Chương 20
Jolie Ahna
27/04/2017
Vân Nhi vì quá thất vọng,cô rời khỏi buổi tiệc rồi bắt taxi về nhà
mình.Hắn nhìn thấy cô lên xe nhưng không đuổi theo kịp.Hắn lấy điện
thoại ra rồi gọi cho Vân Nhi.
Vân Nhi ngồi trên xe khóc nức nở,thấy hắn đang gọi điện thoại đến cho mình,một hồi lâu cô mới bắt máy:
- "Vân Nhi...Cậu đi đâu vậy?Mau quay lại đi..."
- Cậu cứ ở đó vui vẻ với cô gái đó đi.Tớ không cần cậu quan tâm.
Nói rồi cô nhanh chóng tắt máy.
- Vân Nhi....Vân Nhi..._hắn vẫn cố gọi tên cô mặc dù cô đã tắt máy rồi.
Trên sân thượng,nó,Hương Ly và Thanh Duy đứng nhìn cảnh tưởng đó,cả 3 nhìn nhau cười đắc chí rồi quay lại buổi tiệc.
____________
SÁNG HÔM SAU
Từ lúc sáng sớm Linh Đan đã đến lớp nó:
- Thanh Vy...Tôi muốn nói chuyện với cô một chút
Linh Đan hôm nay có vẻ khác với mọi ngày,nhìn cô vui vẻ và yêu đời hơn,khi nói chuyện với nó nhỏ cùng rất dịu dàng.
- Được_trả lời ngắn gọn
___Sân Thượng___
Linh đang đứng tựa bên cạnh lăng can,nhìn nó với ánh mắt thoáng buồn rồi nói:
- Tôi xin cô đó,Thanh Vy...cô có thể buông tha cho Bảo Minh được không?Tôi cần cậu ấy hơn tất cả mọi thứ.Tôi yêu cậu ấy nhiều lắm...Tôi xin cô đó.
Bất ngờ,Linh Đan quỳ xuống cầu xin nó,khiến nó cũng bất ngờ dữ lắm,nó đưa tay mình đỡ lấy Linh Đan rồi nói:
- Cô đứng lên đi!Tôi và cậu ta không hề có chút quan hệ gì cả nên cô đừng lo!Thật ra cậu ấy chỉ dùng tôi giả làm bạn gái của cậu ta để cho cô và những cô gái bên cạnh của Bảo Minh không còn quấn lấy cậu ta nữa thôi!Hãy mạnh dạng nắm bắt lấy cơ hội và thời cơ để có được tình yêu của cậu ta đi.
Nghe nó nói xong,Linh Đan liền ngưng khóc chuyển sang thái độ tươi roi rói:
- Cô nói thật sao?Nhưng...Bảo Minh đã cố tình dùng cô để lánh xa tôi thì...làm sao có thể.
Trời ơi!Nó dở lắm mấy cái trò ông tơ bà nguyệt này lắm!Nhưng vì để tên đó không theo nó làm phiền nữa thì đây chính là cơ hội tốt cho nó.Nên sẽ cố gắng thành công dưới sự giúp sức của nó và Hương Ly.
- Tôi sẽ giúp cô.Nhưng với điều kiện.
- Được,cô cứ nói.
- Nếu chuyện này thành công cô và đám bạn của mình không đến quấy rầy tôi nữa có được không?
- Cô giúp tôi như vậy thì làm sao tôi có thể bắt nạt cô như những lần trước chứ?
- Vậy được.Tan học hẹn cô ở cổng sau của trường.
- Được,trông cậy vào cô.
Nói chuyện xong thì cả hai ai về lớp nấy.
Bấy giờ,nó mới vào lớp thì đã thấy tình hình căng thẳng rồi.Hương Ly đang nhìn cô gái lạ mặt kia nổi đóa.Mà khoan đã...đó không phải là Vân Nhi sao?Cô ta cũng chuyển vào lớp nó luôn rồi à?hèn gì sát khí trong lớp dày đặc ám khí.(Ôi!Đây là lớp học chứ không phải là kho bom hạt nhân nổ chậm.Không biết lúc nào sẽ nổ nữa đây)
Thấy nó vào lớp,Hương Ly chạy đến ngay.
