Chương 86
Bông hồng thủy tinh
13/12/2013
“Sau những giờ phút căng thẳng và quyết liệt nhìn thí sinh đặc biệt của cuộc thi bò lết về đích bằng chính sức lực, lòng quyết tâm của mình, tôi lại như nhìn thấy hình ảnh của vận động viên Nguyễn Thị Phương, 21 tuổi khi tham gia SEA games 26 cũng đầy khát khao và nghị lực giống như Phan Hoạ Mi.
Khi gần về đích ở nội dung 3.000m vượt chướng ngại vật , khi tấm huy chương vàng sắp được xác lập , một sự cố bất ngờ đã xảy ra , cô đã chẳng may vấp ngã ngay trước vạch đích 2m. Có lẽ không dừng tại đó ,khi ngã xuống, Phương vẫn dùng tất cả sức lực của mình để bò, lết với 2 tay chạm đích đến, để mang về cho điền kinh Việt Nam tấm huy chương bạc mà theo nhiều người chứng kiến đã đánh giá là nó còn đáng quý hơn cả vàng. Vì màu cờ sắc áo của đất nước cô đã cố gắng bất chấp tất cả để có thể gắng gượng về được tới đích để đem lại vinh quang cho nước nhà.
Chứng kiến cảnh tượng hoành tráng ấy nhất là hình ảnh của Phan Hoạ Mi lúc này đây lại khiến tôi cảm thấy cay cay khoé mi, khâm phục trước tinh thần đầy nghị lực và lòng quyết tâm để đạt được kết quả cuối cùng một cách trọn vẹn còn hơn là bỏ cuộc giữa chừng trong nhục nhã. Rất xứng đáng tự hào là người con gái được sinh ra trên đất nước Viêt Nam ngàn năm văn hiến, mang dòng máu lạc hồng nối tiếp truyền thống vinh quang và oanh liệt mà cha ông đã để lại.
Với tinh thần quyết tâm đạt kết quả cuối cùng một cách trọn vẹn dù biết sẽ chẳng có cơ hội tham dự tiếp phần thi đêm chung kết, nhưng Phan Hoạ Mi vẫn gắng gượng cố gắng bò lết về tới đích mặc kệ chân đang bị thương đau đớn thật khiến lòng người cảm động. Vì vậy ban tổ chức đã quyết định cho phép Phan Hoạ Mi được tham dự tiếp phần thi “Nữ sinh thanh lịch” đêm chung kết ngày 20/10 sắp tới.
Thay mặt ban tổ chức tôi xin tuyên bố thí sinh mang số báo danh 18 – Phan Hoạ Mi sẽ được tham dự tiếp phần thi “Nữ sinh thanh lịch” đêm chung kết. Là gương mặt thứ sáu xuất sắc cùng tranh tài với 5 gương mặt xuất sắc còn lại. Xin chúc mừng bạn nhé!
Hi vọng đêm chung kết 20/10 sắp tới chúng ta sẽ lại tiếp tục được chứng kiến một cuộc thi gay cấn và hấp dẫn như cuộc thi chạy đua 1000m ngày hôm nay…”
Lời MC vừa tuyên bố Hoạ Mi tiếp tục được tham gia cuộc thi vào đêm chung kết vừa dứt, tất cả khán giả đều đồng loạt đứng dậy reo hò, huýt sáo, vỗ tay chúc mừng. Thậm chí có người hào hứng đến mức tặng cho Hoạ Mi một bó hoa tươi rất đẹp chúc nhỏ sẽ sớm bình phục và đoạt giải nhất cuộc thi “Nữ sinh thanh lịch”.
Khi Hoạ Mi vừa bò lết được về tới đích thì Nhật Duy đã có mặt ở đó từ bao giờ vội vàng bế nhỏ chạy thật nhanh đến phòng y tế của trường, mặc kệ ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ghen tỵ của mọi người, đám người Ngọc Huyền cũng đi theo.
Hồng Nhung đứng im lặng nhìn theo bóng dáng cao lớn, đẹp như một vị thần của Nhật Duy ôm chặt lấy Hoạ Mi cho đến khi khuất bóng bằng sự căm hận, ghen ghét đến mức muốn huỷ diệt tất cả những gì có liên quan đến nhỏ.
- Chính cô cố tình khiến Hoạ Mi bị ngã để giành chiến thắng đúng không? – Thanh Tùng bước đến bên cạnh cô ta từ lúc nào, cười lạnh hỏi mà như khẳng định.
- Sao? Anh thương xót cô ta à? – Hồng Nhung tức giận trừng mắt nhìn hắn, cười nhạt như nước ốc.
- Bây giờ thì tôi đã biết vì sao Nhật Duy không yêu cô rồi, đến tôi cũng còn thấy ghê sợ cô nữa là. Loại người tàn nhẫn, ác độc như cô sớm muộn cũng sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp đâu. Tôi tin bọn họ sớm sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ ngay thôi – Thanh Tùng nở nụ cười đẹp rực rỡ nhìn Hồng Nhung nhún vai bỏ đi thẳng.
- Đồ khốn, còn anh thì tưởng mình tốt đẹp lắm chắc. Có giỏi thì giành lấy Hoạ Mi đi rồi hãy vênh mặt ta đây với tôi nhé, không chỉ khiến tôi thêm coi thường thôi – Hồng Nhung tức giận muốn phi ngay cái giầy dưới chân vào người hắn.
- Nhất định là thế. Ha ha – Thanh Tùng cười lớn giễu cợt.
Tại phòng y tế của trường Thục Khuê, Hoạ Mi được chăm sóc rất cẩn thận. Mọi người vây quanh lo lắng lẫn vui mừng vì không ngờ Hoạ Mi lại có thể lọt được vào phần thi đêm chung kết mặc dù kết quả không được như ý lắm.
- Lúc đó mày đang chạy giữ phong độ thế mà tự dưng bị ngã ra đất là sao? Có phải bị Hồng Nhung làm hại không? – Ngọc Huyền cầm trên tay ly sữa nóng mới pha tiến tới gần giường bệnh của Hoạ Mi hỏi han.
- Chắc là bị Hồng Nhung cố tình giở trò gì rồi? Nếu không lần này Hoạ Mi đã chẳng thê thảm đến vậy. – Ánh bực bội vừa gọt táo vừa nói.
- Nhìn em lúc bò lết về đích cảnh tượng lúc đó thật sự rất hoành tráng nhá lúc đó anh có dùng iphone 5S quay Clip nếu mà tung lên Youtobe đảm bảo lượt vew cao ngất ngây con gà tây luôn, có khi còn nhiều hơn cả Clip “Anh không đòi quà” đang rất hot trên mạng ấy chứ, ka ka. Hoạ Mi đáng yêu của anh ơi, anh thật sự ngưỡng mộ em lắm đó – Huy Hoàng cười trêu chọc.
- Anh có thể lượn đi cho nước nó trong được rồi, còn ở đó mà nói nhảm có tin em phi ngay cái dép này vào cái miệng xấu xa của anh không? – Ngọc Huyền hung dữ trừng mắt tay cầm dép huơ huơ.
- Phải đó, Huy Hoàng à, mày không nói thì không ai bảo mày bị câm đâu – Minh Khánh cười khinh bỉ.
- Chuẩn girl, anh Hoàng mau lượn đi cho nước nó trong không cẩn thận bị Ngọc Huyền nó mà điên lên phi ngay cái dép trên tay kia vào mặt thì ngon lành phở nhá. Hết đời khuôn mặt đẹp trai chuyên đi quyến rũ gái, Ka ka. Tới lúc đó thì trăm năm Kiều vẫn là Kiều, tại sao tôi ế thì cũng đừng có ngạc nhiên. Ha ha– Quỳnh Chi cười lăn lộn đau cả ruột.
- Quỳnh Chi à, từ ngày quen với thằng Khánh anh thấy khả năng chém gió thành lốc xoáy tốc mái nhà của em ngày càng đẳng cấp đó nha. Đúng là rau nào sâu nấy, chồng nào vợ lấy. Ho ho – Huy Hoàng nhếch môi cười trêu ngươi, cầm quả táo chưa gọt vỏ cắn phát nhai rột roạt.
- Hì hì…Ai là chồng, ai là vợ thế? Anh thử nói lại xem.
Quỳnh Chi tức nổ đom đóm mắt, mặt đỏ bừng điên tiết dẫm mạnh lên chân Huy Hoàng một cái rõ đau, mà chân lại đi hài đế cao khiến anh chàng “AAA” một tiếng thảm thiết co chân ôm nhảy lò cò như con Kangru rất chi buồn cười. Mọi người trong phòng lại được dịp cười nghiêng ngả, ngay cả Nhật Duy lạnh như băng là thế thấy Hoạ Mi cười như đau khổ vì đau ruột mà không khỏi nhếch mép cười theo.
- Hoạ Mi nói thật đi có phải do Hồng Nhung giở trò gì hại cô khiến cô thê thảm như vậy không? – Sau những giây phút đùa cợt thoải mái, Nhật Duy nghiêm túc nhìn Hoạ Mi hỏi han đầy quan tâm.
- Có gì cô cứ nói đi đừng ngại, có gì chúng tôi sẽ giúp cô đòi lại công bằng – Tuấn Anh nhìn Hoạ Mi gật đầu.
- Không nhắc đến thì thôi, nhắc đến em lại thấy bực cả mình điên hết cả ruột gan luôn. Thề có chúa, lúc đó nếu không phải sức lực yếu em nhất sẽ xông tới tát cho cô ta vài phát rơi ngô xem cô ta còn dám cả gan hại em ngã chân tay bị trầy xước thê thảm, làm trò cười trước thiên hạ thế không.
- Lúc đó em nghĩ nếu nằm đó khóc lóc được chi, thất vọng được gì? Nên em quyết tâm dù thế nào đi chăng nữa cũng phải bò về được tới đích để cho cô ta mở to con mắt trắng dã như ác quỷ ra mà tức hộc máu...
- Mẹ nó chứ, nhìn cô ta xinh đẹp, kiêu sa, ăn mặc thì sành điệu, tiểu thư đài các, dáng người chuẩn miễn chỉnh là thế mà sao lòng dạ lại ác độc, ích kỷ hơn cả rắn rết thế không biết. Nếu bây giờ mà cho em vài quả bom nguyên tử em thề sẽ san bằng cả nhà, cả dòng họ nhà cô ta lên. Lúc bị ngã xuống đường em đã thầm rủa xả 18 đời tổ tiên nhà cô ta lên rồi, thậm chí còn nghĩ không biết quỷ dạ xoa đang làm gì mà sao không lên trần bắt loại người độc ác như cô ta đi cho rảnh nợ nhi?...
Hoạ Mi đang hăng máu rủa xả thao thao bất tuyệt, tự biên tự diễn độc thoại một tràng dài những nỗi ấm ức đang chất chứa trong bụng có nguy cơ sắp bị bội thực đến nơi, khiến những người có mặt đưa mặt nhìn nhau thầm nói “Oi zoi, tưởng thục nữ, ngoan hiền, nhẹ nhàng lắm cơ. Không khác gì con điên từ trên cao nguyên rớt xuống…thật là sợ vãi cả linh hồn luôn”
Nhật Duy cười nhạt hàm ý “Bình thường như cân đường kèm theo hộp sữa ý mà, tôi quen rồi”. Còn Tuấn Anh thì nhìn mọi người bằng ánh mắt đau khổ “Quên đi cô ta chưa thật sự nổi điên đã là phúc tổ 70 đời rồi” – Còn nhớ cái cảnh bị cô ta hất nguyên ly coca đỏ tươi vào mặt + thêm một cái tát nảy lửa, thêm vụ đâm xe ở cầu phải rước cô ta vào bệnh viện rồi những lời nói cử chỉ khiến người ta tức hộc máu của Hoạ Mi mà Tuấn Anh không khỏi ớn lạnh, lúc đó hắn tự hỏi mình rằng “Cô ta có phải là con gái không thế?”
- Stop, cô làm ơn đừng có ở đó nói nhảm linh tinh nữa. Chốt lại một câu Hồng Nhung hại cô thế nào? Sao lại bị ngã? – Nhật Duy ánh mắt lạnh lẽo đầy nguy hiểm nhìn Hoạ Mi cảnh cáo, cô mà còn tiếp tục nói nhảm tin tôi cho cô sang Tây thiên gặp Phật tổ luôn không.
- Anh có cần phải nhìn nhau bằng ánh mắt hung dữ, lạnh lẽo đầy nguy hiểm thế không? Người thì đẹp thế mà cứ lạnh như băng chẳng chịu cười tươi lên lấy một cái cho đời thêm tươi đẹp là sao? – Hoạ Mi bướng bỉnh nở nụ cười ngọt ngào như kẹo mút, nhỏ bị thương thế này chả nhẽ anh ta định giết nhỏ luôn chắc (Ở lâu ngày với Hoạ Mi khéo Nhật Duy cũng điên theo nhỏ mất ^~^ tội nghiệp anh)
- Cô… - Nhật Duy thật sự rất tức giận muốn trừng trị nhỏ nhưng thấy nụ cười tươi ngọt ngào của nhỏ lại thôi, cố kìm nén ngọn lửa giận dữ đang bùng cháy dữ dội trong lòng muốn đưa tay bóp chết nhỏ. Haiz.
- Con điên này, có phải sau khi bị con nhỏ Hồng Nhung hại ngã thê thảm đầu óc bắt đầu có triệu trứng không được bình thường phải không? Có cần đi bệnh viện tâm thần điều trị không? – Ngọc Huyền thấy thái độ của Hoạ Mi đối với Nhật Duy không khỏi cười thầm giả vờ trách móc.
- Hey, tớ nghĩ đầu óc Hoạ Mi chắc bị đứt dây thần kinh nào đó rồi. Thật đáng tiếc – Thành Trung cười nháy mắt với Ngọc Huyền, thở dài nói.
- Thôi cho xin hai chữ “Bình yên” đi, rốt cuộc là em bị Hồng Nhung hại thế nào, nói nhanh bọn anh còn biết đường xử lý – Huy Hoàng ngán ngẩm.
- Uh, thì tự dưng bị cô ta đưa chân ngáng thế là em vấp phải bị ngã. Hic – Hoạ Mi buồn rầu.
- Xem ra cô ta quả là có bản lĩnh đấy, dám công khai trước hàng ngàn người ngáng chân hại người khác. Không cho cô ta bài học thì cô ta còn tiếp tục lộng hành – Minh Khánh trầm tư.
- Vậy mọi người có ý tưởng gì thú vị không? – Hoạ Mi mắt sáng long lanh.
- Ý tưởng thì có, he he, cứ chờ đó mà xem, kịch hay còn ở phía trước mà – Tuấn Anh cười lạnh, mắt gian xảo loé sáng.
- … Cách trừng trị có một không hai khiến Hồng Nhung nổi điên thực sự quyết khiến cho Hoạ Mi sống thì nhục nhã chết trong uất hận, đắng cay khiến rất nhiều người lao đao khốn khổ khóc ra máu luôn - Từ cuộc thi 3/10 bắt đầu kịch tính sẽ được đẩy lên mức độ cao nhất, gay cấn, kịch tính nhất có thể với những tình huống trớ trêu dù có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng ra được luôn xảy ra xung quanh cuộc sống thực tế, để mọi người cùng cảm nhận và suy ngẫm.
