Chương 15
Phỉ Văn Nữ Vương
21/02/2014
Nghĩ lại vừa rồi, Chu Tước không nghĩ hoàng sam nữ tử cũng đang nhìn nàng, càng làm cho nàng bất ngờ chính là nàng ta đã nhận ra nàng. Hiển nhiên là nàng ta nhận ra cho nên vẻ mặt mới có thể hoảng hốt như thế. Đúng vậy, nàng hoàn toàn có thể biết đó không phải là ghen, mà là giật mình.
Nàng mới tới dương gian, tại sao lại có người nhận ra?
Chuyện cũ phải lùi về một tháng trước …. (vắt chân, hóng =^^=, bắt đầu bát quái giống chị rồi)
Bên bờ sông Tam sinh, cánh đồng hoa mạn châu sa đỏ rực như lửa, trải dài vô tận, phản chiếu vào dòng Tam sinh, giống như thiên đường chốn nhân gian lúc hoàng hôn, ráng chiều đỏ rực, mỹ lệ mà cô tịch, thê lương, khiến cho lòng người an ổn, ngay sau đó, không hề để tâm mà rơi vào nơi tăm tối, âm u, trở thành bữa tiệc cho ác thú.
Người đưa đò chống một cây gậy trúc nhỏ dài, từ xa chậm rãi đưa thuyền tới, trên thuyền đều đã đầy tử hồn sắc mặt u sầu. Có thể đời đời kiếp kiếp bị không khí trầm mặc này làm cho phai mờ tính hài hước, mà sắc mặt người đưa đò ngàn năm như một vẫn luôn lãnh đạm, trong miệng chậm rãi xướng một khúc ca dao xưa không buồn không vui:
Tự tử nhi sinh, tự sinh nhi tử, sinh sinh tử tử, sinh sinh bất tức
Phóng hạ chấp niệm, đắc đáo vãng sinh, phóng hạ chấp niệm, đắc đáo vãng sinh
Tâm hữu chấp niệm, bất đắc luân hồi, tâm hữu chấp niệm, bất đắc luân hồi.
(Có chết mới sinh, có sinh mới chết, sinh mệnh mất đi, không buông sinh mệnh.
Buông bỏ chấp niệm, sẽ được đầu thai, buông bỏ chấp niệm, sẽ được đầu thai.
Lòng còn chấp niêm, không được luân hồi, lòng còn chấp niệm, không được luân hồi.)
Bên cạnh cầu Nại hà, tâm trạng Chu Tước chán nản dựa thân hình mềm mại vào nhuyễn tháp, tiến hành khảo thí với từng tử hồn do người đưa đò dẫn đến.
Quy định của âm phủ là chỉ cần qua được sông Tam sinh, trên quần áo không bị hoa mạn châu sa nhiễm hồng, coi như thông qua khảo thí, trách nhiệm của La sát là nói cho những tử hồn vượt qua khảo thí về việc đầu thai, rồi cho hắn qua cầu Nại hà, uống một ngụm canh Mạnh bà, có thể quên hết mọi chuyện, tiến vào vòng luân hồi, một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới.
Đương nhiên cũng có tử hồn không chịu chuyển kiếp, nếu không phải không bỏ được chấp niệm, thì cũng là muốn trở thành ác quỷ lộng hành, mặc kệ là loại nào, cuối cùng đều không có kết quả tốt.
Mệt mỏi ngáp một cái, Chu Tước hỏi quỷ binh hầu hạ bên cạnh: “Bao lâu nữa thay ca?”
Quỷ binh đáp với tử hồn trước mặt: “Thông qua —-” sau đó mới trả lời nàng, “Rất nhanh thôi, nô tài cũng muốn về nhà giúp đỡ lão bà, nhưng công việc mà, luôn tốn thời gian a.” Tiếp theo kéo thật dài âm cuối, tiếp tục hô: “Kế tiếp ——”
“Lão bà?” Chu Tước cười nói, “Xem ra âm phủ càng ngày càng sa đọa, ngang nhiên học tập nhân gian, thú lão bà a.”
“Người phải biết cập nhật chứ, cưới lão bà đã là tục lệ lưu hành mười năm nay, bây giờ đang thịnh hành làm đẹp bằng cách lấy vảy đồi mồi làm móng tay giả. Nhưng mà nói đi nói lại, ngay cả thủ hạ thành thân người cũng ngang nhiên không cho tiền mừng, có phải rất không có quỷ tình hay không?”
