Chương 4: Tại Tôi Thích Cô Rồi
Tuyết Nhi
04/03/2017
* Tại phòng – băng băng
- ê , sao anh không lên giương nằm mà lại nằm dưới đất chi ? – bb tỉnh dậy thì thấy đang nằm ở dưới đất và nhìn lên giường
- còn không phải là tối qua cô đạp tui xuống đất hơn 10 lần à, cô tốt bụng thế còn gì ~_~!,– khó chịu nói
- thế à ... ahihi …- băng băng cười
- còn cười à – khó chịu trả lời
nghe thấy có tiếng bước chân gàn phong mình, liền nhảy lên giường ôm lấy băng băng vào lòng
- này , anh đang làm …- băng băng chưa nói hết thì đã nhảy vô nói
- im lặng đi –
“cạnh” cánh của phòng của băng băng – mở ra mẹ của băng băng bước vào
- con chào mẹ -
- Mẹ ? đó là mẹ tôi chứ không phải mẹ anh nhá – băng băng khó chịu nói
- con bé này ! chiều quá nên hư à – mẹ băng băng
- tôi là con rể của mẹ cô nên gọi là mẹ không có gì lạ cả -
- con rể ? sí … tôi sẽ không lấy anh đâu, đừng có mơ hão huyền nhé – băng băng
- không muốn lấy cũng phải lấy ! – mẹ băng băng
- không phải anh cũng không muốn lấy tôi sao ? tự nhiên sao bây giờ lại nói vậy – băng băng
- tôi đã thay đổi ý nghĩ rồi –
- ơ … ơ ... tại sao lại thế - băng băng T.T
- tại tôi thích cô rồi –
- đồ điên, đồ thần khinh, đồ bại hoại, đồ chết tiệt , ……… - băng băng đang nói thì mẹ băng băng nhảy vào nói
- Băng Băng – giọng nói của mẹ băng băng rất chi “nhẹ nhành”
- sí , con lỡ lời thui mà – băng băng phụng phịu nói
- được rồi , 2 đứa mau mau mà xuống ăn sáng đi, mẹ xuống trước đây – mẹ băng băng
- vâng thưa mẹ - cười nói
Sau đó mẹ băng băng đi ra xuống lầu
- điện thoại của cô đâu –
- làm gì – băng băng
- cứ đưa đây đi –
- nhưng anh làm gì nó mới được chứ - băng băng
- cứ đưa đi, sao mà mẹ cô sinh ra cô lại cứ phải hỏi lắm nhỉ -
- từ từ - băng băng rút điện thoại ra đua cho
- mật khẩu –
- Bang Bang – băng băng
- tôi đổi đấy –
- tôi cấm đổi – băng băng
- tôi đổi xong rồi –
- anh đổi là gì thế - băng băng
- Phong Bang –
- anh bị thế - băng băng
- cô mới bị gì á! Tôi lưu số tôi vào rồi đó -
- cái gì ? ‘ông xã yêu dấu’ - băng băng mở danh bạ ra thì thấy lưu số của là ‘ông xã yêu dấu’
- sao vậy bà xã –
- lưu tên gì vậy cha nội, kì vãi ra– băng băng
- kì cái đầu cô á . Cấm đổi, tôi sẽ kiểm tra thường xuyên đấy -
- nếu tôi đổi thì sao – băng băng
- tôi sẽ nói với mẹ cô là 1 tuần nữa kết hôn –
- ơ ... ờ ... ớ … sao anh chơi ác vậy , anh chơi khôn vậy bao giờ mới chết được , tôi không đổi là được chứ gì – băng băng phụng phịu nói ( Au : anh ý cũng là người, vậy nên đến tổi phải die thì sẽ die thui, chị không cần lo. Băng băng : hắn ta die càng sớm càng tốt. )
- thế mới ngoan chứ - cười nói và xoa đầu của băng băng
- hừ - băng băng nói rồi đi vào wc nhưng không hề biết ngoài kia có người đang nhìn cô cười tủm tỉm
- ê , sao anh không lên giương nằm mà lại nằm dưới đất chi ? – bb tỉnh dậy thì thấy đang nằm ở dưới đất và nhìn lên giường
- còn không phải là tối qua cô đạp tui xuống đất hơn 10 lần à, cô tốt bụng thế còn gì ~_~!,– khó chịu nói
- thế à ... ahihi …- băng băng cười
- còn cười à – khó chịu trả lời
nghe thấy có tiếng bước chân gàn phong mình, liền nhảy lên giường ôm lấy băng băng vào lòng
- này , anh đang làm …- băng băng chưa nói hết thì đã nhảy vô nói
- im lặng đi –
“cạnh” cánh của phòng của băng băng – mở ra mẹ của băng băng bước vào
- con chào mẹ -
- Mẹ ? đó là mẹ tôi chứ không phải mẹ anh nhá – băng băng khó chịu nói
- con bé này ! chiều quá nên hư à – mẹ băng băng
- tôi là con rể của mẹ cô nên gọi là mẹ không có gì lạ cả -
- con rể ? sí … tôi sẽ không lấy anh đâu, đừng có mơ hão huyền nhé – băng băng
- không muốn lấy cũng phải lấy ! – mẹ băng băng
- không phải anh cũng không muốn lấy tôi sao ? tự nhiên sao bây giờ lại nói vậy – băng băng
- tôi đã thay đổi ý nghĩ rồi –
- ơ … ơ ... tại sao lại thế - băng băng T.T
- tại tôi thích cô rồi –
- đồ điên, đồ thần khinh, đồ bại hoại, đồ chết tiệt , ……… - băng băng đang nói thì mẹ băng băng nhảy vào nói
- Băng Băng – giọng nói của mẹ băng băng rất chi “nhẹ nhành”
- sí , con lỡ lời thui mà – băng băng phụng phịu nói
- được rồi , 2 đứa mau mau mà xuống ăn sáng đi, mẹ xuống trước đây – mẹ băng băng
- vâng thưa mẹ - cười nói
Sau đó mẹ băng băng đi ra xuống lầu
- điện thoại của cô đâu –
- làm gì – băng băng
- cứ đưa đây đi –
- nhưng anh làm gì nó mới được chứ - băng băng
- cứ đưa đi, sao mà mẹ cô sinh ra cô lại cứ phải hỏi lắm nhỉ -
- từ từ - băng băng rút điện thoại ra đua cho
- mật khẩu –
- Bang Bang – băng băng
- tôi đổi đấy –
- tôi cấm đổi – băng băng
- tôi đổi xong rồi –
- anh đổi là gì thế - băng băng
- Phong Bang –
- anh bị thế - băng băng
- cô mới bị gì á! Tôi lưu số tôi vào rồi đó -
- cái gì ? ‘ông xã yêu dấu’ - băng băng mở danh bạ ra thì thấy lưu số của là ‘ông xã yêu dấu’
- sao vậy bà xã –
- lưu tên gì vậy cha nội, kì vãi ra– băng băng
- kì cái đầu cô á . Cấm đổi, tôi sẽ kiểm tra thường xuyên đấy -
- nếu tôi đổi thì sao – băng băng
- tôi sẽ nói với mẹ cô là 1 tuần nữa kết hôn –
- ơ ... ờ ... ớ … sao anh chơi ác vậy , anh chơi khôn vậy bao giờ mới chết được , tôi không đổi là được chứ gì – băng băng phụng phịu nói ( Au : anh ý cũng là người, vậy nên đến tổi phải die thì sẽ die thui, chị không cần lo. Băng băng : hắn ta die càng sớm càng tốt. )
- thế mới ngoan chứ - cười nói và xoa đầu của băng băng
- hừ - băng băng nói rồi đi vào wc nhưng không hề biết ngoài kia có người đang nhìn cô cười tủm tỉm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.