Khi gần về đích ở nội dung 3.000m vượt chướng ngại vật , khi tấm huy chương vàng sắp được xác lập , một sự cố bất ngờ đã xảy ra , cô đã chẳng may vấp ngã ngay trước vạch đích 2m. Có lẽ không dừng tại đó ,khi ngã xuống, Phương vẫn dùng tất cả sức lực của mình để bò, lết với 2 tay chạm đích đến, để mang về cho điền kinh Việt Nam tấm huy chương bạc mà theo nhiều người chứng kiến đã đánh giá là nó còn đáng quý hơn cả vàng. Vì màu cờ sắc áo của đất nước cô đã cố gắng bất chấp tất cả để có thể gắng gượng về được tới đích để đem lại vinh quang cho nước nhà.
Chứng kiến cảnh tượng hoành tráng ấy nhất là hình ảnh của Phan Hoạ Mi lúc này đây lại khiến tôi cảm thấy cay cay khoé mi, khâm phục trước tinh thần đầy nghị lực và lòng quyết tâm để đạt được kết quả cuối cùng một cách trọn vẹn còn hơn là bỏ cuộc giữa chừng trong nhục nhã. Rất xứng đáng tự hào là người con gái được sinh ra trên đất nước Viêt Nam ngàn năm văn hiến, mang dòng máu lạc hồng nối tiếp truyền thống vinh quang và oanh liệt mà cha ông đã để lại.
Với tinh thần quyết tâm đạt kết quả cuối cùng một cách trọn vẹn dù biết sẽ chẳng có cơ hội tham dự tiếp phần thi đêm chung kết, nhưng Phan Hoạ Mi vẫn gắng gượng cố gắng bò lết về tới đích mặc kệ chân đang bị thương đau đớn thật khiến lòng người cảm động. Vì vậy ban tổ chức đã quyết định cho phép Phan Hoạ Mi được tham dự tiếp phần thi “Nữ sinh thanh lịch” đêm chung kết ngày 20/10 sắp tới.
Thay mặt ban tổ chức tôi xin tuyên bố thí sinh mang số báo danh 18 – Phan Hoạ Mi sẽ được tham dự tiếp phần thi “Nữ sinh thanh lịch” đêm chung kết. Là gương mặt thứ sáu xuất sắc cùng tranh tài với 5 gương mặt xuất sắc còn lại. Xin chúc mừng bạn nhé!
Hi vọng đêm chung kết 20/10 sắp tới chúng ta sẽ lại tiếp tục được chứng kiến một cuộc thi gay cấn và hấp dẫn như cuộc thi chạy đua 1000m ngày hôm nay…”
Lời MC vừa tuyên bố Hoạ Mi tiếp tục được tham gia cuộc thi vào đêm chung kết vừa dứt, tất cả khán giả đều đồng loạt đứng dậy reo hò, huýt sáo, vỗ tay chúc mừng. Thậm chí có người hào hứng đến mức tặng cho Hoạ Mi một bó hoa tươi rất đẹp chúc nhỏ sẽ sớm bình phục và đoạt giải nhất cuộc thi “Nữ sinh thanh lịch”.
Khi Hoạ Mi vừa bò lết được về tới đích thì Nhật Duy đã có mặt ở đó từ bao giờ vội vàng bế nhỏ chạy thật nhanh đến phòng y tế của trường, mặc kệ ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ghen tỵ của mọi người, đám người Ngọc Huyền cũng đi theo.
Hồng Nhung đứng im lặng nhìn theo bóng dáng cao lớn, đẹp như một vị thần của Nhật Duy ôm chặt lấy Hoạ Mi cho đến khi khuất bóng bằng sự căm hận, ghen ghét đến mức muốn huỷ diệt tất cả những gì có liên quan đến nhỏ.
