Chương 29: Vịt Con Đi Lạc
Vô Danh
25/02/2015
…- Nhỏ Ngọc chỉ im lặng
Mày ổn chưa?- Nó
ừm t ko s, về thôi- nhỏ Ngọc
Ở bãi đất trống, giờ chỉ còn 2 con người đang đứng thở dốc sau cuộc chiến tần bạo. Xung quay, bọn đầu gấu nằm la liệt trên mặt đất chỉ còn lại 2 anh hùng sa mạc mà thôi. Ko ai khác chính là Bảo và Thái.
Đi kiếm nhóc lùn thôi- Bảo phủi tay bước đi.
OK- tên Thái cũng bước theo sau
Ở nhà Nó
Nhỏ Ngọc và nó lết bộ đi về, nhưng đag trên đường về thì gặp một bé nhóc khoảng 6, 7 tuổi đag đứng khóc. Thì liên ra tay nghĩ hiệp cứu giúp.
Bé con, s thế?- Nó
hix hix - bé nhỏ vẫn ko nín khóc, mà còn hét to hơn
Bé nín đi, kể tụi chi nghe coi có chuyện j`- nhỏ Ngọc nhẹ nhàng lau nước mắt cho bé nhỏ
Bé dần dần nín khóc, nhưng vẫn ko nói mà chỉ trưng trưng mắt ra nhìn tụi nó một cách ngần ngại.
S bé ko nói, nói xem để tụi chị con giúp chứ- Nó hơi nôn
I..I don’t know how to speak Vietnamese. hix hix- bé nhỏ lại òa khóc một lần nữa.
( em ko bt nói tiếng Việt)
Câu nói của bé nhỏ khiến Nó và nhỏ Ngọc ngở ngàn. Dụi dụi mắt, nghỉ ngợi một hồi lâu mới hiểu.
À thì ra bé ko bt nói tiếng việt, ko lẽ người ngoại quốc hả mày? nhìn giống Việt Nam mà- Nó quay sang nỏi nhỏ Ngọc
Ai bt, hỏi bé đi- Ngọc
That’s okay, We understand. So can u tell us about your problem?- Nó nói một cách chuyên nghiệp ( chỉ giỏi mà)
( ko s, tụi chị hiểu mà. Vậy e có thể kể cho tụi chị nghe chuyện cảu e đc ko)
Really?- Mắt bé nhỏ sáng bừng trở lại. Đúg là mắt bé nhỏ rất đẹp lại còn to tròn nữa, dt hết biết
( Thiệt zậy hả?)
Of course- Ngọc tự hào
( Tất nhiên)
I get lost, I was trying to get some help, but nobody understand what I say, so they just walked away.-Bé nhỏ kể lại chuyện của mình một cách chậm chạm
( Em bị lạc, em đag tìm ai đó để giúp, nhưng ko ai hiểu em đag nói gì, nên họ đã bỏ đi)
Oh, and by the way, I’m Vietnamese but I was born in America, so my Vietnamese is not that good, but I can understand what you guys was talking about. Bé lém lỉnh nói
( À mà, em là người Viet Nam nhưng em đc sinh ở Mỹ, nên tiếng Việt của e ko đc tốt, nhưng em có thể hiểu những điều mấy chị vừa nói)
Oh Oh bé cười dể thương đó, zậy là tụi chị ko nói xấu bé đc rồi- Nó cố chọc cho cô bé cười
À mà, phải giúp bé làm s đây?- nhỏ Ngọc cuối thấp người xuống bế né nhỏ lên
I have this ( e có cái này)- bé nhỏ đưa ra một tờ giấy nhỏ lấy từ cái túi xách chéo của bé
Cái gì zậy? để chị xem thử- Nó cầm tờ giấy mở ra xem.
À thì ra là địa chỉ nhà bé, chắc mẹ bé chuẩn bị trước đây. Mà e hay chạy lung tung lém hay s mà luôn có cái này bên cạnh thế?- Nó lại chọc bé nhỏ một lần nữa
Wow, zậy là tốt rồi, để tụi chị đưa bé về ha!, Mà bé tên gì thế-Ngọc
Dạ? tên.. e là Kristy… nhưng nickname của e là Ty-bé nhỏ nói lóng lóng nhưng cũng ko quá khó để hiểu.
Zậy tụi chị sẽ gọi e là Ty nha! chị là Hy, nhỏ này là Ngọc-
E cảm ơn 2 chị- bé nhỏ ghẽ cuối đầu
Wow, bé ngoan ghê, chắc bé cũng = tuổi e chị đó- Nó xoa đầu bé nhỏ.
Rột rột
Một tiếng động nhỏ được phát ra từ cái bụng bé tí teo của bé nhỏ, làm Nó và Ngọc bất động ngở ngàn, còn bé nhỏ thì vọi vàng che bụng mình, tay xoa xoa cười khì.
Hi`, thôi ko nói nữa, để tụi chị đưa e đi ăn trước rồi mình kiếm nhà e sau nha!-Ngọc
Ukm zậy đi, hình như bé bị lạc cũng lâu rồi đó, cái bụng của tui cũng gần biểu tình rồi, thôi mình đi ăn đi- Nó hăng say
Ăn j đây ta?- Ngọc
Chọn đại đi, t đói rồi- Nó
mày là động vật ăn tạp nên ăn j cũng đc, chỉ sợ bé Ty ko ăn đc thôi- Ngọc
Ờ hay lém, zậy mày chọn đi, cóc thèm nói nữa- Nó giả bộ làm mặt giận
Mày ổn chưa?- Nó
ừm t ko s, về thôi- nhỏ Ngọc
Ở bãi đất trống, giờ chỉ còn 2 con người đang đứng thở dốc sau cuộc chiến tần bạo. Xung quay, bọn đầu gấu nằm la liệt trên mặt đất chỉ còn lại 2 anh hùng sa mạc mà thôi. Ko ai khác chính là Bảo và Thái.
