Chương 30
Jolie Ahna
16/05/2017
Phòng y tế
Hắn giao nó lại cho cô y tá để sát trùng vết thương
- Được rồi đó,chỉ là vết thương nhỏ nên không cần lo chỉ cần bôi thuốc thường xuyên sẽ không để lại sẹo_cô y tá dặn dò
- Cảm ơn cô
- Cô thấy bạn trai em có vẻ lo lắng cho em lắm để cô nói cậu ta một tiếng cho an tâm
Nó có nghe bà cô y tá nói nhầm hay không vậy.Bạn trai?Một người là sắc đẹp vạn người mê còn một người thì được vạn người chê thì lấy đâu ra mà bồ bịch với nhau,bà cô bị cận thị chứ đâu có loạn thị đâu mà không nhìn thấy hai người bọn nó trái ngược nhau hoàn toàn,nếu nó còn trong thâm phận là La Thanh Thanh thì còn may rủi đến với nhau được đấy.
- Không cần đâu cô,cậu ta không phải bạn trai em
- Vậy à,nhìn hai đứa xứng đôi lắm đấy_ bà cô có bị rối loạn thần kinh không mà nói câu nào là ngược ngạo với câu đó vậy
- Không có đâu ạ,em về lớp đây.Cảm ơn cô
- Tạm biệt em
Nó bước ra khỏi phòng y tế thì hắn sốt sắng chạy lại hỏi thăm ngay
- Sao rồi?Có để lại sẹo không?
- Không có_trả lời một cách lạnh lùng
- Vậy may mắn rồi
- Cậu mà cũng biết lo lắng cho tôi sao?Không gây sự với tôi nữa à
- Hôm nay cô bị thương nên tha cho cô đấy,chúng ta về lớp thôi_ hắn dìu nó về lớp nhưng nó lại cảm thấy hắn có thái độ thoái hóa,chỉ là một vết thương cỏn con vậy mà làm quá lên như vậy.Trong khi trước kia nó đã bị thương nặng gấp 6 gấp 7 lần kia kìa
Về đến lớp
Hắn và nó nhìn thấy Hương Ly và cả Vân Nhi đều buồn rười rượi,nó bước đến chỗ ngồi rồi vỗ vai Ly hỏi
- Mày làm sao vậy?
Ly nhìn nó mà ứa cả nước mắt,Ly ôm chặt lấy nó rồi nói
- Tao là bạn thân mày mà lại để thằng Hoàng Anh đưa mày đi như vậy,tao không cam tâm_Ly nhõng nhẽo nó cũng lắc đầu bó tay
- Tên đó không có ác ý gì đâu,hắn đưa tao đến phòng y tế để sát trùng vết thương thôi mà,này mày nhìn đi
Nó đưa vết trầy đã được dán băng keo cá nhân cho Ly xem
- Vậy sao?Tao cứ tưởng hắn ta lại ăn hiếp mày nữa chứ
- Không sao rồi mà
Bên chỗ của hắn và Vân Nhi
- Nhìn cậu không khỏe,cậu có chuyện gì sao Vân Nhi?
- Không...Thanh Vy sao rồi?_ nói vậy thôi nhưng trong lòng cô đang rất buồn và rất ghen tị với hành động hắn làm vì nó
- Cô ta không sao chỉ bị trầy xước thôi
Vân Nhi gật đầu nhẹ rồi lại quay trở lại vẻ mặt buồn bã như ban đầu
Tiết học kết thúc nhanh chóng,chuông vừa reo là Ly tranh thủ dọn sách vở vào cặp hối hả đi về
- Mày làm gì mà gấp gáp vậy hả?_ nó quay sang hỏi Ly
- Mày về một mình được không?Tao...có hẹn với 1 người nên không về chung với mày được,có gì mai gặp nha
- Ơ...Hương Ly...Ly...
Chưa để nó trả lời là Ly đã chạy mất dép,mới đó đã ra đến cổng trường rồi
Chỉ còn nó một mình đi về,nó định đi qua lớp của Duy thì nghe tụi bạn nói là Duy đã về rồi,nó lấy làm nghi ngờ cả hai đứa này gấp gáp như vậy chắc chắn là đi cùng nhau làm chuyện mờ ám gù sau lưng nó rồi
Cuối cùng thì nó cũng phải đi về nhà một mình trên chiếc xe bus(nhớ ngày nào vẫn còn bị lạc đường khi đi xe bus mà giờ đây nó đã quen với việc này rồi),nó đi bộ ra trạm xe vừa đi nó vừa đeo tai phone để nghe nhạc.Đến trạm,nó ngồi xuống chiếc ghế ngồi chờ xe bus thì một ai đó ngồi cạnh bên nó rồi tự tiên lấy một bên của tai phone xuống và đeo lên tai mình,nó quay sang nhìn người đó thì vô cùng ngạc nhiên
- Sao cậu ở đây?
Thì ra là hắn,tự nhiên xuất hiện làm nó giật cả mình
- Xe tôi hư rồi nên đi xe bus
- Xe bus?Còn Vân Nhi sao cô ta không đưa cậu về mà phải đi xe bus...công tử như cậu mà cũng đi xe bus sao?_ vừa nói vừa lấy lại chiếc tai phone trên tai của hắn
Hắn nhìn nó cười rồi nói:
- Tôi không thích
- Cậu làm bạn trai kiểu gì vậy?Nói như vậy mà nghe được hay sao?
Nó tức giận khi hắn lại xem thường tình cảm của người khác dành cho hắn như vậy
- Bạn trai?Ai nói với cô Vân Nhi là bạn gái của tôi,tôi chỉ xem cô ấy là một người bạn thôi.Đừng ở đó mà tự tiện ghép tôi với người khác
- Được rồi,cậu và cô ta có như thế nào thì tôi cũng không muốn quan tâm.Đúng là con người có trước quên sau,nhớ hôm nào còn theo đuổi La Thanh Thanh vậy mà hôm nay đã như vậy rồi sao
Đúng như nó nói,hắn đã có một thời gian theo đuổi La Thanh Thanh nhưng mà...từ lúc nào hắn đã bỏ cuộc và lãng quên điều đó rồi.
- Tôi không còn thích cô ta nữa,tôi đã thích người khác rồi
- La Thanh Thanh cũng không phải,Vân Nhi cũng không vậy thì là ai?
- Rồi cô sẽ biết thôi,xe đến rồi cô lên xe đi,tôi đi chuyến sau
Hắn đứng nhìn nó lên xe xong rồi thì mới quay đầu bước đi,thật ra hắn chỉ tìm cớ đi xe bus để được nói chuyện với nó,sự thật là tài xế của hắn đang chờ hắn cách trạm xe bus 5m rồi,hắn bước lên xe và kêu tài xế đưa về.
Hắn giao nó lại cho cô y tá để sát trùng vết thương
- Được rồi đó,chỉ là vết thương nhỏ nên không cần lo chỉ cần bôi thuốc thường xuyên sẽ không để lại sẹo_cô y tá dặn dò
- Cảm ơn cô
- Cô thấy bạn trai em có vẻ lo lắng cho em lắm để cô nói cậu ta một tiếng cho an tâm
Nó có nghe bà cô y tá nói nhầm hay không vậy.Bạn trai?Một người là sắc đẹp vạn người mê còn một người thì được vạn người chê thì lấy đâu ra mà bồ bịch với nhau,bà cô bị cận thị chứ đâu có loạn thị đâu mà không nhìn thấy hai người bọn nó trái ngược nhau hoàn toàn,nếu nó còn trong thâm phận là La Thanh Thanh thì còn may rủi đến với nhau được đấy.
- Không cần đâu cô,cậu ta không phải bạn trai em
- Vậy à,nhìn hai đứa xứng đôi lắm đấy_ bà cô có bị rối loạn thần kinh không mà nói câu nào là ngược ngạo với câu đó vậy
- Không có đâu ạ,em về lớp đây.Cảm ơn cô
- Tạm biệt em
Nó bước ra khỏi phòng y tế thì hắn sốt sắng chạy lại hỏi thăm ngay
- Sao rồi?Có để lại sẹo không?
- Không có_trả lời một cách lạnh lùng
- Vậy may mắn rồi
- Cậu mà cũng biết lo lắng cho tôi sao?Không gây sự với tôi nữa à
- Hôm nay cô bị thương nên tha cho cô đấy,chúng ta về lớp thôi_ hắn dìu nó về lớp nhưng nó lại cảm thấy hắn có thái độ thoái hóa,chỉ là một vết thương cỏn con vậy mà làm quá lên như vậy.Trong khi trước kia nó đã bị thương nặng gấp 6 gấp 7 lần kia kìa
Về đến lớp
Hắn và nó nhìn thấy Hương Ly và cả Vân Nhi đều buồn rười rượi,nó bước đến chỗ ngồi rồi vỗ vai Ly hỏi
- Mày làm sao vậy?
