Chương 3
Jolie Ahna
26/04/2017
Nó nhanh chóng bắt taxi về nhà,vừa vào đến phòng khách nó đã trông thấy Ông Dân và Thanh Duy đang ngồi chờ mình từ tối hôm qua đến giờ.Biết lỗi của mình
- Thanh Thanh...con đã đi đâu vậy hả?_Ông Dân tức giận quát.
- Đại tỉ...chị làm em lo lắng suýt chết rồi nè_Thanh Duy nhìn nó rưng rưng nước mắt.(ÔI!cậu nhóc này có vẻ cứng rắn lắm nhưng nó mà có chuyện gì thì chắc Duy cũng bỏ mạng theo nó).
Nó biết mình có lỗi liền cúi đầu 180 độ trước mặt ông Dân,ông nhìn nó thoáng buồn rồi nói:
- Đã có chuyện gì vào tối đêm qua.
Nó tường trình lại sự việc hôm qua một cách cụ thể và ngắn gọn nhất vì ba nó ghét nhất dài dòng mất thời gian.
- May mắn con chỉ bị thương nhẹ thôi_Ông quay sang Thanh Duy_Đưa chị con lên phòng nghỉ ngơi đi.
Nghe theo lệnh của ông,Thanh Duy dìu nó lên phòng.
- Đại tỉ...chị có thấy đau nhiều không?Em gọi bác sĩ cho chị nhé!
- "BỐP"_Nó đánh vào đầu Duy một cái rõ đau,rồi nói:
- Lời tao nói mày không nghe lọt lỗ tai hay sao?Không được gọi tao như vậy rồi mà.Gọi là "chị hai" nghe rõ chưa?
- Thôi,em không gọi như vậy được.Em gọi "Đại tỉ" từ nhỏ đến giờ rồi.Sửa không được đâu
Thanh duy cãi bướng,làm cho nó càng bực bội trong người hơn.Nhưng cũng đành bó tay với thằng đó rồi.
- Được rồi,ở nhà thì thích gọi gì thì gọi,ngày mai tao đi học rồi.Nên đừng có tỏ ra quen biết tao không thì tao đánh chết ráng mà chịu.
Nghe nó cảnh báo,Thanh Duy tái xanh mặt rồi gật đầu lia lịa.
" Ding Dong Ding Dong"
Tiếng chuông cửa nhà nó reo lên,người làm liền chạy ra mở cửa,thì ra là Hương Ly,cô bạn rất thân của nó.Được người giúp đưa cô đến phòng nó,Ly mở cửa bước vào vừa nhìn thấy nó cô nàng chạy nhào đến ôm chầm lấy nó.Bất ngờ,nó la lên vì nhỏ vô tình đụng trúng vết thương của mình.
- Mày...mày bị gì vậy?
Sợ con bạn lo lắng nên nó không muốn nói sự thật.
- Tại mày ôm tao mãnh liệt quá đó!Đau hết cả người.
- Thì cũng tại 2 năm rồi mới được gặp mày nên tao nhớ quá nên vừa đáp máy bay là tao đến nhà mày trước tiên luôn đó.Thấy tao yêu mày nhiều chưa?
Ly ôm hôn nó thắm thiết làm cho Thanh Duy nổi da gà,Duy nhìn Hương Ly với ánh mắt hình viên đạn với ý nói"Mau tránh xa đại tỉ của tôi ra"Nhưng Ly nào có để ý đến sự tồn tại của Duy trong căn phòng này.
- Được rồi..được rồi..Tao sắp nghẹt thở rồi đây.Mày xem trọng tao hơn Ba mẹ mày luôn à?Lỡ như hai người đó qua tìm tao vì dám bỏ bùa mê thuốc lú gì thì tao khổ_Nó có tình trêu Ly.
- Ba mẹ tao còn đang ở công ty kia kìa.Hôm nay cuối tuần cũng là ngày tao về nước mà cũng chẳng có thời gian để về.Hay là tối nay tao ở lại đây ngủ với mày cho vui ha.
Sau câu nói của Hương Ly,Thanh Duy liền lên tiếng phản bác:
- Bà chị...ai cho phép ở lại nhà tôi.Đã vậy còn muốn ngủ cùng Đại tỉ tôi là sao?Ai cho hả?
Sau hai năm ở Nhật,Hương Ly cũng suýt nữa quên đi đứa em trai đáng yêu và đẹp trai của nó,ngày lớn Thanh Duy càng ra dáng đàn ông,Ly không nhận ra cũng đúng.
- Thì ra là Thanh Duy,nhóc dậy thì thành công quá nên chế đây suýt nữa nhận không ra cưng!
- Cho bà chị nói lại đó,ai là nhóc con hả?Tôi bây giờ đẹp trai sáng láng nên chị không nhận ra chứ gì?
Ôi!Còn tự tin được nữa chứ,đúng là mấy đứa có nhan sắc trời phú mới nói ra mấy câu này thôi.
- Stop here.Thanh Duy get out!
Đuổi cùng dùng tiếng anh để đuổi,đúng là...
Thanh Duy nghe lệnh liền đi ra ngoài không dám cãi lời nửa câu.Sau khi Duy ra ngoài rồi thì Hương Ly quay sang tám chuyện với nó.
- Tao nghe nói mày lại chuyện trường nữa rồi hả?
Đúng là Hương Ly,tin tức lan truyền đến tai nhỏ nhanh thật.
- Ừ,mai tao sẽ chuyển đến trường của thằng Duy học,còn mày định học ở đâu đây?
