Như Quả Tái Hồi Đáo Tòng Tiền

Chương 8

Mãn Tọa Y Quan Thắng Tuyết

21/02/2018

Editor: Kaori Kawa

Beta: Mai Kari

Hiển nhiên hai huynh đệ Trần Trí Phàm cùngTrần Tam đều bị câu nói kia của Giải Ý làm chấn động.

Trần Trí Phàm đã kết hôn, vợ là phụ mẫu an bài, hiền lành an phận, sinh ra một trai một gái. Sau đó ở nhà giúp chồng dạy con, hiếu kính cha mẹ chồng, là phụ nữ truyền thống trăm phần trăm. Trần Trí Phàm đối với cô rất thoả mãn, nhưng chưa từng có sản sinh qua cái gọi là ái tình như điện ảnh TV hay tiểu thuyết miêu tả. Y luôn luôn cho rằng trên thế giới không có loại này bao giờ, cho nên khi biết chuyện phụ thân có nữ nhân, hài tử khác ở ngoài cũng chẳng xem là ái tình gì, bất quá là nam nhân trăng hoa mà thôi, trên giang hồ không hiếm thấy. Làm người cần lý trí, không thể bị tình cảm làm choáng váng đầu óc, bằng không rất nguy hiểm, đây là điều y luôn tuân thủ.

Trần Tam thì tin tưởng ái tình, Hứa U cùng Bạch Khiếu Phong chính là ví dụ rõ ràng, nhưng hắn cho rằng đó là trường hợp đặc biệt, bởi vì Hứa U là do Bạch Khiếu Phong nuôi lớn, cho nên hai người đó đánh không tan, chém không đứt, ngoài ái tình ra hẳn là do tình thân cùng thói quen mà thành.

Thế nhưng, vị nam nhân ưu nhã phiêu lượng trước mắt này lại dùng dáng cười ôn hòa nói cho bọn họ, trên thế giới có loại ái tình trong truyền thuyết này. Ngay cả tử vong cũng không thể chia lìa bọn họ, đó là sự kiên định thế nào? Bọn họ một là nghệ thuật gia văn nhược, một là người bình thường không có gì đặc biệt, thế nào lại có được loại tình cảm mạnh mẽ như thế này?

Hai người suy nghĩ, đem ánh mắt nhất tề hướng về phía vị tứ đệ kia.

Dung Tịch vẫn đứng ở bên cạnh Giải Ý, lúc này tiến lên một bước, cùng hắn sóng vai, cười khẽ: “Đại ca, tam ca, lời hắn nói cũng là mong muốn của ta, chúng ta cả đời đều cùng một chỗ, không xa nhau. Nếu như Trần gia không chấp nhận được tình cảm của chúng ta, ta có thể lập tức rời khỏi. Những gì phụ thân để lại cho ta. ta đều không cần, phòng ở, cổ phần đều trả lại cho các ngươi, thậm chí 1.000.000 bồi thường tam ca đưa ta cũng sẽ trả lại.”

“Vậy ngươi dự định sống bằng cái gì?” Trần Trí Phàm lạnh lùng nhìn y, “Lẽ nào để người ta bao dưỡng sao?”

Trần Tam nở nụ cười, “Đại ca, đều là huynh đệ, cần gì nói như vậy, tổn thương hòa khí a. Nào nào, lại đây, Giải tiên sinh ở xa tới là khách, mời vào nhà ngồi đi.”

“Đa tạ.” Giải Ý lễ phép gật đầu, bình tĩnh đi lên bậc thang, cùng bọn họ vào trong chủ ốc, ngồi xuống phòng khách.

Dung Tịch rất tự nhiên ngồi bên cạnh hắn, thần tình bình tĩnh. Giải Ý nhìn y cười cười, sau đó quay đầu nhìn về phía huynh đệ Trần gia. Bọn họ không có cử chỉ vô cùng thân thiết gì nhưng giữa họ lại tràn ngập một loại ăn ý cùng thân mật kỳ lạ, Trần Trí Phàm cùng Trần Tam đều đã từng thấy qua hình ảnh hai người nam nhân ở chung với nhau, chính là Bạch Khiếu Phong cùng Hứa U. Nhưng tứ đệ này của bọn họ cùng Giải Ý trước đây hẳn là không quen không biết, thế nào khả năng có loại ăn ý cần trải qua cuộc sống chung lâu dài mới hình thành thế này?

Chờ người làm bưng trà lên, Trần Trí Phàm mới ho nhẹ một tiếng, hỏi hờ hững: “Giải tiên sinh, ngươi cùng Tiểu Dung là thế nào biết nhau? Cùng một chỗ đã bao lâu?”



Vấn đề này Giải Ý đã sớm cùng Dung Tịch thương lượng qua, lúc này đối đáp trôi chảy vô cùng. Hắn mỉm cười nói: “Hai năm trước Tiểu Dung cùng thượng cấp tới Thượng Hải đi công tác, buổi tối theo khách hàng đến quán bar chơi, lúc đó ta cùng bằng hữu cũng đi đến cùng một quán bar. Sau đó có người say gây sự, đánh nhau, trong hỗn loạn ta bị người ta đẩy, thiếu chút nữa ngã xuống sàn, đụng vào Tiểu Dung. Bàn Tiểu Dung cũng bị lật, y bị rượu đổ khắp cả người, nhưng y không quan tâm mà vẫn che cho ta ra khỏi quán bar. Ta cảm thấy dù sao cũng nên cám ơn nên sau đó mời y đi ăn, cùng y kết giao bằng hữu. Ta khi đó rất mệt, đặc biệt tinh thần cảm thấy rất uể oải, mà y lại là người ôn nhu, an ủi ta rất nhiều. Ta rất thích y, sau này hay tới chỗ của y để thăm hỏi, thường xuyên qua lại, sau đó thì có tình cảm. Khi đó y có gia đình, chúng ta không thể gặp gỡ, hiện tại y lẻ loi một mình rồi, chúng ta quyết định sau này đều phải cùng một chỗ.”

“À, là như thế này a.” Trần Tam cười gật đầu, “Như thế thật là duyên phận.”

“Ta cũng nghĩ thế.” Giải Ý khoái trá, “Đây là một chuyện rất kỳ diệu mà trời an bài a, ta cùng Tiểu Dung đều cho rằng không nên cô phụ.”

Trần Trí Phàm nhìn hắn một chút rồi nhìn Dung Tịch, cau mày hỏi: “Vậy ngươi sau này có tính toán gì không? Mở nhà hàng cũng không phải là không thể được, nhưng ngươi biết làm không?”

Dung Tịch rất thành thật mà nói: “Ta nấu ăn cũng ngon, về phần quản lý, có thể mời người quản lý.”

“Hoang đường.” Trần Trí Phàm rất tức giận, “Người Trần gia chúng ta thế nào có thể đi làm đầu bếp, để người ta cười cho sao?”

Dung Tịch không thể làm gì khác hơn là toát ra thần tình không biết làm sao, hơi hơi cúi đầu.

“Xin thứ cho ta nói thẳng, lựa chọn cuộc sống như thế nào là chuyện của bản thân Tiểu Dung chứ nhỉ?” Giải Ý ôn hòa cười, “Đại công tử, Tiểu Dung tuy rằng là người Trần gia, nhưng trước cũng chẳng được hưởng thụ gì vinh quang Trần gia, hiện tại cũng sẽ không có nghĩa vụ vì Trần gia làm vẻ vang làm gì.”

Ánh mắt Trần Trí Phàm trở nên băng lãnh, ẩn hàm sát khí. Từ khi y sinh ra cho tới hôm nay, mọi người hễ ai dám ở trước mặt y nói như vậy chưa từng có người nào còn sống, không ai có thể khiêu chiến địa vị cùng uy tín của y.

Giải Ý làm như chẳng biết, mỉm cười đem dự định bọn họ nói thẳng ra, đó cũng là kế hoạch dự bị của bọn họ đã thương nghị trước với nhau, “Đại công tử, ta dự định ở chỗ này xây hai trạm gia khí trạm, giao cho Tiểu Dung kinh doanh. Chuyện sau này sau này nói, hiện tại cũng không gấp.”

“Gia khí trạm?” Trần Trí Phàm nghi hoặc nhìn hắn, “Cái đó sẽ có lợi nhuận sao?”

“Ta không phải chuyên gia, giải thích không rõ ràng lắm, bất quá, ngươi có thể tưởng tượng thành trạm xăng dầu.” Giải Ý tiêu sái nói, “Hiện tại giá dầu tăng cao, xe hơi sau này sẽ càng ngày càng chuyển thành dùng nhiên liệu từ khí tự nhiên.”

Trần Trí Phàm bừng tỉnh đại ngộ, “Đã như vậy, vậy cùng nhau làm.”



“Theo ta được biết. Chính phủ quy định một công ty chỉ có thể xây hai trạm, ta cũng chỉ dự định làm hai trạm, còn lại sáu trạm, ta tin tưởng các ngươi có biện pháp.” Giải Ý hời hợt nói.

“Đương nhiên có, đơn giản là tạo ba công ty.” Sắc mặt Trần Trí Phàm hòa hoãn hơn, xoay mặt nhìn về phía Dung Tịch, dò hỏi, “Ngươi biết kinh doanh cái này?”

“Vâng.” Dung Tịch gật đầu, “Ta đối với năng lượng giao thông cũng có hứng thú, thời gian trước cũng có nghiên cứu qua, cảm thấy bản thân cũng nắm chắc.”

Dù rằng trước đây Trần Trí Phàm chưa gặp qua y, nhưng qua tư liệu đã điều tra biết được, y là người chưa bao giờ nói ngoa, nếu nói nắm chắc, hẳn là có thể tin, vì vậy, gật đầu, “Vậy chúng ta bắt được hạng mục này đều để ngươi quản, về phần quản thế nào, lợi nhuận thế nào chia, ngươi có thể đưa ra phương án.”

“Tốt.” Dung Tịch cũng không chối từ. Vị đại ca này của y nói toàn bộ đều là câu trần thuật, hoàn toàn chân thật đáng tin, y nếu như không chịu làm, chỉ sợ làm vị đại ca này tức giận mà thôi. Hơn nữa y xác thực có hứng thú với việc này, hai trạm là làm, tám trạm cũng là làm, với y mà nói, không có bất luận vấn đề gì.

Trần Tam cao hứng vỗ tay một cái, “Tốt tốt tốt, Tiểu Dung rốt cuộc là người Trần gia chúng ta, trước đây là do không có cơ hội, cho nên mới không đạt được gì, hiện tại đại ca cho ngươi một cái sân khấu, ngươi có mà biểu hiện đó, đừng phụ tín nhiệm của chúng ta.”

Dung Tịch lập tức gật đầu, “Cảm ơn đại ca, cảm ơn tam ca, ta sẽ cố gắng.”

Trên mặt Trần Trí Phàm hơi lộ ra vẻ tươi cười, dặn dò: “Gọi bọn họ ăn cơm. Tiểu Dung, ngươi cùng Giải tiên sinh sẽ ở trong nhà. Ta sẽ phái mấy người huynh đệ bảo hộ các ngươi. Sau này đi làm phải để tâm, tuy rằng đây là địa bàn của chúng ta nhưng luôn luôn có mấy gã rác rưởi không có mắt muốn làm bậy, phải đề phòng.”

Trên mặt Dung Tịch xuất hiện thần tình kinh ngạc, một lát mới miễn cưỡng nói: “Vậy có tốt không.”

Trần Tam lập tức xoa dịu y, “Đại ca cũng là phòng hoạn chưa xảy ra, kỳ thực ngươi không cần lo lắng, ở chỗ này, người dám chọc Trần gia chúng ta không nhiều lắm, các ngươi rất an toàn.”

“Vâng.” Dung Tịch cũng không nói thêm cái gì.

Trần Tam nhiệt tình nhìn về phía khách nhân, “Giải tiên sinh, mời.”

Giải Ý khoái trá gật đầu, theo bọn họ đứng lên đi về phía phòng ăn. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Như Quả Tái Hồi Đáo Tòng Tiền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook