Chương 42
Tiểu Cố
08/09/2021
Ortar không trêu đùa Thời Dĩ Thiên nữa, hắn chuyển chủ đề nói.
"Lại nói nữa, ta đã phái một đội nhỏ đi thu thập di tích ở tinh cầu kìa, phát hiện một vài đồ vật thú vị. Tinh cầu kia có 1 giống loài, gọi là nữ nhân, thân thể và cấu tạo cũng khác biệt so với chúng ta, hơn nữa là nữ nhân có khả năng mang thai và sinh con, nếu nền văn minh kia không bị biến mất, ta thực sự muốn đến tìm hiểu thêm kiến thức"
Thời Dĩ Thiên cũng không khỏi cảm thán, hắn cũng muốn trở về một lần, chỉ là đáng tiếc........
Ortar thân vương nói - "Chờ em sinh con xong, ta sẽ mang em đến tinh cầu này xem, được không? Hàng tỉ năm qua rồi, có lẽ sẽ xuất hiện nền văn minh mới"
"Thật không?" - Thời Dĩ Thiên vui vẻ nói.
Dù là phế tích thôi, hắn cũng muốn nhìn thử xem.
Ortar cười - "Em không nên nghi ngờ lời hứa của một thân vương"
Ortar thân vương nói được là làm được, trưa hôm đó, hắn lấy danh nghĩa thân vương liền đăng một tin tức thanh minh lên Tinh Võng. Nội dung giống như những gì đã hứa hẹn với Thời Dĩ Thiên.
Lúc Ortar đưa Thời Dĩ Thiên về nhà cũng như những lần trước, liền rời đi, chứ không ở lại.
Mặc kệ trên Tinh Võng đã nhiệt tình bàn luận chuyện này ra sao thì với sự chăm sóc của Ortar thân vương, Thời Dĩ Thiên đã an ổn mà dưỡng thai, chờ đến ngày dự kiến sinh nở.
Thân thể hắn đã nặng nề hơn, trứng rồng trong bụng đã chiếm lấy không gian trong cơ thể, Ortar thân vương cơ hồ là một bước cũng không rời khỏi Thời Dĩ Thiên.
- -------------------------
"Ah.....Chậm.....chậm một chút..........Ah..."
Thời Dĩ Thiên ngồi trên người Ortar, tiểu huyệt gắt gao cắn lấy dương v*t, tay hắn ôm bụng mình, Ortar ở dưới cũng không ngừng di chuyển.
Càng gần với ngày sinh nở, Thời Dĩ Thien cũng ham muốn tính dục nhiều hơn, hầu như là muốn có dương v*t lấp đầy 2 cái huyệt của mình mọi lúc.
Ortar dựa vào đầu giường, mái tóc dài màu bạc theo tiết tấu của hắn mà đong đưa, con ngươi cũng mang theo ý cười, bàn tay vẫn luôn xoa nắn cánh mông của Thời Dĩ Thiên - "Còn 1 căn nữa....ăn vào đi, bảo bối"
"Ah..." - Thời Dĩ Thiên rên rỉ, nâng mông, giúp hậu huyệt ăn lấy căn dương v*t còn lại. Hậu huyệt cũng đã đủ mềm ướt rồi, hoàn toàn không cần nới lỏng, căn dương v*t cứ vậy mà thuận lợi đi vào.
"Ha.....thoải mái......."
Quy đầu cọ vào điểm nhạy cảm nhất trong hậu huyệt, vách thịt co rút từng đọt, dương v*t của Thời Dĩ Thiên cũng đứng thẳng mà tràn ra dâm dịch.
Nước từ trong tiểu huyệt không ngừng tràn ra, giống như lúc nào cũng cao trào vậy. Sự sung sướng này cũng chỉ có dương v*t của Ortar mới có thể mang lại, vì trên dương v*t của Ortar còn có mọc ra một cái thịt nhô, mỗi lần chọc rút đều đem đến khoái cảm kịch liệt.
Ortar cúi đầu ngậm lấy núm vú trước mặt, dùng sức hút, một dòng sữa tươi bị hút ra, làm cả miệng đều ngập tràn mùi sữa.
"Ah..." - Thời Dĩ Thiên ưỡn ngực, đem núm vú của mình đưa đến bên miệng Thời Dĩ Thiên - "Hút nhiều.....một chút......"
Lúc mang thai, ngực hắn bắt đầu có sữa, thậm chí còn có lúc chảy xuống, nên khi bị hút như vậy làm hắn đặc biệt thoải mái.
Hiện tại sữa cũng không có nhiều lắm, nên Ortar hút một chút liền hết, sau đó lại chuyển qua bên kia hút.
Tóc bạc mềm mại cọ qua làn da Thời Dĩ Thiên, cảm giác có hơi ngưa ngứa.
Thời Dĩ Thiên ngẩng đầu lên, trong cổ họng phát ra tiếng nỉ non ngọt ngào, ngón tay nhịn không được mà cắm vào trong mái tóc của Ortar. Hai núm vú cũng được chăm sóc xong, Ortar ngẩng đầu hôn lên môi Thời Dĩ Thiên - "Thực sự muốn cứ như vậy mà ăn luôn em"
Thời Dĩ Thiên đỏ mặt nói - "Ngài không phải là đang ăn sao?"
Ortar lắc đầu - "Không đủ"
Hắn bế Thời Dĩ Thiên lên, hai căn dương v*t phía dưới vẫn cắm trong 2 huyệt như cũ, chỉ thay đổi tư thế, để Thời Dĩ Thiên nằm xuống, hai chân thon dài gác lên vai hắn, dùng tốc độ thong thả mà đâm rút.
Bởi vì lo lắng bụng của Thời Dĩ Thiên mà trong khoảng thời gian này, nhóm giống đực khi làm tình đều không dám làm quá sức. Nhưng mà với tốc độ này Thời Dĩ Thiên đã vô cùng thỏa mãn rồi.
"Ah..." - Thời Dĩ Thiên nhíu mày - "Bụng.....hình như....hình như có chút đau....."
Ortar lập tức dừng lại - "Đau ở đâu? Là ta mạnh quá hả?"
"Không phải" - Thời Dĩ Thiên hoảng hốt nói - "Là ở bụng, hình như em muốn sinh rồi"
Ortar vội vàng rút dương v*t ra khỏi cơ thể Thời Dĩ Thiên, an ủi nói - "Nằm xuống trươc, đừng sợ, ta gọi tiến sĩ Simon"
Thời Dĩ Thiên ban đầu cảm nhận rõ ràng đau đớn theo từng cơn. Đây là triệu chứng muốn sinh rồi.
Ortar mở máy truyền tin mà báo cho tiến sĩ Simon và các giống đực khác, ngay sao đó mặc lại quần áo trên người Thời Dĩ Thiên.
Trừ Chris còn ở tinh cầu xa xôi thì tất cả các giống đực khác của Thời Dĩ Thiên đều tới đây, bao gồm cả Quý Ngạn Hi cũng từ trường học chạy tới.
Trải qua mười mấy tiếng đồng hồ, Thời Dĩ Thiên đã sinh một trứng rồng.
Mọi người cùng vây quanh xem, thấy một cái cánh non nớt từ trong trứng duỗi ra. Sau đó, tiếng nứt càng lúc càng lớn, một cánh tay trắng trẻo mập mạp lộ ra, sau đó là một khuôn mặt tròn vo, đôi mắt vẫn còn đang nhắm, trên trán còn có 2 chiếc sừng, bàn tay nhỏ nắm lại đấm lấy vỏ trứng.
Thời Dĩ Thiên - "....."
Bé rồng của hắn có hơi bạo lực đó.
Tiến sĩ Simon vui mừng nói - "Xem ra bé con này đúng là cấp bậc rất cao đó"
Hình như bé rồng bị lời nói đánh thức, chậm rãi mở mắt ra, màu mắt là màu xanh lanh giống như hùng phụ của hắn như đúc, thiên chân thuần khiết, như hai viên ngọc bích.
Bé rồng đảo mắt nhìn xung quanh, cuối cùng dừng lại trên người Thời Dĩ Thiên, mắt to nhấp nháy vài cái, cái miệng phấn nộn nho nhỏ bẹp lại, đôi mắt như đòi bế lên, rồi oa một cái khóc.
"Oa.....oe......"
"Không khóc.......không khóc....." - Thời Dĩ Thiên vội vàng ôm lấy bé rồng, lúc trước hắn đã tập bế rồi nên rất thuận lời mà bế bé rồng lên.
Bé còn nằm trong lòng Thời Dĩ Thiên, liền hướng vào ngực hắn mà dụi, nhắm mắt tìm thức ăn. Thời Dĩ Thiên xốc quần áo lên, bé rồng liền ngậm lấy núm vú, dùng sức hút, liền phát ra âm thanh ực ực.
Mới ăn một lát liền đã hết sữa, bé rồng lại ủy khuất khóc. Thời Dĩ Thiên vội vàng đổi bên. Sữa bên kia cũng rất nhanh đã bị hút hết, bé rồng vẫn chưa no nhưng lần này không khóc nữa, chỉ nhắm mắt lại mà nức nở cũng không chịu buông núm vú ra, rồi cứ vậy mà ngậm núm vú ủy khuất ngủ.
Nhóm giống đực nhẹ thở ra một hơi.
Ortar nói - "Nên cho Thời Dĩ Thiên thêm một chút đồ bổ rồi, bằng không thì sẽ không đủ sữa cho bé rồng ham ăn này mất"
Erick nói tiếp - "Tôi bảo phòng bếp làm"
Quý Quân xoa đầu Thời Dĩ Thiên, đau lòng nói - "Bảo bảo cũng mệt rồi, cùng bé rồng ngủ đi"
Thời Dĩ Thiên rầm rì nói - "Hiện tại đều đã sinh bé rồng rồi, sao lại còn kêu em là bảo bảo"
Cảm giác rất mất mặt.
Thụy Nặc nói - "Được được, không gọi nữa, chúng ta liền gọi là bảo bối nha"
Thời Dĩ Thiên không phản đối, coi như là đáp ứng.
Quý Ngạn Hi mở to mắt nhìn chằm chằm bé rồng nhỏ trong lòng Thời Dĩ Thiên, mặt lộ rõ việc kinh ngạc, hắn nhịn không được mà duỗi tay chọc vào má của bé rồng, lại rất nhanh mà rụt về.
"Mềm quá....." - Quý Ngạn Hi lẩm bẩm - "Bé sói nhỏ của anh cũng sẽ đáng yêu như vậy chứ?"
Ortar khẽ cười - "Tất nhiên là con của ta đáng yêu hơn rồi"
Quý Ngạn Hi cũng không dám lỗ mãng trước mặt thân vương điện hạ, nhưng vẫn nhỏ giọng phản bác - "Thiên Thiên vẫn nói tôi đáng yêu, nên bé sói nhỏ của tôi tất nhiên là càng đáng yêu hơn"
"Chắc không?" - Ortar nhướng mày - "Vậy còn phải xem cậu có làm Thời Dĩ Thiên mang thai được không nữa"
"Thiên Thiên chắc chắn sẽ mang thai bé sói nhỏ thôi" - Quý Ngạn Hi bước đến làm nũng với Thời Dĩ Thiên - "Thiên Thiên, Thiên Thiên, chúng ta làm nhiều một chút đươc không, sinh một bé sói đáng yêu đi"
Thời Dĩ Thiên bất đắc dĩ nói - "Các anh đừng cãi nhau như trẻ con vậy nữa chứ"
Ortar thân vương nhìn Thời Dĩ Thiên cười một cái. Hiển nhiên là hắn cố ý cùng Quý Ngạn Hi cãi nhau như vậy là để dỗ Thời Dĩ Thiên vui vẻ.
Thời Dĩ Thiên cười, rồi nói sang việc khác - "Phải đặt tên cho bảo bảo rồi"
Lúc trước Ortar cùng Thời Dĩ Thiên đã nghĩ vài cái tên cho bảo bảo rồi, giống cái Lam Tinh có tỷ lệ sinh thấp, nhưng bọn họ vẫn chuẩn bị sẵn vài cái tên, thì hiện tại sẽ loại bỏ hai cái tên cho giống cái rồi, vậy chọn lại trong trên giống đực thôi.
Ortar nói - "Để em quyết định đó"
Thời Dĩ Thiên nghiêng đầu nghĩ, rồi nói - "Vậy gọi là Thụy An đi"
Thụy An - ngụ ý là một vị vua nhỏ.