- Chính cô cố tình khiến Hoạ Mi bị ngã để giành chiến thắng đúng không? – Thanh Tùng bước đến bên cạnh cô ta từ lúc nào, cười lạnh hỏi mà như khẳng định.
- Sao? Anh thương xót cô ta à? – Hồng Nhung tức giận trừng mắt nhìn hắn, cười nhạt như nước ốc.
- Bây giờ thì tôi đã biết vì sao Nhật Duy không yêu cô rồi, đến tôi cũng còn thấy ghê sợ cô nữa là. Loại người tàn nhẫn, ác độc như cô sớm muộn cũng sẽ chẳng có kết cục tốt đẹp đâu. Tôi tin bọn họ sớm sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ ngay thôi – Thanh Tùng nở nụ cười đẹp rực rỡ nhìn Hồng Nhung nhún vai bỏ đi thẳng.
- Đồ khốn, còn anh thì tưởng mình tốt đẹp lắm chắc. Có giỏi thì giành lấy Hoạ Mi đi rồi hãy vênh mặt ta đây với tôi nhé, không chỉ khiến tôi thêm coi thường thôi – Hồng Nhung tức giận muốn phi ngay cái giầy dưới chân vào người hắn.
- Nhất định là thế. Ha ha – Thanh Tùng cười lớn giễu cợt.
Tại phòng y tế của trường Thục Khuê, Hoạ Mi được chăm sóc rất cẩn thận. Mọi người vây quanh lo lắng lẫn vui mừng vì không ngờ Hoạ Mi lại có thể lọt được vào phần thi đêm chung kết mặc dù kết quả không được như ý lắm.
- Lúc đó mày đang chạy giữ phong độ thế mà tự dưng bị ngã ra đất là sao? Có phải bị Hồng Nhung làm hại không? – Ngọc Huyền cầm trên tay ly sữa nóng mới pha tiến tới gần giường bệnh của Hoạ Mi hỏi han.
- Chắc là bị Hồng Nhung cố tình giở trò gì rồi? Nếu không lần này Hoạ Mi đã chẳng thê thảm đến vậy. – Ánh bực bội vừa gọt táo vừa nói.
- Nhìn em lúc bò lết về đích cảnh tượng lúc đó thật sự rất hoành tráng nhá lúc đó anh có dùng iphone 5S quay Clip nếu mà tung lên Youtobe đảm bảo lượt vew cao ngất ngây con gà tây luôn, có khi còn nhiều hơn cả Clip “Anh không đòi quà” đang rất hot trên mạng ấy chứ, ka ka. Hoạ Mi đáng yêu của anh ơi, anh thật sự ngưỡng mộ em lắm đó – Huy Hoàng cười trêu chọc.
- Anh có thể lượn đi cho nước nó trong được rồi, còn ở đó mà nói nhảm có tin em phi ngay cái dép này vào cái miệng xấu xa của anh không? – Ngọc Huyền hung dữ trừng mắt tay cầm dép huơ huơ.
- Phải đó, Huy Hoàng à, mày không nói thì không ai bảo mày bị câm đâu – Minh Khánh cười khinh bỉ.
- Chuẩn girl, anh Hoàng mau lượn đi cho nước nó trong không cẩn thận bị Ngọc Huyền nó mà điên lên phi ngay cái dép trên tay kia vào mặt thì ngon lành phở nhá. Hết đời khuôn mặt đẹp trai chuyên đi quyến rũ gái, Ka ka. Tới lúc đó thì trăm năm Kiều vẫn là Kiều, tại sao tôi ế thì cũng đừng có ngạc nhiên. Ha ha– Quỳnh Chi cười lăn lộn đau cả ruột.