- Còn phải hỏi sao?Tất nhiên là mày đi đâu tao đi đó rồi_Hương Ly nở nụ cười tinh nghịch.
- Thanh Thanh...con đã đi đâu vậy hả?_Ông Dân tức giận quát.
- Đại tỉ...chị làm em lo lắng suýt chết rồi nè_Thanh Duy nhìn nó rưng rưng nước mắt.(ÔI!cậu nhóc này có vẻ cứng rắn lắm nhưng nó mà có chuyện gì thì chắc Duy cũng bỏ mạng theo nó).
Nó biết mình có lỗi liền cúi đầu 180 độ trước mặt ông Dân,ông nhìn nó thoáng buồn rồi nói:
- Đã có chuyện gì vào tối đêm qua.
Nó tường trình lại sự việc hôm qua một cách cụ thể và ngắn gọn nhất vì ba nó ghét nhất dài dòng mất thời gian.
- May mắn con chỉ bị thương nhẹ thôi_Ông quay sang Thanh Duy_Đưa chị con lên phòng nghỉ ngơi đi.
Nghe theo lệnh của ông,Thanh Duy dìu nó lên phòng.
- Đại tỉ...chị có thấy đau nhiều không?Em gọi bác sĩ cho chị nhé!
- "BỐP"_Nó đánh vào đầu Duy một cái rõ đau,rồi nói:
- Lời tao nói mày không nghe lọt lỗ tai hay sao?Không được gọi tao như vậy rồi mà.Gọi là "chị hai" nghe rõ chưa?
- Thôi,em không gọi như vậy được.Em gọi "Đại tỉ" từ nhỏ đến giờ rồi.Sửa không được đâu
Thanh duy cãi bướng,làm cho nó càng bực bội trong người hơn.Nhưng cũng đành bó tay với thằng đó rồi.
- Được rồi,ở nhà thì thích gọi gì thì gọi,ngày mai tao đi học rồi.Nên đừng có tỏ ra quen biết tao không thì tao đánh chết ráng mà chịu.
Nghe nó cảnh báo,Thanh Duy tái xanh mặt rồi gật đầu lia lịa.
" Ding Dong Ding Dong"
Tiếng chuông cửa nhà nó reo lên,người làm liền chạy ra mở cửa,thì ra là Hương Ly,cô bạn rất thân của nó.Được người giúp đưa cô đến phòng nó,Ly mở cửa bước vào vừa nhìn thấy nó cô nàng chạy nhào đến ôm chầm lấy nó.Bất ngờ,nó la lên vì nhỏ vô tình đụng trúng vết thương của mình.
- Mày...mày bị gì vậy?
Sợ con bạn lo lắng nên nó không muốn nói sự thật.
- Tại mày ôm tao mãnh liệt quá đó!Đau hết cả người.
- Thì cũng tại 2 năm rồi mới được gặp mày nên tao nhớ quá nên vừa đáp máy bay là tao đến nhà mày trước tiên luôn đó.Thấy tao yêu mày nhiều chưa?
Ly ôm hôn nó thắm thiết làm cho Thanh Duy nổi da gà,Duy nhìn Hương Ly với ánh mắt hình viên đạn với ý nói"Mau tránh xa đại tỉ của tôi ra"Nhưng Ly nào có để ý đến sự tồn tại của Duy trong căn phòng này.
- Được rồi..được rồi..Tao sắp nghẹt thở rồi đây.Mày xem trọng tao hơn Ba mẹ mày luôn à?Lỡ như hai người đó qua tìm tao vì dám bỏ bùa mê thuốc lú gì thì tao khổ_Nó có tình trêu Ly.
- Ba mẹ tao còn đang ở công ty kia kìa.Hôm nay cuối tuần cũng là ngày tao về nước mà cũng chẳng có thời gian để về.Hay là tối nay tao ở lại đây ngủ với mày cho vui ha.
Sau câu nói của Hương Ly,Thanh Duy liền lên tiếng phản bác:
- Bà chị...ai cho phép ở lại nhà tôi.Đã vậy còn muốn ngủ cùng Đại tỉ tôi là sao?Ai cho hả?
Sau hai năm ở Nhật,Hương Ly cũng suýt nữa quên đi đứa em trai đáng yêu và đẹp trai của nó,ngày lớn Thanh Duy càng ra dáng đàn ông,Ly không nhận ra cũng đúng.
- Thì ra là Thanh Duy,nhóc dậy thì thành công quá nên chế đây suýt nữa nhận không ra cưng!
- Cho bà chị nói lại đó,ai là nhóc con hả?Tôi bây giờ đẹp trai sáng láng nên chị không nhận ra chứ gì?
Ôi!Còn tự tin được nữa chứ,đúng là mấy đứa có nhan sắc trời phú mới nói ra mấy câu này thôi.
- Stop here.Thanh Duy get out!
Đuổi cùng dùng tiếng anh để đuổi,đúng là...
Thanh Duy nghe lệnh liền đi ra ngoài không dám cãi lời nửa câu.Sau khi Duy ra ngoài rồi thì Hương Ly quay sang tám chuyện với nó.
- Tao nghe nói mày lại chuyện trường nữa rồi hả?
Đúng là Hương Ly,tin tức lan truyền đến tai nhỏ nhanh thật.
- Ừ,mai tao sẽ chuyển đến trường của thằng Duy học,còn mày định học ở đâu đây?
- Còn phải hỏi sao?Tất nhiên là mày đi đâu tao đi đó rồi_Hương Ly nở nụ cười tinh nghịch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.