"Lại nói nữa, ta đã phái một đội nhỏ đi thu thập di tích ở tinh cầu kìa, phát hiện một vài đồ vật thú vị. Tinh cầu kia có 1 giống loài, gọi là nữ nhân, thân thể và cấu tạo cũng khác biệt so với chúng ta, hơn nữa là nữ nhân có khả năng mang thai và sinh con, nếu nền văn minh kia không bị biến mất, ta thực sự muốn đến tìm hiểu thêm kiến thức"
Thời Dĩ Thiên cũng không khỏi cảm thán, hắn cũng muốn trở về một lần, chỉ là đáng tiếc........
Ortar thân vương nói - "Chờ em sinh con xong, ta sẽ mang em đến tinh cầu này xem, được không? Hàng tỉ năm qua rồi, có lẽ sẽ xuất hiện nền văn minh mới"
"Thật không?" - Thời Dĩ Thiên vui vẻ nói.
Dù là phế tích thôi, hắn cũng muốn nhìn thử xem.
Ortar cười - "Em không nên nghi ngờ lời hứa của một thân vương"
Ortar thân vương nói được là làm được, trưa hôm đó, hắn lấy danh nghĩa thân vương liền đăng một tin tức thanh minh lên Tinh Võng. Nội dung giống như những gì đã hứa hẹn với Thời Dĩ Thiên.
Lúc Ortar đưa Thời Dĩ Thiên về nhà cũng như những lần trước, liền rời đi, chứ không ở lại.
Mặc kệ trên Tinh Võng đã nhiệt tình bàn luận chuyện này ra sao thì với sự chăm sóc của Ortar thân vương, Thời Dĩ Thiên đã an ổn mà dưỡng thai, chờ đến ngày dự kiến sinh nở.
Thân thể hắn đã nặng nề hơn, trứng rồng trong bụng đã chiếm lấy không gian trong cơ thể, Ortar thân vương cơ hồ là một bước cũng không rời khỏi Thời Dĩ Thiên.
- -------------------------
"Ah.....Chậm.....chậm một chút..........Ah..."
Thời Dĩ Thiên ngồi trên người Ortar, tiểu huyệt gắt gao cắn lấy dương v*t, tay hắn ôm bụng mình, Ortar ở dưới cũng không ngừng di chuyển.
Càng gần với ngày sinh nở, Thời Dĩ Thien cũng ham muốn tính dục nhiều hơn, hầu như là muốn có dương v*t lấp đầy 2 cái huyệt của mình mọi lúc.
Ortar dựa vào đầu giường, mái tóc dài màu bạc theo tiết tấu của hắn mà đong đưa, con ngươi cũng mang theo ý cười, bàn tay vẫn luôn xoa nắn cánh mông của Thời Dĩ Thiên - "Còn 1 căn nữa....ăn vào đi, bảo bối"
"Ah..." - Thời Dĩ Thiên rên rỉ, nâng mông, giúp hậu huyệt ăn lấy căn dương v*t còn lại. Hậu huyệt cũng đã đủ mềm ướt rồi, hoàn toàn không cần nới lỏng, căn dương v*t cứ vậy mà thuận lợi đi vào.
"Ha.....thoải mái......."
Quy đầu cọ vào điểm nhạy cảm nhất trong hậu huyệt, vách thịt co rút từng đọt, dương v*t của Thời Dĩ Thiên cũng đứng thẳng mà tràn ra dâm dịch.
Nước từ trong tiểu huyệt không ngừng tràn ra, giống như lúc nào cũng cao trào vậy. Sự sung sướng này cũng chỉ có dương v*t của Ortar mới có thể mang lại, vì trên dương v*t của Ortar còn có mọc ra một cái thịt nhô, mỗi lần chọc rút đều đem đến khoái cảm kịch liệt.
Ortar cúi đầu ngậm lấy núm vú trước mặt, dùng sức hút, một dòng sữa tươi bị hút ra, làm cả miệng đều ngập tràn mùi sữa.
"Ah..." - Thời Dĩ Thiên ưỡn ngực, đem núm vú của mình đưa đến bên miệng Thời Dĩ Thiên - "Hút nhiều.....một chút......"
Lúc mang thai, ngực hắn bắt đầu có sữa, thậm chí còn có lúc chảy xuống, nên khi bị hút như vậy làm hắn đặc biệt thoải mái.
Hiện tại sữa cũng không có nhiều lắm, nên Ortar hút một chút liền hết, sau đó lại chuyển qua bên kia hút.
Tóc bạc mềm mại cọ qua làn da Thời Dĩ Thiên, cảm giác có hơi ngưa ngứa.
Thời Dĩ Thiên ngẩng đầu lên, trong cổ họng phát ra tiếng nỉ non ngọt ngào, ngón tay nhịn không được mà cắm vào trong mái tóc của Ortar. Hai núm vú cũng được chăm sóc xong, Ortar ngẩng đầu hôn lên môi Thời Dĩ Thiên - "Thực sự muốn cứ như vậy mà ăn luôn em"
Thời Dĩ Thiên đỏ mặt nói - "Ngài không phải là đang ăn sao?"
Ortar lắc đầu - "Không đủ"
Hắn bế Thời Dĩ Thiên lên, hai căn dương v*t phía dưới vẫn cắm trong 2 huyệt như cũ, chỉ thay đổi tư thế, để Thời Dĩ Thiên nằm xuống, hai chân thon dài gác lên vai hắn, dùng tốc độ thong thả mà đâm rút.
Bởi vì lo lắng bụng của Thời Dĩ Thiên mà trong khoảng thời gian này, nhóm giống đực khi làm tình đều không dám làm quá sức. Nhưng mà với tốc độ này Thời Dĩ Thiên đã vô cùng thỏa mãn rồi.
"Ah..." - Thời Dĩ Thiên nhíu mày - "Bụng.....hình như....hình như có chút đau....."
Ortar lập tức dừng lại - "Đau ở đâu? Là ta mạnh quá hả?"
"Không phải" - Thời Dĩ Thiên hoảng hốt nói - "Là ở bụng, hình như em muốn sinh rồi"
Ortar vội vàng rút dương v*t ra khỏi cơ thể Thời Dĩ Thiên, an ủi nói - "Nằm xuống trươc, đừng sợ, ta gọi tiến sĩ Simon"
Thời Dĩ Thiên ban đầu cảm nhận rõ ràng đau đớn theo từng cơn. Đây là triệu chứng muốn sinh rồi.
Ortar mở máy truyền tin mà báo cho tiến sĩ Simon và các giống đực khác, ngay sao đó mặc lại quần áo trên người Thời Dĩ Thiên.
Trừ Chris còn ở tinh cầu xa xôi thì tất cả các giống đực khác của Thời Dĩ Thiên đều tới đây, bao gồm cả Quý Ngạn Hi cũng từ trường học chạy tới.
Trải qua mười mấy tiếng đồng hồ, Thời Dĩ Thiên đã sinh một trứng rồng.
Mọi người cùng vây quanh xem, thấy một cái cánh non nớt từ trong trứng duỗi ra. Sau đó, tiếng nứt càng lúc càng lớn, một cánh tay trắng trẻo mập mạp lộ ra, sau đó là một khuôn mặt tròn vo, đôi mắt vẫn còn đang nhắm, trên trán còn có 2 chiếc sừng, bàn tay nhỏ nắm lại đấm lấy vỏ trứng.
Thời Dĩ Thiên - "....."
Bé rồng của hắn có hơi bạo lực đó.
Tiến sĩ Simon vui mừng nói - "Xem ra bé con này đúng là cấp bậc rất cao đó"
Hình như bé rồng bị lời nói đánh thức, chậm rãi mở mắt ra, màu mắt là màu xanh lanh giống như hùng phụ của hắn như đúc, thiên chân thuần khiết, như hai viên ngọc bích.
Bé rồng đảo mắt nhìn xung quanh, cuối cùng dừng lại trên người Thời Dĩ Thiên, mắt to nhấp nháy vài cái, cái miệng phấn nộn nho nhỏ bẹp lại, đôi mắt như đòi bế lên, rồi oa một cái khóc.
"Oa.....oe......"
