Chương 118: Nữ Vu Rừng Rậm
Phù Hoa
16/07/2021
Hai người ngồi cùng nhau nói chuyện như vậy, nếu không nghe đến nội dung, thật là có chút ý tứ mẹ hiền con ngoan.
Thư phòng mấy cánh cửa sổ mở rộng, ngồi ở bên trong có thể nhìn thấu bên ngoài rừng rậm liên miên đến hẻm núi.
Phu nhân Fries cười xong, chỉ vào mảnh rừng rậm kia, "Ta và Pegg xuất thân từ gia tộc Huinita, có huyết mạch nữ vu Rừng Rậm, nhưng đến thế hệ chúng ta đây, cũng chỉ còn lại ta cùng với Pegg. Huyết mạch nữ vụ chỉ chảy xuôi ở trên người hậu duệ nữ tính, lúc mới sinh ra, Pegg cũng không thể sử dụng ma pháp.”
"Nhưng mà hắn chậm rãi lớn lên, không cam lòng với việc mình chỉ là người thường, lãnh hội được ma pháp thần bí và ảo diệu rồi, hắn trầm mê với ma pháp. Vì hắn khẩn cầu, ta tìm được biện pháp biến hắn thành nữ nhân, hắn mới được như ý nguyện, đi theo ta học tập ma pháp, trở thành nữ vu Rừng Rậm.”
Phu nhân Fries chậm rãi thở dài, "Nhưng mà, là ta quá dung túng hắn, làm hắn đi lên lối rẽ. Nữ vu Rừng Rậm chúng ta muốn sử dụng ma pháp thì cần phải mượn dùng lực lượng của yêu tinh, hắn vì lực lượng càng cường đại hơn mà cầm tù giết hại rất nhiều yêu tinh, hiện giờ bị phản hệ......”
Mai Lật nghe những lời này, không có phản ứng gì. Phu nhân Fries có nói thật hay không, cô kỳ thật không thèm để ý, những chuyện về Phu nhân Pegg cô cũng không phải thực quan tâm, hiện tại cô muốn biết nhất chính là --
"Phu nhân Fries, ngài cho người mang ta đến chính là vì khối thân thể này của ta đi, Phu nhân Pegg muốn khối thân thể này là bởi vì bà ấy đã chết, yêu cầu một thể xác để sống lại, ngài thì sao? Ngài cũng sắp không được?”
Phu nhân Fries lại lần nữa thở dài, "Đứa bé, nói chuyện trực tiếp như thế, cũng không phải thói quen tốt.”
Mai Lật vui vẻ thụ giáo, thay đổi cách hỏi, "Tốt, vậy xin hỏi ngài có phải bị bệnh gì trị không hết hay không?”
Phu nhân Fries đối với cô bày không nổi mặt mũi trưởng bối dày rộng, nhăn lại mi đẹp, "Mấy năm nay xem ra Pegg cũng không có dạy dỗ cô lễ nghi cho tử tế.”
Mai Lật: "Cái này nhưng thật ra không có quan hệ gì với ông ta, chỉ cần ngài không muốn giết ta, ta có thể lập tức làm một đứa bé ngoan hiểu lễ phép.”
Hai người đều không nói chuyện nữa, thư phòng an tĩnh, không khí căng chặt, lập tức chỉ có thể nghe thầy cú mèo bị kinh hách đến phát ra thanh âm vô ý nghĩa "tê...... ách...... ô......" linh tinh.
Hai đương sự ngồi vững vàng, cú mèo nhìn đến lông cũng xù lên, bất an đậu ở trên bàn.
"Thôi." Phu nhân Fries nhìn qua là từ bỏ đấu võ mồm cùng cô, câu ngón tay, nâng lên quyển sách màu đỏ trên đầu gối, làm nó tung bay đến trước người Mai Lật, "Vẫn nên để chúng ta học ma pháp đi.”
"Tốt." Mai Lật cầm sách, thoáng ngoan ngoãn hơn một chút.
Dỗi người thì dỗi người, học ma pháp thì khẳng định là phải học. nói không chừng học giỏi còn có thể nghĩ cách chạy trốn đó, lại không được cũng là thêm kiến thức.
Cô căn cứ học thêm một môn ngoại ngữ, nắm giữ kỹ năng hạng nhất học thuộc lòng, nhìn vào quyển sách, thấy một đống ...... văn tự như tranh vẽ, không hề quy luật, nét bút qua loa.
Cái này? Có thể gọi là văn tự?
"Đây là ngôn ngữ yêu tinh.” ngón tay phu nhân Fries điểm điểm lên văn tự trang đầu tiên, "cô trước thử đọc câu này một chút."
Bà ấy nói xong là một bộ dáng chuẩn bị nghe.
Mai Lật im lặng một lúc lâu, cầm lấy sách hỏi: "Từ đâu đến đâu là một câu? Cái này là chữ hay là cái đồ án giống hoa này là chữ? Đọc như thế nào?”
Bị học tra vô tri làm cho khiếp sợ, phu nhân Fries xuất thân nữ vu Rừng Rậm chính thức mất hẳn tươi cười.
Mưa liên tục ba ngày, bắt đầu từ ngày Mai Lật bị kỵ sĩ mang đi đó, nơi này vẫn luôn mưa.
Tòa nhà bị thiêu đến chỉ còn lại một cái vỏ rỗng cùng vài vách tường, đứng lặng trầm mặc ở trong mưa, ba ngày qua không có bất kì kẻ nào và động vật nào dám tới gần, bởi vì đây là nơi nữ vụ và quái vật tà ác lui tới.
Đến các yêu tinh cũng không tới gần nơi này.
Vũng bùn chung quanh nhà, bởi vì trời mưa mà mở rộng hơn rất nhiều, cơ hồ sắp bao phủ hoa kim tước và hoa đỗ quyên trong hoa viên.
Bỗng nhiên, vũng bùn an tỉnh toát ra một cái bong bóng, tiếp theo, có một bàn tay từ vũng bùn duỗi ra, sau đó là đầu, thân mình cong queo, vai lưng gầy.
Quái vật đầm lầy màu xám như tượng từ vũng bùn bò ra, có chút mờ mịt mà nhìn quanh phòng ốc tàn phá bốn phía, đứng tại chỗ chuyển động đầu tựa hồ đang tìm kiếm cái gì.
Hắn đương nhiên không thể tìm được người mình muốn tìm, vì thế lại kéo dài bước chân đi ra bên ngoài, vòng quanh căn nhà bị thiêu hủy đi một vòng.
Ở bên ngoài, trên mặt đất nhặt được một cây đèn.
hắn cầm cây đèn đi một lượt toàn bộ căn nhà, lại chậm rãi đi đến rừng rậm.
Bên đầm nước rừng rậm, nhà kho nhỏ đáp ở trên cây còn chưa hủy đi.
Hắn đi vào nhà kho nhỏ thăm dò nhìn nhìn, bên trong trống rỗng, vì thế xoay người bỏ đi.
Gần hồ nước thanh triệt có một con thuỷ điểu, bên bờ nở rất nhiều hoa dại, hắn từ bên cạnh đi qua, hai yêu tinh nấp ở phía dưới hoa dại khe khẽ nói nhỏ, nhìn thấy hắn quay đầu lại, rồi che miệng núp vào.
Một lát sau, quái vật đầm lầy từ rừng rậm đi ra, về tới bên ngoài tòa nhà bị thiêu hủy.
Hắn giống như trước, thập thò ở bên ngoài hoa viên, chỉ là không có ai sẽ từ trong nhà chạy ra gặp hắn.
Bồi hồi hồi lâu, rốt cuộc lần thứ hai hắn rời khỏi nơi này, đi nơi khác.
"Ngày hôm qua, ban đêm, hình như tôi nghe được động tĩnh có thứ gì đi qua cửa nhà tôi, buổi sáng dậy nhìn xem, phát hiện trước cửa thế nhưng có rất nhiều bùn!”
"Tôi cũng nghe thấy thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, giống như ngọn đèn đong đưa!”
"Gần nhà tôi còn nhiều vũng bùn, ông nói, đây có phải là...”.
"Suyt, đừng nói, nếu nghe được sẽ bị quấn lên!”
"không phải nói nữ vụ đã chết sao, sao còn có chuyện như vậy...”
Thư phòng mấy cánh cửa sổ mở rộng, ngồi ở bên trong có thể nhìn thấu bên ngoài rừng rậm liên miên đến hẻm núi.
Phu nhân Fries cười xong, chỉ vào mảnh rừng rậm kia, "Ta và Pegg xuất thân từ gia tộc Huinita, có huyết mạch nữ vu Rừng Rậm, nhưng đến thế hệ chúng ta đây, cũng chỉ còn lại ta cùng với Pegg. Huyết mạch nữ vụ chỉ chảy xuôi ở trên người hậu duệ nữ tính, lúc mới sinh ra, Pegg cũng không thể sử dụng ma pháp.”
"Nhưng mà hắn chậm rãi lớn lên, không cam lòng với việc mình chỉ là người thường, lãnh hội được ma pháp thần bí và ảo diệu rồi, hắn trầm mê với ma pháp. Vì hắn khẩn cầu, ta tìm được biện pháp biến hắn thành nữ nhân, hắn mới được như ý nguyện, đi theo ta học tập ma pháp, trở thành nữ vu Rừng Rậm.”
Phu nhân Fries chậm rãi thở dài, "Nhưng mà, là ta quá dung túng hắn, làm hắn đi lên lối rẽ. Nữ vu Rừng Rậm chúng ta muốn sử dụng ma pháp thì cần phải mượn dùng lực lượng của yêu tinh, hắn vì lực lượng càng cường đại hơn mà cầm tù giết hại rất nhiều yêu tinh, hiện giờ bị phản hệ......”
Mai Lật nghe những lời này, không có phản ứng gì. Phu nhân Fries có nói thật hay không, cô kỳ thật không thèm để ý, những chuyện về Phu nhân Pegg cô cũng không phải thực quan tâm, hiện tại cô muốn biết nhất chính là --
"Phu nhân Fries, ngài cho người mang ta đến chính là vì khối thân thể này của ta đi, Phu nhân Pegg muốn khối thân thể này là bởi vì bà ấy đã chết, yêu cầu một thể xác để sống lại, ngài thì sao? Ngài cũng sắp không được?”
Phu nhân Fries lại lần nữa thở dài, "Đứa bé, nói chuyện trực tiếp như thế, cũng không phải thói quen tốt.”
Mai Lật vui vẻ thụ giáo, thay đổi cách hỏi, "Tốt, vậy xin hỏi ngài có phải bị bệnh gì trị không hết hay không?”
Phu nhân Fries đối với cô bày không nổi mặt mũi trưởng bối dày rộng, nhăn lại mi đẹp, "Mấy năm nay xem ra Pegg cũng không có dạy dỗ cô lễ nghi cho tử tế.”
Mai Lật: "Cái này nhưng thật ra không có quan hệ gì với ông ta, chỉ cần ngài không muốn giết ta, ta có thể lập tức làm một đứa bé ngoan hiểu lễ phép.”
Hai người đều không nói chuyện nữa, thư phòng an tĩnh, không khí căng chặt, lập tức chỉ có thể nghe thầy cú mèo bị kinh hách đến phát ra thanh âm vô ý nghĩa "tê...... ách...... ô......" linh tinh.
Hai đương sự ngồi vững vàng, cú mèo nhìn đến lông cũng xù lên, bất an đậu ở trên bàn.
"Thôi." Phu nhân Fries nhìn qua là từ bỏ đấu võ mồm cùng cô, câu ngón tay, nâng lên quyển sách màu đỏ trên đầu gối, làm nó tung bay đến trước người Mai Lật, "Vẫn nên để chúng ta học ma pháp đi.”
"Tốt." Mai Lật cầm sách, thoáng ngoan ngoãn hơn một chút.
Dỗi người thì dỗi người, học ma pháp thì khẳng định là phải học. nói không chừng học giỏi còn có thể nghĩ cách chạy trốn đó, lại không được cũng là thêm kiến thức.
Cô căn cứ học thêm một môn ngoại ngữ, nắm giữ kỹ năng hạng nhất học thuộc lòng, nhìn vào quyển sách, thấy một đống ...... văn tự như tranh vẽ, không hề quy luật, nét bút qua loa.
Cái này? Có thể gọi là văn tự?
"Đây là ngôn ngữ yêu tinh.” ngón tay phu nhân Fries điểm điểm lên văn tự trang đầu tiên, "cô trước thử đọc câu này một chút."
Bà ấy nói xong là một bộ dáng chuẩn bị nghe.
Mai Lật im lặng một lúc lâu, cầm lấy sách hỏi: "Từ đâu đến đâu là một câu? Cái này là chữ hay là cái đồ án giống hoa này là chữ? Đọc như thế nào?”
Bị học tra vô tri làm cho khiếp sợ, phu nhân Fries xuất thân nữ vu Rừng Rậm chính thức mất hẳn tươi cười.
Mưa liên tục ba ngày, bắt đầu từ ngày Mai Lật bị kỵ sĩ mang đi đó, nơi này vẫn luôn mưa.
Tòa nhà bị thiêu đến chỉ còn lại một cái vỏ rỗng cùng vài vách tường, đứng lặng trầm mặc ở trong mưa, ba ngày qua không có bất kì kẻ nào và động vật nào dám tới gần, bởi vì đây là nơi nữ vụ và quái vật tà ác lui tới.
Đến các yêu tinh cũng không tới gần nơi này.
Vũng bùn chung quanh nhà, bởi vì trời mưa mà mở rộng hơn rất nhiều, cơ hồ sắp bao phủ hoa kim tước và hoa đỗ quyên trong hoa viên.
Bỗng nhiên, vũng bùn an tỉnh toát ra một cái bong bóng, tiếp theo, có một bàn tay từ vũng bùn duỗi ra, sau đó là đầu, thân mình cong queo, vai lưng gầy.
Quái vật đầm lầy màu xám như tượng từ vũng bùn bò ra, có chút mờ mịt mà nhìn quanh phòng ốc tàn phá bốn phía, đứng tại chỗ chuyển động đầu tựa hồ đang tìm kiếm cái gì.
Hắn đương nhiên không thể tìm được người mình muốn tìm, vì thế lại kéo dài bước chân đi ra bên ngoài, vòng quanh căn nhà bị thiêu hủy đi một vòng.
Ở bên ngoài, trên mặt đất nhặt được một cây đèn.
hắn cầm cây đèn đi một lượt toàn bộ căn nhà, lại chậm rãi đi đến rừng rậm.
Bên đầm nước rừng rậm, nhà kho nhỏ đáp ở trên cây còn chưa hủy đi.
Hắn đi vào nhà kho nhỏ thăm dò nhìn nhìn, bên trong trống rỗng, vì thế xoay người bỏ đi.
Gần hồ nước thanh triệt có một con thuỷ điểu, bên bờ nở rất nhiều hoa dại, hắn từ bên cạnh đi qua, hai yêu tinh nấp ở phía dưới hoa dại khe khẽ nói nhỏ, nhìn thấy hắn quay đầu lại, rồi che miệng núp vào.
Một lát sau, quái vật đầm lầy từ rừng rậm đi ra, về tới bên ngoài tòa nhà bị thiêu hủy.
Hắn giống như trước, thập thò ở bên ngoài hoa viên, chỉ là không có ai sẽ từ trong nhà chạy ra gặp hắn.
Bồi hồi hồi lâu, rốt cuộc lần thứ hai hắn rời khỏi nơi này, đi nơi khác.
"Ngày hôm qua, ban đêm, hình như tôi nghe được động tĩnh có thứ gì đi qua cửa nhà tôi, buổi sáng dậy nhìn xem, phát hiện trước cửa thế nhưng có rất nhiều bùn!”
"Tôi cũng nghe thấy thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, giống như ngọn đèn đong đưa!”
"Gần nhà tôi còn nhiều vũng bùn, ông nói, đây có phải là...”.
"Suyt, đừng nói, nếu nghe được sẽ bị quấn lên!”
"không phải nói nữ vụ đã chết sao, sao còn có chuyện như vậy...”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.