Chương 7: cô Có Biết Nói Không Vậy ???
Tuyết Nhi
04/03/2017
- còn không mau cút - Băng Băng hét . Chi và Ly run run chạy đi mất
- giải tán - hắn hét lên làm cả đám học sinh đang đứng giật mình chạy đi hết
- chị ra tay làm chi , cứ để em lo là được rồi - Băng Băng
- một lũ tổng cộng 52 người mà chẳng có ai thông minh cả - My ôn tồn
- Đúng vậy đó - Vy nhí nhảnh nói
- Lũ đần - nó lạnh lùng nói
Sau đó cả bọn ngồi xuống 1 cái bàn to , hắn liền bắt chuyện với nó , mấy người kia thì ngồi hóng chuyện
- cô biết võ à ? – hắn hỏi
Nó chỉ gật đầu không nói
- cô tham gia vào Thế Giới ngầm không - hắn
Nó gật đầu
- cô có bạn trai chưa – hắn
Nó lắc đầu
- cô đã từng yêu ai chưa – hắn
Nó lắc đầu
- cô có chồng chưa - hắn
Nó gật đầu
- là ai vậy – hắn tò mò hỏi
Nó chỉ tay vào hắn
- nè tôi hỏi cái này nhé - hắn
Nó gật đầu
- thật ra cô có biết nói không vậy
Nó gật đầu
- vậy nói gì đi chứ cô cú gật gật với lắc lắc cái đầu mãi thế - hắn cau mày nói
- không thích – nó lạnh lùng nói
- anh đừng éo chị Rin nói, có ép vẫy vậy thui, anh nói nhiều quá coi chừng bị chị ý ghét đấy - Băng Băng
- cô không quan tâm đến chồng cô mà lại đi quan tâm đến anh rể của cô – - ai là chồng của tôi - Băng Băng ngây ngô hỏi lại - tôi chứ ai, hỏi ngu –
- ê , tui hỏi nè , chúng ta kết hôn lúc nào vậy - Băng Băng
- sau khi học xong lớp 12 – - đồ điên, đồ thần kinh ... ... ... - Băng Băng khó chịu nói
- tôi méc mẹ cô nhá – - ớ ớ ớ … ... ... tôi lỡ lời thui mà – Băng Băng làm mặt cún
- ế ! ………sao bà lại sợ mách mẹ - Vy - Nếu cậu ta mà đi méc mẹ tui thì hôm nay tôi kiểu gì cũng ăn được chọn vẹn mấy bản cải lương – Băng Băng
- à! ... haizz, số khổ - My
- hu hu ……… chỉ có My hiểu cho Băng Băng thui - Băng Băng mếu máo ôm lấy My nói
- bỏ ra , ai cho em ôm vợ của anh – Vũ vừa nói vừa kéo tay của Băng Băng ra khỏi người My
- kệ hai em cứ ôm đấy - Băng Băng chu môi nói rồi ôm My tiếp
- ê bỏ ra đi , người ta nhìn vào tưởng 2 đứa less thì làm sao - Vũ
- hừ , chị Rin em ghét anh hai - Băng Băng vừa nói vừa bỏ tay ra khỏi người My
- ha ha ……… - cả bọn cười trừ nó , hắn và Băng Băng
- Im lặng - Băng Băng tức giận nói
- tới quán bar không – nó lên tiến giúp đỡ cô em gái bé nhỏ của mình
- có – cả bọn đồng thanh nói
* 20 phút sau tạo quán Bar
“Rầm” – cánh cửa của quán bar đổ xuống , cả bọn bược vào
- Bọn bay là ai mà đám phá của cửa của bọn tao – 1 người con trai hét lên
- không được vô lễ với lão đại – 1 người con trai khác từ phía sau vừa nói vừa đi lại chỗ tụi nó đang đứng
- lão đại , lão nhị , lão tứ , lão ngũ về sao không bảo tui đón vậy , à mà lão đại này , vừa về xong có cần làm màn chào đón đạp cửa thế không vậy – người con trai kia nói tiếp
- em quen rồi , vả lại dùng chân rất tiện - nó
- giải tán - hắn hét lên làm cả đám học sinh đang đứng giật mình chạy đi hết
- chị ra tay làm chi , cứ để em lo là được rồi - Băng Băng
- một lũ tổng cộng 52 người mà chẳng có ai thông minh cả - My ôn tồn
- Đúng vậy đó - Vy nhí nhảnh nói
- Lũ đần - nó lạnh lùng nói
Sau đó cả bọn ngồi xuống 1 cái bàn to , hắn liền bắt chuyện với nó , mấy người kia thì ngồi hóng chuyện
- cô biết võ à ? – hắn hỏi
Nó chỉ gật đầu không nói
- cô tham gia vào Thế Giới ngầm không - hắn
Nó gật đầu
- cô có bạn trai chưa – hắn
Nó lắc đầu
- cô đã từng yêu ai chưa – hắn
Nó lắc đầu
- cô có chồng chưa - hắn
Nó gật đầu
- là ai vậy – hắn tò mò hỏi
Nó chỉ tay vào hắn
- nè tôi hỏi cái này nhé - hắn
Nó gật đầu
- thật ra cô có biết nói không vậy
Nó gật đầu
- vậy nói gì đi chứ cô cú gật gật với lắc lắc cái đầu mãi thế - hắn cau mày nói
- không thích – nó lạnh lùng nói
- anh đừng éo chị Rin nói, có ép vẫy vậy thui, anh nói nhiều quá coi chừng bị chị ý ghét đấy - Băng Băng
- cô không quan tâm đến chồng cô mà lại đi quan tâm đến anh rể của cô – - ai là chồng của tôi - Băng Băng ngây ngô hỏi lại - tôi chứ ai, hỏi ngu –
- ê , tui hỏi nè , chúng ta kết hôn lúc nào vậy - Băng Băng
- sau khi học xong lớp 12 – - đồ điên, đồ thần kinh ... ... ... - Băng Băng khó chịu nói
- tôi méc mẹ cô nhá – - ớ ớ ớ … ... ... tôi lỡ lời thui mà – Băng Băng làm mặt cún
- ế ! ………sao bà lại sợ mách mẹ - Vy - Nếu cậu ta mà đi méc mẹ tui thì hôm nay tôi kiểu gì cũng ăn được chọn vẹn mấy bản cải lương – Băng Băng
- à! ... haizz, số khổ - My
- hu hu ……… chỉ có My hiểu cho Băng Băng thui - Băng Băng mếu máo ôm lấy My nói
- bỏ ra , ai cho em ôm vợ của anh – Vũ vừa nói vừa kéo tay của Băng Băng ra khỏi người My
- kệ hai em cứ ôm đấy - Băng Băng chu môi nói rồi ôm My tiếp
- ê bỏ ra đi , người ta nhìn vào tưởng 2 đứa less thì làm sao - Vũ
- hừ , chị Rin em ghét anh hai - Băng Băng vừa nói vừa bỏ tay ra khỏi người My
- ha ha ……… - cả bọn cười trừ nó , hắn và Băng Băng
- Im lặng - Băng Băng tức giận nói
- tới quán bar không – nó lên tiến giúp đỡ cô em gái bé nhỏ của mình
- có – cả bọn đồng thanh nói
* 20 phút sau tạo quán Bar
“Rầm” – cánh cửa của quán bar đổ xuống , cả bọn bược vào
- Bọn bay là ai mà đám phá của cửa của bọn tao – 1 người con trai hét lên
- không được vô lễ với lão đại – 1 người con trai khác từ phía sau vừa nói vừa đi lại chỗ tụi nó đang đứng
- lão đại , lão nhị , lão tứ , lão ngũ về sao không bảo tui đón vậy , à mà lão đại này , vừa về xong có cần làm màn chào đón đạp cửa thế không vậy – người con trai kia nói tiếp
- em quen rồi , vả lại dùng chân rất tiện - nó
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.