Ly nhìn nó mà ứa cả nước mắt,Ly ôm chặt lấy nó rồi nói
- Tao là bạn thân mày mà lại để thằng Hoàng Anh đưa mày đi như vậy,tao không cam tâm_Ly nhõng nhẽo nó cũng lắc đầu bó tay
- Tên đó không có ác ý gì đâu,hắn đưa tao đến phòng y tế để sát trùng vết thương thôi mà,này mày nhìn đi
Nó đưa vết trầy đã được dán băng keo cá nhân cho Ly xem
- Vậy sao?Tao cứ tưởng hắn ta lại ăn hiếp mày nữa chứ
- Không sao rồi mà
Bên chỗ của hắn và Vân Nhi
- Nhìn cậu không khỏe,cậu có chuyện gì sao Vân Nhi?
- Không...Thanh Vy sao rồi?_ nói vậy thôi nhưng trong lòng cô đang rất buồn và rất ghen tị với hành động hắn làm vì nó
- Cô ta không sao chỉ bị trầy xước thôi
Vân Nhi gật đầu nhẹ rồi lại quay trở lại vẻ mặt buồn bã như ban đầu
Tiết học kết thúc nhanh chóng,chuông vừa reo là Ly tranh thủ dọn sách vở vào cặp hối hả đi về
- Mày làm gì mà gấp gáp vậy hả?_ nó quay sang hỏi Ly
- Mày về một mình được không?Tao...có hẹn với 1 người nên không về chung với mày được,có gì mai gặp nha
- Ơ...Hương Ly...Ly...
Chưa để nó trả lời là Ly đã chạy mất dép,mới đó đã ra đến cổng trường rồi
Chỉ còn nó một mình đi về,nó định đi qua lớp của Duy thì nghe tụi bạn nói là Duy đã về rồi,nó lấy làm nghi ngờ cả hai đứa này gấp gáp như vậy chắc chắn là đi cùng nhau làm chuyện mờ ám gù sau lưng nó rồi
Cuối cùng thì nó cũng phải đi về nhà một mình trên chiếc xe bus(nhớ ngày nào vẫn còn bị lạc đường khi đi xe bus mà giờ đây nó đã quen với việc này rồi),nó đi bộ ra trạm xe vừa đi nó vừa đeo tai phone để nghe nhạc.Đến trạm,nó ngồi xuống chiếc ghế ngồi chờ xe bus thì một ai đó ngồi cạnh bên nó rồi tự tiên lấy một bên của tai phone xuống và đeo lên tai mình,nó quay sang nhìn người đó thì vô cùng ngạc nhiên
- Sao cậu ở đây?
Thì ra là hắn,tự nhiên xuất hiện làm nó giật cả mình
- Xe tôi hư rồi nên đi xe bus
- Xe bus?Còn Vân Nhi sao cô ta không đưa cậu về mà phải đi xe bus...công tử như cậu mà cũng đi xe bus sao?_ vừa nói vừa lấy lại chiếc tai phone trên tai của hắn
Hắn nhìn nó cười rồi nói:
- Tôi không thích
- Cậu làm bạn trai kiểu gì vậy?Nói như vậy mà nghe được hay sao?
Nó tức giận khi hắn lại xem thường tình cảm của người khác dành cho hắn như vậy
- Bạn trai?Ai nói với cô Vân Nhi là bạn gái của tôi,tôi chỉ xem cô ấy là một người bạn thôi.Đừng ở đó mà tự tiện ghép tôi với người khác
- Được rồi,cậu và cô ta có như thế nào thì tôi cũng không muốn quan tâm.Đúng là con người có trước quên sau,nhớ hôm nào còn theo đuổi La Thanh Thanh vậy mà hôm nay đã như vậy rồi sao
Đúng như nó nói,hắn đã có một thời gian theo đuổi La Thanh Thanh nhưng mà...từ lúc nào hắn đã bỏ cuộc và lãng quên điều đó rồi.
- Tôi không còn thích cô ta nữa,tôi đã thích người khác rồi
- La Thanh Thanh cũng không phải,Vân Nhi cũng không vậy thì là ai?
- Rồi cô sẽ biết thôi,xe đến rồi cô lên xe đi,tôi đi chuyến sau
Hắn đứng nhìn nó lên xe xong rồi thì mới quay đầu bước đi,thật ra hắn chỉ tìm cớ đi xe bus để được nói chuyện với nó,sự thật là tài xế của hắn đang chờ hắn cách trạm xe bus 5m rồi,hắn bước lên xe và kêu tài xế đưa về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.