Nhóc Con! Nào Em Bớt Xấu Tính Chúng Ta Liền Yêu Nhau
Chương 2: Chơi Dơ
Ngọc Trâm
17/12/2021
Trước khi đến ngày lễ hội, hầu hết tất cả mọi người trong trường sẽ được chia nhiệm vụ chuẩn bị cho gian hàng của mình riêng trưởng câu lạc bộ như cậu phải dành thời gian đi phát tờ rơi ở mấy trường cấp ba. Nếu là hồi đó có thể Minh Hoàng sẽ đi một mình làm nhanh về nhanh nhưng giờ đéo có mặt Vương cùng nhỏ em là anh đây đéo có đi, may mà hai đứa nó cũng không có việc gì nặng nên mới toàn lực hỗ trợ cậu giữa trời nắng.
Cuối cùng ngày lễ hội cũng đến. Ta nói cái trường này làm gì cũng sang xịn mịn hết. Các gian hàng được trang trí đẹp dữ luôn ví dụ như giang hàng bán hoa của cậu, nhìn mấy bông hoa màu sắc rực rỡ vừa nhẹ nhàng tinh tế cộng thêm mùi thơm thoang thoảng khiến cho mấy cô gái trẻ vừa đến là muốn ghé qua (nhưng thực tế có thể sẽ hơi phũ phàng). Ngoài ra còn có mấy trò chơi từ trên bờ như phóng phi tiêu, ném bóng vào rổ đến mấy trò dưới nước như thi bơi lội với thành viên câu lạc bộ bơi nếu thắng được tiền gấp 3 nếu thua sẽ được xách dép ra về. Buổi tối thì có thêm dây đèn thấp sáng niềm tin dẫn lối từ ngoài cổng đến quanh trường làm điểm nhấn, nhìn mê chữ ê kéo dài luôn chứ đùa. Ở trung tâm sân trường còn có buổi trình diễn của câu lạc bộ âm nhạc và Minh Nghi là một trong những thành viên nổi bật ở đấy. Kết hợp lại những yếu tố quá ư hoàn hảo thì đông nghịt người cũng dễ hiểu. Nhưng phải nói chỗ hút khách nhất chắc chắn là cái gian hàng đối diện cậu gồm 13 con người đẹp xinh thay phiên nhau bán. Má nó gái trai gì cũng chen nhau đến mua sữa như đúng rồi, mặc dù nhìn cũng thèm nhưng vì đại sự mà Minh Hoàng đành nhịn, chống cầm ngồi nhìn đợi thời thôi chứ biết sao giờ.
Ủa cậu tưởng đâu mấy bạn gái ăn mặc thước tha sẽ khoái chỗ bán hoa của mình chứ. Ai ngờ nhan sắc người bán mới là tất cả, chen lấn cả tiếng đồng hồ nhìn mà mệt giùm luôn á.
- Sao nhìn rảnh rỗi vậy cưng?
Vương đút tay vào túi quần đi đến bên thằng bạn đang chán đời trêu chọc, cái tình hình ế như này thằng bé nó đoán được trước rồi. Minh Hoàng chỉ liếc nhìn cái gương mặt đểu đểu của nó một cái sau đó chuyển tầm mắt về chỗ cũ.
- Ở đó mà khịa tao, ờ sao sang đây được? Mày chẳng phải là cây hút khách bên đó hửm?
- Do ở chỗ tao có một con cáo dù thiếu nhan sắc nhưng thừa nham hiểm. - Nhắc mà thấy sầu thật sự. Ông nội đàn anh thấy mấy chị đẹp đến toàn muốn thằng nhóc năm nhất chụp cho nên cũng ganh tỵ, mà đuổi bé nó đi thì ai mà ghé vô chỗ này chụp nữa, giờ người ta có điện thoại tiện hơn nhiều nên mới bày ra cái trò đứa nào chụp trên 10 tấm được một phiếu thăm gia trò bốc thăm trúng thưởng và phần thưởng là đi ăn với Vương, tất nhiên người ta tham gia hơi bị nhiệt tình còn thằng đàn em đẹp trai thì bị đuổi khéo đi.
Đang ngồi nói chuyện thì 5 đứa còn lại trong câu lạc bộ trồng hoa lếch cái thân về. Tưởng chừng nó sẽ mua gì đó cho Minh Hoàng-con người bị bỏ rơi ở lại để tụi nó đi chơi, hoặc ít nhất phải cảm ơn cậu nhưng méo nha má, vừa thấy bạn trai Trịnh Thiên Vương là 4 nhỏ chạy cái vù lại thằng bé khiến nó không kịp trở tay chỉ biết cười cười trước mấy gương mặt hớn hở kia, nói chứ không phải là đám này giúp đỡ cậu nhiều là bị phũ từ lâu rồi, gì chứ Vương nó không muốn dính líu nhiều mấy chuyện này
Riêng chỉ có Hyunie chàng trai ngáo ngơ là đi từ tốn đến lấy hộp sữa từ trong đống thức ăn do công lao lượn một vòng trường mới có được đưa cho cái bạn thấp thấp , đáng yêu mặt buồn hiu kia.
- Tụi nó nảy giờ đi đâu đấy? - Minh Hoàng cấm ống hút vào uống nhàm chán hỏi.
- Tranh xuất bốc thăm trúng thưởng bên câu lạc bộ nhiếp ảnh để được đi ăn chung với bạn mày ó, đẹp trai có lợi ghê.
Nghe thằng Hyunie vừa trả lời vừa tán dương sự đẹp trai xuất thần của friend love, cậu liền nghĩ đến một giải pháp duy nhất để cứu bản thân khỏi mấy hình phạt khó đỡ. Bỏ qua bộ dạng biến nhát, chán đời nảy giờ mà nhanh nhảu móc điện thoại ra gọi cho đứa em gái, mặc dù nhỏ có thể đang bận nhưng kệ, cứu anh mày quan trọng hơn nhiều.
Minh Nghi đó giờ nghe lời anh có tiếng nên vừa được alo là đưa cây guitar cho đứa khác chạy về phía gian hàng của câu lạc bộ trồng hoa, đúng chất em gái nhà người ta vừa đẹp vừa giỏi lại ngoan.
Nhìn hai đứa thân thiết hôm nay đẹp bất bình thường cậu hài lòng nở nụ cười tươi mà ôm chầm tụi nó, khiến cho cả hai hoang mang nhìn nhau. Cho đến khi thằng con trai ấy cầm cái loa lên và...
- ALO ALO CHỈ MỘT CƠ HỘI DUY NHẤT TRONG ĐỜI, MUA 10 BÔNG HOA SẼ ĐƯỢC THƠM MÁ MỘT TRONG HAI NHÂN VẬT HOT NHẤT NĂM NHẤT ALO ALO, CÒN GÌ HỜI HƠN KHI VỪA ĐƯỢC HOA VỪA ĐƯỢC THƠM.
- Cho chị 10 bông em ơi.
- Bé cho anh 20 bông.
- Anh 50 nha cưng.
- Có nhiêu bán hết cho chị.
Má nó! Hận mấy đứa lùn.
Một cảm nhận chung của những con người khi không bị dính đạn. Nhìn đám đông vốn quay quanh quầy bán sữa chạy qua bên đây quá nửa làm một người hài lòng, hai người trầm cảm. Thằng phản bội bạn bè, chỉ biết nghĩ cho mình nó thôi. Nhưng ánh mắt oán hận ấy Minh Hoàng đâu có thấy chỉ chú tâm vô việc gói ghém không ngừng tay, Hyunie đang ngồi ăn cũng phải xong pha vào phụ giúp và nếu ai hỏi bốn con bánh bèo còn lại trong câu lạc bộ đâu thì tụi nó đang chen chúc xếp hàng rất nhiệt tình mặc dù đây là quầy hàng của chính tụi nó.
Cuối cùng ngày lễ hội cũng đến. Ta nói cái trường này làm gì cũng sang xịn mịn hết. Các gian hàng được trang trí đẹp dữ luôn ví dụ như giang hàng bán hoa của cậu, nhìn mấy bông hoa màu sắc rực rỡ vừa nhẹ nhàng tinh tế cộng thêm mùi thơm thoang thoảng khiến cho mấy cô gái trẻ vừa đến là muốn ghé qua (nhưng thực tế có thể sẽ hơi phũ phàng). Ngoài ra còn có mấy trò chơi từ trên bờ như phóng phi tiêu, ném bóng vào rổ đến mấy trò dưới nước như thi bơi lội với thành viên câu lạc bộ bơi nếu thắng được tiền gấp 3 nếu thua sẽ được xách dép ra về. Buổi tối thì có thêm dây đèn thấp sáng niềm tin dẫn lối từ ngoài cổng đến quanh trường làm điểm nhấn, nhìn mê chữ ê kéo dài luôn chứ đùa. Ở trung tâm sân trường còn có buổi trình diễn của câu lạc bộ âm nhạc và Minh Nghi là một trong những thành viên nổi bật ở đấy. Kết hợp lại những yếu tố quá ư hoàn hảo thì đông nghịt người cũng dễ hiểu. Nhưng phải nói chỗ hút khách nhất chắc chắn là cái gian hàng đối diện cậu gồm 13 con người đẹp xinh thay phiên nhau bán. Má nó gái trai gì cũng chen nhau đến mua sữa như đúng rồi, mặc dù nhìn cũng thèm nhưng vì đại sự mà Minh Hoàng đành nhịn, chống cầm ngồi nhìn đợi thời thôi chứ biết sao giờ.
Ủa cậu tưởng đâu mấy bạn gái ăn mặc thước tha sẽ khoái chỗ bán hoa của mình chứ. Ai ngờ nhan sắc người bán mới là tất cả, chen lấn cả tiếng đồng hồ nhìn mà mệt giùm luôn á.
- Sao nhìn rảnh rỗi vậy cưng?
