Chương 285: Vấn Đề
Phù Hoa
03/09/2021
"À, khụ, là cái dạng này, tôi rất thích trẻ con, nhưng sinh dục đối với thân thể phụ nữ là gánh nặng quá lớn, tôi chịu đau không nổi, cho nên một nửa của tôi tốt nhất có thể sinh con, nuôi con, không để cho con quẩy tôi phiền tôi, chỉ vào lúc tôi muốn chơi thì đem đứa bé đến để tôi chơi một lát.”
Là người bình thường nghe đến đó đều có thể rõ ràng cô có ý tứ gì, nam tính nhân loại còn chưa đột phá loại được vấn đề sinh đẻ này đâu, cô ngụ ý chính là phá hỏng toàn bộ khả năng của nam nhân, hai chữ cự tuyệt đều viết ở trên mặt.
Tần Minh Hoàng thầm nghĩ, ta nói hươu nói vượn càn quấy như vậy, xem anh còn có thể nói thế nào, có bản lĩnh thì trở mặt.
Cô tình nguyện tiến sĩ Kỷ Luân mạnh bạo với cô, hai người đánh một trận, cũng chịu không nổi hắn mềm, như vậy cô không thể thô bạo động thủ, thật sự khó xử.
Kỷ Luân "Nhưng mà..”
Tần Minh Hoàng lời lẽ chính đáng "Không cần nhưng mà, anh không thể thay tôi sinh con, nói cái gì cũng không có tác dụng, chúng ta không thể nào!”
Kỷ Luân có một chút buồn rầu, ủy ủy khuất khuất mà thương lượng cùng cô, "Chờ chúng ta thành công kết hợp, hài tử lớn đến như vậy, anh lập tức thả nó vào trong thân thể của anh nuôi dưỡng, như vậy được không? Em sẽ không đau.” hẳn khoa tay của chân một chút thể hiện kích cỡ như ngón cái.
Bọn họ một chi này dựng dục hài tử không phải là chuyện đơn độc của giống đực hoặc giống cái, mà là hai bên cùng nhau, thông thường là ở trong cơ thể giống cái dưỡng hài tử đến kỳ phát dục, sau đó giống đực tiếp nhận hài tử đặt ở trong túi vỏ cơ thể, tiếp tục cung cấp dinh dưỡng cho toàn bộ kỳ phát dục.
Nhưng mà giống cái của hắn hình như không muốn, hắn còn có thể làm sao bây giờ đây, đương nhiên là nghe cô, trước khi hài tử vào kỳ phát dục, vẫn để chính hắn tới phụ trách.
Tần Minh Hoàng bị hắn nói đến sửng sốt sửng sốt, thiếu chút nữa không theo kịp ý nghĩ của hắn.
Tình huống thế nào, nam nhân này điên rồi sao? Ý tứ của hắn chẳng lẽ là chờ đến hai người bọn họ ngủ, thụ tinh ra trứng, lại nghĩ cách lấy ra bỏ vào trong thân thể hắn, để hắn dựng dục? Không phải, hẳn dùng cái gì dựng dục? Tử cung nhân tạo? Thế giới này khoa học kỹ thuật phát triển đến như vậy sao, vậy cũng được?
Tần Minh Hoàng một trận hỗn độn, đến chân đạp lên đầu gối người ta cũng không tự giác thư trở về, "Người, anh, em...... Bình tĩnh một chút, có thể, nhưng mà không cần thiết, thật sự không cần thiết.”
Kỷ Luân thấy cô cự tuyệt, cho rằng cô vẫn không đồng ý, khó xử mà nắm tay cô, "Anh thử xem có biện pháp nào để chính anh sinh."
Tần Minh Hoàng .........”
Cô đối với tiến sĩ Kỷ Luân, ấn tượng đã trải qua mấy giai đoạn: hắn thật khờ -- hắn đang giả ngu -- hắn đang giả điên -- hắn thật điên rồi.
Hiện tại cô cảm thấy, người này khả năng thật sự điên rồi, đây là cái giá để có dị năng sao?
"Chúng ta có thể thử một lần, anh có thể có biện pháp.” Tiến sĩ Kỷ Luân ông bố có thể sinh con cho cô, gắt gao ôm eo cô.
Mẹ, không phải anh đang nói giỡn, anh nghiêm túc sao! Tần Minh Hoàng dùng sức rút chính mình từ trong lòng ngực hắn ra.
Thật vất vả thoát thân, cô nhốt mình ở trong WC, xoa xoa đầu đầy mồ hôi.
Quá khủng bố, vừa rồi thiểu chút nữa liền nhịn không được đáp ứng rồi, bởi vì cô thật sự quá tò mò nam nhân rốt cuộc sinh con như thế nào, còn chưa từng gặp đâu. Cũng may thời điểm cuối cùng, lý trí ngăn trở cô tìm đường chết đi thử.
Không được, nơi này không thể lại ở tiếp. Hương mỹ nhân chính là mả anh hùng, bị hắn nuôi nấng tiếp như vậy, còn không biết có cái kết cục đáng sợ gì đang chờ cô đâu.
Kỷ Luân lại một lần ra cửa tìm đồ cô muốn ăn, Tần Minh Hoàng sau lưng đi theo ra ngoài, nhanh chóng ở trong xe đỗ dưới lầu thu thập một cái bọc nhỏ, cầm vũ khí, bỏ trốn mất dạng.
Lần này cô không lái xe, quần áo nhẹ nhàng đơn giản, không dễ bị bắt.
Hôm nay không có mưa, là trời đầy mây, nhưng Không Hải trên đỉnh đầu, không khí vẫn cứ ướt át, Tần Minh Hoàng cảm giác mình ở trên đường đi một lúc, tóc đều ướt.
Mấy ngày nay, cô ngẫu nhiên nghe tiến sĩ Kỷ Luân nói cái gì thích khí vị của cô, nhưng cô chưa từng ngửi được khí vị gì ở trên người mình, để đảm bảo cô tìm một nơi thật kín đáo đóng chặt trốn một lần, có lẽ như vậy có thể ném rơi hăn.
Gần đó có trung tâm mua sắm, Tần Minh Hoàng thấy bên ngoài đề có rạp chiếu phim. Tiến lên lầu 3, từ trên quầy nước hoa lấy ra mấy bình, phun xì xoẹt trên dưới trái phải lên người mình.
Lúc này dù trên người cô có khí vị mạnh, phỏng chừng mũi chó của tiến sĩ Kỷ Luân cũng không ngửi thấy.
Bị mùi hương nùng liệt hun cho chết khiếp, Tần Minh Hoàng bịt mũi của mình, từ cầu thang bò lên rạp chiếu phim tầng sáu. Cô như nguyện tìm được một sảnh nhỏ đóng chặt, ẩn nấp vào.
Đại sảnh tối tắm nhìn không rõ cái gì, mặt đất trải thảm dày, không khí khô ráo.
Cô biết Kỷ Luân không thích hoàn cảnh này, nơi khô ráo quái vật cũng sẽ rất ít. Thả lỏng mà ngồi vào một cái ghế, đáp tay lên tay vịn.
Cảm giác không phải vải nhung khô ráo ấm áp, mà là một loại đồ vật ướt át mềm mại, Tần Minh Hoàng nháy mắt thu tay lại lui ra phía sau, nhưng đã chậm, bàn tay truyền đến kim đâm đau đớn.
Tần Minh Hoàng trong lòng biết không ổn, mở cửa đi đến nơi có ánh sáng, soi lên bàn tay. Mấy tiểu trùng như sợi tơ đen đang xoắn thân mình chui vào trong lòng bàn tay cô, có hai con đã chui vào làn da, có thể xuyên qua làn da nửa trong suốt nhìn thấy một sợi đen tinh tế phía dưới.
Túm lưỡi dao giấu ở bên hông rạch lên tay, Tần Minh Hoàng cau mày lôi những tiểu trùng lẫn trong máu ra.
Nhìn bàn tay máu tươi đầm đìa, cô thấy sốt ruột mà lắc lắc. Vậy cũng quá xui xẻo, sao tùy tiện tìm một chỗ, lại ẩn chứa loại đồ chơi này.
Che lại tay chảy máu, Tần Minh Hoàng đi ngang qua WC của rạp chiếu phim, bỗng nhiên có một đợt tiếng động, từ mặt tường WC bò ra một con sâu thật lớn.
Thân thể bọc từng mảnh vỏ vững, hai bên cơ thể mọc ra thứ đong đưa như là vây cá, não bộ, hoặc là cái đuôi vươn một cái chi mềm thật dài, treo cái "đèn lồng nhỏ” lắc lư.
Lại là một con quái vật chưa từng thấy!
Tần Minh Hoàng .” Hôm nay ra cửa không xem hoàng lịch....Mẹ kiếp! Chỗ này làm gì có hoàng lịch a!!!”
Là người bình thường nghe đến đó đều có thể rõ ràng cô có ý tứ gì, nam tính nhân loại còn chưa đột phá loại được vấn đề sinh đẻ này đâu, cô ngụ ý chính là phá hỏng toàn bộ khả năng của nam nhân, hai chữ cự tuyệt đều viết ở trên mặt.
Tần Minh Hoàng thầm nghĩ, ta nói hươu nói vượn càn quấy như vậy, xem anh còn có thể nói thế nào, có bản lĩnh thì trở mặt.
Cô tình nguyện tiến sĩ Kỷ Luân mạnh bạo với cô, hai người đánh một trận, cũng chịu không nổi hắn mềm, như vậy cô không thể thô bạo động thủ, thật sự khó xử.
Kỷ Luân "Nhưng mà..”
Tần Minh Hoàng lời lẽ chính đáng "Không cần nhưng mà, anh không thể thay tôi sinh con, nói cái gì cũng không có tác dụng, chúng ta không thể nào!”
Kỷ Luân có một chút buồn rầu, ủy ủy khuất khuất mà thương lượng cùng cô, "Chờ chúng ta thành công kết hợp, hài tử lớn đến như vậy, anh lập tức thả nó vào trong thân thể của anh nuôi dưỡng, như vậy được không? Em sẽ không đau.” hẳn khoa tay của chân một chút thể hiện kích cỡ như ngón cái.
Bọn họ một chi này dựng dục hài tử không phải là chuyện đơn độc của giống đực hoặc giống cái, mà là hai bên cùng nhau, thông thường là ở trong cơ thể giống cái dưỡng hài tử đến kỳ phát dục, sau đó giống đực tiếp nhận hài tử đặt ở trong túi vỏ cơ thể, tiếp tục cung cấp dinh dưỡng cho toàn bộ kỳ phát dục.
Nhưng mà giống cái của hắn hình như không muốn, hắn còn có thể làm sao bây giờ đây, đương nhiên là nghe cô, trước khi hài tử vào kỳ phát dục, vẫn để chính hắn tới phụ trách.
Tần Minh Hoàng bị hắn nói đến sửng sốt sửng sốt, thiếu chút nữa không theo kịp ý nghĩ của hắn.
Tình huống thế nào, nam nhân này điên rồi sao? Ý tứ của hắn chẳng lẽ là chờ đến hai người bọn họ ngủ, thụ tinh ra trứng, lại nghĩ cách lấy ra bỏ vào trong thân thể hắn, để hắn dựng dục? Không phải, hẳn dùng cái gì dựng dục? Tử cung nhân tạo? Thế giới này khoa học kỹ thuật phát triển đến như vậy sao, vậy cũng được?
Tần Minh Hoàng một trận hỗn độn, đến chân đạp lên đầu gối người ta cũng không tự giác thư trở về, "Người, anh, em...... Bình tĩnh một chút, có thể, nhưng mà không cần thiết, thật sự không cần thiết.”
Kỷ Luân thấy cô cự tuyệt, cho rằng cô vẫn không đồng ý, khó xử mà nắm tay cô, "Anh thử xem có biện pháp nào để chính anh sinh."
Tần Minh Hoàng .........”
Cô đối với tiến sĩ Kỷ Luân, ấn tượng đã trải qua mấy giai đoạn: hắn thật khờ -- hắn đang giả ngu -- hắn đang giả điên -- hắn thật điên rồi.
Hiện tại cô cảm thấy, người này khả năng thật sự điên rồi, đây là cái giá để có dị năng sao?
"Chúng ta có thể thử một lần, anh có thể có biện pháp.” Tiến sĩ Kỷ Luân ông bố có thể sinh con cho cô, gắt gao ôm eo cô.
Mẹ, không phải anh đang nói giỡn, anh nghiêm túc sao! Tần Minh Hoàng dùng sức rút chính mình từ trong lòng ngực hắn ra.
Thật vất vả thoát thân, cô nhốt mình ở trong WC, xoa xoa đầu đầy mồ hôi.
Quá khủng bố, vừa rồi thiểu chút nữa liền nhịn không được đáp ứng rồi, bởi vì cô thật sự quá tò mò nam nhân rốt cuộc sinh con như thế nào, còn chưa từng gặp đâu. Cũng may thời điểm cuối cùng, lý trí ngăn trở cô tìm đường chết đi thử.
Không được, nơi này không thể lại ở tiếp. Hương mỹ nhân chính là mả anh hùng, bị hắn nuôi nấng tiếp như vậy, còn không biết có cái kết cục đáng sợ gì đang chờ cô đâu.
Kỷ Luân lại một lần ra cửa tìm đồ cô muốn ăn, Tần Minh Hoàng sau lưng đi theo ra ngoài, nhanh chóng ở trong xe đỗ dưới lầu thu thập một cái bọc nhỏ, cầm vũ khí, bỏ trốn mất dạng.
Lần này cô không lái xe, quần áo nhẹ nhàng đơn giản, không dễ bị bắt.
Hôm nay không có mưa, là trời đầy mây, nhưng Không Hải trên đỉnh đầu, không khí vẫn cứ ướt át, Tần Minh Hoàng cảm giác mình ở trên đường đi một lúc, tóc đều ướt.
Mấy ngày nay, cô ngẫu nhiên nghe tiến sĩ Kỷ Luân nói cái gì thích khí vị của cô, nhưng cô chưa từng ngửi được khí vị gì ở trên người mình, để đảm bảo cô tìm một nơi thật kín đáo đóng chặt trốn một lần, có lẽ như vậy có thể ném rơi hăn.
Gần đó có trung tâm mua sắm, Tần Minh Hoàng thấy bên ngoài đề có rạp chiếu phim. Tiến lên lầu 3, từ trên quầy nước hoa lấy ra mấy bình, phun xì xoẹt trên dưới trái phải lên người mình.
Lúc này dù trên người cô có khí vị mạnh, phỏng chừng mũi chó của tiến sĩ Kỷ Luân cũng không ngửi thấy.
Bị mùi hương nùng liệt hun cho chết khiếp, Tần Minh Hoàng bịt mũi của mình, từ cầu thang bò lên rạp chiếu phim tầng sáu. Cô như nguyện tìm được một sảnh nhỏ đóng chặt, ẩn nấp vào.
Đại sảnh tối tắm nhìn không rõ cái gì, mặt đất trải thảm dày, không khí khô ráo.
Cô biết Kỷ Luân không thích hoàn cảnh này, nơi khô ráo quái vật cũng sẽ rất ít. Thả lỏng mà ngồi vào một cái ghế, đáp tay lên tay vịn.
Cảm giác không phải vải nhung khô ráo ấm áp, mà là một loại đồ vật ướt át mềm mại, Tần Minh Hoàng nháy mắt thu tay lại lui ra phía sau, nhưng đã chậm, bàn tay truyền đến kim đâm đau đớn.
Tần Minh Hoàng trong lòng biết không ổn, mở cửa đi đến nơi có ánh sáng, soi lên bàn tay. Mấy tiểu trùng như sợi tơ đen đang xoắn thân mình chui vào trong lòng bàn tay cô, có hai con đã chui vào làn da, có thể xuyên qua làn da nửa trong suốt nhìn thấy một sợi đen tinh tế phía dưới.
Túm lưỡi dao giấu ở bên hông rạch lên tay, Tần Minh Hoàng cau mày lôi những tiểu trùng lẫn trong máu ra.
Nhìn bàn tay máu tươi đầm đìa, cô thấy sốt ruột mà lắc lắc. Vậy cũng quá xui xẻo, sao tùy tiện tìm một chỗ, lại ẩn chứa loại đồ chơi này.
Che lại tay chảy máu, Tần Minh Hoàng đi ngang qua WC của rạp chiếu phim, bỗng nhiên có một đợt tiếng động, từ mặt tường WC bò ra một con sâu thật lớn.
Thân thể bọc từng mảnh vỏ vững, hai bên cơ thể mọc ra thứ đong đưa như là vây cá, não bộ, hoặc là cái đuôi vươn một cái chi mềm thật dài, treo cái "đèn lồng nhỏ” lắc lư.
Lại là một con quái vật chưa từng thấy!
Tần Minh Hoàng .” Hôm nay ra cửa không xem hoàng lịch....Mẹ kiếp! Chỗ này làm gì có hoàng lịch a!!!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.