Chương 264: Hương Vị
Phù Hoa
26/08/2021
Thời gian này, nhà ăn nhỏ không có ai, Tần Minh Hoàng mở tủ đông ra, phát hiện đồ ăn bên trong xác thật không nhiều lắm. Từ nguyên liệu nấu ăn có hạn này lấy ra một ít mỳ Ý và một miếng thịt bò, từ trong một góc lôi ra một củ hành tây, cà rốt, còn có hai quả ớt cay.
Cô đứng ở trong phòng bếp leng ka leng keng tìm kiếm một hồi, tìm ra nồi nấu mỳ, lại rút ra hai con dao.
Dao thái thịt không quá sắc, vũ khí không dùng đến đều bị cùn đi, có thể nhìn ra được đầu bếp đã bỏ qua địa bàn của mình.
Tần Minh Hoàng tương đối am hiểu dùng dao, bởi vậy dù dao tương đối cùn vẫn thoải mái mà rửa sạch sẽ thịt bò cắt thành miếng nhỏ dày mỏng như nhau. Dao thái rau càng nhỏ càng nhẹ hơn, cũng không phải cảm giác cô thường dùng, quen thuộc trong chốc lát, cô đồng dạng nhanh chóng cắt mấy thứ rau dưa thành sợi và hạt nhỏ, mỗi một loại đều có hình dạng đều tăm tắp, là thói quen của người có chứng ám ảnh cưỡng chế.
Cô bình sinh yêu thích lớn nhất chính là ăn, có thể là bởi vì lúc còn nhỏ khi chưa trở thành cô nhi, cha mẹ bỏ qua cô, khiến cô thường xuyên chịu đói, đói sợ. Sau đó trở thành thị nữ đợi tuyển, mỗi ngày huấn luyện rất nhiều, đặc biệt dễ đói, liền càng thêm khát cầu với đổi ăn. Cho nên cô thích toàn bộ các món ăn, cũng rất là quen thuộc phòng bếp.
Xào chín thịt bò đã ướp, lại nhất nhất xào chín các nguyên liệu khác, trộn vào nhau, cuối cùng cho mỳ Ý vào, cùng với nước sốt lúc trước dùng gia vị có sẵn để điều chế –– liên hoàn thành một phần mỳ Ý thăn bò rắc ớt lớn đủ cho ba người ăn.
Tần Minh Hoàng động tác dứt khoát nhanh nhẹn làm xong, miệng cắn nĩa, một tay bưng cái đĩa lớn, một tay bưng nước ngồi vào nhà ăn. Cô cảm giác giờ mình đói đến có thể ăn hết một con trâu. Vùi đầu ăn xong hai phần ba, cô không thể không tiếc nuổi mà vuốt bụng dừng lại.
Thân thể này không quá được, ăn một chút như vậy đã no, cô chính là dựa theo phân lượng đời trước ăn no bảy phần để chuẩn bị.
Từ trước cô được công nhận là có sức ăn, Minh Hồi nói có lẽ cô có ba cái dạ dày, một cái chứa bữa chính, một cái chứa đồ ăn vặt, còn có một cái chứa đồ ngọt, Tần Minh Hoàng rất là chấp nhận.
Lúc huấn luyện, hai bà thị nữ không để cô ăn quá nhiều, nói như vậy dáng vẻ khó coi, vạn nhất béo phì thì kỳ cục, làm cô đói bụng chỉ có thể lén lút đi vào phòng bếp ăn vụng bánh kem và bánh quy nhỏ.
Cô bưng mỳ Ý còn lại trở về gian phòng của thân thể này, chuẩn bị làm đồ ăn khuya, chờ lát nữa lại ăn một bữa.
Trời đã tối rồi, cô thoải mái dễ chịu tắm xong, đứng ở trước gương quan sát thân thể này. Tính cách một người sẽ ảnh hưởng diện mạo, từ tướng mạo để xem, cô gái thanh tú này là dạng mười phần thành thật nghe lời, không biết nói năng, dễ bị khi dễ, bất quá bên trong thay đổi linh hồn, gương mặt này liền có biến hóa vi diệu.
Đôi mắt luôn nhìn xuống giờ nhìn thẳng về phía trước, đuôi mắt cũng theo đó hơi hơi dương lên, thoạt nhìn có thần hơn rất nhiều.
Cô lau lau tóc mình ướt dầm dề, tìm ra hai lưỡi dao cạo rồi giấu trên người, sau đó bưng một ly nước ẩm rời phòng, gõ cửa ký túc xá của Ba Lý.
"Là ai!” Ban đêm yên tĩnh, tiếng đập cửa hiển nhiên làm Ba Lý rất khẩn trương, hôm nay từ lúc rơi xuống nước, cơ hồ hắn ở ký túc xá không đi ra ngoài, giờ phút này cũng vẫn chưa nghỉ ngơi.
"Là tôi, Tần Mẫn." Tần Minh Hoàng nói.
Cửa bị mở ra, Ba Lý đứng ở trong cửa cảnh giác lại bài xích mà nhìn cô, "Làm gì?”
"Có vấn đề muốn hỏi anh." Tần Minh Hoàng lộ ra tươi cười hữu hảo.
Ba Lý không kiên nhẫn muốn đóng cửa, "Cút, đừng tới phiên tao!”
"A!" Tần Minh Hoàng nhấc chân đẩy cửa, nhanh chóng thấp giọng nói: "Anh biết hồ nước trong nhà kia có quái vật đúng không?”
Ba Lý chấn động, lực đạo trên tay buông lỏng, biểu tình trên mặt hắn cơ hồ là hoảng loạn không thể che giấu, cổ trấn định vẫn đầy sơ hở, "Cô nói quái vật gì, tôi không biết.”
Tần Minh Hoàng: "Tôi đã thấy rồi, anh ở chỗ này lâu hơn, so với tôi hắn là rõ ràng hơn đến tột cùng đó là thứ gì?”
Bởi vì biết rõ cho nên hắn mới sợ hãi, cả thời gian dài cũng không đi rửa sạch hồ nước và cho ăn, hôm nay ngã vào hồ nước xong mới có thể bởi vì một câu của cô mà sợ đến lăn loạn trên đất.
"Làm sao cô nhìn thấy!” Ba Lý khiếp sợ mà thấp giọng hỏi.
Vậy không phải vô nghĩa sao, cô không mà lại không ngốc, vệt nước trên mặt đất cùng với một ít động tĩnh nhỏ, chỉ cần dụng tâm quan sát là có thể phát hiện không đúng, thoáng chú ý liền có thể thấy một mảnh chi bạch tuộc nhanh chóng thay đổi màu sắc ở trong không khí.
Tần Minh Hoàng không thấy rõ ràng bộ dáng cụ thể của thứ đó, nhưng căn cứ hình dạng của các chi đã nhìn thấy, cô phỏng đoán đó có thể là bạch tuộc rất to lớn, có thể đổi màu, biết ẩn nấp.
Quá kích thích đi! Ngay từ đầu cô còn tưởng rằng đó là giống loài đặc sắc của thế giới này, nghĩ đến phản ứng của Ba Lý mới cảm thấy không đúng.
"Dù sao tôi cũng đã thấy, không bằng anh nói cho tôi đó là cái gì, căn cứ nuôi nó làm gì?”
"Tôi cũng không biết đó là cái đồ vật quỷ gì! Càng không biết nó xuất hiện khi nào, lúc trước trong căn cứ chỉ có hai con cá mập!” Gương mặt Ba Lý run rẩy mà gầm nhẹ, xô Tần Minh Hoàng ra, phanh một tiếng đóng cửa lại.
Hắn dựa vào cạnh cửa, sắc mặt trắng bệch. Ngày trước trong lúc vô tình ở bên cạnh ao nhìn thấy cái vòi thật lớn mấp máy, hắn sợ tới mức làm ác mộng. hắn biết rõ trong nước vốn có hai con cá mập, khẳng định là bị thứ kia ăn mất, cả xương cốt cũng không dư lại.
Trong mộng đều là hình ảnh máu me mà đồ vật kia vươn vòi cuốn lấy cá mập nuốt ăn, về sau lại biến thành hình ảnh chính hắn bị quái vật ăn luôn.
Lôi đã sớm mặc kệ chuyện trong căn cứ, dù rửa sạch hay cho ăn đều giao cho hắn, cho nên căn bản Lôi không biết trong căn cứ còn có quái vật như vật, hắn cũng không dám nói cho bọn họ, vạn nhất thứ kia thật sự muốn ăn thịt người, vậy để nó ăn mấy người khác trước.
Ba ngày trước người phụ nữ này tiến vào căn cứ, hắn vốn dĩ có thể có cơ hội thoát đi, nhưng lúc ấy hắn đang ngủ, chờ hắn tỉnh lại trong căn cứ đã có thêm một người, cửa cũng lại lần nữa bị đóng lại, hắn mất một cơ hội rời đi.
Đáng chết! Đáng chết!
Tần Minh Hoàng đứng ở trên đường ký túc xá, uống ngụm nước ấm, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời Không Hải đang từng bước tiếp cận.
Nếu trong biển trên mặt đất không có loại bạch tuộc kỳ quái này, vậy không phải là bạch tuộc trong biển trên bầu trời đi? Nếu thật là bạch tuộc Không Hải, vậy đi vào nơi này như thế nào?
Cô đứng ở trong phòng bếp leng ka leng keng tìm kiếm một hồi, tìm ra nồi nấu mỳ, lại rút ra hai con dao.
Dao thái thịt không quá sắc, vũ khí không dùng đến đều bị cùn đi, có thể nhìn ra được đầu bếp đã bỏ qua địa bàn của mình.
Tần Minh Hoàng tương đối am hiểu dùng dao, bởi vậy dù dao tương đối cùn vẫn thoải mái mà rửa sạch sẽ thịt bò cắt thành miếng nhỏ dày mỏng như nhau. Dao thái rau càng nhỏ càng nhẹ hơn, cũng không phải cảm giác cô thường dùng, quen thuộc trong chốc lát, cô đồng dạng nhanh chóng cắt mấy thứ rau dưa thành sợi và hạt nhỏ, mỗi một loại đều có hình dạng đều tăm tắp, là thói quen của người có chứng ám ảnh cưỡng chế.
Cô bình sinh yêu thích lớn nhất chính là ăn, có thể là bởi vì lúc còn nhỏ khi chưa trở thành cô nhi, cha mẹ bỏ qua cô, khiến cô thường xuyên chịu đói, đói sợ. Sau đó trở thành thị nữ đợi tuyển, mỗi ngày huấn luyện rất nhiều, đặc biệt dễ đói, liền càng thêm khát cầu với đổi ăn. Cho nên cô thích toàn bộ các món ăn, cũng rất là quen thuộc phòng bếp.
Xào chín thịt bò đã ướp, lại nhất nhất xào chín các nguyên liệu khác, trộn vào nhau, cuối cùng cho mỳ Ý vào, cùng với nước sốt lúc trước dùng gia vị có sẵn để điều chế –– liên hoàn thành một phần mỳ Ý thăn bò rắc ớt lớn đủ cho ba người ăn.
Tần Minh Hoàng động tác dứt khoát nhanh nhẹn làm xong, miệng cắn nĩa, một tay bưng cái đĩa lớn, một tay bưng nước ngồi vào nhà ăn. Cô cảm giác giờ mình đói đến có thể ăn hết một con trâu. Vùi đầu ăn xong hai phần ba, cô không thể không tiếc nuổi mà vuốt bụng dừng lại.
Thân thể này không quá được, ăn một chút như vậy đã no, cô chính là dựa theo phân lượng đời trước ăn no bảy phần để chuẩn bị.
Từ trước cô được công nhận là có sức ăn, Minh Hồi nói có lẽ cô có ba cái dạ dày, một cái chứa bữa chính, một cái chứa đồ ăn vặt, còn có một cái chứa đồ ngọt, Tần Minh Hoàng rất là chấp nhận.
Lúc huấn luyện, hai bà thị nữ không để cô ăn quá nhiều, nói như vậy dáng vẻ khó coi, vạn nhất béo phì thì kỳ cục, làm cô đói bụng chỉ có thể lén lút đi vào phòng bếp ăn vụng bánh kem và bánh quy nhỏ.
Cô bưng mỳ Ý còn lại trở về gian phòng của thân thể này, chuẩn bị làm đồ ăn khuya, chờ lát nữa lại ăn một bữa.
Trời đã tối rồi, cô thoải mái dễ chịu tắm xong, đứng ở trước gương quan sát thân thể này. Tính cách một người sẽ ảnh hưởng diện mạo, từ tướng mạo để xem, cô gái thanh tú này là dạng mười phần thành thật nghe lời, không biết nói năng, dễ bị khi dễ, bất quá bên trong thay đổi linh hồn, gương mặt này liền có biến hóa vi diệu.
Đôi mắt luôn nhìn xuống giờ nhìn thẳng về phía trước, đuôi mắt cũng theo đó hơi hơi dương lên, thoạt nhìn có thần hơn rất nhiều.
Cô lau lau tóc mình ướt dầm dề, tìm ra hai lưỡi dao cạo rồi giấu trên người, sau đó bưng một ly nước ẩm rời phòng, gõ cửa ký túc xá của Ba Lý.
"Là ai!” Ban đêm yên tĩnh, tiếng đập cửa hiển nhiên làm Ba Lý rất khẩn trương, hôm nay từ lúc rơi xuống nước, cơ hồ hắn ở ký túc xá không đi ra ngoài, giờ phút này cũng vẫn chưa nghỉ ngơi.
"Là tôi, Tần Mẫn." Tần Minh Hoàng nói.
Cửa bị mở ra, Ba Lý đứng ở trong cửa cảnh giác lại bài xích mà nhìn cô, "Làm gì?”
"Có vấn đề muốn hỏi anh." Tần Minh Hoàng lộ ra tươi cười hữu hảo.
Ba Lý không kiên nhẫn muốn đóng cửa, "Cút, đừng tới phiên tao!”
"A!" Tần Minh Hoàng nhấc chân đẩy cửa, nhanh chóng thấp giọng nói: "Anh biết hồ nước trong nhà kia có quái vật đúng không?”
Ba Lý chấn động, lực đạo trên tay buông lỏng, biểu tình trên mặt hắn cơ hồ là hoảng loạn không thể che giấu, cổ trấn định vẫn đầy sơ hở, "Cô nói quái vật gì, tôi không biết.”
Tần Minh Hoàng: "Tôi đã thấy rồi, anh ở chỗ này lâu hơn, so với tôi hắn là rõ ràng hơn đến tột cùng đó là thứ gì?”
Bởi vì biết rõ cho nên hắn mới sợ hãi, cả thời gian dài cũng không đi rửa sạch hồ nước và cho ăn, hôm nay ngã vào hồ nước xong mới có thể bởi vì một câu của cô mà sợ đến lăn loạn trên đất.
"Làm sao cô nhìn thấy!” Ba Lý khiếp sợ mà thấp giọng hỏi.
Vậy không phải vô nghĩa sao, cô không mà lại không ngốc, vệt nước trên mặt đất cùng với một ít động tĩnh nhỏ, chỉ cần dụng tâm quan sát là có thể phát hiện không đúng, thoáng chú ý liền có thể thấy một mảnh chi bạch tuộc nhanh chóng thay đổi màu sắc ở trong không khí.
Tần Minh Hoàng không thấy rõ ràng bộ dáng cụ thể của thứ đó, nhưng căn cứ hình dạng của các chi đã nhìn thấy, cô phỏng đoán đó có thể là bạch tuộc rất to lớn, có thể đổi màu, biết ẩn nấp.
Quá kích thích đi! Ngay từ đầu cô còn tưởng rằng đó là giống loài đặc sắc của thế giới này, nghĩ đến phản ứng của Ba Lý mới cảm thấy không đúng.
"Dù sao tôi cũng đã thấy, không bằng anh nói cho tôi đó là cái gì, căn cứ nuôi nó làm gì?”
"Tôi cũng không biết đó là cái đồ vật quỷ gì! Càng không biết nó xuất hiện khi nào, lúc trước trong căn cứ chỉ có hai con cá mập!” Gương mặt Ba Lý run rẩy mà gầm nhẹ, xô Tần Minh Hoàng ra, phanh một tiếng đóng cửa lại.
Hắn dựa vào cạnh cửa, sắc mặt trắng bệch. Ngày trước trong lúc vô tình ở bên cạnh ao nhìn thấy cái vòi thật lớn mấp máy, hắn sợ tới mức làm ác mộng. hắn biết rõ trong nước vốn có hai con cá mập, khẳng định là bị thứ kia ăn mất, cả xương cốt cũng không dư lại.
Trong mộng đều là hình ảnh máu me mà đồ vật kia vươn vòi cuốn lấy cá mập nuốt ăn, về sau lại biến thành hình ảnh chính hắn bị quái vật ăn luôn.
Lôi đã sớm mặc kệ chuyện trong căn cứ, dù rửa sạch hay cho ăn đều giao cho hắn, cho nên căn bản Lôi không biết trong căn cứ còn có quái vật như vật, hắn cũng không dám nói cho bọn họ, vạn nhất thứ kia thật sự muốn ăn thịt người, vậy để nó ăn mấy người khác trước.
Ba ngày trước người phụ nữ này tiến vào căn cứ, hắn vốn dĩ có thể có cơ hội thoát đi, nhưng lúc ấy hắn đang ngủ, chờ hắn tỉnh lại trong căn cứ đã có thêm một người, cửa cũng lại lần nữa bị đóng lại, hắn mất một cơ hội rời đi.
Đáng chết! Đáng chết!
Tần Minh Hoàng đứng ở trên đường ký túc xá, uống ngụm nước ấm, ngẩng đầu nhìn về phía chân trời Không Hải đang từng bước tiếp cận.
Nếu trong biển trên mặt đất không có loại bạch tuộc kỳ quái này, vậy không phải là bạch tuộc trong biển trên bầu trời đi? Nếu thật là bạch tuộc Không Hải, vậy đi vào nơi này như thế nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.