Như Ảnh Tùy Hình

Chương 18

Thủy Nha_Hoa hoa công tử

21/12/2021

Chờ đoàn đông đủ, gần hai mươi người, đoàn trưởng là một người thanh niên cơ bắp, dáng người cũng cao to, giọng địa phương rất nặng tự báo tên Lương Sâm, địa điểm dã ngoại là một thị trấn cổ cách thành phố hai trăm cây, phải mất bốn đến năm tiếng mới tới, anh ta phát mỗi người một lá cờ màu đỏ cắm sau xe để đánh dấu, sau đó dẫn đầu xuất phát.

Ngôn Cách leo lên xe, cô vừa vặn ga liền lao đi như tên phóng, còn hưng phấn cười không ngừng, Cố Dư ngồi phía sau hai tay đặt lên bụng xe ở phía trước, dáng người cao lớn cũng ập tới kề sát lưng cô, nhìn từ đằng sau y như hắn đang che phủ cả người cô gái phía trước, cái cảnh nữ chở nam này làm rất nhiều người đưa mắt nhìn, có người thì cười bỉ ổi, cho rằng ngời đàn ông phía sau cố tình lợi dụng.

Chỉ có trời mới biết Ngôn Cách hưng phấn không phải vì lái xe mà là vì lồng ngực nóng hổi ở sau lưng, cùng với bàn tay đang đặt đối diện với ngực cô, ôi mẹ ơi, trái tim nhỏ bé của cô đang đập bang bang bang liên hồi, không biết hắn có nghe được hay không, gương mặt nhỏ nhắn trong chiếc mũ bảo hiểm cười đến không khép được miệng.

Cả đoàn đi được tầm hai tiếng, vừa mới ra khỏi thành phố,đoàn trưởng liền cho dừng lại nghỉ ngơi, cả đám cũng lục tục giới thiệu làm quen với nhau.

“ Bạn với anh ấy là người yêu?”

Ngôn Cách nhìn sang người đàn ông đang dựa vào xe kiểm tra, cô nói: “ Mình đang theo đuổi anh ấy.”

“ Ồ.” Cô gái mới làm quen kia kinh ngạc, cô cứ tưởng dáng vẻ xinh đẹp này của Ngôn Cách thì phải là người đàn ông kia theo đuổi, không ngờ lại ngược lại a.

Nghỉ ngơi được hai mươi phút đoàn người lại chuẩn bị xuất phát, lần này Cố Dư chở, đi chưa được nửa tiếng trời bắt đầu nổi sấm sét, mưa rơi lùn phùn rồi trở nên dữ dội, bầu trời đang trong xanh bỗng dưng trở nên tối mù mịt, cả đoàn không ai biết trước nên không mang áo mưa, may mắn thì có mấy người dự sẵn, lại đang ở đoạn đèo núi không có chỗ trú mưa, đành cắn răng chạy tiếp.

Cố Dư cảm giác mưa ngày càng nặng hạt, từng giọt quất thẳng vào mắt hắn đến đau rát, may là nhờ xe của Ngôn Cách có tấm kính chắn gió phía trước nên không đến nỗi, nhưng vẫn rất khó nhìn đường để đi, hắn đưa một tay lui sau, kéo áo khoác của mình phủ lên người cô gái phía sau, hôm nay hắn mặc chiếc áo măng tô vừa dài vừa rộng, thuận tiện có thể che mưa được.

Ngôn Cách cũng thuận theo kề sát vào lưng, hai tay ôm lấy eo hắn, lúc này cô mới nhận ra cả nguời hắn ướt sũng, lạnh buốt, bỗng dưng một bàn tay kéo tay cô nhét vào trong áo, cô sửng sốt, cảm nhận da thịt nóng hổi chân thật, da mặt vốn dĩ rất dày của mình lại có chút nóng, ở dưới lớp áo khoác, cô nghe tiếng mưa rơi rất rõ ràng, thỉng thoảng xen lẫn tiếng còi xe, nhưng cô lại thấy âm thanh đó lại thật dễ nghe làm sao.

Mãi đến lâu sau qua đèo, bọn họ mới dừng chân ở một quán nước, cả đoàn bây giờ lát đát vài người, số còn lại thì không biết chạy tới chỗ nào rồi.

Ngôn Cách vừa xuống xe liền lo lắng hỏi: “ Chú Cố, chú không sao chứ?”



Cố Dư rũ rũ nước trên người, dùng sức xoa xoa đầu vài cái để gạt bớt nước, hắn nở nụ cười lưu manh nhìn cô: “ Cũng chưa ăn được nhóc, thì làm sao có việc gì với tôi?”

Ngôn Cách: “….”

Là cô hiểu sai ý hay là do hắn quá bỉ ổi hả? Tại sao cô cứ có cảm giác câu kia tựa hồ là hắn muốn ăn cô a??????? Ngôn Cách giật mình, vẻ mặt kinh hãi nhìn chằm chằm gương mặt đạo mạo của người đàn ông, không thể tin được, vì sao gần đây cảm giác hắn không giống mấy lần trước cô gặp a, mỗi lần cô trêu chọc hắn đều thờ ơ, đôi khi còn bị bắt chẹt câm nín, cớ gì dạo này hắn lại chủ động trêu chọc lưu manh với cô a!

Cố Dư thành công làm cô gái nhỏ kinh sợ, hắn thỏa mãn nở nụ cười gian xảo, đúng là không thấy cọp gầm lại tưởng là con mèo bệnh, nhìn vẻ mặt của cô hiện tại hắn rất hài lòng, giống như nuốt phải một con ruồi…..

Lấy lại tinh thần, tự điều chỉnh cảm xúc xong Ngôn Cách lấy khăn trong balo ra lau mặt và cổ cho hắn, cô sợ hắn cảm lạnh.

Cố Dư thì lại không để tâm nhiều, chỉ nói: “ Nhìn mưa thế này sẽ không tạnh liền đâu, lát lại ướt không cần lau.”

Đúng như lời hắn nói, trận mưa kéo dài đến gần cả tiếng vẫn không có xu hướng giảm, đoàn người vì vậy chỉ có thể mua tạm áo mưa rồi lao vào trong đêm.

Khi tới khách sạn đặt trước đã gần 9h khuya, cả đám lục tục nhận phòng, ai cũng một cặp ở với nhau, đều là nam nữ, đợi mọi người đi hết đại sảnh chỉ còn lại Cố Dư và Ngôn Cách cầm thẻ phòng nhìn nhau.

“ Chú đặt một phòng??” Ngôn Cách lia ánh mắt nghi ngờ nhìn sang, tưởng chừng như thấy được âm mưu xấu xa của hắn vậy.

Cố Dư cũng bối rối, hắn lập tức bảo: “ Tôi tưởng dã ngoại là cắm trại lều…”

Ngôn Cách vẫn nghi ngờ nhìn hắn, sau một hồi cô đi tới quầy đặt thêm một phòng nữa, nhưng đáng tiếc, y như trong những bộ phim truyền hình dài tập mà cô thỉnh thoảng coi, hết phòng! Mẹ kiếp, đây là đời thực không phải phim ngôn tình, cái quỷ gì thế này a…

Cố Dư nhìn cô gái nhỏ đang nghiến răng nghiến lợi, không khỏi bật cười, cà lơ phất phơ nói: “ Cũng không phải chưa từng ngủ chung phòng, nhóc sợ tôi làm gì à?”



Ngôn Cách lườm hắn, sau đó nói: “ Không phải, tôi sợ bản thân thú tính trỗi dậy, cưỡng hiếp chú.”

Cố Dư: “……! À, Vậy thì hoan nghênh.”

Cố Dư im lặng một lúc lâu mới nói được mấy chữ, hắn nghi ngờ cô không phải là con gái, con gái là phải đỏ mặt khi nói về chuyện giường chiếu a, cô còn dám nói trước mặt đàn ông!!!!

Không phải Ngôn Cách không nhớ đã từng ngủ chung ở Poc Poc, nhưng lúc đó chỉ là tạm thời, còn bây giờ là hai ngày hai đêm lận đó, kèm theo biểu hiện gần đây của ông chú già, cô thật sự hơi sờ sợ, con gái mà, ai mà không sợ chứ!

Cố Dư mà biết suy nghĩ của cô nhất định sẽ khịt mũi khinh thường, sau đó cười chế giễu cô một trận, con gái? Ngoại trừ cơ thể còn có chỗ nào giống con gái đâu?

Lương Sâm thấy còn hai người đang chậm chạp chưa trở về phòng, không khỏi hỏi:” Làm sao vậy?”

Ngôn Cách ngại nói nên chỉ lắc đầu cười: “ Không có gì, chúng tôi về phòng đây!”

Sau đó lôi kéo Cố Dư đi về thang máy, phòng của họ ở lầu hai, phòng tương đối rộng rãi và sạch sẽ, cũng không tới nỗi nào, nhưng giường thì lại không lớn như cô nghĩ, ở đây cũng không có ghế dài, làm sao mà nằm được, trong lúc cô còn đang rối rắm thì Cố Dư đã cởi áo cùng quần dài ra quăng vào trong sọt gần đó.

Ngôn Cách cả gương mặt đỏ bừng, cà lăm nói: “Chú…chú cởi đồ làm… làm gì?”

“ Đi tắm chứ làm gì, đồ ướt rất khó chịu.” Cố Dư ánh mắt hơi híp lại, miệng còn nở nụ cười thương hiệu, trên người hiện tại chỉ mặc mỗi cái quần đùi, nhưng hắn không hề ngại ngùng.

“ Vậy.. vậy chú mau vào phòng tắm đi, đi, đi.” Ngôn Cách vừa nói vừa quay người, phất tay đuổi người lia lịa, đúng là hắn ở trước chắn cho cô không biết bao nhiêu, người cô chỉ có mỗi chút gấu quần ướt thì đều hoàn hảo, nhưng là….. dáng người hắn quá là đẹp đi? Hình ảnh mát mẻ vừa rồi lại hiện lên, cô nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, aiya, aiya, tĩnh tâm tĩnh tâm nào a!!!

Cố Dư vừa vào phòng tắm vừa cười ha hả, quả nhiên là trẻ con, mạnh miệng bao nhiêu thì lại nhút nhát bấy nhiêu, còn bày đặt đứng trước mặt hắn làm vẻ lưu manh trêu chọc hắn, ha ha ha, cười chết hắn rồi….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Như Ảnh Tùy Hình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook