Nhóc Lạnh Lùng, Tôi Sẽ Mãi Mãi Bên Cạnh Em!!!
Chương 14: Không có lần sau...!
Tyty Lùn
18/07/2017
Sáng sớm nhỏ qua phòng gọi nó dậy phải rất vất vả nó mới VSCN xong. Nhỏ
và nó qua phòng gọi cô dậy, nhỏ gọi hết sức mỏi cả miệng:
- Duyên ak dậy đi trời sặp rồi.-nhỏ nói.
- Tao không sợ.-cô cãi lại.
- Động đất kìa.-nhỏ lại nói.
- Giường không có rung.-cô lại nói.
- Lũ lụt tới rồi.-nhỏ nói tiếp.
- Nhà rất là cao.-cô biện hộ, thật sự là nhà nó rất cao.
Nó thấy tình hình như vậy liền hét lên.
- Mầy có dậy không thì bảo.-nó hỏi nhẹ.
Cô lập tức chạy VSCX chỉ trong 1 phút 30 giây cô chạy nhanh xuống phòng khách đứng trước mặt nó. Chỉ vậy mà tụi bây gọi tao dậy sớm vậy sau, mới 6 giời.Trời ơi ...khổ thân tui...-cô than trời than đất rồi cũng ngoan ngoãn ngồi xuống ăn sáng.
Ăn xong nó và nhỏ chạy xe đến trường còn cô đi lên phòng không phải chuẩn bị mà là đi ngủ tiếp. Không có nhỏ, nó nên được tự do.
Lúc tỉnh dậy cũng đã gần trưa nên chuẩn bị đi ngay sợ nó về tới. Cô mệt mỏi bước vào trung tâm mua sắm. Vừa bước xuống đã là tâm điểm của tất cả mọi người. Ai cũng nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ghen ghét. Cô mua túi, mú giày đoàn đồ hiệu còn cả sách vở nữa. Mua xong cô đi ra tính tiền.
Vừa lúc đó anh cũng vào trung tâm mua ít đồ, xong anh cũng ra tính tiền, thì mọi người vây kín hết rồi. Sợ trể học nên buộc anh phải sử dụng tuyệt chiêu. "Mỹ nam kế"
- Xin lỗi, mọi người có thể nhường cho tôi tính tiền trước được không?.-anh cười một nụ cười quyến rũ.
- Được, Được chứ.-không ai có thể chịu nổi nụ cười đó được. "đẹp gì mà đẹp thế"
Chỉ có một người vẫn còn đứng đó không ai khác chính là cô, cô vẫn đứng không có ý định nhường chỗ cho anh.
- Cô có thể nhường cho...-anh chưa kịp nói.
- Không.-cô nói thẳng.
- Nhưng tôi đang gấp.-hắn giải thích.
- Kệ anh!.-cô nói.
- Cô...giỏi lắm...-anh tức muốn điên, chưa có ai dám nói chuyện với anh như vậy. Nhưng cũng đành nhường cho cô.
Tính tiền xong cô liếc anh một cái liền nói.
- Đừng tự tin quá, ảo tưởng sức mạnh vừa thôi (tyty:người ta rất lịch sự xin nhường chỗ mà, chị ép người quá đáng rồi.)
Cô xách đồ ngay ra xe, đang đi có một giọng nói hét rất lớn ở phía sau, cô tức muốn điên nhưng giả vờ không nghe.
- Mong đừng gặp lại, nếu không cô sẽ không yên với tôi đâu.-anb hét lên.
Cô không về nhà mà đi ăn, ăn no cô đi dạo vài vòng vì mới về nên chỗ nào cô cũng thấy thích. Về nhà nó và nhỏ đã về từ sớm và đang chờ cô với vẻ mặt cực cực khó coi.
- Mầy đi đâu bây giờ mới về, mầy có biết tụi tao gần lục tung cả thành phố không, cả điện thoại cũng không nghe, mầy muốn chết.-noa hét lên vì tức giận.
- Mầy có biết tụi tao lo cho mầy lắm không, nó đã gọi tụi thằng Bin tìm mầy.-nhỏ nói.
10 phút trước do không thấy cô về, nó và nhỏ đã đợi suốt 5 tiếng đồng hồ, điện thoại thì không được, nên nó gọi Bin phải tìm cô gấp, nếu không tìm được thì đem xác về. Nó lấy điện thoại điện cho Bin.
