Chương 3: Tiểu bối vô danh
Khách Hề
21/10/2020
Sau khi chạy xong hoạt động, Lục Yên Đinh mệt mỏi lên xe.
Cậu ngồi ở đằng sau xe thương vụ, Vương Bàn Bàn vẫn còn bận việc của các nghệ sỹ khác, cho nên không lên xe ngồi cùng cậu. Trên xe lúc này chỉ có mình cậu, anh lái xe và một trợ lý mới đến, cô gái đó họ Triệu, bình thường Lục Yên Đinh gọi cô ấy là Tiểu Triệu. Tiểu Triệu cũng là một Beta, ít nói, an tĩnh nhưng hiệu suất làm việc lại cao.
Lục Yên Đinh lúc này đang bắt đầu lướt weibo. Lướt weibo gần như đã trở thành thói quen khó bỏ của cậu, bình thương cậu đều xem qua bảng hot search trước tiên hôm nay cũng không phải ngoại lệ, hot search gần nhất là ảnh thời ấu thơ của các minh tinh, gương mặt cậu không biểu cảm lướt xem qua, những minh tinh xuất hiện gần như cùng với suy nghĩ của cậu không khác là mấy, đều là những tiểu sinh và tiểu hoa đang hot, giống như Khúc Như Bình và Quan Nguyệt những đại cả đại tỷ của giới phim ảnh và âm nhạc sẽ không xuất hiện trên bảng này, hai người họ đã không cần duy trì loại nhiệt độ như vậy nữa.
Trong đó có một người là Úc Thư, là một Omega giống như cậu, hai người cũng coi như là có quen biết, gần như là vào giới cùng một thời điểm, chỉ là chiều hướng phát triển không giống nhau lắm. Úc Thư từ lúc tham gia giới giải trí đã nổi tiếng, phát hành hai album lượng tiêu thụ cái sau cao hơn cái trước, so với người cùng giới danh tiếng tốt hơn, chỉ là cùng hình tượng thỏ trắng nhỏ mà cậu ta duy trì có sự bất đồng, thực ra con người này rất kiêu ngạo, thường xuyên ra vẻ ngôi sao vì vậy tiếng tăm trong giới không tốt. Nhưng fans của cậu ta, gọi là “Ngọc thụ lâm phong” đoàn đội lại cực kỳ mạnh mẽ, trước đó vài ngày còn tại quảng trường New York mua lại bảng phát quảng cáo tuyên truyền cho album mới, tài lực quả không thể xem thường.
Chủ yếu nhất vẫn là Úc Thư nổi tiếng.
Lục Yên Đinh chán nản mở ra xem những bức ảnh của Úc Thư, cậu không biết có phải đang tự tìm sự không thoải mái cho chính mình hay không, có thể là đố kỵ, cũng có thể là một loại tình tự khác. Cậu hiện tại không muốn phân biệt rõ ràng như vậy.
Úc Thư khi còn nhỏ cũng rất đẹp mắt, đôi mắt to tròn, long lanh nước, rất có hồn, đầu ngón tay Lục Yên Đinh trượt xuống, cậu nhớ lại mình hồi nhỏ cũng thường được người khác khen ngợi là có “đôi mắt đẹp”.
Bình luận ở ba vị trí đầu đều là fans của Úc Thư: “Aaa Úc Thư ca ca”, “Hãy hỏi đôi mắt to tròn của Úc Thư ca ca của mị đi, các bạn có phục hay không”, “Quỳ luôn với Úc Thư, người qua đường đều cảm thấy đúng là đẹp trai từ bé đến lớn mà”…
Lục Yên Đinh thở nhẹ một cái thật dài, thật dài.
Cậu có chút buông lỏng bản thân, qua một lát, mới lấy điện thoại mở camera ra, nhìn vào đôi mắt của chính mình, có chút hẹp dài, mắt hai mí là kiểu mắt của người Châu Âu to lớn song song, đôi con người đen láy toả sáng, giống như nai con.
Cậu cảm thấy đôi mắt của bản thân cũng rất đẹp.
So với Úc Thư còn đẹp hơn một chút chút.
Cậu lại vào weibo của Úc Thư xem, là cái kiểu xem xem fans của cậu ta lại tăng thêm mấy trăm lần rồi đó.
