Nhóc... Em Dám Giả Trai Lừa Anh Sao
Chương 34
tinakawa
19/01/2015
Haén chạy thật nhanh. Đến ngã rẽ một 1 bên là của đi chính còn 1 bê là cửa sau
Hắn suy nghĩ một lúc rồi chọn cánh cửa ở phía sau.
-Các người làm gì vậy thả tôi ra. Cô la lớn. Tụi hắn ko phải là học sinh ở này chỉ mặc áo quần để dễ vào trường thôi. Tụi kéo cô đi ở của sau.
Đan Phong như nghe đc tiếng cô la hét
.Hắn chạy nhanh hơn. Từ xa hắn thâó thoáng thấy hình dáng quen thuộc ko ai ngoài Linh Linh đang bị hai tên đưa đi..Hắn gần đuổi theo kịp.
- Á... zzz vì hắn chạy nhanh quá.Vừa lúc đó Phương Thanh từ đâu xuất hiện. Vì Quán tính quá cao nên hắn ko dừng lại kịp. Va chạm mạnh vào cô.
Phương Thanh ngã văng ra... Cậu sựng người đến xin lỗi cô. Trên chân có vết cgiấm đỏ hắn ko quan tâm. Xin lỗi xong hắn tiếp tục đuổi theo. Đôi mắt từ sau nhìn hắn đầy tức giận.
Phương Thanh liền xỉu...
- Phương Thanh, sao vậy. Cả đám ở đó la hét.
Hắn chạy chưa xa nghe vậy liền chạy đến đỡ cô đến phòng y tế. Hắn từ nhỏ đã là người lãnh đạo. Nên chữ trách nhiêm lun ở hàng đầu. Vì hắn va cô nên ms xảy ra như vậy.
Khi đưa đến phòng y tế. Hắn liền quay đi toan đuổi tiếp nhưng 1 bàn tay kéo cậu lại.
.......
- Im ồm hắn tát vào má cô. Rồi dùng băng kéo dáng miệng cô lạ
- Đưa nó lên xe. Tên đại ca ra lệnh.
Chiếc xe lăng bánh khi mọi chuyện đâu vào đó.
Lên xe cô quằn quậy. - Ùm ùm... Cô bị dáng miệng ko ns đc. Tên cầm đầu mở băng keo ra
- Ùm ùm thả tôi ra... Cô trợn mắt ns như kô sợ tên đó.
- Thả. Cậu yên tâm tôi sẽ ko hại cậu đâu. Hắn cười ns
- Các ngươi đưa tôi đi đâu. Cô mạnh dạng hỏi .
- Đến rồi biết.
Chiếc xe đã đến điểm đích.
- Xuống xe. Mấy tên đó đẩy mạnh Linh Linh xuống.
Trước mắt cô là bệnh viện SSD.
- Ông đưa tộ vào đây làm gì. Cô cố hất hai tay bọ ra nhưng ko đc
- Đi đi... đừng ns nhiều. Hắn lôi cô vào trong - Mày mà hét là tao cắt lưỡi. Bọn chúng hâm doạ 1 cách hung hăng.
Phòng 1 khoa hồi sức.
- Mấy người đưa tôi đến đây là gì. Cô thắc mắc hỏi.
- Vào đi. Tên cầm đầu đẩy hắn vào ngay phòng số 1 đó rồi khoá cửa lại.
- Mấy người làm gì thế hả mở của ra. Cô cô vặn vặn ổ khoá cửa nhưng ko đc.
Cô vô tình quay lưng.. Trước mắt cô là 1 anh chàng có khuôn mặt thân quen. Bây giờ cô ms hiểu mục đích mà bọn kéo cô đến đây.
Mặt cô rung lên chân ko đi vững... cổ họng nghẹn. Bởi cô đang chứng khiên thân hình của hắn đầy vết thương.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi chọn cánh cửa ở phía sau.
-Các người làm gì vậy thả tôi ra. Cô la lớn. Tụi hắn ko phải là học sinh ở này chỉ mặc áo quần để dễ vào trường thôi. Tụi kéo cô đi ở của sau.
Đan Phong như nghe đc tiếng cô la hét
.Hắn chạy nhanh hơn. Từ xa hắn thâó thoáng thấy hình dáng quen thuộc ko ai ngoài Linh Linh đang bị hai tên đưa đi..Hắn gần đuổi theo kịp.
- Á... zzz vì hắn chạy nhanh quá.Vừa lúc đó Phương Thanh từ đâu xuất hiện. Vì Quán tính quá cao nên hắn ko dừng lại kịp. Va chạm mạnh vào cô.
Phương Thanh ngã văng ra... Cậu sựng người đến xin lỗi cô. Trên chân có vết cgiấm đỏ hắn ko quan tâm. Xin lỗi xong hắn tiếp tục đuổi theo. Đôi mắt từ sau nhìn hắn đầy tức giận.
Phương Thanh liền xỉu...
- Phương Thanh, sao vậy. Cả đám ở đó la hét.
Hắn chạy chưa xa nghe vậy liền chạy đến đỡ cô đến phòng y tế. Hắn từ nhỏ đã là người lãnh đạo. Nên chữ trách nhiêm lun ở hàng đầu. Vì hắn va cô nên ms xảy ra như vậy.
Khi đưa đến phòng y tế. Hắn liền quay đi toan đuổi tiếp nhưng 1 bàn tay kéo cậu lại.
.......
- Im ồm hắn tát vào má cô. Rồi dùng băng kéo dáng miệng cô lạ
- Đưa nó lên xe. Tên đại ca ra lệnh.
Chiếc xe lăng bánh khi mọi chuyện đâu vào đó.
Lên xe cô quằn quậy. - Ùm ùm... Cô bị dáng miệng ko ns đc. Tên cầm đầu mở băng keo ra
- Ùm ùm thả tôi ra... Cô trợn mắt ns như kô sợ tên đó.
- Thả. Cậu yên tâm tôi sẽ ko hại cậu đâu. Hắn cười ns
- Các ngươi đưa tôi đi đâu. Cô mạnh dạng hỏi .
- Đến rồi biết.
Chiếc xe đã đến điểm đích.
- Xuống xe. Mấy tên đó đẩy mạnh Linh Linh xuống.
Trước mắt cô là bệnh viện SSD.
- Ông đưa tộ vào đây làm gì. Cô cố hất hai tay bọ ra nhưng ko đc
- Đi đi... đừng ns nhiều. Hắn lôi cô vào trong - Mày mà hét là tao cắt lưỡi. Bọn chúng hâm doạ 1 cách hung hăng.
Phòng 1 khoa hồi sức.
- Mấy người đưa tôi đến đây là gì. Cô thắc mắc hỏi.
- Vào đi. Tên cầm đầu đẩy hắn vào ngay phòng số 1 đó rồi khoá cửa lại.
- Mấy người làm gì thế hả mở của ra. Cô cô vặn vặn ổ khoá cửa nhưng ko đc.
Cô vô tình quay lưng.. Trước mắt cô là 1 anh chàng có khuôn mặt thân quen. Bây giờ cô ms hiểu mục đích mà bọn kéo cô đến đây.
Mặt cô rung lên chân ko đi vững... cổ họng nghẹn. Bởi cô đang chứng khiên thân hình của hắn đầy vết thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.