- Thanh Thanh.._nói lộn lập tức sửa lại ngay_Thanh Vy,cậu đến rồi.Tụi mình được ngồi chung với nhau rồi đó
Nó vẫn chưa hiểu ý của Ly cho lắm,liền nhìn sang chổ ngồi của mình đã được Vân Nhi độc chiếm mất rồi.
- Chỗ của cậu đã được một đứa dành mất rồi.Qua ngồi với tớ đi nha!_Ly vui vẻ nói
- Khoan đã...tôi đã nói rồi mà,nếu cô dám rời khỏi chỗ ngồi này thì mãi mãi cô cũng không thể ngồi chỗ khác được nữa.Đừng xem thường lời tôi nói_hắn nhìn nó một cách rất lạnh lùng,tuy ăn nói rất hung hản nhưng đôi mắt lạnh lẽo đó dường như không có cảm xúc nào.
Nghe hắn nói vậy,Vân Nhi tức giận ngay khi hắn bênh vực một con nhỏ xấu xí:
- Hoàng Anh...Tớ mới là người ngồi chỗ này chứ?Sao cậu có thể đuổi tớ đi để cho một con nhỏ xấu xí như vậy hả?cậu không xem tớ ra gì sao?
- Cậu là người mới đâu được dành chỗ của người khác như vậy?Tuy chúng ta có thân với nhau đi chăng nữa thì cậu vẫn không đúng_Quay sang nó_Cô còn đứng đó làm gì?Mau lại đây mau lên.
Vân Nhi không còn lời để nói vì quá tức,nó lại phải trở về bên cạnh hắn ngồi nữa rồi.Điều đáng ngờ ở đây là Hương Ly và Vân Nhi bây giờ lại ngồi chung một bàn vì lí do hết chỗ trống rồi.
Cả hai không ngừng liếc xéo qua nhau.Chỉ cần hai người này sáp lại gặp là chiến.
Vân Nhi ngồi trên xe khóc nức nở,thấy hắn đang gọi điện thoại đến cho mình,một hồi lâu cô mới bắt máy:
- "Vân Nhi...Cậu đi đâu vậy?Mau quay lại đi..."
- Cậu cứ ở đó vui vẻ với cô gái đó đi.Tớ không cần cậu quan tâm.
Nói rồi cô nhanh chóng tắt máy.
- Vân Nhi....Vân Nhi..._hắn vẫn cố gọi tên cô mặc dù cô đã tắt máy rồi.
Trên sân thượng,nó,Hương Ly và Thanh Duy đứng nhìn cảnh tưởng đó,cả 3 nhìn nhau cười đắc chí rồi quay lại buổi tiệc.
____________
SÁNG HÔM SAU
Từ lúc sáng sớm Linh Đan đã đến lớp nó:
- Thanh Vy...Tôi muốn nói chuyện với cô một chút
Linh Đan hôm nay có vẻ khác với mọi ngày,nhìn cô vui vẻ và yêu đời hơn,khi nói chuyện với nó nhỏ cùng rất dịu dàng.
- Được_trả lời ngắn gọn
___Sân Thượng___
Linh đang đứng tựa bên cạnh lăng can,nhìn nó với ánh mắt thoáng buồn rồi nói:
- Tôi xin cô đó,Thanh Vy...cô có thể buông tha cho Bảo Minh được không?Tôi cần cậu ấy hơn tất cả mọi thứ.Tôi yêu cậu ấy nhiều lắm...Tôi xin cô đó.
