Chương 69
Jolie Ahna
08/02/2018
Tối đến nó và Hương Ly trở về nhà sớm để chuẩn bị đi ăn tối cùng với hai người kia,chỉ là đi ăn tối nên nó và Ly đều không muốn diện đồ nổi bật
mà chỉ mặc sao cho đơn giản nhưng vẫn giữ được vẻ sang chảnh thường
ngày.
- Đồ ăn ở đây có ngon không?_hắn quay sang hỏi nó.
Vì đây là lần đầu tiên hắn đưa nó đến nhà hàng Italia dùng bữa nên hắn lo sợ rằng sẽ không hợp khẩu vị của nó.
- Rất ngon_nó nói gọn một câu nhưng cũng đủ làm hắn vui lắm rồi.
- Hay là ăn xong chúng ta cùng nhau ra sông đốt pháo hoa đi_Hương Ly nói với vẻ hào hứng,đã rất lâu rồi bọn nó chưa chơi lại trò này kể từ khi nó trở thành thủ lĩnh của The Hell.
- Ý hay đó_ cả bốn người tán thành ý kiến.
Sau khi ăn xong Duy và Hương Ly đảm nhận nhiệm vụ đi mua pháo hoa còn nó và hắn lái xe ra ngoài bờ sông trước.
Lúc này trăng thanh gió mát nên có khá nhiều cặp tình nhân ra đây đi dạo,nó và hắn cũng cùng nhau đi dạo dọc bờ sông vừa đi vừa trò chuyện trông rất vui vẻ nhưng cho đến khi...nó nhìn thấy Gia Huy và Minh Hy.
- Em cũng ở đây sao?_Gia Huy ngạc nhiên định tiến lại gần hơn về phía nó thì liền bị Minh Hy ngăn cản ngay lập tức.
- Chẳng qua cũng chỉ là tình cờ thôi mà,chúng ta đi thôi_Minh Hy kéo Gia Huy đi để nhanh chóng đưa anh thoát khỏi tầm mắt của nó nhưng lần này anh không thuận theo Minh Hy nữa mà chống đối với cô ta.
- Buông ra_anh lạnh lùng nhìn cô
- Gia...Gia Huy...
Ánh mắt đó của anh đã làm cho cô sợ hãi và kết quả là cô không thể kiềm được nước mắt cứ thế mà khóc òa lên làm cho anh bối rối chẳng biết làm thế nào thì nó tiến lại gần anh rồi chìa ra một chiếc khăn tay và nói:
- Cầm lấy đưa cho cô ấy đi.
Có phải là nó quá tốt bụng với kẻ ba lần bảy lượt muốn gây sự với nó không?Nhưng trái lại với lòng tốt của nó thì Minh Hy lại tỏ ra tức giận giựt lấy chiếc khăn tay rồi giẫm xuống đất không thương tiếc,giống như thể cô ta đang muốn chà đạp sỉ nhục nó trước mặt mọi người ở đây.
- Lâm Minh Hy cô đừng có mà quá đáng_hắn tức giận kéo tay nó về phía mình.
- Hừ!Tôi quá đáng thì đã sao?Anh dám đánh tôi à?_Minh Hy khoanh tay trước ngực tỏ thái độ hống hách với hắn.
- Cô...
Và ngay sau đó là "Bốp" một cái tát như trời đánh ván xuống đôi má phúng phính của cô ta,ai nấy đều chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng đó.Thủ phạm đánh cô ta không phải là hắn mà chính là Gia Huy,anh đã không kiềm chế được cơn giận của mình lúc này vì cô ta dám sỉ nhục nó như vậy.
- Lâm Minh Hy cô mà còn làm điều gì quá đáng với Thanh Thanh thì lần sau tôi sẽ không nương tay đâu
Ánh mắt lúc này của anh còn lạnh hơn cả băng tuyết ngàn năm,điều này khiến trái tim của cô còn đau hơn ngàn nhát dao đâm vào tim,tình cảm của anh đối với nó sâu nặng như vậy thì trong tim anh có còn chỗ trống nào dành cho cô không?
- Gia Huy anh đối xử với vợ sắp cưới của mình như vậy sao?_nó tức giận khi nhìn thấy anh hành động như vậy chỉ vì để bảo vệ nó.
- Anh sẽ hủy đám cưới rồi chúng ta cùng nhau bắt đầu lại được không?
Anh lao đến nắm lấy tay nó trước mặt hắn làm cho hắn ghen không chịu được.
- Bỏ tay mày ra ngay_ hắn hất mạnh tay anh ra khỏi tay nó.
Nó im lặng nhìn hắn rồi quay sang nhìn anh trả lời:
- Dù anh có hủy bỏ hôn lễ tôi cũng không quay lại với anh_nói rồi nó cầm lấy tay của hắn rồi bỏ đi.
Nhưng không vì thế mà anh bỏ cuộc,anh vẫn hét to gọi tên nó.
- Thanh Thanh...anh nhất định không từ bỏ em.
Minh Hy nhìn thấy tình cảm của anh dành cho nó nhiều đến mức cô phải ganh tị và trở nên ganh ghét nó đến tận xương tủy.Cô nhìn theo bóng dáng của nó trong lòng thầm nghĩ:
- " La Thanh Thanh...tôi sẽ làm cô biến mất khỏi thế gian này bằng mọi giá"_vẻ mặt của cô ta lúc này toát lên vẻ nham hiểm rùng rợn làm cho người nhìn cũng cảm thấy run sợ cô ta.
___________
Từ lúc rời khỏi chỗ đó đến giờ nó bỗng trở nên trầm lặng hẳn,thấy vậy hắn liền quay sang nhìn nó hỏi:
- Thanh Thanh...em không sao chứ?
- Em ổn.
Hai chữ "em ổn" của nó càng làm cho hắn cảm thấy lo lắng hơn,cứ để nó buồn như thế này cũng không phải là cách,hắn gọi điện thoại cho Duy để hủy việc đốt pháo hoa sau đó hắn kéo nó lên một chiếc taxi,mặc cho nó hỏi hắn rằng mình đang đi đâu nhưng hắn vẫn giữ im lặng đợi đến khi tới nơi ắt hẳn nó sẽ biết thôi.
Chiếc taxi dừng lại trước một căn biệt thự,sau đó hắn đưa vào nhà rồi ra phía sau vườn để cho nó thấy điều gì đó.
- Anh đưa em đến đây làm gì?_ nó hỏi với vẻ mặt khó chịu vì từ nãy đến giờ hắn vẫn chưa nói cho nó biết
- Em sẽ biết ngay thôi_ hắn vẫn ra vẻ thần bí úp úp mở mở.
Ra đến sân sau của khu vườn cảnh tượng hùng vĩ hiện ra ngay trước mắt nó,một vùng đất thần tiên thu nhỏ giống như trong truyện cổ tích,ở đây có đủ loại hoa mà nó rất thích đặc biệt là hoa hồng đỏ,chúng đang tỏa một mùi hương ngọt ngào làm cho nó quên hết đi những muộn phiền,nhưng mục đích hắn đưa nó đến đây là gì.
- Đây là nhà của ai vậy?_ nó quay sang nhìn hắn
- Nhà anh và sau này là nhà của chúng ta.
Hắn vừa nói xong nó liền thay đổi thái độ ngay sau đó,nó nhìn hắn với đôi mắt bối rối nhưng bối rối ở đây không phải kiểu ngại ngùng mà là nó đang không biết phải làm sao,hắn đã chuẩn bị nhà tương lai cho sau này chứng tỏ rằng hắn thực sự rất nghiêm túc và những chuyện trước đó mà hắn làm vì nó nó cũng hiểu được nhưng...thời gian này nó đang chịu quá nhiều áp lực nên chuyện này nên tạm gác lại trước đã.
- Hoàng Anh à...em...em cần thêm thời gian có được không?
- Anh biết em đang nghĩ gì nên anh sẽ tôn trọng ý kiến của em,anh đưa em đến đây chỉ muốn nói là nếu sau này hai ta lạc mất nhau thêm lần nữa thì hãy nhớ đến nơi này,anh sẽ ở đây đợi em_ hắn ôm lấy nó với hai dòng nước mắt chảy dài.
Trái tim hắn chỉ xin nó một điều cho hắn câu trả lời càng sớm càng tốt để lý trí của hắn thôi suy nghĩ.
- Đồ ăn ở đây có ngon không?_hắn quay sang hỏi nó.
Vì đây là lần đầu tiên hắn đưa nó đến nhà hàng Italia dùng bữa nên hắn lo sợ rằng sẽ không hợp khẩu vị của nó.
- Rất ngon_nó nói gọn một câu nhưng cũng đủ làm hắn vui lắm rồi.
- Hay là ăn xong chúng ta cùng nhau ra sông đốt pháo hoa đi_Hương Ly nói với vẻ hào hứng,đã rất lâu rồi bọn nó chưa chơi lại trò này kể từ khi nó trở thành thủ lĩnh của The Hell.
- Ý hay đó_ cả bốn người tán thành ý kiến.
Sau khi ăn xong Duy và Hương Ly đảm nhận nhiệm vụ đi mua pháo hoa còn nó và hắn lái xe ra ngoài bờ sông trước.
Lúc này trăng thanh gió mát nên có khá nhiều cặp tình nhân ra đây đi dạo,nó và hắn cũng cùng nhau đi dạo dọc bờ sông vừa đi vừa trò chuyện trông rất vui vẻ nhưng cho đến khi...nó nhìn thấy Gia Huy và Minh Hy.
- Em cũng ở đây sao?_Gia Huy ngạc nhiên định tiến lại gần hơn về phía nó thì liền bị Minh Hy ngăn cản ngay lập tức.
- Chẳng qua cũng chỉ là tình cờ thôi mà,chúng ta đi thôi_Minh Hy kéo Gia Huy đi để nhanh chóng đưa anh thoát khỏi tầm mắt của nó nhưng lần này anh không thuận theo Minh Hy nữa mà chống đối với cô ta.
- Buông ra_anh lạnh lùng nhìn cô
- Gia...Gia Huy...
Ánh mắt đó của anh đã làm cho cô sợ hãi và kết quả là cô không thể kiềm được nước mắt cứ thế mà khóc òa lên làm cho anh bối rối chẳng biết làm thế nào thì nó tiến lại gần anh rồi chìa ra một chiếc khăn tay và nói:
- Cầm lấy đưa cho cô ấy đi.
Có phải là nó quá tốt bụng với kẻ ba lần bảy lượt muốn gây sự với nó không?Nhưng trái lại với lòng tốt của nó thì Minh Hy lại tỏ ra tức giận giựt lấy chiếc khăn tay rồi giẫm xuống đất không thương tiếc,giống như thể cô ta đang muốn chà đạp sỉ nhục nó trước mặt mọi người ở đây.
- Lâm Minh Hy cô đừng có mà quá đáng_hắn tức giận kéo tay nó về phía mình.
- Hừ!Tôi quá đáng thì đã sao?Anh dám đánh tôi à?_Minh Hy khoanh tay trước ngực tỏ thái độ hống hách với hắn.
- Cô...
Và ngay sau đó là "Bốp" một cái tát như trời đánh ván xuống đôi má phúng phính của cô ta,ai nấy đều chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng đó.Thủ phạm đánh cô ta không phải là hắn mà chính là Gia Huy,anh đã không kiềm chế được cơn giận của mình lúc này vì cô ta dám sỉ nhục nó như vậy.
- Lâm Minh Hy cô mà còn làm điều gì quá đáng với Thanh Thanh thì lần sau tôi sẽ không nương tay đâu
Ánh mắt lúc này của anh còn lạnh hơn cả băng tuyết ngàn năm,điều này khiến trái tim của cô còn đau hơn ngàn nhát dao đâm vào tim,tình cảm của anh đối với nó sâu nặng như vậy thì trong tim anh có còn chỗ trống nào dành cho cô không?
- Gia Huy anh đối xử với vợ sắp cưới của mình như vậy sao?_nó tức giận khi nhìn thấy anh hành động như vậy chỉ vì để bảo vệ nó.
- Anh sẽ hủy đám cưới rồi chúng ta cùng nhau bắt đầu lại được không?
Anh lao đến nắm lấy tay nó trước mặt hắn làm cho hắn ghen không chịu được.
- Bỏ tay mày ra ngay_ hắn hất mạnh tay anh ra khỏi tay nó.
Nó im lặng nhìn hắn rồi quay sang nhìn anh trả lời:
- Dù anh có hủy bỏ hôn lễ tôi cũng không quay lại với anh_nói rồi nó cầm lấy tay của hắn rồi bỏ đi.
Nhưng không vì thế mà anh bỏ cuộc,anh vẫn hét to gọi tên nó.
- Thanh Thanh...anh nhất định không từ bỏ em.
Minh Hy nhìn thấy tình cảm của anh dành cho nó nhiều đến mức cô phải ganh tị và trở nên ganh ghét nó đến tận xương tủy.Cô nhìn theo bóng dáng của nó trong lòng thầm nghĩ:
- " La Thanh Thanh...tôi sẽ làm cô biến mất khỏi thế gian này bằng mọi giá"_vẻ mặt của cô ta lúc này toát lên vẻ nham hiểm rùng rợn làm cho người nhìn cũng cảm thấy run sợ cô ta.
___________
Từ lúc rời khỏi chỗ đó đến giờ nó bỗng trở nên trầm lặng hẳn,thấy vậy hắn liền quay sang nhìn nó hỏi:
- Thanh Thanh...em không sao chứ?
- Em ổn.
Hai chữ "em ổn" của nó càng làm cho hắn cảm thấy lo lắng hơn,cứ để nó buồn như thế này cũng không phải là cách,hắn gọi điện thoại cho Duy để hủy việc đốt pháo hoa sau đó hắn kéo nó lên một chiếc taxi,mặc cho nó hỏi hắn rằng mình đang đi đâu nhưng hắn vẫn giữ im lặng đợi đến khi tới nơi ắt hẳn nó sẽ biết thôi.
Chiếc taxi dừng lại trước một căn biệt thự,sau đó hắn đưa vào nhà rồi ra phía sau vườn để cho nó thấy điều gì đó.
- Anh đưa em đến đây làm gì?_ nó hỏi với vẻ mặt khó chịu vì từ nãy đến giờ hắn vẫn chưa nói cho nó biết
- Em sẽ biết ngay thôi_ hắn vẫn ra vẻ thần bí úp úp mở mở.
Ra đến sân sau của khu vườn cảnh tượng hùng vĩ hiện ra ngay trước mắt nó,một vùng đất thần tiên thu nhỏ giống như trong truyện cổ tích,ở đây có đủ loại hoa mà nó rất thích đặc biệt là hoa hồng đỏ,chúng đang tỏa một mùi hương ngọt ngào làm cho nó quên hết đi những muộn phiền,nhưng mục đích hắn đưa nó đến đây là gì.
- Đây là nhà của ai vậy?_ nó quay sang nhìn hắn
- Nhà anh và sau này là nhà của chúng ta.
Hắn vừa nói xong nó liền thay đổi thái độ ngay sau đó,nó nhìn hắn với đôi mắt bối rối nhưng bối rối ở đây không phải kiểu ngại ngùng mà là nó đang không biết phải làm sao,hắn đã chuẩn bị nhà tương lai cho sau này chứng tỏ rằng hắn thực sự rất nghiêm túc và những chuyện trước đó mà hắn làm vì nó nó cũng hiểu được nhưng...thời gian này nó đang chịu quá nhiều áp lực nên chuyện này nên tạm gác lại trước đã.
- Hoàng Anh à...em...em cần thêm thời gian có được không?
- Anh biết em đang nghĩ gì nên anh sẽ tôn trọng ý kiến của em,anh đưa em đến đây chỉ muốn nói là nếu sau này hai ta lạc mất nhau thêm lần nữa thì hãy nhớ đến nơi này,anh sẽ ở đây đợi em_ hắn ôm lấy nó với hai dòng nước mắt chảy dài.
Trái tim hắn chỉ xin nó một điều cho hắn câu trả lời càng sớm càng tốt để lý trí của hắn thôi suy nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.