Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 274: Đi Ra Ngoài

Phù Hoa

31/08/2021

Lấy ra video theo dõi của tiến sĩ Kỷ Luân, ở trên video hình ảnh ghi được một thứ ẩn hình, màu đỏ nhàn nhạt rõ ràng biểu hiện ra hình dáng bạch tuộc lớn.

Tần Minh Hoàng xem video kéo thanh tiến độ, cơ hồ xem xong hết mấy file mấu chốt tiến sĩ Kỷ Luân gần đây ghi được. Cô thế mới biết, hóa ra lúc mình ngồi ở bên cái hồ bên ngoài nhìn bầu trời, bạch tuộc lớn thường xuyên chiếm cứ chỗ bên cạnh cô, mà cô còn tưởng rằng chung quanh đều là không khí!

Cô hậu tri hậu giác mà run lên, sờ sờ sau cổ mình.

Còn nữa chính là, cô chặt đứt một cái chân xúc tua của bạch tuộc lớn, nó thế nhưng biến hình ngay tại chỗ, biến thành một con sửa khổng lồ, chính là bộ váy tiên nữ buổi sáng tỉnh lại ở trên giường cô nhìn thấy kia. Trước không nói biến hóa ngoại hình đến tột cùng là làm thế nào, nó biến hình xong chạy vào trong ký túc xá của cô, chẳng lẽ muốn báo thù mất một chân đó? Vậy chẳng phải là cô ở trên sợi dây tử vong nhảy nhót cả một đêm?

Không được, cô phải nhanh chóng chạy lấy người, vạn nhất gặp lại thì khó lòng phòng bị a.

Cô lòng còn sợ hãi, trong lúc vô tình vừa quay đầu lại càng hoảng sợ. Tiến sĩ Kỷ Luân bên ngoài bị cô đánh hôn mê đã tỉnh, đến dây thừng cũng không biết làm thế nào đã cởi ra, đang giãy giụa đứng lên.

Tần Minh Hoàng có chút bội phục hẳn, rốt cuộc cô cũng không lưu thủ, một gậy đó nện xuống tuyệt đổi có thể làm hắn hôn mê mẩy giờ, chấn động não là nhẹ nhất, kết quả sọ não hắn cứng như vậy, mới một lát đã tỉnh.

Tùy tay lấy côn sắt để bên người, Tần Minh Hoàng đi ra ngoài. Giờ đã tỉnh cũng tốt, vừa lúc cô hỏi một chút hắn điều khiển cửa mở ra như thế nào, rời khỏi nơi quỷ quái này, một đồng lớn phím ẩn làm cô không rõ lắm, phải thử cả một đám vây cũng quá phiền toái.

Nếu hắn không hợp tác, cô không ngại lại đánh hắn một trận, dùng "sức mạnh chân lý” cảm hóa đến hẳn nguyện ý phối hợp mới thôi.

Tần Minh Hoàng nghĩ rõ hay, duy nhất cô không nghĩ tới chính là, lúc trước mình xuống tay quá nặng, vị tiến sĩ soái đến có thể đóng phim này hình như đã bị cô đánh thành đồ ngốc.

"Này...... Làm cái gì?” Tần Minh Hoàng cầm côn sắt, ôm cánh tay nhìn Kỷ Luân giãy giụa nửa ngày trên mặt đất, động tác đứng lên đon giản nhất cũng không làm được.



Hắn không thể khống chế được thân thể của mình, chân vừa phát lực liền mềm xuống, ở trước mặt cô biểu diễn mấy chục lần té ngã tại chỗ. Đứng dậy được một nửa là ngã nhào, khuôn mặt không quản lý được biểu cảm đã vài lần đập xuống đất, Tần Minh Hoàng cũng hoài nghi mũi hắn sẽ bị đập bep.

Không chỉ ngã về phía trước, còn sẽ ly kỳ mà ngã ra sau, sang trái, sang phải, lấy các loại động tác và phương hướng không thể tưởng tượng được mà ngã xuống.

Đợi nửa ngày cũng chưa thấy hắn thành công đứng lên, Tần Minh Hoàng nhưng thật ra bị thuyết phục bởi sự mềm dẻo của hắn. Gia hỏa này quá đỉnh, kinh nghiệm tập yoga ít nhất phải hai mươi năm.

"Tôi nói, không phải là anh cố ý giả ngu làm cho tôi thả lỏng cảnh giác, rồi giết ngược tôi đi?" Sau một lần hắn lại ngã nữa, Tần Minh Hoàng ngồi xổm xuống, tùy tay cầm một quyển tạp chí vỗ vỗ mặt hắn.

Nằm trên mặt đất ngửa đầu nhìn cô, ánh mắt người đàn ông trừng trừng nhìn thẳng, có chút dọa người, hắn hé miệng lộ ra khoang miệng màu đỏ tươi, nửa ngày chỉ phát ra một tiếng "A.........!

Ngụy trang bình thường chỉ là bắt chước ngoại hình, vậy rất đơn giản, đồng thời cũng dễ bị nhìn ra. hiện tại ngụy trang này của nó lại là trình tự ngụy trang càng sâu hơn, nó cần ăn hết đối tượng bắt chước, còn cần một thời gian tiêu hóa, sau đó nó có thể có được một bộ phận tri thức của "Đồ ăn” này. Đây là một loại bắt chước dường như thiên y vô phùng [ không có kẽ hở nào].

Ở trong tộc đàn của chúng nó, từng có đồng loại thích một dị tộc, từ đây biến thành một bộ dáng khác, lấy một hình thái của chủng tộc khác sống cả đời. Nếu cần thiết, chúng nó có thể hoàn toàn bắt chước ra kết cấu sinh lý của một chủng tộc khác.

Chỉ là bắt chước càng giống thì càng cần nhiều thời gian.

Hiện tại nó đang ở thời kỳ tiêu hóa, rốt cuộc không phải cùng chủng tộc, dù nó có lợi hại, cũng rất khó lập tức thích ứng với đi lại, nói năng của nhân loại, cùng với tự hỏi giống nhân loại bình thường.

Nếu lúc này mổ nó ra, là có thể nhìn nội bộ thân thể nó còn đang nhanh chóng mà biến hóa cấu trúc lại, trước mắt nó vẫn cứ dựa theo quán tính chủng tộc để tự hỏi câu thông, cho nên...... hắn dùng cái tay mềm như bông ôm lấy chân Tần Minh Hoàng ở gần trong gang tấc.

Tần Minh Hoàng: "....."

Trước lúc cô chuẩn bị động thủ, cô thấy Kỷ Luân lại thực nhanh buông tay xuống, bộ dáng nhìn qua thế nhưng có vẻ, có vẻ ngoan?



Ta đây là hỏng mắt rồi sao? Tần Minh Hoàng nghĩ thầm.

Cô không chút khách khí mà đá tay Kỷ Luân, lại trói tay hắn ra sau lưng, để tránh hắn cố ý chơi xấu.

Lúc cô động thủ trói người, Kỷ Luân cũng không giãy giụa, cứ như vậy nhìn cô trói mình lại.

Đối với giống cái mình có thái độ "Thô bạo”, Kỷ Luân hoàn toàn không thèm để ý, trong thói quen và hiểu biết của chúng nó, bị giống cái mình đánh thì đánh, không cao hứng ăn mấy cước cũng bình thường, chỉ cần không bị chán ghét bài xích, không rời đi thì không tính là đại sự gì.

Như hiện tại, giống cái phân bố ra hơi thở, đều là nghi hoặc và thú vị, cô giống như rất có hứng thú với trạng thái hiện tại của nó, còn nguyện ý chủ động tới thân (trái) cận (nó), đây là chuyện tốt. Quan hệ hai bên lại tiền thêm một bước!

Tần Minh Hoàng tỏ vẻ: Mẹ kiếp a, gia hỏa này giả ngốc, bộ dáng thiểu năng trí tuệ cũng quá buồn cười rồi ha ha ha ha ha! Xem ta làm thế nào để hắn hiện ra nguyên hình!

Xô đẩy người đến trên ghế trong phòng điều khiển, Tần Minh Hoàng bá một tiếng rút ra một cái dao nhỏ sắc bén, khoa tay múa chân ở trên cổ hắn một chút, "Đến đây đi, tiến sĩ của chúng ta, đừng giả ngu, tới nói cho tôi làm thế nào mở cửa chính ra.”

Nếu là người bình thường, đối mặt với mũi đao trên cổ, mặc kệ là chân tình biểu lộ sợ hãi, hay là cái như tôn kính mà khẽ nhíu mày, dù thế nào cũng nên có chút phản ứng, nhưng hiện giờ Kỷ Luân căn bản không phải người.

Cổ không phải chỗ yếu hại của hắn, dao này đối với nhân loại là sắc bén nhưng cũng không thể cắt được thân thể hắn -- thật giống như một người không sợ lá bài poker vạch tới vạch lui ở trên người mình.

Cho nên trong ý thức của Kỷ Luân, giống cái đang cùng hắn chơi đùa.

Tần Minh Hoàng uy hiếp nửa ngày, cũng chưa thấy gã này có phản ứng, lại vừa nhìn ánh mắt hắn, cả người cô chấn động, theo bản năng thu dao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook