Chương 98: Bắt Đầu
Phù Hoa
11/07/2021
-- Vườn hoa di động này, thực có khả năng.
Nở hoa đầy người, chạy tới tặng cho cô.
Quái vật đầm lầy không biết nói, rất nhiều thời gian hắn biểu đạt cũng thực trì độn thong thả, nhưng Mai Lật vẫn có thể rõ ràng cảm giác được hắn yêu thích quà đáp lễ.
"Quái vật” thích, So với nhân loại càng thêm đơn thuần thẳng thắn.
Mai Lật quả thực chống đỡ không được vườn hoa hình người này, tỉ mỉ tu bổ một chút đám hoa trên người hắn, làm chúng nó nhìn qua càng đẹp hơn, cắt hoa xuống làm cái vòng hoa cho hắn đội trên đầu.
Ước chừng là cái vòng hoa này của cô gây họa, lại qua mấy ngày, Mai Lật thình lình phát hiện, ở giữa vòng hoa trên đầu quái vật đầm lầy có thêm một cái tổ chim.
Mai Lật: "..." Cái con chim xui xẻo nào ánh mắt không tốt, ở trên đầu người ta làm tổ.
Cô đành phải gỡ tổ chim xuống, đặt ở trên cây ven đường, đến nỗi con chim ánh mắt không tốt kia có thể tìm được nhà mình hay không, cô cũng không biết.
Hersha lại chạy tới nhà cô tìm cô chơi đùa, mùa đông mọi người đều không dám tới gần rừng rậm, Mai Lật cũng không đi lên chợ. một mùa đông không gặp, hai người bạn vui vui vẻ vẻ nói chuyện xong, lại ước hẹn đi chợ mua đồ.
Hersha bước chân nhẹ nhàng, nhảy nhót đi ở phía trước, gọi Mai Lật, "Nhanh lên nha!”
Mai Lật ở đằng sau đi chậm rì rì, thường thường còn muốn nhân lúc Hersha không chú ý mà nhìn ra phía sau.
Quái vật đầm lầy ba ba mà đi theo sau cô, ngày thường hắn di động rất chậm, theo không kịp bước chân của cô gái nhỏ. Vẫn luôn đi theo phía sau các cô, càng đi càng xa, nỗ lực đuổi theo nhìn còn quá đáng thương.
Đi ngang qua một vũng bùn, Mai Lật đẩy đẩy quái vật đầm lầy, làm hắn đi vào đợi, nhỏ giọng nói với hắn: " Anh ở đây chờ tôi, tôi mua xong đồ liền trở lại.”
Quái vật đầm lấy liền thành thật đứng ở vũng bùn, nhìn theo cô đi xa.
Mai Lật nhìn ra phía sau, đột nhiên cảm nhận được lương tâm khiển trách.
Những đồ vật vẫn phải mua, không ít đồ dùng sinh hoạt qua mùa đông đã tiêu hao, cần bổ sung.
Chợ so với lúc trước càng náo nhiệt, rất nhiều người đều đứng ở cửa nhà nói chuyện phiếm, Mai Lật nhìn thấy vài người đàn ông trẻ tuổi từ bên cạnh vội vàng chạy qua, biểu tình có chút khác thường mà đàm luận cái gì.
"Đây là làm sao, chạy cái gì nha? Phát sinh cái gì?” Hersha kỳ quái hỏi.
Cô kéo lại một người trẻ tuổi đi xem náo nhiệt, người nọ nhìn các cô một cái, thuận miệng giải thích: "Bác Maggie ở rừng cây phía nam bên kia hình như mất tích.”
"Cái gì? Sao có thể!” Hersha kinh hô một tiếng, kéo Mai Lật đi theo một đám người xem náo nhiệt tiến đến nhà bác Maggie.
Bác Maggie một nhà ba người, ở gần rừng cây phía nam cách chợ một đoạn, Mai Lật nhớ rõ lần trước mình và Hersha đi hái nấm trắng, trên đường còn từng gặp bà ấy, bộ dáng nhớ không rõ, chỉ nhớ rõ là một bác gái trung niên thực bình thường, giọng nói thực to lớn vang dội.
Chồng của bác Maggie đi làm thuê hai ngày ở bên ngoài trở về, không thấy vợ, lại hỏi con trai đi chơi lung tung ở bên ngoài một ngày, hắn cũng không biết mẹ đi đâu, hai cha con tìm khắp nơi cũng không tìm được, lại qua một đêm, lúc này mới xác định người đã mất tích, hiện giờ bạn bè và hàng xóm đang muốn giúp đỡ bọn họ đi các nơi tìm kiếm tung tích bác Maggie.
Rốt cuộc không phải việc phát sinh ở trên người mình, trừ bạn bè thân thích, rất nhiều người cũng chỉ đơn thuần xem náo nhiệt.
Đám người thực nhanh tan đi, đàm luận hai câu về chuyện mới mẻ này, lại thực nhanh chóng chuyển sang những đề tài khác.
Mai Lật cầm theo rất nhiều đồ trở về, đi ngang qua vũng bùn kia, quái vật đầm lấy giống cái biển báo giao thông nở đầy hoa tươi mùa xuân, rút mình từ vũng bùn ra, đi theo cô cũng trở về.
Có đàn bướm màu trắng và màu vàng bay tới bay lui quanh hắn.
Mai Lật ở chợ tâm tình bị ảnh hưởng, thấy một màn như vậy, lại chậm rãi tốt hơn. Cô cười vươn tay, phất qua những đóa hoa dại trên người hắn.
Ban đêm an tĩnh, bỗng nhiên bị một ác mộng về tầng hầm ngầm làm bừng tỉnh, Mai Lật vuốt mồ hôi lạnh trên trán ngồi dậy.
Loáng thoáng, tựa hồ nghe thấy dưới lầu truyền đến một ít động tĩnh rất nhỏ, lại cẩn thận nghe, hình như là ảo giác.
Bên tại chỉ có tiếng mưa nhỏ tí tách.
Cô sờ sờ tim đập dồn dập, chậm rãi nằm trở về, thực nhanh lại lần nữa đi vào giấc ngủ.
“Bác Maggie còn chưa tìm được, không biết bà ấy đi nơi nào, mọi người đã tìm một lần ở các nơi ngày thường bác ấy vẫn đi, cũng chưa tìm được.” Hersha chán nản nói.
Bởi vì vẫn luôn không tìm thấy, buổi chiều cha mẹ cô ấy cũng đi, vẫn không thu được gì.
Mai Lật chỉ có thể an ủi: "Có thể là nhất thời bị nhốt ở chỗ nào, có lẽ ngày mai lại tìm thấy.”
Hersha: "thật hy vọng có thể mau chóng tìm được bác Maggie."
Chỉ chớp mắt đã qua ba ngày, Mai Lật lại đi chợ một chuyển, phát hiện có rất nhiều người đều vây quanh trước tiểu giáo đường cầu nguyện.
Chồng và con trai bác Maggie đang quỳ gối giữa đám người khóc lớn.
Nhìn thấy Hersha cũng ở bên đám người lau nước mắt, Mai Lật lặng lẽ đi ra phía trước kéo kéo cô ấy.
"Hersha, có phải có tin tức của bác Maggie không, tìm được bác ấy sao?”
Hersha đỏ hốc mắt nói: "Tìm không thấy, bác Maggie bị quái vật đầm lầy kéo vào đầm lầy, đến thi thể cũng không vớt được.”
Nở hoa đầy người, chạy tới tặng cho cô.
Quái vật đầm lầy không biết nói, rất nhiều thời gian hắn biểu đạt cũng thực trì độn thong thả, nhưng Mai Lật vẫn có thể rõ ràng cảm giác được hắn yêu thích quà đáp lễ.
"Quái vật” thích, So với nhân loại càng thêm đơn thuần thẳng thắn.
Mai Lật quả thực chống đỡ không được vườn hoa hình người này, tỉ mỉ tu bổ một chút đám hoa trên người hắn, làm chúng nó nhìn qua càng đẹp hơn, cắt hoa xuống làm cái vòng hoa cho hắn đội trên đầu.
Ước chừng là cái vòng hoa này của cô gây họa, lại qua mấy ngày, Mai Lật thình lình phát hiện, ở giữa vòng hoa trên đầu quái vật đầm lầy có thêm một cái tổ chim.
Mai Lật: "..." Cái con chim xui xẻo nào ánh mắt không tốt, ở trên đầu người ta làm tổ.
Cô đành phải gỡ tổ chim xuống, đặt ở trên cây ven đường, đến nỗi con chim ánh mắt không tốt kia có thể tìm được nhà mình hay không, cô cũng không biết.
Hersha lại chạy tới nhà cô tìm cô chơi đùa, mùa đông mọi người đều không dám tới gần rừng rậm, Mai Lật cũng không đi lên chợ. một mùa đông không gặp, hai người bạn vui vui vẻ vẻ nói chuyện xong, lại ước hẹn đi chợ mua đồ.
Hersha bước chân nhẹ nhàng, nhảy nhót đi ở phía trước, gọi Mai Lật, "Nhanh lên nha!”
Mai Lật ở đằng sau đi chậm rì rì, thường thường còn muốn nhân lúc Hersha không chú ý mà nhìn ra phía sau.
Quái vật đầm lầy ba ba mà đi theo sau cô, ngày thường hắn di động rất chậm, theo không kịp bước chân của cô gái nhỏ. Vẫn luôn đi theo phía sau các cô, càng đi càng xa, nỗ lực đuổi theo nhìn còn quá đáng thương.
Đi ngang qua một vũng bùn, Mai Lật đẩy đẩy quái vật đầm lầy, làm hắn đi vào đợi, nhỏ giọng nói với hắn: " Anh ở đây chờ tôi, tôi mua xong đồ liền trở lại.”
