Chương 92: Hoa Thủy Tiên
Phù Hoa
10/07/2021
Dù làm nũng hắn, thiên sứ bùn ngây ngốc cũng sẽ không cho phản ứng gì, rải tịch mịch thôi a.
Chiều hôm nay, ráng màu đầy trời, Mai Lật ở trong hoa viên nhà mình cắt chạc cây, thấy quái vật đầm lầy khoác ánh sáng của đám mây lúc mặt trời lặn từ rừng rậm đi tới.
Thân thể hắn rất gầy đi ra từ trong rừng rậm, nạm lên đường viền màu cam ẩm.
Không phải ban đêm, không phải trời mưa, không dẫm lên vũng bùn xuất hiện. hắn chỉ tầm thường mà đi ở trong bụi cỏ, mang ra đầy nước bùn.
Mai Lật cảm giác được cái gì, còn cầm kéo, chạy ra hoa viên đón hẳn.
Đập vào mặt là mùi thơm ngào ngạt của hoa thủy tiên làm cho kinh sợ.
Không biết từ chỗ nào hắn lấy ra hoa thủy tiên, cùng với lá cây và một chút rễ cây vẫn còn thảm thiết treo ở phía dưới.
Giữa trưa mới có một chút vết thương nhỏ, vô ý thức làm nũng với hắn, buổi chiều hắn liền làm ngược thói quen bình thường, bỗng nhiên tới đưa cho cô một bó hoa thủy tiên.
Cô đi vào thế giới này mấy tháng, còn chưa từng thấy xung quanh có thủy tiên đâu.
Tuy rằng bọn họ không thể dùng ngôn ngữ giao lưu, nhưng Mai Lật giờ phút này không chút nghi ngờ, hẳn đây là riêng mang theo lễ vật tới an ủi cô.
Chỉ vừa suy đoán như vậy, Mai Lật liền cảm thấy mình sắp bị người bùn tản ra hơi thở bùn đất cỏ xanh làm cho ngọt ngào đến hôn mê.
Quá choáng váng rồi.
Cô chưa từng có loại cảm giác này.
Cái này làm cho người ta không thể không yêu thích, lại mạc danh có cảm giác nhảy nhót, như là hoa còn chưa tới mùa đã nở rộ trước.
Thủy tiên được cho vào bình pha lê, đặt ở trên bàn sách. Mai Lật vừa viết thư, lại nhịn không được ngẩng đầu nhìn một cái, duỗi tay khảy một chút, hoặc là bưng tới gần ngửi ngửi.
Mùi hương kéo dài, đi vào giấc ngủ rồi, ở trên giường cũng có thể ngửi thấy.
Đêm nay, cô ước chừng sẽ có một giấc mộng thơm như mùi hương hoa thủy tiên ...... nhưng mà cô đã đoán sai!
đi vào giấc ngủ không lâu, còn chưa kịp nằm mơ, Mai Lật đã bị tiếng khóc u oán đánh thức. Thanh âm đó tinh tế non nớt, như có như không mà từ bàn sách bên kia truyền đến, Mai Lật thiếu chút nữa cho rằng mình lại làm một ác mộng.
Lớn bằng con chim nhỏ, mặc váy nhỏ màu trắng, mang vòng hoa màu vàng, người tí hon ngồi ở dưới hoa thủy tiên khóc thút thít.
"Nhà của ta...... Đây là nhà của ta...”
"Trả nhà của ta lại cho ta......”
Mai Lật: "....." Nhìn nó là cái dạng này, dù chưa nghe tiểu đồng bạn nói, cô cũng có thể đoán được
khẳng định là yêu tinh hoa thủy tiên. Nó vẫn luôn ôm mấy đóa hoa thủy tiên, khóc lóc kể lể đó là nhà nó, đại khái là nó nghỉ ngơi ở trên hoa thủy tiên.
Cùng với hai buổi tối yêu tinh hoa thủy tiên chạy tới khóc thương nhà nó, Mai Lật cũng hai ngày không thể ngủ ngon.
