Nhóc Lạnh Lùng, Tôi Sẽ Mãi Mãi Bên Cạnh Em!!!
Chương 51: Tỏ tình...bắt cóc
Tyty Lùn
30/07/2017
Nó đi vòng vòng nhà hắn vừa thấy một chỗ khá rộng, có hồ nước có cây rất to rồi hoa hồng thích hợp với cảnh tỏ tình.
- Cuối cùng là có giúp tôi không mà đi hoài vậy họ sắp về rồi.-cậu hồi họp chưa xong gì hết nhỏ về biết tính sau.
- Rồi tại đây, bây giờ cậu đi mua 999 đoá hoa hồng với nhẫn hai gì đó rồi ăn mặt lịch sự vào còn về trang trí tôi với Phong sẽ làm.-nó nói với cậu xong quay sang nhìn hắn thấy hắn gật đầu vậy là được rồi.
- Chỉ vậy.-cậu hỏi lại nhỏ.
- Kiều nó chỉ cần tấm lòng của cậu chứ những thứ tôi vừa nói không có cũng không sau.-nó biết bạn của tụi nó trọng tình nghĩa chứ không có trọng vật chất.
- Vậy tôi đi trước.-cậu chưa đợi nó nói gì phóng đi như bay.
- Tỏ tình thôi làm hoá vấn đề.-nó phán.
- Thôi bây giờ làm gì đây.-hắn vịn vai nó lên tiếng.
- Làm gì thì làm không được động tay động chân, anh có tin là.-nó xăn tay áo tiến gần hắn.
- Thôi thôi anh thua anh thua.-hắn vừa cười vừa chịu thua nó.
- Vậy còn được, mua nến, mua vải màu tím với màu hồng, đơn giản thôi.-nó kéo hắn vào xe.
- Cũng lãng mạng dữ ha.-hắn vừa đi vừa nói.
- Làm thì làm cho tới dù tôi không cần biết nó là thứ gì.-ý nó nói có làm gì thì phải chắt chắn sẽ thành công dù không biết tỏ tình là gì đó giờ nó chưa có cái gì gọi là tình cảm.
"ý gì, không cần....là sau" hắn vừa lái xe vừa nghĩ mà vẫn không ra. Mười giờ tụi nó đã có mặt tại nhà cậu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng nếu tính theo thời gian thì nhỏ cũng gần về tới.
- Không xong rồi chắc cô ấy gần về rồi mà chưa có gì đâu vào đâu.- cậu đứng ngồi không yên.
- Tôi thích buổi tối cơ như vậy mới lãng mạng.-nó suy tính vì buổi tối đốt nến mới đẹp nhưng chắt không kịp.
- Bây giờ thì nhỏ sắp về rồi đó.-hắn lên tiếng nhắc nhở nó.
- Tôi có một trò chơi, chơi không.-nó nhìn hắn và cậu.
- Gì nữa cô nói luôn đi.-cậu bắt đầu không kiên nhẫn.
Nó nói nhỏ cho hắn và cậu nghe vừa nói mà vẻ mặt của cậu hết co rồi lại giản còn hắn thì vẻ mặt thích thú.
- Nhưng nếu cô ấy bị thương.-cậu lo lắng nhìn nó.
- Anh đừng quên nó là bạn thân của tôi.-nó nhấn mạnh từ bạn thân để cậu yên tâm.
Nó lấy điện thoại ra, lướt qua một dãy số nó dừng lại, bấm vào và gọi.
-...-tên kia thưa nó.- Anh hãy.....nhốt ở đâu đó, bịt mắt lại, nhưng phải dùng thuốc mê không thôi bị thương ráng chịu và nhất định không để bị thương, chờ lệnh nhớ cẩn thận bịt mũi lại tất cả vì nó biết sử dụng mùi hương.-nó nói vì lơ mơ bị lộ tẩy ngay.
-...-tên đó hỏi.
- Không cần hỏi nhiều.-nó nói xong cúp máy làm đầu dây bên kia trên đầu đầy dấu hỏi.
"Là ra lệnh mà tại sau nó lại có quyền như vậy chứ, thật ra em là ai" hắn nghe nó nói chuyện mà vẻ mặt nhếch lên tạo vẻ nguy hiểm nó cũng đã nhìn thấy, cứ bình thường là được.
Nó bắt đầu bắt tay vào làm nhưng cậu và hắn cứ đứng đơ ở đó làm nó lên tiếng.
- Các anh không phụ tôi sau.-nó liếc nhìn hai người cứ ngơ ngơ trước mặt.
- Ờk phụ nè.-trả lời đồng thanh.
Nó trang trí vải màu tím phía trên không hình trái tim, xung quanh có vài miếng vải đỏ cắt nhiễng xoã dài xuống có cả bong bóng bay xung quanh thanh hai tầng. Chính giữa hình trái tim bằng nến, nói chung nhìn đơn giản nhưng với nó mệt muốn xỉu rồi, chưa bao giờ lao động nặng nhọc như vậy.
