờ ) tỏ ra kháng cự một chút :” Ngọc, Ngọc Đường?! Ngươi phải ở chỗ này …?! Không tốt lắm đâu?!”
Bạch Ngọc Đường làm đến khi Miêu đại nhân cảm thấy ngượng ngùng, không trực tiếp từ chối cùng chống cự nữa, tiếp tục nằm ở trước ngực hắn, cố gắng ngậm lấy hai quả dâu tây. Bởi vì miệng đang bị chiếm lấy, nên chỉ có thể phun ra một chút từ ngữ hàm hồ :” Miêu nhi, ngươi xấu hổ sao? Vì sao không thuận theo ham muốn của mình đi ( Miêu nhi, ngươi xấu hổ cái gì? Cũng không phải còn là xử nam a =)))))”. Này đần Miêu, Cũng đến nước này rồi sao còn có thể dừng là dừng được?! Lại nói Ngũ gia cũng vì thối Miêu ngươi mà cấm dục mấy tháng nay rồi, lại cũng vì ngươi mà lo lắng nhiều như thế, ngươi thiếu gia ta rất nhiều đó! Hôm nay ta nhất định sẽ hướng ngươi đòi cả vốn lẫn lời!
Miiêu đại nhân được LP nhà mình cho phép cuối cùng cũng không còn nhăn nhó nữa, chuyển mình một cái đổi khách làm chủ, đem Bạch Ngọc Đường đặt dưới thân, tiếp tục làm chuyện y chưa hoàn thành :” Ách… Nếu Ngọc Đường chủ động như thế, Triển mỗ cũng không khách khí nữa ….”
” Ngô, Tử Miêu! Ý của gia không phải là cái này a a a a a a ──! ! ! !” ( Ngũ gia ngươi có kêu phá cổ cũng sẽ không có người tới cứu đâu, ai kêu võ công của ngươi cũng không bằng Miêu đại nhân ….)
Bạch Ngọc Đường bị Triển Chiêu kéo vào vòng xoáy dục vọng, chỉ có thể dùng dư quang để nhìn đến vị đại ca may mắn đang nằm kia chứng kiến hiện trường cảnh H của Miêu Thử ( =)))))))))) ). Nhưng không đợi đến khi tthấy y bày ra bộ mặt chán ghét, Miêu đại nhân đã dùng kỹ thuật của mình khiến y không còn tâm tư đặt ở đâu ngoài chuyện quan trọng trước mắt.
Miêu đại nhân cũng là bị nhiệt tình của tiểu Thử nhà mình câu dẫn sớm đem lý trí tỉnh táo quẳng lên chín tầng mây, chỉ là trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ quỷ dị: Không phải là mình đã quên mật chuyện gì rồi chứ? Bất quá hắn cũng rất mau trở lại trạng thái bình thường. Nếu như đã không nhớ hẳn đó không phải là chuyện gì quan trọng lắm. ( Miêu đại nhân, tờ rờ trym ( đại bổng ) của ngươi thật quá mạnh mẽ a … ORZ …. so với việc ăn con Chuột kia thì chuyện đó quả thật là không trọng yếu bằng… ) Sau đó lại tiếp tục chuyên tâm vào công việc bản chức của mình.
( dạ vâng hai cụ đang làm việc trong cái ổ toàn xác chết và kẻ thù đến bất kứ lúc nào =)) không hề quan trọng a =)))))))))))))))))
Bên kia, chánh đường Tương Dương Vương phủ.
Hai nhân vật chính nhận được tin tốt là đồng lưới trận đã bị người mở ra, mà lại còn có thương tổn nhân mạng, lúc này đang cùng bầy thủ hạ mở tiệc tùng náo nhiệt, vui vẻ ca hát, cười nói ăn mừng trận đầu thắng lợi. Bất quá vì để tránh cho vì thấy thi thể mà mất ngon, nghĩ rằng người kia dù sao khi vào đồng lưới rồi cũng không thể sống sót mà chạy đến đây được, thế nên người đã chết thì không thể chạy trốn được. Thế là sau khi được thể thiếp cùng thuộc hạ lôi kéo Triệu Vương gia quyết định để cho mọi người ăn uống no say rồi sẽ cùng nhau đi thăm dò chiến lợi phẩm. ( Vương gia quyết định như vậy thật là anh minh …. Người quả là có cống hiến vĩ đại đối với sự nghiệp H của Miêu Thử, QM nhất định sẽ để ngươi chết được toàn thi =w= )
hết H =)))))))))))))))))))))
chương sau bất ngờ đến vô cùng bất ngờ, làm người ta té ghế :” Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.