“Là ta sai, hôm nào ta mời vợ chồng ngươi cùng uống rượu chuộc lỗi nha.”
Vừa dứt lời, quỷ binh đã la lên: “Không thể nào.”
“Ngươi cảm thấy được mời rượu vẫn không đủ? Nghĩ lại cũng đúng, thành thân dù sao cũng là đại sự, ta nên …”
Quỷ binh cắt lời nàng: “Lão Đại, ta không có ý này.”
“Không phải, vậy là gì?” Chu Tước rốt cuộc đem ba hồn năm phách đang bay đầy trời thu về. Đúng, không nhìn lầm, là ba hồn năm phách, thiếu một phách. Lúc nàng đến âm phủ đã là như vậy, không biết vì chuyện gì, cũng không biết tại sao. Chuyện trước đó, nàng đã quên sạch. Bởi vì thiếu một phách, nàng không thể vào vòng luân hồi chuyển thế, đời đời kiếp kiếp chỉ có thể ở lại âm minh quỷ giới.
May mắn là nàng được Diêm vương vừa ý, cho làm Chu Tước la sát. Đương nhiên, đây là phiên bản được lưu truyền bên ngoài. Còn chân tướng sự việc, không ai biết rõ là gì.
Thấy nàng đã đem ba hồn năm phách quay về, quỷ binh đem một hoàng sam nữ tử quỳ trước mặt nàng: “Khủng khiếp quá, gặp chuyện lớn rồi, lão Đại, người nhìn kỹ đi, đây không phải tử hồn, mà là sinh hồn!!!” Vẻ mặt của hắn chỉ có thể dùng một câu để miêu tả “Giống như gặp quỷ.” (+.=, dạ hai anh chị mới là quỷ.)
Thứ gọi là sinh hồn, chính là hồn phách của người sống đi ra khỏi thân thể khi chưa tận số. Theo lý thuyết, nàng nên ở lại trong thân thể, không nên xuất hiện ở đây.
Quỷ binh nôn nóng đến nỗi hai chân loạng choạng: “Chết chắc rồi, chết chắc rồi! Không biết đám Hắc bạch vô thường làm ăn kiểu gì, lại phạm phải lỗi to như vậy. Nếu việc này đến tai Diêm vương, ta nhất định sẽ bị liên lụy, đến khi đó sẽ bị cuốn gói về quê, tội nghiệp cho ta vừa mới kết hôn a, lão bà mà biết chuyện, nhất định sẽ làm ầm lên.”
Đúng là phá tan tình cảm gia đình.
Chu Tước vẫn rất ung dung: “Bình tĩnh chút đi, việc gì cũng có thể giải quyết. Ngươi đi tra sổ sinh tử cho ta.” Lại hỏi hoàng sam nữ tử “Ngươi tên gì?”
Hoàng sam nữ tử tò mò đánh giá tứ phía: “Ta đang ở đâu, các ngưoi đang diễn trò sao? Lời các ngươi vừa nói có ý gì?”
Nữ tử này hỏi nhiều quá, Chu Tước đau đầu lấy tay xoa trán, nói với quỷ binh: “Ta hơi choáng, ngươi biết tình huống này ta không hiểu rõ, ngươi tới trả lời vắn tắt đi.”
Quỷ binh kinh hồn bạt vía giải thích cho hoàng sam nữ tử nửa ngày trời, hoàng sam nử tử thật vất vả mới lãnh hội được nguyên nhân mình đi vào đây.
“Cái gì! Nơi này là âm phủ hả? Nếu ta còn chưa chết, tại sao các ngươi lại chộp ta tới đây.”
Chu Tước tức giận nói: “Mắt mở to như vậy làm gì? Ngươi nghĩ rằng ta cố ý tóm ngươi xuống đây à? Không có chuyện gì, ngươi xuất hồn lung tung làm chi, ngươi không biết làm vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc dưới âm phủ của chúng ta sao?”
Tự nhiên bị bắt tới âm phủ, lại bị trách móc, hoàng sam nữ tử cũng nổi giận: “Ta mặc kệ các ngươi cố ý hay không, tóm lại mau đem ta hoàn xác đi.”
“Ồn ào cái gì? Ngươi có biết ta là ai không? Nữ la sát của quỷ giới. Không phải là loại du hồn dã quỷ như ngươi có thể tùy tiện mắng chửi, ngươi tốt nhất đừng có chọc giận ta, nếu không, (nói lầm bầm)~ hậu quả ngươi gánh không nổi đâu.”