Đi kiếm nhóc lùn thôi- Bảo phủi tay bước đi.
OK- tên Thái cũng bước theo sau
Ở nhà Nó
Nhỏ Ngọc và nó lết bộ đi về, nhưng đag trên đường về thì gặp một bé nhóc khoảng 6, 7 tuổi đag đứng khóc. Thì liên ra tay nghĩ hiệp cứu giúp.
Bé con, s thế?- Nó
hix hix - bé nhỏ vẫn ko nín khóc, mà còn hét to hơn
Bé nín đi, kể tụi chi nghe coi có chuyện j`- nhỏ Ngọc nhẹ nhàng lau nước mắt cho bé nhỏ
Bé dần dần nín khóc, nhưng vẫn ko nói mà chỉ trưng trưng mắt ra nhìn tụi nó một cách ngần ngại.
S bé ko nói, nói xem để tụi chị con giúp chứ- Nó hơi nôn
I..I don’t know how to speak Vietnamese. hix hix- bé nhỏ lại òa khóc một lần nữa.
( em ko bt nói tiếng Việt)
Câu nói của bé nhỏ khiến Nó và nhỏ Ngọc ngở ngàn. Dụi dụi mắt, nghỉ ngợi một hồi lâu mới hiểu.
À thì ra bé ko bt nói tiếng việt, ko lẽ người ngoại quốc hả mày? nhìn giống Việt Nam mà- Nó quay sang nỏi nhỏ Ngọc
Ai bt, hỏi bé đi- Ngọc
That’s okay, We understand. So can u tell us about your problem?- Nó nói một cách chuyên nghiệp ( chỉ giỏi mà)
( ko s, tụi chị hiểu mà. Vậy e có thể kể cho tụi chị nghe chuyện cảu e đc ko)
Really?- Mắt bé nhỏ sáng bừng trở lại. Đúg là mắt bé nhỏ rất đẹp lại còn to tròn nữa, dt hết biết
( Thiệt zậy hả?)
Of course- Ngọc tự hào
( Tất nhiên)
I get lost, I was trying to get some help, but nobody understand what I say, so they just walked away.-Bé nhỏ kể lại chuyện của mình một cách chậm chạm
( Em bị lạc, em đag tìm ai đó để giúp, nhưng ko ai hiểu em đag nói gì, nên họ đã bỏ đi)
Oh, and by the way, I’m Vietnamese but I was born in America, so my Vietnamese is not that good, but I can understand what you guys was talking about. Bé lém lỉnh nói
( À mà, em là người Viet Nam nhưng em đc sinh ở Mỹ, nên tiếng Việt của e ko đc tốt, nhưng em có thể hiểu những điều mấy chị vừa nói)
Oh Oh bé cười dể thương đó, zậy là tụi chị ko nói xấu bé đc rồi- Nó cố chọc cho cô bé cười
À mà, phải giúp bé làm s đây?- nhỏ Ngọc cuối thấp người xuống bế né nhỏ lên
I have this ( e có cái này)- bé nhỏ đưa ra một tờ giấy nhỏ lấy từ cái túi xách chéo của bé
Cái gì zậy? để chị xem thử- Nó cầm tờ giấy mở ra xem.
À thì ra là địa chỉ nhà bé, chắc mẹ bé chuẩn bị trước đây. Mà e hay chạy lung tung lém hay s mà luôn có cái này bên cạnh thế?- Nó lại chọc bé nhỏ một lần nữa
Wow, zậy là tốt rồi, để tụi chị đưa bé về ha!, Mà bé tên gì thế-Ngọc
Dạ? tên.. e là Kristy… nhưng nickname của e là Ty-bé nhỏ nói lóng lóng nhưng cũng ko quá khó để hiểu.
Zậy tụi chị sẽ gọi e là Ty nha! chị là Hy, nhỏ này là Ngọc-
E cảm ơn 2 chị- bé nhỏ ghẽ cuối đầu
Wow, bé ngoan ghê, chắc bé cũng = tuổi e chị đó- Nó xoa đầu bé nhỏ.
Rột rột
Một tiếng động nhỏ được phát ra từ cái bụng bé tí teo của bé nhỏ, làm Nó và Ngọc bất động ngở ngàn, còn bé nhỏ thì vọi vàng che bụng mình, tay xoa xoa cười khì.
Hi`, thôi ko nói nữa, để tụi chị đưa e đi ăn trước rồi mình kiếm nhà e sau nha!-Ngọc
Ukm zậy đi, hình như bé bị lạc cũng lâu rồi đó, cái bụng của tui cũng gần biểu tình rồi, thôi mình đi ăn đi- Nó hăng say
Ăn j đây ta?- Ngọc
Chọn đại đi, t đói rồi- Nó
mày là động vật ăn tạp nên ăn j cũng đc, chỉ sợ bé Ty ko ăn đc thôi- Ngọc
Ờ hay lém, zậy mày chọn đi, cóc thèm nói nữa- Nó giả bộ làm mặt giận
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.