"Không khóc.......không khóc....." - Thời Dĩ Thiên vội vàng ôm lấy bé rồng, lúc trước hắn đã tập bế rồi nên rất thuận lời mà bế bé rồng lên.
Bé còn nằm trong lòng Thời Dĩ Thiên, liền hướng vào ngực hắn mà dụi, nhắm mắt tìm thức ăn. Thời Dĩ Thiên xốc quần áo lên, bé rồng liền ngậm lấy núm vú, dùng sức hút, liền phát ra âm thanh ực ực.
Mới ăn một lát liền đã hết sữa, bé rồng lại ủy khuất khóc. Thời Dĩ Thiên vội vàng đổi bên. Sữa bên kia cũng rất nhanh đã bị hút hết, bé rồng vẫn chưa no nhưng lần này không khóc nữa, chỉ nhắm mắt lại mà nức nở cũng không chịu buông núm vú ra, rồi cứ vậy mà ngậm núm vú ủy khuất ngủ.
Nhóm giống đực nhẹ thở ra một hơi.
Ortar nói - "Nên cho Thời Dĩ Thiên thêm một chút đồ bổ rồi, bằng không thì sẽ không đủ sữa cho bé rồng ham ăn này mất"
Erick nói tiếp - "Tôi bảo phòng bếp làm"
Quý Quân xoa đầu Thời Dĩ Thiên, đau lòng nói - "Bảo bảo cũng mệt rồi, cùng bé rồng ngủ đi"
Thời Dĩ Thiên rầm rì nói - "Hiện tại đều đã sinh bé rồng rồi, sao lại còn kêu em là bảo bảo"
Cảm giác rất mất mặt.
Thụy Nặc nói - "Được được, không gọi nữa, chúng ta liền gọi là bảo bối nha"
Thời Dĩ Thiên không phản đối, coi như là đáp ứng.
Quý Ngạn Hi mở to mắt nhìn chằm chằm bé rồng nhỏ trong lòng Thời Dĩ Thiên, mặt lộ rõ việc kinh ngạc, hắn nhịn không được mà duỗi tay chọc vào má của bé rồng, lại rất nhanh mà rụt về.
"Mềm quá....." - Quý Ngạn Hi lẩm bẩm - "Bé sói nhỏ của anh cũng sẽ đáng yêu như vậy chứ?"
Ortar khẽ cười - "Tất nhiên là con của ta đáng yêu hơn rồi"
Quý Ngạn Hi cũng không dám lỗ mãng trước mặt thân vương điện hạ, nhưng vẫn nhỏ giọng phản bác - "Thiên Thiên vẫn nói tôi đáng yêu, nên bé sói nhỏ của tôi tất nhiên là càng đáng yêu hơn"
"Chắc không?" - Ortar nhướng mày - "Vậy còn phải xem cậu có làm Thời Dĩ Thiên mang thai được không nữa"
"Thiên Thiên chắc chắn sẽ mang thai bé sói nhỏ thôi" - Quý Ngạn Hi bước đến làm nũng với Thời Dĩ Thiên - "Thiên Thiên, Thiên Thiên, chúng ta làm nhiều một chút đươc không, sinh một bé sói đáng yêu đi"
Thời Dĩ Thiên bất đắc dĩ nói - "Các anh đừng cãi nhau như trẻ con vậy nữa chứ"
Ortar thân vương nhìn Thời Dĩ Thiên cười một cái. Hiển nhiên là hắn cố ý cùng Quý Ngạn Hi cãi nhau như vậy là để dỗ Thời Dĩ Thiên vui vẻ.
Thời Dĩ Thiên cười, rồi nói sang việc khác - "Phải đặt tên cho bảo bảo rồi"
Lúc trước Ortar cùng Thời Dĩ Thiên đã nghĩ vài cái tên cho bảo bảo rồi, giống cái Lam Tinh có tỷ lệ sinh thấp, nhưng bọn họ vẫn chuẩn bị sẵn vài cái tên, thì hiện tại sẽ loại bỏ hai cái tên cho giống cái rồi, vậy chọn lại trong trên giống đực thôi.
Ortar nói - "Để em quyết định đó"
Thời Dĩ Thiên nghiêng đầu nghĩ, rồi nói - "Vậy gọi là Thụy An đi"
Thụy An - ngụ ý là một vị vua nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.