Bất ngờ,Linh Đan quỳ xuống cầu xin nó,khiến nó cũng bất ngờ dữ lắm,nó đưa tay mình đỡ lấy Linh Đan rồi nói:
- Cô đứng lên đi!Tôi và cậu ta không hề có chút quan hệ gì cả nên cô đừng lo!Thật ra cậu ấy chỉ dùng tôi giả làm bạn gái của cậu ta để cho cô và những cô gái bên cạnh của Bảo Minh không còn quấn lấy cậu ta nữa thôi!Hãy mạnh dạng nắm bắt lấy cơ hội và thời cơ để có được tình yêu của cậu ta đi.
Nghe nó nói xong,Linh Đan liền ngưng khóc chuyển sang thái độ tươi roi rói:
- Cô nói thật sao?Nhưng...Bảo Minh đã cố tình dùng cô để lánh xa tôi thì...làm sao có thể.
Trời ơi!Nó dở lắm mấy cái trò ông tơ bà nguyệt này lắm!Nhưng vì để tên đó không theo nó làm phiền nữa thì đây chính là cơ hội tốt cho nó.Nên sẽ cố gắng thành công dưới sự giúp sức của nó và Hương Ly.
- Tôi sẽ giúp cô.Nhưng với điều kiện.
- Được,cô cứ nói.
- Nếu chuyện này thành công cô và đám bạn của mình không đến quấy rầy tôi nữa có được không?
- Cô giúp tôi như vậy thì làm sao tôi có thể bắt nạt cô như những lần trước chứ?
- Vậy được.Tan học hẹn cô ở cổng sau của trường.
- Được,trông cậy vào cô.
Nói chuyện xong thì cả hai ai về lớp nấy.
Bấy giờ,nó mới vào lớp thì đã thấy tình hình căng thẳng rồi.Hương Ly đang nhìn cô gái lạ mặt kia nổi đóa.Mà khoan đã...đó không phải là Vân Nhi sao?Cô ta cũng chuyển vào lớp nó luôn rồi à?hèn gì sát khí trong lớp dày đặc ám khí.(Ôi!Đây là lớp học chứ không phải là kho bom hạt nhân nổ chậm.Không biết lúc nào sẽ nổ nữa đây)
Thấy nó vào lớp,Hương Ly chạy đến ngay.
- Thanh Thanh.._nói lộn lập tức sửa lại ngay_Thanh Vy,cậu đến rồi.Tụi mình được ngồi chung với nhau rồi đó
Nó vẫn chưa hiểu ý của Ly cho lắm,liền nhìn sang chổ ngồi của mình đã được Vân Nhi độc chiếm mất rồi.
- Chỗ của cậu đã được một đứa dành mất rồi.Qua ngồi với tớ đi nha!_Ly vui vẻ nói
- Khoan đã...tôi đã nói rồi mà,nếu cô dám rời khỏi chỗ ngồi này thì mãi mãi cô cũng không thể ngồi chỗ khác được nữa.Đừng xem thường lời tôi nói_hắn nhìn nó một cách rất lạnh lùng,tuy ăn nói rất hung hản nhưng đôi mắt lạnh lẽo đó dường như không có cảm xúc nào.
Nghe hắn nói vậy,Vân Nhi tức giận ngay khi hắn bênh vực một con nhỏ xấu xí:
- Hoàng Anh...Tớ mới là người ngồi chỗ này chứ?Sao cậu có thể đuổi tớ đi để cho một con nhỏ xấu xí như vậy hả?cậu không xem tớ ra gì sao?
- Cậu là người mới đâu được dành chỗ của người khác như vậy?Tuy chúng ta có thân với nhau đi chăng nữa thì cậu vẫn không đúng_Quay sang nó_Cô còn đứng đó làm gì?Mau lại đây mau lên.
Vân Nhi không còn lời để nói vì quá tức,nó lại phải trở về bên cạnh hắn ngồi nữa rồi.Điều đáng ngờ ở đây là Hương Ly và Vân Nhi bây giờ lại ngồi chung một bàn vì lí do hết chỗ trống rồi.
Cả hai không ngừng liếc xéo qua nhau.Chỉ cần hai người này sáp lại gặp là chiến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.