- Quỳnh Chi à, từ ngày quen với thằng Khánh anh thấy khả năng chém gió thành lốc xoáy tốc mái nhà của em ngày càng đẳng cấp đó nha. Đúng là rau nào sâu nấy, chồng nào vợ lấy. Ho ho – Huy Hoàng nhếch môi cười trêu ngươi, cầm quả táo chưa gọt vỏ cắn phát nhai rột roạt.
- Hì hì…Ai là chồng, ai là vợ thế? Anh thử nói lại xem.
Quỳnh Chi tức nổ đom đóm mắt, mặt đỏ bừng điên tiết dẫm mạnh lên chân Huy Hoàng một cái rõ đau, mà chân lại đi hài đế cao khiến anh chàng “AAA” một tiếng thảm thiết co chân ôm nhảy lò cò như con Kangru rất chi buồn cười. Mọi người trong phòng lại được dịp cười nghiêng ngả, ngay cả Nhật Duy lạnh như băng là thế thấy Hoạ Mi cười như đau khổ vì đau ruột mà không khỏi nhếch mép cười theo.
- Hoạ Mi nói thật đi có phải do Hồng Nhung giở trò gì hại cô khiến cô thê thảm như vậy không? – Sau những giây phút đùa cợt thoải mái, Nhật Duy nghiêm túc nhìn Hoạ Mi hỏi han đầy quan tâm.
- Có gì cô cứ nói đi đừng ngại, có gì chúng tôi sẽ giúp cô đòi lại công bằng – Tuấn Anh nhìn Hoạ Mi gật đầu.
- Không nhắc đến thì thôi, nhắc đến em lại thấy bực cả mình điên hết cả ruột gan luôn. Thề có chúa, lúc đó nếu không phải sức lực yếu em nhất sẽ xông tới tát cho cô ta vài phát rơi ngô xem cô ta còn dám cả gan hại em ngã chân tay bị trầy xước thê thảm, làm trò cười trước thiên hạ thế không.
- Lúc đó em nghĩ nếu nằm đó khóc lóc được chi, thất vọng được gì? Nên em quyết tâm dù thế nào đi chăng nữa cũng phải bò về được tới đích để cho cô ta mở to con mắt trắng dã như ác quỷ ra mà tức hộc máu...
- Mẹ nó chứ, nhìn cô ta xinh đẹp, kiêu sa, ăn mặc thì sành điệu, tiểu thư đài các, dáng người chuẩn miễn chỉnh là thế mà sao lòng dạ lại ác độc, ích kỷ hơn cả rắn rết thế không biết. Nếu bây giờ mà cho em vài quả bom nguyên tử em thề sẽ san bằng cả nhà, cả dòng họ nhà cô ta lên. Lúc bị ngã xuống đường em đã thầm rủa xả 18 đời tổ tiên nhà cô ta lên rồi, thậm chí còn nghĩ không biết quỷ dạ xoa đang làm gì mà sao không lên trần bắt loại người độc ác như cô ta đi cho rảnh nợ nhi?...
Hoạ Mi đang hăng máu rủa xả thao thao bất tuyệt, tự biên tự diễn độc thoại một tràng dài những nỗi ấm ức đang chất chứa trong bụng có nguy cơ sắp bị bội thực đến nơi, khiến những người có mặt đưa mặt nhìn nhau thầm nói “Oi zoi, tưởng thục nữ, ngoan hiền, nhẹ nhàng lắm cơ. Không khác gì con điên từ trên cao nguyên rớt xuống…thật là sợ vãi cả linh hồn luôn”
Nhật Duy cười nhạt hàm ý “Bình thường như cân đường kèm theo hộp sữa ý mà, tôi quen rồi”. Còn Tuấn Anh thì nhìn mọi người bằng ánh mắt đau khổ “Quên đi cô ta chưa thật sự nổi điên đã là phúc tổ 70 đời rồi” – Còn nhớ cái cảnh bị cô ta hất nguyên ly coca đỏ tươi vào mặt + thêm một cái tát nảy lửa, thêm vụ đâm xe ở cầu phải rước cô ta vào bệnh viện rồi những lời nói cử chỉ khiến người ta tức hộc máu của Hoạ Mi mà Tuấn Anh không khỏi ớn lạnh, lúc đó hắn tự hỏi mình rằng “Cô ta có phải là con gái không thế?”
- Stop, cô làm ơn đừng có ở đó nói nhảm linh tinh nữa. Chốt lại một câu Hồng Nhung hại cô thế nào? Sao lại bị ngã? – Nhật Duy ánh mắt lạnh lẽo đầy nguy hiểm nhìn Hoạ Mi cảnh cáo, cô mà còn tiếp tục nói nhảm tin tôi cho cô sang Tây thiên gặp Phật tổ luôn không.
- Anh có cần phải nhìn nhau bằng ánh mắt hung dữ, lạnh lẽo đầy nguy hiểm thế không? Người thì đẹp thế mà cứ lạnh như băng chẳng chịu cười tươi lên lấy một cái cho đời thêm tươi đẹp là sao? – Hoạ Mi bướng bỉnh nở nụ cười ngọt ngào như kẹo mút, nhỏ bị thương thế này chả nhẽ anh ta định giết nhỏ luôn chắc (Ở lâu ngày với Hoạ Mi khéo Nhật Duy cũng điên theo nhỏ mất ^~^ tội nghiệp anh)
- Cô… - Nhật Duy thật sự rất tức giận muốn trừng trị nhỏ nhưng thấy nụ cười tươi ngọt ngào của nhỏ lại thôi, cố kìm nén ngọn lửa giận dữ đang bùng cháy dữ dội trong lòng muốn đưa tay bóp chết nhỏ. Haiz.
- Con điên này, có phải sau khi bị con nhỏ Hồng Nhung hại ngã thê thảm đầu óc bắt đầu có triệu trứng không được bình thường phải không? Có cần đi bệnh viện tâm thần điều trị không? – Ngọc Huyền thấy thái độ của Hoạ Mi đối với Nhật Duy không khỏi cười thầm giả vờ trách móc.
- Hey, tớ nghĩ đầu óc Hoạ Mi chắc bị đứt dây thần kinh nào đó rồi. Thật đáng tiếc – Thành Trung cười nháy mắt với Ngọc Huyền, thở dài nói.
- Thôi cho xin hai chữ “Bình yên” đi, rốt cuộc là em bị Hồng Nhung hại thế nào, nói nhanh bọn anh còn biết đường xử lý – Huy Hoàng ngán ngẩm.
- Uh, thì tự dưng bị cô ta đưa chân ngáng thế là em vấp phải bị ngã. Hic – Hoạ Mi buồn rầu.
- Xem ra cô ta quả là có bản lĩnh đấy, dám công khai trước hàng ngàn người ngáng chân hại người khác. Không cho cô ta bài học thì cô ta còn tiếp tục lộng hành – Minh Khánh trầm tư.
- Vậy mọi người có ý tưởng gì thú vị không? – Hoạ Mi mắt sáng long lanh.
- Ý tưởng thì có, he he, cứ chờ đó mà xem, kịch hay còn ở phía trước mà – Tuấn Anh cười lạnh, mắt gian xảo loé sáng.
- … Cách trừng trị có một không hai khiến Hồng Nhung nổi điên thực sự quyết khiến cho Hoạ Mi sống thì nhục nhã chết trong uất hận, đắng cay khiến rất nhiều người lao đao khốn khổ khóc ra máu luôn - Từ cuộc thi 3/10 bắt đầu kịch tính sẽ được đẩy lên mức độ cao nhất, gay cấn, kịch tính nhất có thể với những tình huống trớ trêu dù có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng ra được luôn xảy ra xung quanh cuộc sống thực tế, để mọi người cùng cảm nhận và suy ngẫm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.