••••••••Chỗ của nhỏ••••••••••
Nhỏ cô và cậu xách rất nhiều đồ ăn đang chuẩn bị về vì hai người kia thích đi bộ tận hưởng nhỏ đành phải đi theo, cô và anh thì vui vui nói nói chỉ có nhỏ lặng lẽ một mình có chút hơi buồn phải Nam đi chung thì tốt biết mấy "Điên rồi sau lại nghĩ tới anh ta không thể mà" nhỏ tự nhủ.
- Êk sau mầy im lặng vậy.-cô lên tiếng nhìn nhỏ vì nãy giờ có cô với cậu nói.
- Tụi mầy có cho tao nói.-nhỏ bực bội biết vậy không đưa ra ý kiến mua đồ ăn chán chết được.
- Thôi tao xin lỗi mà tự nhiên khác nước quá ak.-cô lên tiếng nhìn anh.
- Được đi mua nước thôi.-anh nắm tay cô chạy ngay vào tiệm nước làm cô ngại chết được. Còn nhỏ thì chẳng ai ngó ngàng tới bực bội dậm chân tại chỗ. Đang tức giận bị bỏ rơi thì có chiếc xe chạy tới thật nhanh, rãi ít thuốc gây mê vào người nhỏ, nhỏ nhanh bịt kín lại "dám hạ thủ chị ak, không dễ đâu" nhưng không ngờ ngay sau đó lại có thêm một tên nữa rãi gây mê vào nhỏ do mất cảnh giác nên nhỏ bị thuốc mê ngấm ngay lặp tức và bị bắt đi. Sau khi cô và cậu quay lại thì không thấy nhỏ đâu, nhìn xung quanh phát hiện ít thuốc gây mê còn sót lại nên có lẽ nhỏ bị bắt cóc nhưng chúng có mụt đích gì.
- Không xong rồi Kiều bị bắt rồi.-cô nghiêm giọng nói vẻ mặt biến sắt.
- Nhưng là ai lí do gì.-anh không hiểu không lẽ tụi nó gây thù chuốc oán với ai.
- Về nhanh thôi.-cô không trả lời anh chuyện này chỉ có My mới biết.
- Được về thôi.-anh nói xong gọi điện cho xe chạy tới phóng nhanh về nhà hắn.
Nhỏ cũng bắt đầu lo lắng "kế hoạch rất chu đáo con Kiều còn bị mắt bẫy thật không tầm thường phải làm sau đây"
(Tyty:Kế hoạch của chị My nhà ta mà không chu đáo sau được)
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Xong nhá....! Cả nhà ngủ ngon....Ppp...!
- Cuối cùng là có giúp tôi không mà đi hoài vậy họ sắp về rồi.-cậu hồi họp chưa xong gì hết nhỏ về biết tính sau.
- Rồi tại đây, bây giờ cậu đi mua 999 đoá hoa hồng với nhẫn hai gì đó rồi ăn mặt lịch sự vào còn về trang trí tôi với Phong sẽ làm.-nó nói với cậu xong quay sang nhìn hắn thấy hắn gật đầu vậy là được rồi.
- Chỉ vậy.-cậu hỏi lại nhỏ.
- Kiều nó chỉ cần tấm lòng của cậu chứ những thứ tôi vừa nói không có cũng không sau.-nó biết bạn của tụi nó trọng tình nghĩa chứ không có trọng vật chất.
- Vậy tôi đi trước.-cậu chưa đợi nó nói gì phóng đi như bay.
- Tỏ tình thôi làm hoá vấn đề.-nó phán.
- Thôi bây giờ làm gì đây.-hắn vịn vai nó lên tiếng.
- Làm gì thì làm không được động tay động chân, anh có tin là.-nó xăn tay áo tiến gần hắn.
- Thôi thôi anh thua anh thua.-hắn vừa cười vừa chịu thua nó.
- Vậy còn được, mua nến, mua vải màu tím với màu hồng, đơn giản thôi.-nó kéo hắn vào xe.
- Cũng lãng mạng dữ ha.-hắn vừa đi vừa nói.
- Làm thì làm cho tới dù tôi không cần biết nó là thứ gì.-ý nó nói có làm gì thì phải chắt chắn sẽ thành công dù không biết tỏ tình là gì đó giờ nó chưa có cái gì gọi là tình cảm.
"ý gì, không cần....là sau" hắn vừa lái xe vừa nghĩ mà vẫn không ra. Mười giờ tụi nó đã có mặt tại nhà cậu cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng nếu tính theo thời gian thì nhỏ cũng gần về tới.
- Không xong rồi chắc cô ấy gần về rồi mà chưa có gì đâu vào đâu.- cậu đứng ngồi không yên.
- Tôi thích buổi tối cơ như vậy mới lãng mạng.-nó suy tính vì buổi tối đốt nến mới đẹp nhưng chắt không kịp.
- Bây giờ thì nhỏ sắp về rồi đó.-hắn lên tiếng nhắc nhở nó.
- Tôi có một trò chơi, chơi không.-nó nhìn hắn và cậu.
- Gì nữa cô nói luôn đi.-cậu bắt đầu không kiên nhẫn.
Nó nói nhỏ cho hắn và cậu nghe vừa nói mà vẻ mặt của cậu hết co rồi lại giản còn hắn thì vẻ mặt thích thú.
- Nhưng nếu cô ấy bị thương.-cậu lo lắng nhìn nó.
- Anh đừng quên nó là bạn thân của tôi.-nó nhấn mạnh từ bạn thân để cậu yên tâm.
Nó lấy điện thoại ra, lướt qua một dãy số nó dừng lại, bấm vào và gọi.
-...-tên kia thưa nó.- Anh hãy.....nhốt ở đâu đó, bịt mắt lại, nhưng phải dùng thuốc mê không thôi bị thương ráng chịu và nhất định không để bị thương, chờ lệnh nhớ cẩn thận bịt mũi lại tất cả vì nó biết sử dụng mùi hương.-nó nói vì lơ mơ bị lộ tẩy ngay.
-...-tên đó hỏi.
- Không cần hỏi nhiều.-nó nói xong cúp máy làm đầu dây bên kia trên đầu đầy dấu hỏi.
"Là ra lệnh mà tại sau nó lại có quyền như vậy chứ, thật ra em là ai" hắn nghe nó nói chuyện mà vẻ mặt nhếch lên tạo vẻ nguy hiểm nó cũng đã nhìn thấy, cứ bình thường là được.
Nó bắt đầu bắt tay vào làm nhưng cậu và hắn cứ đứng đơ ở đó làm nó lên tiếng.
- Các anh không phụ tôi sau.-nó liếc nhìn hai người cứ ngơ ngơ trước mặt.
- Ờk phụ nè.-trả lời đồng thanh.
Nó trang trí vải màu tím phía trên không hình trái tim, xung quanh có vài miếng vải đỏ cắt nhiễng xoã dài xuống có cả bong bóng bay xung quanh thanh hai tầng. Chính giữa hình trái tim bằng nến, nói chung nhìn đơn giản nhưng với nó mệt muốn xỉu rồi, chưa bao giờ lao động nặng nhọc như vậy.
••••••••Chỗ của nhỏ••••••••••
Nhỏ cô và cậu xách rất nhiều đồ ăn đang chuẩn bị về vì hai người kia thích đi bộ tận hưởng nhỏ đành phải đi theo, cô và anh thì vui vui nói nói chỉ có nhỏ lặng lẽ một mình có chút hơi buồn phải Nam đi chung thì tốt biết mấy "Điên rồi sau lại nghĩ tới anh ta không thể mà" nhỏ tự nhủ.
- Êk sau mầy im lặng vậy.-cô lên tiếng nhìn nhỏ vì nãy giờ có cô với cậu nói.
- Tụi mầy có cho tao nói.-nhỏ bực bội biết vậy không đưa ra ý kiến mua đồ ăn chán chết được.
- Thôi tao xin lỗi mà tự nhiên khác nước quá ak.-cô lên tiếng nhìn anh.
- Được đi mua nước thôi.-anh nắm tay cô chạy ngay vào tiệm nước làm cô ngại chết được. Còn nhỏ thì chẳng ai ngó ngàng tới bực bội dậm chân tại chỗ. Đang tức giận bị bỏ rơi thì có chiếc xe chạy tới thật nhanh, rãi ít thuốc gây mê vào người nhỏ, nhỏ nhanh bịt kín lại "dám hạ thủ chị ak, không dễ đâu" nhưng không ngờ ngay sau đó lại có thêm một tên nữa rãi gây mê vào nhỏ do mất cảnh giác nên nhỏ bị thuốc mê ngấm ngay lặp tức và bị bắt đi. Sau khi cô và cậu quay lại thì không thấy nhỏ đâu, nhìn xung quanh phát hiện ít thuốc gây mê còn sót lại nên có lẽ nhỏ bị bắt cóc nhưng chúng có mụt đích gì.
- Không xong rồi Kiều bị bắt rồi.-cô nghiêm giọng nói vẻ mặt biến sắt.
- Nhưng là ai lí do gì.-anh không hiểu không lẽ tụi nó gây thù chuốc oán với ai.
- Về nhanh thôi.-cô không trả lời anh chuyện này chỉ có My mới biết.
- Được về thôi.-anh nói xong gọi điện cho xe chạy tới phóng nhanh về nhà hắn.
Nhỏ cũng bắt đầu lo lắng "kế hoạch rất chu đáo con Kiều còn bị mắt bẫy thật không tầm thường phải làm sau đây"
(Tyty:Kế hoạch của chị My nhà ta mà không chu đáo sau được)
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
Xong nhá....! Cả nhà ngủ ngon....Ppp...!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.