“Ta không cần biết các ngươi là quỷ loại gì, la cái gì sát. Làm sai mà còn mạnh miệng! Lão đại các ngươi là ai, ta phải khiếu nại, ta phải đi kiện.”
…….
Mắt thấy một cuộc đại chiến sắp nổ ra, quỷ binh thấy tình hình không ổn, vội vàng chen vào, lôi Chu Tước lúc này sắc mặt đã đen như gan heo ra ngoài, tận tình khuyên giải: “Lão Đại, lão nhân gia của ta, xin ngài bớt giận. Người thân phận cao quý, không đáng tức giận với một sinh hồn địa vị thấp kém, làm tổn hại hình tượng. Hơn nữa, việc này lỡ như làm lớn, đến tai Diêm vương, lúc đó sẽ không dễ giải quyết. Hơn nữa người là lão Đại của chúng ta, người náo loạn như vậy, về sau làm sao có thể sai bảo đám thuộc hạ, yên tâm làm việc cho người? Người không nghĩ tới việc thăng chức sao?”
Chu Tước nghe thấy có đạo lý, cố nén cơn giận cười nói: “Cũng không biết tại sao lại như vậy, ta vừa nhìn thấy nàng thì chịu không được nổi giận muốn điên. Theo lời của Diêm vương, có hậu quả tất có nguyên nhân, đại khái là kiếp trước chúng ta có thù oán ha.”
“Nói như vậy, lão Đại, nàng có thể có quan hệ với người lúc còn sống. Cho tới nay, lai lịch của người ở quỷ giới vẫn là ẩn số, không quỷ nào biết người từ đâu tới, có lẽ người có thể lợi dụng nàng để tìm hiểu kiếp trước.”
Chu Tước cười nói: “Tìm hiểu tiền kiếp là loại chuyện đám cô hồn không buông tay được làm, chúng luôn nghĩ biện pháp hối lộ chúng ta, chỉ vì mong muốn thỏa chí làm quan, lưu danh thiên cổ chưa làm được ở kiếp trước, tâm nguyện trong lòng chưa dứt. Ta thân là quan lớn ở quỷ giới, làm sao có thể giống chúng? Tuy rằng ta rất ghét lão Diêm vương kia, nhưng lời hắn nói không phải không có lý. Nếu đã làm quỷ, cái gì cần bỏ thì phải bỏ, cần gì phải dây dưa với chuyện cũ trước kia.”
“Lão Đại, người nói rất có đạo lý. Lời này ta phải nhớ kỹ, về giảng lại cho lão bà nghe.”
“Ngươi không cần nhớ vội, trước tiên phải dàn xếp chuyện của sinh hồn kia. Nhanh đi lấy sổ sinh tử cho ta.”
Quỷ binh nhận mệnh lệnh, chân chạy như bay, hóa thành một trận âm phong biến mất vô dạng, chưa đến một khắc, trận âm phong bay trở về, đem quyển sổ cũ viết bằng thể chữ triện dâng lên.
Chu Tước nhận sổ, liếc nhìn một cái. Quỷ binh hiểu ý, đi đến bên cạnh hoàng sam nữ tử, vẻ mặt hết sức ôn hòa hỏi: “Ngươi tên gì, ngày sinh tháng đẻ ra sao?”
Hoàng sam nữ tử nói: “Ngươi quan tâm tên ta làm gì, đưa ta về là được.”
Quỷ binh nói: “Mời ngươi trả lời chi tiết, bằng không chúng ta không thể biết được nên đưa ngươi trở về nơi nào.”
Hoàng sam nữ tử vừa nghe có hy vọng về nhà, lập tức phấn khởi, nói ra danh tính, ngày sinh tháng đẻ.
Sổ sinh tử lật một tờ bay qua, chỉ nghe tiếng lật mở vang lên, Chu Tước dĩ nhiên thấy được tờ cuối cùng.
“Kỳ quái, tại sao không tìm được giờ sinh của Phan Dao Dao.”
“Không thể nào.” Quỷ binh cũng biết chuyện này kỳ lạ, hoài nghi Chu Tước không xem cẩn thận, chính mình kiểm tra lại một lần, quả nhiên như lời Chu Tước nói, sổ sinh tử không có tên Phan Dao Dao. Sốt ruột đến nổi thái dương tỏa ra một làn khói nhẹ, vẻ mặt giốn như đang khóc.
Không có tên trong sổ sinh tử, Quỷ hồn, không thể tồn tại ở Tam giới, đây là quy định của âm giới.
“Lão Đại, làm sao bây giờ a! Xem ra hắc bạch vô thường câu sai hồn phách của nữ tử này, làm cải biến mệnh trình của nàng, ngay cả sổ sinh tử cũng không ghi chép. Nàng không thể trở lại thân xác ban đầu, chúng ta cũng xong luôn rồi, xong rồi!”
“Nếu lỗi lớn đã phạm, chỉ có thể bù lại, xem có thể dốc cạn khả năng cứu vãn hay không.” Chu Tước thân là lão Đại, quỷ binh tay sai lại không có bản lãnh, gặp chuyện lớn là hốt hoảng sốt ruột, nàng đành phải làm cho bản thân trở nên cường hãn. Bởi vậy đám quỷ binh cũng phá lệ đối với nàng vô cùng trung thành, thường dung túng hành vi sai trái ẩu tả của nàng. Diêm vương mỗi khi hỏi tới, đều có một đám người yểm trợ.
“Lão Đại, ý người là …”
“Xuyên không!”
Xuyên không ???? Hả !!!
Quỷ binh vừa nghe, biết nàng lại làm chuyện càn quấy, vẻ mặt cầu xin: “Không nên, không nên, lão Đại, chuyện này hết sức mạo hiểm nha, Lỡ bị Diêm vương phát hiện, khẳng định chịu không nổi đâu.”
Chu Tước đối với phản ứng của hắn, tỏ vẻ giải thích: “Ta chưa lần nào làm việc gì quá đáng? Yên tâm đi, chỉ là làm nàng xuyên không thôi mà . Muốn bắt đầu, ba tênThanh long, Bạch hổ, Huyền vũ phải nhận hối lộ, việc này ta đã làm không biết bao nhiêu lần, cũng không thấy bọn họ bị trừng phạt nha.”
(Trời, tham nhũng, tham nhũng >.<, chuẩn bị ít vòng vàng giấy nếu muốn xuyên không).
Quỷ binh vội la lên: “Nguyên nhân chính là vậy, nên nhân gian mới có phong trào xuyên không. Trước đây có xem chương trình TV ở nhân gian, nghe nơi một tiểu cô nương vì không tốt nghiệp được tiểu học muốn xuyên không nên nghĩ đến việc nhảy cầu tự tử. Việc này kinh động đến quan trên, còn hạ lệnh điều tra rõ ràng. Thanh long, Bạch hổ và Huyền vũ nghe được tin tức, cũng lập tức thu tay lại. Bây giờ, chuyện này đang nơi đầu sóng ngọn gió, người lại đi tiên phong, không phải chỉ còn tử lộ để đi sao?”
“Cũng không phải chưa chết, còn sợ chết lần nữa sao?” Chu Tước khinh thường quỷ binh nhát gan, chắc lưỡi, là một nam quỷ cưới lão bà nha, một chút khí phách cũng không có: “Trừ bỏ biện pháp này, ngươi còn có cách khác dễ hơn không?”
Quỷ binh nghĩ nghĩ: “Không có.”
“Càng thích mạo hiểm, càng làm cuộc sống ngươi tràn ngập thú vị. Cho nên so với việc ngươi đem chuyện này bẩm báo lên Diêm vương, vẫn
là cùng ta mạo hiểm đem sự việc này chôn vù đi?”
“Này ….”
“Đừng do dự, ngươi hiểu rõ rồi chứ, ăn hoa cúc rất ngán a. Đến khi đó, ngươi ngay cả vòng gửi xe cũng không vào được, chờ xuống địa ngục chịu tội đi.” ( Sao ngửi được mùi đam mỹ nhỉ, hít hít =_=)
‘”Nhưng …”
“Ngươi không nghĩ đến lão bà sao? Đáng thương cho nàng mới tân hôn, còn chưa kịp hưởng thụ hạnh phúc, nháy mắt đã trở thành quả phụ. Haizz, chỉ sợ sông Tam sinh vì nhận nước mắt của nàng mà gây lũ lụt a.”
Quỷ binh khẽ cắn môi: “Đi!”
Bộ phận khó nhất đã bị thu phục, còn lại sinh hồn có thể dễ giải quyết không? Nữ tử nhân gian không phải từ trước tới nay thích nhất xuyên không sao? Nói cho nàng nghe việc này, nhất định vui tột đỉnh.
“Cái gì?! Làm cho ta xuyên không sao?! Không nên, không nên, ta phải về thân xác cũ, ta không cần xuyên không.”
Hoàng sam nữ tử Phan Dao Dao đầu lắc nguầy nguậy như là trống bỏi.
Nàng mới tới dương gian, tại sao lại có người nhận ra?
Chuyện cũ phải lùi về một tháng trước …. (vắt chân, hóng =^^=, bắt đầu bát quái giống chị rồi)
Bên bờ sông Tam sinh, cánh đồng hoa mạn châu sa đỏ rực như lửa, trải dài vô tận, phản chiếu vào dòng Tam sinh, giống như thiên đường chốn nhân gian lúc hoàng hôn, ráng chiều đỏ rực, mỹ lệ mà cô tịch, thê lương, khiến cho lòng người an ổn, ngay sau đó, không hề để tâm mà rơi vào nơi tăm tối, âm u, trở thành bữa tiệc cho ác thú.
Người đưa đò chống một cây gậy trúc nhỏ dài, từ xa chậm rãi đưa thuyền tới, trên thuyền đều đã đầy tử hồn sắc mặt u sầu. Có thể đời đời kiếp kiếp bị không khí trầm mặc này làm cho phai mờ tính hài hước, mà sắc mặt người đưa đò ngàn năm như một vẫn luôn lãnh đạm, trong miệng chậm rãi xướng một khúc ca dao xưa không buồn không vui:
Tự tử nhi sinh, tự sinh nhi tử, sinh sinh tử tử, sinh sinh bất tức
Phóng hạ chấp niệm, đắc đáo vãng sinh, phóng hạ chấp niệm, đắc đáo vãng sinh
Tâm hữu chấp niệm, bất đắc luân hồi, tâm hữu chấp niệm, bất đắc luân hồi.
(Có chết mới sinh, có sinh mới chết, sinh mệnh mất đi, không buông sinh mệnh.
Buông bỏ chấp niệm, sẽ được đầu thai, buông bỏ chấp niệm, sẽ được đầu thai.
Lòng còn chấp niêm, không được luân hồi, lòng còn chấp niệm, không được luân hồi.)
Bên cạnh cầu Nại hà, tâm trạng Chu Tước chán nản dựa thân hình mềm mại vào nhuyễn tháp, tiến hành khảo thí với từng tử hồn do người đưa đò dẫn đến.
Quy định của âm phủ là chỉ cần qua được sông Tam sinh, trên quần áo không bị hoa mạn châu sa nhiễm hồng, coi như thông qua khảo thí, trách nhiệm của La sát là nói cho những tử hồn vượt qua khảo thí về việc đầu thai, rồi cho hắn qua cầu Nại hà, uống một ngụm canh Mạnh bà, có thể quên hết mọi chuyện, tiến vào vòng luân hồi, một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới.
Đương nhiên cũng có tử hồn không chịu chuyển kiếp, nếu không phải không bỏ được chấp niệm, thì cũng là muốn trở thành ác quỷ lộng hành, mặc kệ là loại nào, cuối cùng đều không có kết quả tốt.
Mệt mỏi ngáp một cái, Chu Tước hỏi quỷ binh hầu hạ bên cạnh: “Bao lâu nữa thay ca?”
Quỷ binh đáp với tử hồn trước mặt: “Thông qua —-” sau đó mới trả lời nàng, “Rất nhanh thôi, nô tài cũng muốn về nhà giúp đỡ lão bà, nhưng công việc mà, luôn tốn thời gian a.” Tiếp theo kéo thật dài âm cuối, tiếp tục hô: “Kế tiếp ——”
“Lão bà?” Chu Tước cười nói, “Xem ra âm phủ càng ngày càng sa đọa, ngang nhiên học tập nhân gian, thú lão bà a.”
“Người phải biết cập nhật chứ, cưới lão bà đã là tục lệ lưu hành mười năm nay, bây giờ đang thịnh hành làm đẹp bằng cách lấy vảy đồi mồi làm móng tay giả. Nhưng mà nói đi nói lại, ngay cả thủ hạ thành thân người cũng ngang nhiên không cho tiền mừng, có phải rất không có quỷ tình hay không?”
“Là ta sai, hôm nào ta mời vợ chồng ngươi cùng uống rượu chuộc lỗi nha.”
Vừa dứt lời, quỷ binh đã la lên: “Không thể nào.”
“Ngươi cảm thấy được mời rượu vẫn không đủ? Nghĩ lại cũng đúng, thành thân dù sao cũng là đại sự, ta nên …”
Quỷ binh cắt lời nàng: “Lão Đại, ta không có ý này.”
“Không phải, vậy là gì?” Chu Tước rốt cuộc đem ba hồn năm phách đang bay đầy trời thu về. Đúng, không nhìn lầm, là ba hồn năm phách, thiếu một phách. Lúc nàng đến âm phủ đã là như vậy, không biết vì chuyện gì, cũng không biết tại sao. Chuyện trước đó, nàng đã quên sạch. Bởi vì thiếu một phách, nàng không thể vào vòng luân hồi chuyển thế, đời đời kiếp kiếp chỉ có thể ở lại âm minh quỷ giới.
May mắn là nàng được Diêm vương vừa ý, cho làm Chu Tước la sát. Đương nhiên, đây là phiên bản được lưu truyền bên ngoài. Còn chân tướng sự việc, không ai biết rõ là gì.
Thấy nàng đã đem ba hồn năm phách quay về, quỷ binh đem một hoàng sam nữ tử quỳ trước mặt nàng: “Khủng khiếp quá, gặp chuyện lớn rồi, lão Đại, người nhìn kỹ đi, đây không phải tử hồn, mà là sinh hồn!!!” Vẻ mặt của hắn chỉ có thể dùng một câu để miêu tả “Giống như gặp quỷ.” (+.=, dạ hai anh chị mới là quỷ.)
Thứ gọi là sinh hồn, chính là hồn phách của người sống đi ra khỏi thân thể khi chưa tận số. Theo lý thuyết, nàng nên ở lại trong thân thể, không nên xuất hiện ở đây.
Quỷ binh nôn nóng đến nỗi hai chân loạng choạng: “Chết chắc rồi, chết chắc rồi! Không biết đám Hắc bạch vô thường làm ăn kiểu gì, lại phạm phải lỗi to như vậy. Nếu việc này đến tai Diêm vương, ta nhất định sẽ bị liên lụy, đến khi đó sẽ bị cuốn gói về quê, tội nghiệp cho ta vừa mới kết hôn a, lão bà mà biết chuyện, nhất định sẽ làm ầm lên.”
Đúng là phá tan tình cảm gia đình.
Chu Tước vẫn rất ung dung: “Bình tĩnh chút đi, việc gì cũng có thể giải quyết. Ngươi đi tra sổ sinh tử cho ta.” Lại hỏi hoàng sam nữ tử “Ngươi tên gì?”
Hoàng sam nữ tử tò mò đánh giá tứ phía: “Ta đang ở đâu, các ngưoi đang diễn trò sao? Lời các ngươi vừa nói có ý gì?”
Nữ tử này hỏi nhiều quá, Chu Tước đau đầu lấy tay xoa trán, nói với quỷ binh: “Ta hơi choáng, ngươi biết tình huống này ta không hiểu rõ, ngươi tới trả lời vắn tắt đi.”
Quỷ binh kinh hồn bạt vía giải thích cho hoàng sam nữ tử nửa ngày trời, hoàng sam nử tử thật vất vả mới lãnh hội được nguyên nhân mình đi vào đây.
“Cái gì! Nơi này là âm phủ hả? Nếu ta còn chưa chết, tại sao các ngươi lại chộp ta tới đây.”
Chu Tước tức giận nói: “Mắt mở to như vậy làm gì? Ngươi nghĩ rằng ta cố ý tóm ngươi xuống đây à? Không có chuyện gì, ngươi xuất hồn lung tung làm chi, ngươi không biết làm vậy sẽ ảnh hưởng đến công việc dưới âm phủ của chúng ta sao?”
Tự nhiên bị bắt tới âm phủ, lại bị trách móc, hoàng sam nữ tử cũng nổi giận: “Ta mặc kệ các ngươi cố ý hay không, tóm lại mau đem ta hoàn xác đi.”
“Ồn ào cái gì? Ngươi có biết ta là ai không? Nữ la sát của quỷ giới. Không phải là loại du hồn dã quỷ như ngươi có thể tùy tiện mắng chửi, ngươi tốt nhất đừng có chọc giận ta, nếu không, (nói lầm bầm)~ hậu quả ngươi gánh không nổi đâu.”
“Ta không cần biết các ngươi là quỷ loại gì, la cái gì sát. Làm sai mà còn mạnh miệng! Lão đại các ngươi là ai, ta phải khiếu nại, ta phải đi kiện.”
…….
Mắt thấy một cuộc đại chiến sắp nổ ra, quỷ binh thấy tình hình không ổn, vội vàng chen vào, lôi Chu Tước lúc này sắc mặt đã đen như gan heo ra ngoài, tận tình khuyên giải: “Lão Đại, lão nhân gia của ta, xin ngài bớt giận. Người thân phận cao quý, không đáng tức giận với một sinh hồn địa vị thấp kém, làm tổn hại hình tượng. Hơn nữa, việc này lỡ như làm lớn, đến tai Diêm vương, lúc đó sẽ không dễ giải quyết. Hơn nữa người là lão Đại của chúng ta, người náo loạn như vậy, về sau làm sao có thể sai bảo đám thuộc hạ, yên tâm làm việc cho người? Người không nghĩ tới việc thăng chức sao?”
Chu Tước nghe thấy có đạo lý, cố nén cơn giận cười nói: “Cũng không biết tại sao lại như vậy, ta vừa nhìn thấy nàng thì chịu không được nổi giận muốn điên. Theo lời của Diêm vương, có hậu quả tất có nguyên nhân, đại khái là kiếp trước chúng ta có thù oán ha.”
“Nói như vậy, lão Đại, nàng có thể có quan hệ với người lúc còn sống. Cho tới nay, lai lịch của người ở quỷ giới vẫn là ẩn số, không quỷ nào biết người từ đâu tới, có lẽ người có thể lợi dụng nàng để tìm hiểu kiếp trước.”
Chu Tước cười nói: “Tìm hiểu tiền kiếp là loại chuyện đám cô hồn không buông tay được làm, chúng luôn nghĩ biện pháp hối lộ chúng ta, chỉ vì mong muốn thỏa chí làm quan, lưu danh thiên cổ chưa làm được ở kiếp trước, tâm nguyện trong lòng chưa dứt. Ta thân là quan lớn ở quỷ giới, làm sao có thể giống chúng? Tuy rằng ta rất ghét lão Diêm vương kia, nhưng lời hắn nói không phải không có lý. Nếu đã làm quỷ, cái gì cần bỏ thì phải bỏ, cần gì phải dây dưa với chuyện cũ trước kia.”
“Lão Đại, người nói rất có đạo lý. Lời này ta phải nhớ kỹ, về giảng lại cho lão bà nghe.”
“Ngươi không cần nhớ vội, trước tiên phải dàn xếp chuyện của sinh hồn kia. Nhanh đi lấy sổ sinh tử cho ta.”
Quỷ binh nhận mệnh lệnh, chân chạy như bay, hóa thành một trận âm phong biến mất vô dạng, chưa đến một khắc, trận âm phong bay trở về, đem quyển sổ cũ viết bằng thể chữ triện dâng lên.
Chu Tước nhận sổ, liếc nhìn một cái. Quỷ binh hiểu ý, đi đến bên cạnh hoàng sam nữ tử, vẻ mặt hết sức ôn hòa hỏi: “Ngươi tên gì, ngày sinh tháng đẻ ra sao?”
Hoàng sam nữ tử nói: “Ngươi quan tâm tên ta làm gì, đưa ta về là được.”
Quỷ binh nói: “Mời ngươi trả lời chi tiết, bằng không chúng ta không thể biết được nên đưa ngươi trở về nơi nào.”
Hoàng sam nữ tử vừa nghe có hy vọng về nhà, lập tức phấn khởi, nói ra danh tính, ngày sinh tháng đẻ.
Sổ sinh tử lật một tờ bay qua, chỉ nghe tiếng lật mở vang lên, Chu Tước dĩ nhiên thấy được tờ cuối cùng.
“Kỳ quái, tại sao không tìm được giờ sinh của Phan Dao Dao.”
“Không thể nào.” Quỷ binh cũng biết chuyện này kỳ lạ, hoài nghi Chu Tước không xem cẩn thận, chính mình kiểm tra lại một lần, quả nhiên như lời Chu Tước nói, sổ sinh tử không có tên Phan Dao Dao. Sốt ruột đến nổi thái dương tỏa ra một làn khói nhẹ, vẻ mặt giốn như đang khóc.
Không có tên trong sổ sinh tử, Quỷ hồn, không thể tồn tại ở Tam giới, đây là quy định của âm giới.
“Lão Đại, làm sao bây giờ a! Xem ra hắc bạch vô thường câu sai hồn phách của nữ tử này, làm cải biến mệnh trình của nàng, ngay cả sổ sinh tử cũng không ghi chép. Nàng không thể trở lại thân xác ban đầu, chúng ta cũng xong luôn rồi, xong rồi!”
“Nếu lỗi lớn đã phạm, chỉ có thể bù lại, xem có thể dốc cạn khả năng cứu vãn hay không.” Chu Tước thân là lão Đại, quỷ binh tay sai lại không có bản lãnh, gặp chuyện lớn là hốt hoảng sốt ruột, nàng đành phải làm cho bản thân trở nên cường hãn. Bởi vậy đám quỷ binh cũng phá lệ đối với nàng vô cùng trung thành, thường dung túng hành vi sai trái ẩu tả của nàng. Diêm vương mỗi khi hỏi tới, đều có một đám người yểm trợ.
“Lão Đại, ý người là …”
“Xuyên không!”
Xuyên không ???? Hả !!!
Quỷ binh vừa nghe, biết nàng lại làm chuyện càn quấy, vẻ mặt cầu xin: “Không nên, không nên, lão Đại, chuyện này hết sức mạo hiểm nha, Lỡ bị Diêm vương phát hiện, khẳng định chịu không nổi đâu.”
Chu Tước đối với phản ứng của hắn, tỏ vẻ giải thích: “Ta chưa lần nào làm việc gì quá đáng? Yên tâm đi, chỉ là làm nàng xuyên không thôi mà . Muốn bắt đầu, ba tênThanh long, Bạch hổ, Huyền vũ phải nhận hối lộ, việc này ta đã làm không biết bao nhiêu lần, cũng không thấy bọn họ bị trừng phạt nha.”
(Trời, tham nhũng, tham nhũng >.<, chuẩn bị ít vòng vàng giấy nếu muốn xuyên không).
Quỷ binh vội la lên: “Nguyên nhân chính là vậy, nên nhân gian mới có phong trào xuyên không. Trước đây có xem chương trình TV ở nhân gian, nghe nơi một tiểu cô nương vì không tốt nghiệp được tiểu học muốn xuyên không nên nghĩ đến việc nhảy cầu tự tử. Việc này kinh động đến quan trên, còn hạ lệnh điều tra rõ ràng. Thanh long, Bạch hổ và Huyền vũ nghe được tin tức, cũng lập tức thu tay lại. Bây giờ, chuyện này đang nơi đầu sóng ngọn gió, người lại đi tiên phong, không phải chỉ còn tử lộ để đi sao?”
“Cũng không phải chưa chết, còn sợ chết lần nữa sao?” Chu Tước khinh thường quỷ binh nhát gan, chắc lưỡi, là một nam quỷ cưới lão bà nha, một chút khí phách cũng không có: “Trừ bỏ biện pháp này, ngươi còn có cách khác dễ hơn không?”
Quỷ binh nghĩ nghĩ: “Không có.”
“Càng thích mạo hiểm, càng làm cuộc sống ngươi tràn ngập thú vị. Cho nên so với việc ngươi đem chuyện này bẩm báo lên Diêm vương, vẫn
là cùng ta mạo hiểm đem sự việc này chôn vù đi?”
“Này ….”
“Đừng do dự, ngươi hiểu rõ rồi chứ, ăn hoa cúc rất ngán a. Đến khi đó, ngươi ngay cả vòng gửi xe cũng không vào được, chờ xuống địa ngục chịu tội đi.” ( Sao ngửi được mùi đam mỹ nhỉ, hít hít =_=)
‘”Nhưng …”
“Ngươi không nghĩ đến lão bà sao? Đáng thương cho nàng mới tân hôn, còn chưa kịp hưởng thụ hạnh phúc, nháy mắt đã trở thành quả phụ. Haizz, chỉ sợ sông Tam sinh vì nhận nước mắt của nàng mà gây lũ lụt a.”
Quỷ binh khẽ cắn môi: “Đi!”
Bộ phận khó nhất đã bị thu phục, còn lại sinh hồn có thể dễ giải quyết không? Nữ tử nhân gian không phải từ trước tới nay thích nhất xuyên không sao? Nói cho nàng nghe việc này, nhất định vui tột đỉnh.
“Cái gì?! Làm cho ta xuyên không sao?! Không nên, không nên, ta phải về thân xác cũ, ta không cần xuyên không.”
Hoàng sam nữ tử Phan Dao Dao đầu lắc nguầy nguậy như là trống bỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.