Cô đeo quầng thâm mắt đi rừng rậm chém cây nhỏ, dùng vỏ cây, nhánh cây và thân cây làm cái nhà cho chim giản dị tiểu xảo –– là cái loại đã làm ở lớp thủ công hồi tiểu học.
Ngắt một đóa hoa thủy tiên cắm trước căn nhà này, nhìn qua càng thêm tinh xảo xinh đẹp.
Hôm nay buổi tối, tiểu yêu tinh thủy tiên quả nhiên lại tới nữa, hơn nữa thuận lý thành chương mà bị căn nhà nhỏ đó hấp dẫn.
Mai Lật giảng đạo lý với nó, "Ta dùng căn nhà nhỏ đổi cho ngươi được chưa?”
Tiểu yêu tinh hoa thủy tiên vô cùng cao hứng mà ôm căn nhà nhỏ đi rồi, trả cho cô một ban đêm an tĩnh.
Đáng tiếc việc này cũng không phải đã kết thúc, buổi tối hôm sau, Mai Lật bị mùi hoa hồng đậm hun tỉnh, vừa mở mắt thấy bên cạnh gối đầu của mình có bốn yêu tinh hoa thủy tiên váy trắng, mỗi yêu tinh đều nâng vài đóa hoa thủy tiên.
Khó trách mùi hoa nồng như vậy.
Mai Lật: "Hắt xì -_"
"Nha!" Thiếu chút nữa bị thổi bay ra chỗ nào đó, tiểu yêu tinh hoa thủy tiên vội vàng tránh ở phía sau một tiểu yêu tinh khác.
Tiểu yêu tinh đi đầu chỉnh lại vòng hoa màu vàng của mình nói: "Chúng ta là yêu tinh hoa thủy tiên ở chỗ sâu trong rừng rậm, chúng ta muốn dùng hoa của chúng ta đổi nhà ở với cô!”
Mai Lật nằm mơ cũng không nghĩ tới mình sẽ biến thành một người thợ thủ công, cô lục tục làm mười căn nhà nhỏ, lúc này mới không còn bị ai quấy rầy giấc ngủ.
Còn may, chỉ có yêu tinh hoa thủy tiên, không có yêu tinh hoa dại khác như yêu tinh hoa xương bồ, nếu không cô sẽ không bao giờ tùy tiện hái hoa nữa.
Càng gần đến vào đông, mỗi ngày sáng sớm trong núi rừng đều có sương mù nồng đậm, sắp tới giữa trưa mới có thể hoàn toàn tiêu tán.
Mai Lật ở trong sương mù nhìn thấy bóng dáng cao gầy của quái vật đầm lầy.
hắn không ở bên đầm nước nữa, mà đi xa hơn đến bên đầm lầy ở cánh đồng bát ngát, chính là chỗ lần đầu tiên cô gặp được hắn.
Có lẽ là bởi vì thời tiết quá lạnh, đầm nước và các vũng bùn có một chút nước đều kết bằng.
Khả năng hắn không thích đầm nước kết băng.
Thời tiết lạnh, nước sẽ kết băng, quái vật đầm lầy cũng sẽ kết bằng đi, trong thân thể hắn đều là nước bùn, cho nên hắn là cũng sẽ kết băng.
Kết băng như thế nào? Đông lạnh thành một thứ cứng như đá?
Vài ngày chưa thấy quái vật đầm lầy trở lại nơi này, cô ngồi ở trong phòng cảm thấy nhàm chán, mặc quần áo thật dày, quấn khăn quàng cổ, dùng áo choàng trùm đầu và bả vai, đi cánh đồng bát ngát tìm kiếm quái vật đầm lầy có khả năng đã đông lạnh thành pho tượng.
trên lá cây màu vàng đọng lại đóa hoa sương màu trắng, để giày đạp lên kêu răng rắc.
Mũi và miệng thở ra hơi trắng thực nhanh tản ra, biến mất ở trong sắc trời đen tối.
Tới gần rừng rậm, gió đều bị rừng rậm ngăn trở, mà tới cánh đồng bát ngát, cuồng phong không bị ngăn trở cứ tàn sát bừa bãi, rất nhiều lá CỎ bị cuốn lên trời cao.
Mai Lật trong gió lạnh trông thấy quái vật đầm lầy lẻ loi một mình, mặt chôn ở trong bùn.
Chiều hôm nay, ráng màu đầy trời, Mai Lật ở trong hoa viên nhà mình cắt chạc cây, thấy quái vật đầm lầy khoác ánh sáng của đám mây lúc mặt trời lặn từ rừng rậm đi tới.
Thân thể hắn rất gầy đi ra từ trong rừng rậm, nạm lên đường viền màu cam ẩm.
Không phải ban đêm, không phải trời mưa, không dẫm lên vũng bùn xuất hiện. hắn chỉ tầm thường mà đi ở trong bụi cỏ, mang ra đầy nước bùn.
Mai Lật cảm giác được cái gì, còn cầm kéo, chạy ra hoa viên đón hẳn.
Đập vào mặt là mùi thơm ngào ngạt của hoa thủy tiên làm cho kinh sợ.
Không biết từ chỗ nào hắn lấy ra hoa thủy tiên, cùng với lá cây và một chút rễ cây vẫn còn thảm thiết treo ở phía dưới.
Giữa trưa mới có một chút vết thương nhỏ, vô ý thức làm nũng với hắn, buổi chiều hắn liền làm ngược thói quen bình thường, bỗng nhiên tới đưa cho cô một bó hoa thủy tiên.
Cô đi vào thế giới này mấy tháng, còn chưa từng thấy xung quanh có thủy tiên đâu.
Tuy rằng bọn họ không thể dùng ngôn ngữ giao lưu, nhưng Mai Lật giờ phút này không chút nghi ngờ, hẳn đây là riêng mang theo lễ vật tới an ủi cô.
Chỉ vừa suy đoán như vậy, Mai Lật liền cảm thấy mình sắp bị người bùn tản ra hơi thở bùn đất cỏ xanh làm cho ngọt ngào đến hôn mê.
Quá choáng váng rồi.
Cô chưa từng có loại cảm giác này.
Cái này làm cho người ta không thể không yêu thích, lại mạc danh có cảm giác nhảy nhót, như là hoa còn chưa tới mùa đã nở rộ trước.
Thủy tiên được cho vào bình pha lê, đặt ở trên bàn sách. Mai Lật vừa viết thư, lại nhịn không được ngẩng đầu nhìn một cái, duỗi tay khảy một chút, hoặc là bưng tới gần ngửi ngửi.
Mùi hương kéo dài, đi vào giấc ngủ rồi, ở trên giường cũng có thể ngửi thấy.
Đêm nay, cô ước chừng sẽ có một giấc mộng thơm như mùi hương hoa thủy tiên ...... nhưng mà cô đã đoán sai!
đi vào giấc ngủ không lâu, còn chưa kịp nằm mơ, Mai Lật đã bị tiếng khóc u oán đánh thức. Thanh âm đó tinh tế non nớt, như có như không mà từ bàn sách bên kia truyền đến, Mai Lật thiếu chút nữa cho rằng mình lại làm một ác mộng.
Lớn bằng con chim nhỏ, mặc váy nhỏ màu trắng, mang vòng hoa màu vàng, người tí hon ngồi ở dưới hoa thủy tiên khóc thút thít.
"Nhà của ta...... Đây là nhà của ta...”
"Trả nhà của ta lại cho ta......”
Mai Lật: "....." Nhìn nó là cái dạng này, dù chưa nghe tiểu đồng bạn nói, cô cũng có thể đoán được
khẳng định là yêu tinh hoa thủy tiên. Nó vẫn luôn ôm mấy đóa hoa thủy tiên, khóc lóc kể lể đó là nhà nó, đại khái là nó nghỉ ngơi ở trên hoa thủy tiên.
Cùng với hai buổi tối yêu tinh hoa thủy tiên chạy tới khóc thương nhà nó, Mai Lật cũng hai ngày không thể ngủ ngon.
Cô đeo quầng thâm mắt đi rừng rậm chém cây nhỏ, dùng vỏ cây, nhánh cây và thân cây làm cái nhà cho chim giản dị tiểu xảo –– là cái loại đã làm ở lớp thủ công hồi tiểu học.
Ngắt một đóa hoa thủy tiên cắm trước căn nhà này, nhìn qua càng thêm tinh xảo xinh đẹp.
Hôm nay buổi tối, tiểu yêu tinh thủy tiên quả nhiên lại tới nữa, hơn nữa thuận lý thành chương mà bị căn nhà nhỏ đó hấp dẫn.
Mai Lật giảng đạo lý với nó, "Ta dùng căn nhà nhỏ đổi cho ngươi được chưa?”
Tiểu yêu tinh hoa thủy tiên vô cùng cao hứng mà ôm căn nhà nhỏ đi rồi, trả cho cô một ban đêm an tĩnh.
Đáng tiếc việc này cũng không phải đã kết thúc, buổi tối hôm sau, Mai Lật bị mùi hoa hồng đậm hun tỉnh, vừa mở mắt thấy bên cạnh gối đầu của mình có bốn yêu tinh hoa thủy tiên váy trắng, mỗi yêu tinh đều nâng vài đóa hoa thủy tiên.
Khó trách mùi hoa nồng như vậy.
Mai Lật: "Hắt xì -_"
"Nha!" Thiếu chút nữa bị thổi bay ra chỗ nào đó, tiểu yêu tinh hoa thủy tiên vội vàng tránh ở phía sau một tiểu yêu tinh khác.
Tiểu yêu tinh đi đầu chỉnh lại vòng hoa màu vàng của mình nói: "Chúng ta là yêu tinh hoa thủy tiên ở chỗ sâu trong rừng rậm, chúng ta muốn dùng hoa của chúng ta đổi nhà ở với cô!”
Mai Lật nằm mơ cũng không nghĩ tới mình sẽ biến thành một người thợ thủ công, cô lục tục làm mười căn nhà nhỏ, lúc này mới không còn bị ai quấy rầy giấc ngủ.
Còn may, chỉ có yêu tinh hoa thủy tiên, không có yêu tinh hoa dại khác như yêu tinh hoa xương bồ, nếu không cô sẽ không bao giờ tùy tiện hái hoa nữa.
Càng gần đến vào đông, mỗi ngày sáng sớm trong núi rừng đều có sương mù nồng đậm, sắp tới giữa trưa mới có thể hoàn toàn tiêu tán.
Mai Lật ở trong sương mù nhìn thấy bóng dáng cao gầy của quái vật đầm lầy.
hắn không ở bên đầm nước nữa, mà đi xa hơn đến bên đầm lầy ở cánh đồng bát ngát, chính là chỗ lần đầu tiên cô gặp được hắn.
Có lẽ là bởi vì thời tiết quá lạnh, đầm nước và các vũng bùn có một chút nước đều kết bằng.
Khả năng hắn không thích đầm nước kết băng.
Thời tiết lạnh, nước sẽ kết băng, quái vật đầm lầy cũng sẽ kết bằng đi, trong thân thể hắn đều là nước bùn, cho nên hắn là cũng sẽ kết băng.
Kết băng như thế nào? Đông lạnh thành một thứ cứng như đá?
Vài ngày chưa thấy quái vật đầm lầy trở lại nơi này, cô ngồi ở trong phòng cảm thấy nhàm chán, mặc quần áo thật dày, quấn khăn quàng cổ, dùng áo choàng trùm đầu và bả vai, đi cánh đồng bát ngát tìm kiếm quái vật đầm lầy có khả năng đã đông lạnh thành pho tượng.
trên lá cây màu vàng đọng lại đóa hoa sương màu trắng, để giày đạp lên kêu răng rắc.
Mũi và miệng thở ra hơi trắng thực nhanh tản ra, biến mất ở trong sắc trời đen tối.
Tới gần rừng rậm, gió đều bị rừng rậm ngăn trở, mà tới cánh đồng bát ngát, cuồng phong không bị ngăn trở cứ tàn sát bừa bãi, rất nhiều lá CỎ bị cuốn lên trời cao.
Mai Lật trong gió lạnh trông thấy quái vật đầm lầy lẻ loi một mình, mặt chôn ở trong bùn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.