Nhóc Lạnh Lùng, Tôi Sẽ Mãi Mãi Bên Cạnh Em!!!

Chương 60: Biết sớm quá còn gì là thú vị

Tyty Lùn

01/08/2017

Nhỏ nhìn thấy là đã hiểu, lại là ông Nguyễn và bà ta cả nhỏ Kim. Nhìn ông hiệu trưởng biết ngay không muốn gọi tụi nó mà, nhưng chắc là chuyện hôm trước.

- Tụi mầy là con cái nhà ai mà dám đánh con tao.-bà ta ra mặt cho nhỏ Kim, nhỏ Kim chả vừa.

- Tưởng chuyện gì to tác lắm.-nhỏ trả lời có cái tác mà làm làm quá.

- Con bà có bị mất miếng thịt nào không.-cô biết vậy hôm trước không cho nó thấy mặt trời rồi.

- Học sinh của trường Ánh Kim là vậy đó hả, đuổi học hết mấy đứa không ra hồn nầy đi.-ông Nguyễn nghiêm trọng làm hiệu trưởng toát mồ hôi "ai mà đuổi được tụi nó"

- Đúng tụi nó đánh con tôi ra nông nổi này, phải kỉ luật đuổi học hết mấy đứa mất dạy này.-bà ta thêm vào.

- Con không làm gì mà mấy bạn đó đánh con thầy đuổi học hết đi tụi nó đi thầy.-nhỏ Kim lật mặt, đây mới chính là bộ mặt của cô.

- Thì ra cô là người như vậy, tôi hiểu vì sau Duyên làm vậy rồi.-bây giờ anh mới biết, thì ra nhỏ Kim không tốt lành gì.

- Tụi anh hiểu sai ý của các em rồi bây giờ anh mới biết các em đánh rất đúng.-biết vậy cậu đã không cản nhỏ rồi.

- Đuổi học tôi sau.-hắn nãy giờ im lặng mới lên tiếng.

- Không tôi chỉ nói mấy người kia chứ là cậu sau có thể.-ông Nguyễn tỏ vẻ cung kính hắn, nhờ một phần công ty hắn mà công ty ông mới phát triển mạnh như bây giờ.

- Xin lỗi tôi không thể quyết định muốn đuổi học ai phải thông qua chủ tịch.-ông hiệu trưởng giải thích rõ tất nhiên phải thông qua nó.

- Sau có thể tôi muốn gặp chủ tịch của các anh.-ông Nguyễn quyết định đòi lại công bằng cho nhỏ Kim.

- Tôi sẽ nói lại vậy có thể mời ông về trước, chủ tịch muốn gặp ông tôi sẽ gọi cho ông.-thầy hiệu trưởng muốn nhanh chống giải quyết chứ đối mặt mấy người này mất hết máu quá.



Ông Nguyễn chở bà ra về, nhỏ Kim về lớp nhỏ muốn xông vào đánh cho một trận nhưng cố nhịn.

- Yên tâm đi ai dám đuổi tụi anh, tụi anh sẽ bảo vệ các em.-cậu lên tiếng phá vở không khí.

- Không cần.-nhỏ kéo cô lên lớp chuyện lần trước đâu thể bỏ qua dễ dàng được.

Vào lớp thấy nó thản nhiên nghe headphone ngủ mà phát tức mà không quan tâm bạn bè gì cả, còn đối với nó thì chuyện gì cũng phải cần quyết định của nó vậy cứ từ từ xem xét. Nhỏ và cô ngồi im lặng ra chơi đi rồi biết. Cậu và anh thì mặt đen xì "còn giận, làm sau đây". Hắn về chỗ ngồi xuống tự nhiên lấy một bên headphone nghe mà nằm xuống bàn, nó biết nhưng mặc kệ làm hắn thấy vui vui sau ấy. Như vậy tiết học cứ diễn ra bình thường nhưng bên nhỏ Kim dùng đủ ánb mắt liếc tụi nó "tìm cách khác mới được".

•••••••••Ra chơi•••••••••

Nhỏ và cô đùng đùng xuống kéo nó dậy tính sổ dám bỏ mặt tụi nó.

- Êk nhỏ kia mầy xem tụi tao là bạn không hả.-nhỏ hét lớn.

- Không.-nó bình tĩnb ngồi dậy nhìn hai nhỏ.

- Thôi xem như hai bà rộng lượng không trách còn bây giờ đi ăn.-nhỏ và cô kéo nó đi.

Nó liếc thấy hai cậu buồn buồn chắc xãy ra chuyện gì rồi. Hắn cũng muốn đi theo vậy là cả đám kéo xuống can-tin.

•••••••••Can-tin••••••••

Hôm nay nó giao một số việc cho Bin với Minh nên hai người nghĩ vài ngày. Hắn lấy đồ ăn cho nó, cậu với anh cũng vậy mà vẻ mặt ỉu xìu.

- Có chuyện gì xãy ra.-nó lên tiếng.

- Thì chuyện là vầy nè...-nhỏ kể lại mọi chuyện cho nó nghe.

- Tha cho hai kia đi.-nó nói tại nếu theo lời nhỏ kể ai nhìn thấy mà không hiểu lầm, nhưng một phần cũng tại nó.



- Không lầm này cho biết tay.-cô nói nhưng cô và anh là gì của nhau.

- Mà tính sau, ra mặt không.-nhỏ hỏi nó nếu nó ra mặt thì mọi chuyện nhanh gọn lẹ.

- Để xem tới lúc chưa cái đã.-nó ngẫm nghĩ "biết sớm quá còn gì là thú vị"

Tụi hắn từ phía xa đi tới, với vẻ đẹp hút hồn người thì rất nhanh đã có một bàn đồ ăn.

- Tự nhiên tao không muốn ăn lên lớp thôi.-nhỏ đề nghị cô và nhỏ lên lớp bỏ mặt cậu và anh đưa mắt nhìn theo.

"Cái miệng hại cái thân" nhỏ nghĩ. "Vậy là nhịn biết vậy lúc nãy ngồi lại được rồi" cô cũng hơi tiếc. "Tụi mầy tự hại mình rôi" nó thấy tội hai nhỏ mà vẫn ngồi ăn rất tự nhiên.

- Êk nói giúp tôi tiếng đi.-cậu lên tiếng nhìn nó.

- Tụi tôi không cố ý đâu.-anh cũng vậy khi thấy cô lạnh nhạt với anh, anh cảm thấy hơi khó chịu.

- Nam thì có lí do còn Kiệt sau quan tâm cảm xúc Duyên quá vậy.-nó nhìn anh thắc mắc không lẽ anh có tình cảm với cô.

"ờk ha tại sau lại như vậy chứ, có liên quan gì chứ" anh nghe nó nói mà im lặng suy sét mọi thứ.

- Tôi đi trước.-anh nói lên lớp cậu cũng đi theo.

- Mấy người này đi hết vậy.-hắn khó chịu nhìn theo mà để kiếm nói chuyện với nó thôi.

- Còn tôi.-nó nói nhìn hắn xem nó vô hình hả.

Ăn xong và hắn cùng nhau đi lên lớp, xung quanh có hàng ngàn ánh mắt nhìn nó có hâm mộ lẫn ghen tị. Nó không quan tâm tiến nhanh về lớp nó không muốn ở bên cạnh hắn quá lâu "tôi với anh là gì của nhau". Hắn chỉ mong lớp học ở rất xa để hắn gần nó thêm chút nữa như vậy đã mãn nguyện lắm rồi, "nhưng em quá bí ẩn rồi đó" ngồi chuyện nó là tiểu thư Lâm Thị thì hắn không điều tra được thêm thứ gì. (Tyty:ngồi kế nhau mà bày đặt sến súa)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhóc Lạnh Lùng, Tôi Sẽ Mãi Mãi Bên Cạnh Em!!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook