Chương 64
ALEJr
19/08/2024
Lịch trình chương trình hôm nay sẽ là đưa các khách mời đi trải nghiệm bắt cua bắt ốc ở con suối nhỏ trong rừng.
Ngày hôm sau thì là đi ngắm mắt trời mọc lúc sáng sớm trên đỉnh núi.
Hôm sau nữa thì là trồng rau và gánh nước cùng người dân.
Nói là lịch trình những ai thích thì làm không thích thì thôi.
Hai tiểu minh tinh mới nổi kia là dạng danh tiếng không cao cho lắm nên tài nguyên không nhiều mới phải tham gia chương trình chán như vậy, bọn họ mất công tham gia đương nhiên sẽ không nằm yên một chỗ mà phải chiếm thật nhiều thời gian lên hình, cho nên bọn họ là tích cực tham gia hoạt động nhất nhưng lại trông có vẻ không tình nguyện.
Mộ Thiếu Cần thì khác, cậu rất hứng thú với những hoạt động này nên tham gia không thiếu cái nào, dù sao đây là tâm ý của ba chồng để giúp cậu chữa bệnh, cậu không thể để người thất vọng được.
Mà Mộ Thiếu Cần tham gia thì ắt có Thẩm Đằng tham gia, có anh ấy tham gia thì sẽ có Quỳ Linh Lam tham gia.
Nam ảnh đế thì lúc tham gia lúc không, rất tùy hứng, dù sao người ta cũng là người trung niên ba mươi lăm tuổi đứng ở đỉnh danh vọng của nghiệp diễn, cũng không cần giống như lớp trẻ liều mạng kiếm độ hot nữa.
Người tham gia đúng tiêu chí của chương trình nhất nghiễm nhiên là Thẩm Đường và Feliz, đúng kiểu đi nghỉ dưỡng, không quan tâm sự đời, thậm chí là ngủ cả ngày trong phòng không ra luôn ý chứ.
Môi trường trong lành, con người thân thiện, trạng thái của Mộ Thiếu Cần những ngày này càng ngày càng tốt lên, cậu cảm thấy xã hội thật ra cũng không đáng sợ như cậu nghĩ, vẫn có rất nhiều người tốt ở quanh ta.
Quỳ Linh Lam nhìn hai người cả ngày tình tứ mà ngứa cả mắt, chán nản chỉ đành ở trong phòng suốt cả ngày vào ngày tiếp theo.
Vừa hay hôm đó ảnh đế kia cũng không có ý định ra ngoài vì trời mưa lớn, hai người nằm trong phòng đọc sách, vô tình thế nào lại là hai cuốn sách giống hệt nhau, đọc tới trang giống hệt nhau.
Khi phát hiện ra điều này khiến cả hai người đều bất giác bật cười.
Xem ra sở thích của bọn họ tương đồng.
Quỳ Linh Lam liền ngỏ ý muốn kết bạn, anh ta lập tức đồng ý, nói chuyện một hồi cảm thấy như tìm được tri kỷ.
Quỳ Linh Lam chỉ tiếc hận tại sao bản thân không kết bạn với người này sớm hơn.
Khi hỏi ra mới biết nam ảnh đế Lục Vĩnh Hạo kia vậy mà lại là đại thiếu gia nhà họ Lục, bảo sao Quỳ Linh Lam lại thấy hơi quen mắt, bởi vì người này nếu tính ra thì còn là hàng xóm của cậu ta.
Biệt thự nhà họ Lục ở ngay bên cạnh nhà họ Quỳ, tuy nói vậy nhưng thật ra khoảng cách cũng không nhỏ vì khuôn viên hai nhà rất lớn, nhưng vẫn có thể coi như hàng xóm.
Quỳ Linh Lam chợt ra một sự kiện vô cùng xấu hổ.
Năm cậu ta học cấp ba, lúc còn chưa ra nước ngoài chữ bệnh, khi đó được Thẩm Đằng tặng cho một cái ống nhòm rất đẹp, cậu ta cực thích cho nên liền dùng thử, dùng nó ở sân thượng nhìn quanh khắp nơi.
Quỳ Linh Lam nhớ rõ lúc đó khi vô tình chĩa về hướng của biệt thự nhà họ Lục ở bên kia đã nhìn trúng ô cửa số đang mở ở một cái phòng tắm trên tầng bốn. @
Vừa hay là lúc Lục Vĩnh Hạo đang không mặc gì đi tắm, mọi thứ đều bị cậu ta nhìn thấy hết.
Lúc đó hình như người đàn ông kia như cảm nhận được ánh mắt của cậu ta mà nhìn qua cửa sổ, cậu ta không dám chắc đối phương có nhìn thấy mình hay không nhưng vẫn hoảng tới độ trượt tay làm rơi cái ống ngồm từ sân thượng rơi xuống đất vỡ toang.
Sau đó có rất nhiều chuyện xảy ra khiến cậu ta quên mất vài chuyện ngoài lề này.
Đến bây giờ nhớ lại liền ngại ngùng không dám nhìn mặt đối phương.
Bởi cứ nhìn là lại nhớ tới hình ảnh cần che mờ ngày hôm đó.
Ngày hôm sau thì là đi ngắm mắt trời mọc lúc sáng sớm trên đỉnh núi.
Hôm sau nữa thì là trồng rau và gánh nước cùng người dân.
Nói là lịch trình những ai thích thì làm không thích thì thôi.
Hai tiểu minh tinh mới nổi kia là dạng danh tiếng không cao cho lắm nên tài nguyên không nhiều mới phải tham gia chương trình chán như vậy, bọn họ mất công tham gia đương nhiên sẽ không nằm yên một chỗ mà phải chiếm thật nhiều thời gian lên hình, cho nên bọn họ là tích cực tham gia hoạt động nhất nhưng lại trông có vẻ không tình nguyện.
Mộ Thiếu Cần thì khác, cậu rất hứng thú với những hoạt động này nên tham gia không thiếu cái nào, dù sao đây là tâm ý của ba chồng để giúp cậu chữa bệnh, cậu không thể để người thất vọng được.
Mà Mộ Thiếu Cần tham gia thì ắt có Thẩm Đằng tham gia, có anh ấy tham gia thì sẽ có Quỳ Linh Lam tham gia.
Nam ảnh đế thì lúc tham gia lúc không, rất tùy hứng, dù sao người ta cũng là người trung niên ba mươi lăm tuổi đứng ở đỉnh danh vọng của nghiệp diễn, cũng không cần giống như lớp trẻ liều mạng kiếm độ hot nữa.
Người tham gia đúng tiêu chí của chương trình nhất nghiễm nhiên là Thẩm Đường và Feliz, đúng kiểu đi nghỉ dưỡng, không quan tâm sự đời, thậm chí là ngủ cả ngày trong phòng không ra luôn ý chứ.
Môi trường trong lành, con người thân thiện, trạng thái của Mộ Thiếu Cần những ngày này càng ngày càng tốt lên, cậu cảm thấy xã hội thật ra cũng không đáng sợ như cậu nghĩ, vẫn có rất nhiều người tốt ở quanh ta.
Quỳ Linh Lam nhìn hai người cả ngày tình tứ mà ngứa cả mắt, chán nản chỉ đành ở trong phòng suốt cả ngày vào ngày tiếp theo.
Vừa hay hôm đó ảnh đế kia cũng không có ý định ra ngoài vì trời mưa lớn, hai người nằm trong phòng đọc sách, vô tình thế nào lại là hai cuốn sách giống hệt nhau, đọc tới trang giống hệt nhau.
Khi phát hiện ra điều này khiến cả hai người đều bất giác bật cười.
Xem ra sở thích của bọn họ tương đồng.
Quỳ Linh Lam liền ngỏ ý muốn kết bạn, anh ta lập tức đồng ý, nói chuyện một hồi cảm thấy như tìm được tri kỷ.
Quỳ Linh Lam chỉ tiếc hận tại sao bản thân không kết bạn với người này sớm hơn.
Khi hỏi ra mới biết nam ảnh đế Lục Vĩnh Hạo kia vậy mà lại là đại thiếu gia nhà họ Lục, bảo sao Quỳ Linh Lam lại thấy hơi quen mắt, bởi vì người này nếu tính ra thì còn là hàng xóm của cậu ta.
Biệt thự nhà họ Lục ở ngay bên cạnh nhà họ Quỳ, tuy nói vậy nhưng thật ra khoảng cách cũng không nhỏ vì khuôn viên hai nhà rất lớn, nhưng vẫn có thể coi như hàng xóm.
Quỳ Linh Lam chợt ra một sự kiện vô cùng xấu hổ.
Năm cậu ta học cấp ba, lúc còn chưa ra nước ngoài chữ bệnh, khi đó được Thẩm Đằng tặng cho một cái ống nhòm rất đẹp, cậu ta cực thích cho nên liền dùng thử, dùng nó ở sân thượng nhìn quanh khắp nơi.
Quỳ Linh Lam nhớ rõ lúc đó khi vô tình chĩa về hướng của biệt thự nhà họ Lục ở bên kia đã nhìn trúng ô cửa số đang mở ở một cái phòng tắm trên tầng bốn. @
Vừa hay là lúc Lục Vĩnh Hạo đang không mặc gì đi tắm, mọi thứ đều bị cậu ta nhìn thấy hết.
Lúc đó hình như người đàn ông kia như cảm nhận được ánh mắt của cậu ta mà nhìn qua cửa sổ, cậu ta không dám chắc đối phương có nhìn thấy mình hay không nhưng vẫn hoảng tới độ trượt tay làm rơi cái ống ngồm từ sân thượng rơi xuống đất vỡ toang.
Sau đó có rất nhiều chuyện xảy ra khiến cậu ta quên mất vài chuyện ngoài lề này.
Đến bây giờ nhớ lại liền ngại ngùng không dám nhìn mặt đối phương.
Bởi cứ nhìn là lại nhớ tới hình ảnh cần che mờ ngày hôm đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.