Vương đút tay vào túi quần đi đến bên thằng bạn đang chán đời trêu chọc, cái tình hình ế như này thằng bé nó đoán được trước rồi. Minh Hoàng chỉ liếc nhìn cái gương mặt đểu đểu của nó một cái sau đó chuyển tầm mắt về chỗ cũ.
- Ở đó mà khịa tao, ờ sao sang đây được? Mày chẳng phải là cây hút khách bên đó hửm?
- Do ở chỗ tao có một con cáo dù thiếu nhan sắc nhưng thừa nham hiểm. - Nhắc mà thấy sầu thật sự. Ông nội đàn anh thấy mấy chị đẹp đến toàn muốn thằng nhóc năm nhất chụp cho nên cũng ganh tỵ, mà đuổi bé nó đi thì ai mà ghé vô chỗ này chụp nữa, giờ người ta có điện thoại tiện hơn nhiều nên mới bày ra cái trò đứa nào chụp trên 10 tấm được một phiếu thăm gia trò bốc thăm trúng thưởng và phần thưởng là đi ăn với Vương, tất nhiên người ta tham gia hơi bị nhiệt tình còn thằng đàn em đẹp trai thì bị đuổi khéo đi.
Đang ngồi nói chuyện thì 5 đứa còn lại trong câu lạc bộ trồng hoa lếch cái thân về. Tưởng chừng nó sẽ mua gì đó cho Minh Hoàng-con người bị bỏ rơi ở lại để tụi nó đi chơi, hoặc ít nhất phải cảm ơn cậu nhưng méo nha má, vừa thấy bạn trai Trịnh Thiên Vương là 4 nhỏ chạy cái vù lại thằng bé khiến nó không kịp trở tay chỉ biết cười cười trước mấy gương mặt hớn hở kia, nói chứ không phải là đám này giúp đỡ cậu nhiều là bị phũ từ lâu rồi, gì chứ Vương nó không muốn dính líu nhiều mấy chuyện này
Riêng chỉ có Hyunie chàng trai ngáo ngơ là đi từ tốn đến lấy hộp sữa từ trong đống thức ăn do công lao lượn một vòng trường mới có được đưa cho cái bạn thấp thấp , đáng yêu mặt buồn hiu kia.
- Tụi nó nảy giờ đi đâu đấy? - Minh Hoàng cấm ống hút vào uống nhàm chán hỏi.
- Tranh xuất bốc thăm trúng thưởng bên câu lạc bộ nhiếp ảnh để được đi ăn chung với bạn mày ó, đẹp trai có lợi ghê.
Nghe thằng Hyunie vừa trả lời vừa tán dương sự đẹp trai xuất thần của friend love, cậu liền nghĩ đến một giải pháp duy nhất để cứu bản thân khỏi mấy hình phạt khó đỡ. Bỏ qua bộ dạng biến nhát, chán đời nảy giờ mà nhanh nhảu móc điện thoại ra gọi cho đứa em gái, mặc dù nhỏ có thể đang bận nhưng kệ, cứu anh mày quan trọng hơn nhiều.
Minh Nghi đó giờ nghe lời anh có tiếng nên vừa được alo là đưa cây guitar cho đứa khác chạy về phía gian hàng của câu lạc bộ trồng hoa, đúng chất em gái nhà người ta vừa đẹp vừa giỏi lại ngoan.
Nhìn hai đứa thân thiết hôm nay đẹp bất bình thường cậu hài lòng nở nụ cười tươi mà ôm chầm tụi nó, khiến cho cả hai hoang mang nhìn nhau. Cho đến khi thằng con trai ấy cầm cái loa lên và...
- ALO ALO CHỈ MỘT CƠ HỘI DUY NHẤT TRONG ĐỜI, MUA 10 BÔNG HOA SẼ ĐƯỢC THƠM MÁ MỘT TRONG HAI NHÂN VẬT HOT NHẤT NĂM NHẤT ALO ALO, CÒN GÌ HỜI HƠN KHI VỪA ĐƯỢC HOA VỪA ĐƯỢC THƠM.
- Cho chị 10 bông em ơi.
- Bé cho anh 20 bông.
- Anh 50 nha cưng.
- Có nhiêu bán hết cho chị.
Má nó! Hận mấy đứa lùn.
Một cảm nhận chung của những con người khi không bị dính đạn. Nhìn đám đông vốn quay quanh quầy bán sữa chạy qua bên đây quá nửa làm một người hài lòng, hai người trầm cảm. Thằng phản bội bạn bè, chỉ biết nghĩ cho mình nó thôi. Nhưng ánh mắt oán hận ấy Minh Hoàng đâu có thấy chỉ chú tâm vô việc gói ghém không ngừng tay, Hyunie đang ngồi ăn cũng phải xong pha vào phụ giúp và nếu ai hỏi bốn con bánh bèo còn lại trong câu lạc bộ đâu thì tụi nó đang chen chúc xếp hàng rất nhiệt tình mặc dù đây là quầy hàng của chính tụi nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.