Nhóc... Em Dám Giả Trai Lừa Anh Sao
Chương 12
tinakawa
01/06/2014
Cô nghi ngờ vs hạnh động của hắn, cô giật mình phản xạ đẩy người hắn ra rồi đưa nắm đấm trước mặt,- Anh tính là gì tôi hả
........................................................................................................
- Cóc cóc.................... bà Vương gõ cửa suốt nảy giờ
- Phong mở cửa đi. Ta biết con vẫn chưa ngủ
- Bác.......................
Tiếng la lớn của Phương Thanh
- Bác làm sao vậy ạ. Giọng nói hốt hoảng đủ để hắn nghe
Rầm............ tiếng đẩy cửa ra mạnh
Hắn đỡ bà ta vào phòng ngồi xuống vẻ hắn của hắn như không còn chút máu.- Mẹ làm sao vậy đừng làm con sợ, gọi............. gọi bệnh viện............. Giọng hắn hốt hoảng.
Hắn cầm điện thoại tính gọi thì bà ta lên tiếng
- Ta không sao, ngồi một chút sẽ khỏe..................... giọng tỏ ra yếu ớt - Ta gocx cữa nãy giờ nên hơi chóng mặt chút thôi.
- Con xin lỗi
- Thôi đc rồi, con đưa con bé về nhà đi.
- Bác không khỏe sao con về đc. Cô lo lắn ngồi xuống cầm tay bà Vương.
- Ta không sao
- Nhưng mẹ như thế này con không yên tâm đi chút nào
- Khụ Khụ, bà giã vờ ho - Ta nói mà hai con không nghe lời sao..................
- Vâng con về, bác giữ sức khỏe
- ừ, hai đứa đi đi
Đan Phong và Phương Thanh vừa quay lưng đi nụ cười gian xuất hiện - Chiêu này của ta đã thực hiện hơn nhiều năm nay nhưng lúc nào cũng thành công................
...........................................................................
Ha ha ............. Gia Bảo ôm bụng nhìn Linh Linh cười lớn
- Anh cười cái gì hả........................
- Cô tưởng tôi sẽ làm gì bậy bạ với cô ở đây sao..... ha ha
Cô đỏ hết cả mặt
- Vậy anh cởi áo làm gì. Co nghi hoặc nói
Hắn khoác chiếc áo của mình lên cô làm cô vừa giật mình vừa bất ngờ không thốt nên lời
- Tôi cởi áo ra là......... như thế đấy ha ha .Linh Linh thả nhẹ cánh tay tư thế định phản công lúc nảy
- Tôi............. thì ai bảo mặt anh mờ ám quá................
- ha ha
- Anh không cười nữa đc không hả. Khuôn mặt thêm đỏ .Anh nghiêm nghị ngừng cười - Không chọc em nữa
...............................................................................................
- kitttttttttttttttttttttttttttttttttt........... Chiếc xe dừng lại trước nhà Phương Thanh
- Đến rồi, em xuống đi
- Vâng , cảm ơn anh...........
- ừ, không sao em về nha
- anh.......... anh biết em.....................
Cô chưa kịp nói thì hắn đã phong xe đi.................
Cô nghiên răng nghiến lợi nắm tay lai nói vs lòng Tôi nhất định sẽ khiến anh là của tôi
........................................................................................................
- Cóc cóc.................... bà Vương gõ cửa suốt nảy giờ
- Phong mở cửa đi. Ta biết con vẫn chưa ngủ
- Bác.......................
Tiếng la lớn của Phương Thanh
- Bác làm sao vậy ạ. Giọng nói hốt hoảng đủ để hắn nghe
Rầm............ tiếng đẩy cửa ra mạnh
Hắn đỡ bà ta vào phòng ngồi xuống vẻ hắn của hắn như không còn chút máu.- Mẹ làm sao vậy đừng làm con sợ, gọi............. gọi bệnh viện............. Giọng hắn hốt hoảng.
Hắn cầm điện thoại tính gọi thì bà ta lên tiếng
- Ta không sao, ngồi một chút sẽ khỏe..................... giọng tỏ ra yếu ớt - Ta gocx cữa nãy giờ nên hơi chóng mặt chút thôi.
- Con xin lỗi
- Thôi đc rồi, con đưa con bé về nhà đi.
- Bác không khỏe sao con về đc. Cô lo lắn ngồi xuống cầm tay bà Vương.
- Ta không sao
- Nhưng mẹ như thế này con không yên tâm đi chút nào
- Khụ Khụ, bà giã vờ ho - Ta nói mà hai con không nghe lời sao..................
- Vâng con về, bác giữ sức khỏe
- ừ, hai đứa đi đi
Đan Phong và Phương Thanh vừa quay lưng đi nụ cười gian xuất hiện - Chiêu này của ta đã thực hiện hơn nhiều năm nay nhưng lúc nào cũng thành công................
...........................................................................
Ha ha ............. Gia Bảo ôm bụng nhìn Linh Linh cười lớn
- Anh cười cái gì hả........................
- Cô tưởng tôi sẽ làm gì bậy bạ với cô ở đây sao..... ha ha
Cô đỏ hết cả mặt
- Vậy anh cởi áo làm gì. Co nghi hoặc nói
Hắn khoác chiếc áo của mình lên cô làm cô vừa giật mình vừa bất ngờ không thốt nên lời
- Tôi cởi áo ra là......... như thế đấy ha ha .Linh Linh thả nhẹ cánh tay tư thế định phản công lúc nảy
- Tôi............. thì ai bảo mặt anh mờ ám quá................
- ha ha
- Anh không cười nữa đc không hả. Khuôn mặt thêm đỏ .Anh nghiêm nghị ngừng cười - Không chọc em nữa
...............................................................................................
- kitttttttttttttttttttttttttttttttttt........... Chiếc xe dừng lại trước nhà Phương Thanh
- Đến rồi, em xuống đi
- Vâng , cảm ơn anh...........
- ừ, không sao em về nha
- anh.......... anh biết em.....................
Cô chưa kịp nói thì hắn đã phong xe đi.................
Cô nghiên răng nghiến lợi nắm tay lai nói vs lòng Tôi nhất định sẽ khiến anh là của tôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.