Mỗi một bài weibo lượt bình luận đều tính đến hàng vạn, số lượng repost và like cũng khả quan tương đương, bài weibo gần đây nhất của Úc Thư: “Haizzz, ngày hôm nay tâm trạng có chút không được tốt lắm ~~~”
Phía dưới liền có nhiều người hỏi han ân cần, cái thứ nhất chính là “Oa oa oa ca ca, anh làm sao vậy, ai làm ca ca của mị mất hứng rồi!”
“【Mỉm cười】【Mỉm cười】Giải trí Thiên Thiên buông tha cho ca ca của tôi đi, ca ca đã đi xa đến thế rồi còn cố chụp sát mặt như vậy, trợ lý đã nói bao nhiêu lần là không tiếp nhận phỏng vấn rồi, xin hỏi các vị là bị mù rồi sao? Ca ca nhà tôi tình tính tốt như thế, làm người làm đến bước đó là cùng rồi, ca ca trước nay thái đội đối với truyền thông luôn rất tốt, rất tôn trọng các phóng viên, nhưng hãy nhớ rằng, sự tôn trọng phải đến từ cả hai phía!”
“Xảy ra chuyện gì vậy, người qua đường phía trên rất hoảng.”
……
Lúc này xe bỗng nhiên dừng lại, Lục Yên Đinh theo bản năng bám vào phía trước của xe ô tô, hỏi một câu: “Làm sao vậy?”
“Không có chuyện gì, phía trước có hơi tắc.” Tiểu Triệu trả lời cậu.
“À.” Lục Yên Đinh nở nụ cười.
Cậu còn tưởng rằng fans hoặc là đám phóng viên làm tắc đường cơ đấy, nhưng ngẫm lại điều đó đúng là không thể.
Cậu vẫn luôn rất muốn trải nghiệm một chút trạng thái bị fans hoặc phóng viên vây chặt là như thế nào. Còn nhớ trước đây khi cậu và Úc Thư cùng tham gia một hoạt động thương nghiệp nào đó, thời điểm kết thúc rời đi liền bị một đống phóng viên vây lấy, kết quả phóng viên chỉ không ngừng đặt câu hỏi cho Úc Thư, trên căn bản là bỏ quên mất cậu, cậu ở bên cạnh trước sau rất lúng túng, đi cũng không đi được, chỉ có thể làm bộ giữa một đống các loại micro nghiêm túc nghe Úc Thư trả lời các câu hỏi.
Mãi đến tận cuối cùng mới có một phóng viên lưu ý đến cậu, còn hỏi như thế này: “Xin hỏi cậu là bạn bè của Úc Thư sao?”
Úc Thư ở bên ngoài luôn luôn hiền hoà, cậu ta thậm chí còn ôn tồn khoác vai Lục Yên Đinh nói: “Đúng, đây là bạn thân của tôi, Lục Yên Đinh.”
“Xin hỏi cậu là Beta sao?” Lại có phóng viên hỏi.
Lục Yên Đinh ngược lại là rất bình tĩnh: “Không, tôi là Omega.”
Sau đó Úc Thư trả lời hết mấy câu hỏi, xong xuôi mới được trợ lý che chở lên xe, Lục Yên Đinh nhất thời không tìm được xe của mình, chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn xung quanh, trong quá trình bị vài phóng viên chen lấn, cậu lùi qua một bên, liếc mắt nhìn theo xe của Úc Thư càng ngày càng xa.
Các phóng viên đuổi theo vài bước, sau đó lập tức giải tán, trong đó có mấy người nhìn Lục Yên Đinh vài lần.
Lục Yên Đinh nhìn bọn họ cười cười.
Nghĩ tới đây, Lục Yên Đinh nhắm mắt lại, cậu đặt điện thoại xuống, hai tay đan lại với nhau, bấu lấy ngón cái của chính mình.
Sau đó cậu nhìn ngoài cửa sổ, bắt đầu gặm móng tay. Đây là động tác theo bản năng mỗi lần cậu cảm thấy nôn nóng cùng mông lung, đã từng bị Vương Bàn Bàn nói nhiều lần: “Cậu để như thế mà bị chụp lại sẽ có ảnh hưởng không tốt.”
Vì thế cậu mỗi lần làm như vậy, đều có chút âm thầm mong đợi bị chụp lại không biết bộ dạng đó sẽ có hình ảnh như thế nào.
Phóng viên sẽ viết về cậu ra sao, cư dân mạng trên weibo sẽ nghị luận cậu như thế nào.
Phỏng chừng bình luận đều là “Chỉ có tôi không quen biết người này à”, “Xin hỏi hiện tại tiểu minh tinh tuyến ba mươi tám đều có thể lên hot search rồi sao”…
Nghĩ tới đây, cậu còn cười một tiếng.
Tiểu Triệu quay đầu liếc mắt nhìn cậu.
Lục Yên Đinh hỏi: “Sắp đến rồi sao?”
Tiểu Triệu trả lời: “Không có, còn khoảng nửa tiếng nữa.”
Cô còn rất chu đáo hỏi: “Anh Lục buồn ngủ rồi sao? Hay anh ngủ một chút đi.”
“Vẫn ổn,” cậu thấp giọng nói, “Dù sao qua lát nữa cũng không còn việc gì.”
Đúng, cậu lại có chừng mấy ngày không có công việc để làm rồi.
Cha cậu từ trước đến nay vẫn luôn phản đối cậu bước vào giới giải trí, lần trước đã từng nghiêm túc nói chuyện với cậu qua điện thoại rằng: “Nếu con vẫn mãi trong cái tình trạng này thì về nhà đi! Ở đây cũng không phải là không có công việc tốt để làm cơ mà.”
Cái gì gọi là công việc tốt?
Lục Yên Đinh nhìn lòng bàn tay của chính mình, suy nghĩ đến thất thần.
Cậu cảm thấy được không có công việc nào xem như là tốt, tuy rằng trước mắt chuyện cậu làm, gọi là “giấc mơ” thì quá mức lập dị, nói là “theo đuổi” lại giả vờ cao thâm, chỉ có thể nói, trước mắt cậu làm những việc này chính là vì cậu có chút yêu thích, là một chuyện cậu không nghĩ đến việc từ bỏ mà thôi.
Mặc dù cậu bây giờ vẫn chỉ là một tiểu bối vô danh. Nhưng cậu không cảm thấy chính mình có chỗ nào thua kém, so với Úc Thư, so với bất luận một tiểu sinh đang hot nào hiện nay, cậu cũng không cảm thấy chính mình có chỗ nào kém cỏi, nếu như muốn nói đến cái sự kém kia, đại khái chính là vận may.
Cậu thật sự là quá thiếu vận may.
Lục Yên Đinh một bên không thể khống chế mình nghĩ như vậy, một bên lại mở điện thoại ra tiếp tục xem hot search.
Hot search gần nhất đều liên quan đến một người, Khúc Như Bình.
Anh ta gần đây lại cùng người được bầu chọn là “cp Quốc Dân” Thi Tiêm Hồng chia tay rồi, đây là một cặp đôi ảnh đế suốt ngày tan tan hợp hợp, cho dù đôi bên luôn rất kín tiếng, nhưng truyền thông đối với đoạn tình cảm không ổn định này của bọn họ đều theo rất sát, trên thực tế bọn họ cũng bởi vì như vậy mà độ đề tài vẫn luôn duy trì ở mức rất cao, mặc dù cả hai người đã sớm đạt được cả danh và lợi —— Khúc Như Bình, Alpha, ba mươi lăm tuổi; Thi Tiêm Hồng, Omega, so với Khúc Như Bình nhỏ hơn một tuổi.
Top 1 hot search weibo chính là: #Thi Tiêm Hồng từ chối trả lời vấn đề có liên quan đến Khúc Như Bình#
Thật sự là một cái hot search trói buộc.
Lục Yên Đinh ngáp một cái, xem qua loa.
Đại khái là Thi Tiêm Hồng gần đây đang quay bộ phim《Hôm qua của ngày hôm qua》của đạo diễn Nguyễn Tuấn Huy, tại trường quay khi có fans đến tham ban, có phóng viên đã trà trộn lẻn vào, hỏi Thi Tiêm Hồng tình hình gần đây với Khúc Như Bình, Thi Tiêm Hồng vẫn luôn ôn hòa bỗng nhiên thái độ có chuyển biến lớn, mặt tối sầm lại nói không muốn đàm luận bất cứ chuyện gì liên quan đến Khúc Như Bình.
Lục Yên Đinh nhìn ba chữ Nguyễn Tuấn Huy đến thất thần.
Cậu thở dài.
Từng ấy năm tới nay, mơ ước lớn nhất của cậu, đó là có thể đóng vai nam chính trong một bộ phim của đạo diễn Nguyễn Tuấn Huy.
Nhiều năm như vậy, đã nhiều năm như vậy rồi.
Cậu ngồi ở đằng sau xe thương vụ, Vương Bàn Bàn vẫn còn bận việc của các nghệ sỹ khác, cho nên không lên xe ngồi cùng cậu. Trên xe lúc này chỉ có mình cậu, anh lái xe và một trợ lý mới đến, cô gái đó họ Triệu, bình thường Lục Yên Đinh gọi cô ấy là Tiểu Triệu. Tiểu Triệu cũng là một Beta, ít nói, an tĩnh nhưng hiệu suất làm việc lại cao.
Lục Yên Đinh lúc này đang bắt đầu lướt weibo. Lướt weibo gần như đã trở thành thói quen khó bỏ của cậu, bình thương cậu đều xem qua bảng hot search trước tiên hôm nay cũng không phải ngoại lệ, hot search gần nhất là ảnh thời ấu thơ của các minh tinh, gương mặt cậu không biểu cảm lướt xem qua, những minh tinh xuất hiện gần như cùng với suy nghĩ của cậu không khác là mấy, đều là những tiểu sinh và tiểu hoa đang hot, giống như Khúc Như Bình và Quan Nguyệt những đại cả đại tỷ của giới phim ảnh và âm nhạc sẽ không xuất hiện trên bảng này, hai người họ đã không cần duy trì loại nhiệt độ như vậy nữa.
Trong đó có một người là Úc Thư, là một Omega giống như cậu, hai người cũng coi như là có quen biết, gần như là vào giới cùng một thời điểm, chỉ là chiều hướng phát triển không giống nhau lắm. Úc Thư từ lúc tham gia giới giải trí đã nổi tiếng, phát hành hai album lượng tiêu thụ cái sau cao hơn cái trước, so với người cùng giới danh tiếng tốt hơn, chỉ là cùng hình tượng thỏ trắng nhỏ mà cậu ta duy trì có sự bất đồng, thực ra con người này rất kiêu ngạo, thường xuyên ra vẻ ngôi sao vì vậy tiếng tăm trong giới không tốt. Nhưng fans của cậu ta, gọi là “Ngọc thụ lâm phong” đoàn đội lại cực kỳ mạnh mẽ, trước đó vài ngày còn tại quảng trường New York mua lại bảng phát quảng cáo tuyên truyền cho album mới, tài lực quả không thể xem thường.
Chủ yếu nhất vẫn là Úc Thư nổi tiếng.
Lục Yên Đinh chán nản mở ra xem những bức ảnh của Úc Thư, cậu không biết có phải đang tự tìm sự không thoải mái cho chính mình hay không, có thể là đố kỵ, cũng có thể là một loại tình tự khác. Cậu hiện tại không muốn phân biệt rõ ràng như vậy.
Úc Thư khi còn nhỏ cũng rất đẹp mắt, đôi mắt to tròn, long lanh nước, rất có hồn, đầu ngón tay Lục Yên Đinh trượt xuống, cậu nhớ lại mình hồi nhỏ cũng thường được người khác khen ngợi là có “đôi mắt đẹp”.
Bình luận ở ba vị trí đầu đều là fans của Úc Thư: “Aaa Úc Thư ca ca”, “Hãy hỏi đôi mắt to tròn của Úc Thư ca ca của mị đi, các bạn có phục hay không”, “Quỳ luôn với Úc Thư, người qua đường đều cảm thấy đúng là đẹp trai từ bé đến lớn mà”…
Lục Yên Đinh thở nhẹ một cái thật dài, thật dài.
Cậu có chút buông lỏng bản thân, qua một lát, mới lấy điện thoại mở camera ra, nhìn vào đôi mắt của chính mình, có chút hẹp dài, mắt hai mí là kiểu mắt của người Châu Âu to lớn song song, đôi con người đen láy toả sáng, giống như nai con.
Cậu cảm thấy đôi mắt của bản thân cũng rất đẹp.
So với Úc Thư còn đẹp hơn một chút chút.
Cậu lại vào weibo của Úc Thư xem, là cái kiểu xem xem fans của cậu ta lại tăng thêm mấy trăm lần rồi đó.
Mỗi một bài weibo lượt bình luận đều tính đến hàng vạn, số lượng repost và like cũng khả quan tương đương, bài weibo gần đây nhất của Úc Thư: “Haizzz, ngày hôm nay tâm trạng có chút không được tốt lắm ~~~”
Phía dưới liền có nhiều người hỏi han ân cần, cái thứ nhất chính là “Oa oa oa ca ca, anh làm sao vậy, ai làm ca ca của mị mất hứng rồi!”
“【Mỉm cười】【Mỉm cười】Giải trí Thiên Thiên buông tha cho ca ca của tôi đi, ca ca đã đi xa đến thế rồi còn cố chụp sát mặt như vậy, trợ lý đã nói bao nhiêu lần là không tiếp nhận phỏng vấn rồi, xin hỏi các vị là bị mù rồi sao? Ca ca nhà tôi tình tính tốt như thế, làm người làm đến bước đó là cùng rồi, ca ca trước nay thái đội đối với truyền thông luôn rất tốt, rất tôn trọng các phóng viên, nhưng hãy nhớ rằng, sự tôn trọng phải đến từ cả hai phía!”
“Xảy ra chuyện gì vậy, người qua đường phía trên rất hoảng.”
……
Lúc này xe bỗng nhiên dừng lại, Lục Yên Đinh theo bản năng bám vào phía trước của xe ô tô, hỏi một câu: “Làm sao vậy?”
“Không có chuyện gì, phía trước có hơi tắc.” Tiểu Triệu trả lời cậu.
“À.” Lục Yên Đinh nở nụ cười.
Cậu còn tưởng rằng fans hoặc là đám phóng viên làm tắc đường cơ đấy, nhưng ngẫm lại điều đó đúng là không thể.
Cậu vẫn luôn rất muốn trải nghiệm một chút trạng thái bị fans hoặc phóng viên vây chặt là như thế nào. Còn nhớ trước đây khi cậu và Úc Thư cùng tham gia một hoạt động thương nghiệp nào đó, thời điểm kết thúc rời đi liền bị một đống phóng viên vây lấy, kết quả phóng viên chỉ không ngừng đặt câu hỏi cho Úc Thư, trên căn bản là bỏ quên mất cậu, cậu ở bên cạnh trước sau rất lúng túng, đi cũng không đi được, chỉ có thể làm bộ giữa một đống các loại micro nghiêm túc nghe Úc Thư trả lời các câu hỏi.
Mãi đến tận cuối cùng mới có một phóng viên lưu ý đến cậu, còn hỏi như thế này: “Xin hỏi cậu là bạn bè của Úc Thư sao?”
Úc Thư ở bên ngoài luôn luôn hiền hoà, cậu ta thậm chí còn ôn tồn khoác vai Lục Yên Đinh nói: “Đúng, đây là bạn thân của tôi, Lục Yên Đinh.”
“Xin hỏi cậu là Beta sao?” Lại có phóng viên hỏi.
Lục Yên Đinh ngược lại là rất bình tĩnh: “Không, tôi là Omega.”
Sau đó Úc Thư trả lời hết mấy câu hỏi, xong xuôi mới được trợ lý che chở lên xe, Lục Yên Đinh nhất thời không tìm được xe của mình, chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn xung quanh, trong quá trình bị vài phóng viên chen lấn, cậu lùi qua một bên, liếc mắt nhìn theo xe của Úc Thư càng ngày càng xa.
Các phóng viên đuổi theo vài bước, sau đó lập tức giải tán, trong đó có mấy người nhìn Lục Yên Đinh vài lần.
Lục Yên Đinh nhìn bọn họ cười cười.
Nghĩ tới đây, Lục Yên Đinh nhắm mắt lại, cậu đặt điện thoại xuống, hai tay đan lại với nhau, bấu lấy ngón cái của chính mình.
Sau đó cậu nhìn ngoài cửa sổ, bắt đầu gặm móng tay. Đây là động tác theo bản năng mỗi lần cậu cảm thấy nôn nóng cùng mông lung, đã từng bị Vương Bàn Bàn nói nhiều lần: “Cậu để như thế mà bị chụp lại sẽ có ảnh hưởng không tốt.”
Vì thế cậu mỗi lần làm như vậy, đều có chút âm thầm mong đợi bị chụp lại không biết bộ dạng đó sẽ có hình ảnh như thế nào.
Phóng viên sẽ viết về cậu ra sao, cư dân mạng trên weibo sẽ nghị luận cậu như thế nào.