Quái vật đầm lấy liền thành thật đứng ở vũng bùn, nhìn theo cô đi xa.
Mai Lật nhìn ra phía sau, đột nhiên cảm nhận được lương tâm khiển trách.
Những đồ vật vẫn phải mua, không ít đồ dùng sinh hoạt qua mùa đông đã tiêu hao, cần bổ sung.
Chợ so với lúc trước càng náo nhiệt, rất nhiều người đều đứng ở cửa nhà nói chuyện phiếm, Mai Lật nhìn thấy vài người đàn ông trẻ tuổi từ bên cạnh vội vàng chạy qua, biểu tình có chút khác thường mà đàm luận cái gì.
"Đây là làm sao, chạy cái gì nha? Phát sinh cái gì?” Hersha kỳ quái hỏi.
Cô kéo lại một người trẻ tuổi đi xem náo nhiệt, người nọ nhìn các cô một cái, thuận miệng giải thích: "Bác Maggie ở rừng cây phía nam bên kia hình như mất tích.”
"Cái gì? Sao có thể!” Hersha kinh hô một tiếng, kéo Mai Lật đi theo một đám người xem náo nhiệt tiến đến nhà bác Maggie.
Bác Maggie một nhà ba người, ở gần rừng cây phía nam cách chợ một đoạn, Mai Lật nhớ rõ lần trước mình và Hersha đi hái nấm trắng, trên đường còn từng gặp bà ấy, bộ dáng nhớ không rõ, chỉ nhớ rõ là một bác gái trung niên thực bình thường, giọng nói thực to lớn vang dội.
Chồng của bác Maggie đi làm thuê hai ngày ở bên ngoài trở về, không thấy vợ, lại hỏi con trai đi chơi lung tung ở bên ngoài một ngày, hắn cũng không biết mẹ đi đâu, hai cha con tìm khắp nơi cũng không tìm được, lại qua một đêm, lúc này mới xác định người đã mất tích, hiện giờ bạn bè và hàng xóm đang muốn giúp đỡ bọn họ đi các nơi tìm kiếm tung tích bác Maggie.
Rốt cuộc không phải việc phát sinh ở trên người mình, trừ bạn bè thân thích, rất nhiều người cũng chỉ đơn thuần xem náo nhiệt.
Đám người thực nhanh tan đi, đàm luận hai câu về chuyện mới mẻ này, lại thực nhanh chóng chuyển sang những đề tài khác.
Mai Lật cầm theo rất nhiều đồ trở về, đi ngang qua vũng bùn kia, quái vật đầm lấy giống cái biển báo giao thông nở đầy hoa tươi mùa xuân, rút mình từ vũng bùn ra, đi theo cô cũng trở về.
Có đàn bướm màu trắng và màu vàng bay tới bay lui quanh hắn.
Mai Lật ở chợ tâm tình bị ảnh hưởng, thấy một màn như vậy, lại chậm rãi tốt hơn. Cô cười vươn tay, phất qua những đóa hoa dại trên người hắn.
Ban đêm an tĩnh, bỗng nhiên bị một ác mộng về tầng hầm ngầm làm bừng tỉnh, Mai Lật vuốt mồ hôi lạnh trên trán ngồi dậy.
Loáng thoáng, tựa hồ nghe thấy dưới lầu truyền đến một ít động tĩnh rất nhỏ, lại cẩn thận nghe, hình như là ảo giác.
Bên tại chỉ có tiếng mưa nhỏ tí tách.
Cô sờ sờ tim đập dồn dập, chậm rãi nằm trở về, thực nhanh lại lần nữa đi vào giấc ngủ.
“Bác Maggie còn chưa tìm được, không biết bà ấy đi nơi nào, mọi người đã tìm một lần ở các nơi ngày thường bác ấy vẫn đi, cũng chưa tìm được.” Hersha chán nản nói.
Bởi vì vẫn luôn không tìm thấy, buổi chiều cha mẹ cô ấy cũng đi, vẫn không thu được gì.
Mai Lật chỉ có thể an ủi: "Có thể là nhất thời bị nhốt ở chỗ nào, có lẽ ngày mai lại tìm thấy.”
Hersha: "thật hy vọng có thể mau chóng tìm được bác Maggie."
Chỉ chớp mắt đã qua ba ngày, Mai Lật lại đi chợ một chuyển, phát hiện có rất nhiều người đều vây quanh trước tiểu giáo đường cầu nguyện.
Chồng và con trai bác Maggie đang quỳ gối giữa đám người khóc lớn.
Nhìn thấy Hersha cũng ở bên đám người lau nước mắt, Mai Lật lặng lẽ đi ra phía trước kéo kéo cô ấy.
"Hersha, có phải có tin tức của bác Maggie không, tìm được bác ấy sao?”
Hersha đỏ hốc mắt nói: "Tìm không thấy, bác Maggie bị quái vật đầm lầy kéo vào đầm lầy, đến thi thể cũng không vớt được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.