- Về đi, nó lếch xác về rồi.-nó nói không gì lạnh bằng quay sang liếc cô.
- Tại tao gặp một số chuyện, tức muốn điên nên tao đi ăn, xong đi dạo xíu, tao mới về mà nên thấy gì cũng lạ, điện thoại tao bỏ quên ở nhà nên không nghe được, tao xin lỗi, tao biết lỗi rồi, đừng giận nữa mà.-cô kể rõ.
- Chuyện gì.-nó hỏi.
- Lúc vào trung tâm mua đồ có thằng kia kìa tự tin mình đẹp trai đem nó ra làm chiêu trò, ra oai trước mặt tao, mầy biết tính tao mà a nghe lời thằng đó. Nó còn hâm doạ tao nữa. Biết vậy cho nó thưởng thức độc huỷ nhung nhan cho hắn để khỏi ra oai trước mặt tao.-cô kể rõ, nhanh tối đa, nhưng vì là bạn thân nên nó với nhỏ đã hiểu.
- Chuyện chỉ có vậy sau, tao cũng nghét thứ đó lắm nếu lần sau mầy gặp nhớ gọi tao độc đoa kết hợp với mùi hương của tao, rất tuyệt.-nhỏ cười thích thú.
- Chuyện như hôm nay không có lần sau, thôi ngủ sớm, mai mầy ở nhà có đi đâu thì đi nhưng lúc tao về phải có ở nhà. Nhớ!!!.-ý nó nói cô.
- Mầy mà dễ trễ chút xíu nữa mà không có lí do xem như xong với nó rồi. Nhưng nó thật rất lo cho mầy, lúc nãy nó đứng ngồi không yên, tưởng bang Show Sail bắt mầy nữa chứ.
- Tao biết lỗi rồi mà, thôi ngủ sớm đi.-cô nói nhỏ.
Nó đã lên lầu từ trước, nhỏ cũng đi theo và cô cũng vậy về phòng nói ngủ chứ người thì đọc truyện, người thì nghe nhạc, người thì chơi game vậy mà nói là ngủ sớm.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Chương này cho cô Duyên làm nhân vật chính luôn. Cuối cùng cũng được thêm một cặp nữa nha. Chết...lỡ nói cho mọi người biết rồi Ahihi!!! Cả nhà ngủ ngon mền kĩ nha!!!!
- Duyên ak dậy đi trời sặp rồi.-nhỏ nói.
- Tao không sợ.-cô cãi lại.
- Động đất kìa.-nhỏ lại nói.
- Giường không có rung.-cô lại nói.
- Lũ lụt tới rồi.-nhỏ nói tiếp.
- Nhà rất là cao.-cô biện hộ, thật sự là nhà nó rất cao.
Nó thấy tình hình như vậy liền hét lên.
- Mầy có dậy không thì bảo.-nó hỏi nhẹ.
Cô lập tức chạy VSCX chỉ trong 1 phút 30 giây cô chạy nhanh xuống phòng khách đứng trước mặt nó. Chỉ vậy mà tụi bây gọi tao dậy sớm vậy sau, mới 6 giời.Trời ơi ...khổ thân tui...-cô than trời than đất rồi cũng ngoan ngoãn ngồi xuống ăn sáng.
Ăn xong nó và nhỏ chạy xe đến trường còn cô đi lên phòng không phải chuẩn bị mà là đi ngủ tiếp. Không có nhỏ, nó nên được tự do.
Lúc tỉnh dậy cũng đã gần trưa nên chuẩn bị đi ngay sợ nó về tới. Cô mệt mỏi bước vào trung tâm mua sắm. Vừa bước xuống đã là tâm điểm của tất cả mọi người. Ai cũng nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ghen ghét. Cô mua túi, mú giày đoàn đồ hiệu còn cả sách vở nữa. Mua xong cô đi ra tính tiền.
Vừa lúc đó anh cũng vào trung tâm mua ít đồ, xong anh cũng ra tính tiền, thì mọi người vây kín hết rồi. Sợ trể học nên buộc anh phải sử dụng tuyệt chiêu. "Mỹ nam kế"
- Xin lỗi, mọi người có thể nhường cho tôi tính tiền trước được không?.-anh cười một nụ cười quyến rũ.
- Được, Được chứ.-không ai có thể chịu nổi nụ cười đó được. "đẹp gì mà đẹp thế"
Chỉ có một người vẫn còn đứng đó không ai khác chính là cô, cô vẫn đứng không có ý định nhường chỗ cho anh.
- Cô có thể nhường cho...-anh chưa kịp nói.
- Không.-cô nói thẳng.
- Nhưng tôi đang gấp.-hắn giải thích.
- Kệ anh!.-cô nói.
- Cô...giỏi lắm...-anh tức muốn điên, chưa có ai dám nói chuyện với anh như vậy. Nhưng cũng đành nhường cho cô.
Tính tiền xong cô liếc anh một cái liền nói.
- Đừng tự tin quá, ảo tưởng sức mạnh vừa thôi (tyty:người ta rất lịch sự xin nhường chỗ mà, chị ép người quá đáng rồi.)
Cô xách đồ ngay ra xe, đang đi có một giọng nói hét rất lớn ở phía sau, cô tức muốn điên nhưng giả vờ không nghe.
- Mong đừng gặp lại, nếu không cô sẽ không yên với tôi đâu.-anb hét lên.
Cô không về nhà mà đi ăn, ăn no cô đi dạo vài vòng vì mới về nên chỗ nào cô cũng thấy thích. Về nhà nó và nhỏ đã về từ sớm và đang chờ cô với vẻ mặt cực cực khó coi.
- Mầy đi đâu bây giờ mới về, mầy có biết tụi tao gần lục tung cả thành phố không, cả điện thoại cũng không nghe, mầy muốn chết.-noa hét lên vì tức giận.
- Mầy có biết tụi tao lo cho mầy lắm không, nó đã gọi tụi thằng Bin tìm mầy.-nhỏ nói.
10 phút trước do không thấy cô về, nó và nhỏ đã đợi suốt 5 tiếng đồng hồ, điện thoại thì không được, nên nó gọi Bin phải tìm cô gấp, nếu không tìm được thì đem xác về. Nó lấy điện thoại điện cho Bin.
- Về đi, nó lếch xác về rồi.-nó nói không gì lạnh bằng quay sang liếc cô.
- Tại tao gặp một số chuyện, tức muốn điên nên tao đi ăn, xong đi dạo xíu, tao mới về mà nên thấy gì cũng lạ, điện thoại tao bỏ quên ở nhà nên không nghe được, tao xin lỗi, tao biết lỗi rồi, đừng giận nữa mà.-cô kể rõ.
- Chuyện gì.-nó hỏi.
- Lúc vào trung tâm mua đồ có thằng kia kìa tự tin mình đẹp trai đem nó ra làm chiêu trò, ra oai trước mặt tao, mầy biết tính tao mà a nghe lời thằng đó. Nó còn hâm doạ tao nữa. Biết vậy cho nó thưởng thức độc huỷ nhung nhan cho hắn để khỏi ra oai trước mặt tao.-cô kể rõ, nhanh tối đa, nhưng vì là bạn thân nên nó với nhỏ đã hiểu.
- Chuyện chỉ có vậy sau, tao cũng nghét thứ đó lắm nếu lần sau mầy gặp nhớ gọi tao độc đoa kết hợp với mùi hương của tao, rất tuyệt.-nhỏ cười thích thú.
- Chuyện như hôm nay không có lần sau, thôi ngủ sớm, mai mầy ở nhà có đi đâu thì đi nhưng lúc tao về phải có ở nhà. Nhớ!!!.-ý nó nói cô.
- Mầy mà dễ trễ chút xíu nữa mà không có lí do xem như xong với nó rồi. Nhưng nó thật rất lo cho mầy, lúc nãy nó đứng ngồi không yên, tưởng bang Show Sail bắt mầy nữa chứ.
- Tao biết lỗi rồi mà, thôi ngủ sớm đi.-cô nói nhỏ.
Nó đã lên lầu từ trước, nhỏ cũng đi theo và cô cũng vậy về phòng nói ngủ chứ người thì đọc truyện, người thì nghe nhạc, người thì chơi game vậy mà nói là ngủ sớm.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Chương này cho cô Duyên làm nhân vật chính luôn. Cuối cùng cũng được thêm một cặp nữa nha. Chết...lỡ nói cho mọi người biết rồi Ahihi!!! Cả nhà ngủ ngon mền kĩ nha!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.