Phỏng chừng bình luận đều là “Chỉ có tôi không quen biết người này à”, “Xin hỏi hiện tại tiểu minh tinh tuyến ba mươi tám đều có thể lên hot search rồi sao”…
Nghĩ tới đây, cậu còn cười một tiếng.
Tiểu Triệu quay đầu liếc mắt nhìn cậu.
Lục Yên Đinh hỏi: “Sắp đến rồi sao?”
Tiểu Triệu trả lời: “Không có, còn khoảng nửa tiếng nữa.”
Cô còn rất chu đáo hỏi: “Anh Lục buồn ngủ rồi sao? Hay anh ngủ một chút đi.”
“Vẫn ổn,” cậu thấp giọng nói, “Dù sao qua lát nữa cũng không còn việc gì.”
Đúng, cậu lại có chừng mấy ngày không có công việc để làm rồi.
Cha cậu từ trước đến nay vẫn luôn phản đối cậu bước vào giới giải trí, lần trước đã từng nghiêm túc nói chuyện với cậu qua điện thoại rằng: “Nếu con vẫn mãi trong cái tình trạng này thì về nhà đi! Ở đây cũng không phải là không có công việc tốt để làm cơ mà.”
Cái gì gọi là công việc tốt?
Lục Yên Đinh nhìn lòng bàn tay của chính mình, suy nghĩ đến thất thần.
Cậu cảm thấy được không có công việc nào xem như là tốt, tuy rằng trước mắt chuyện cậu làm, gọi là “giấc mơ” thì quá mức lập dị, nói là “theo đuổi” lại giả vờ cao thâm, chỉ có thể nói, trước mắt cậu làm những việc này chính là vì cậu có chút yêu thích, là một chuyện cậu không nghĩ đến việc từ bỏ mà thôi.
Mặc dù cậu bây giờ vẫn chỉ là một tiểu bối vô danh. Nhưng cậu không cảm thấy chính mình có chỗ nào thua kém, so với Úc Thư, so với bất luận một tiểu sinh đang hot nào hiện nay, cậu cũng không cảm thấy chính mình có chỗ nào kém cỏi, nếu như muốn nói đến cái sự kém kia, đại khái chính là vận may.
Cậu thật sự là quá thiếu vận may.
Lục Yên Đinh một bên không thể khống chế mình nghĩ như vậy, một bên lại mở điện thoại ra tiếp tục xem hot search.
Hot search gần nhất đều liên quan đến một người, Khúc Như Bình.
Anh ta gần đây lại cùng người được bầu chọn là “cp Quốc Dân” Thi Tiêm Hồng chia tay rồi, đây là một cặp đôi ảnh đế suốt ngày tan tan hợp hợp, cho dù đôi bên luôn rất kín tiếng, nhưng truyền thông đối với đoạn tình cảm không ổn định này của bọn họ đều theo rất sát, trên thực tế bọn họ cũng bởi vì như vậy mà độ đề tài vẫn luôn duy trì ở mức rất cao, mặc dù cả hai người đã sớm đạt được cả danh và lợi —— Khúc Như Bình, Alpha, ba mươi lăm tuổi; Thi Tiêm Hồng, Omega, so với Khúc Như Bình nhỏ hơn một tuổi.
Top 1 hot search weibo chính là: #Thi Tiêm Hồng từ chối trả lời vấn đề có liên quan đến Khúc Như Bình#
Thật sự là một cái hot search trói buộc.
Lục Yên Đinh ngáp một cái, xem qua loa.
Đại khái là Thi Tiêm Hồng gần đây đang quay bộ phim《Hôm qua của ngày hôm qua》của đạo diễn Nguyễn Tuấn Huy, tại trường quay khi có fans đến tham ban, có phóng viên đã trà trộn lẻn vào, hỏi Thi Tiêm Hồng tình hình gần đây với Khúc Như Bình, Thi Tiêm Hồng vẫn luôn ôn hòa bỗng nhiên thái độ có chuyển biến lớn, mặt tối sầm lại nói không muốn đàm luận bất cứ chuyện gì liên quan đến Khúc Như Bình.
Lục Yên Đinh nhìn ba chữ Nguyễn Tuấn Huy đến thất thần.
Cậu thở dài.
Từng ấy năm tới nay, mơ ước lớn nhất của cậu, đó là có thể đóng vai nam chính trong một bộ phim của đạo diễn Nguyễn Tuấn Huy.
Nhiều năm như vậy, đã nhiều năm như vậy rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.